Van's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 305

– Tôi có thể đồng ý. – Turan cất tiếng – Nhưng cần thay đổi điều kiện thành Tiffia không cần thiết phải hi sinh mạng sống của mình. Cô ta sẽ phải cố gắng hết sức, nhưng chắc chắn sẽ không hi sinh để ngăn cản cái nạn lớn kia.

– Đây-

Vua yêu tinh vừa định thốt lên nhưng Turan đã ngắt lời, nói tiếp:

– Bù lại, tôi sẽ vận dụng toàn bộ khả năng có thể của mình để giúp đỡ tộc yêu tinh vượt qua cái nạn lớn đó. Tôi chắc là ngài hiểu điều này có nghĩa là gì. Tất nhiên, chỉ khi tôi xác định nạn lớn đó là xứng đáng để làm vậy, chứ không phải tộc yêu tinh dựa hơi muốn làm gì thì làm. Và để đảm bảo điều đó, tôi tin là trong giao kèo ngài sẽ phải nêu không ít chi tiết về bí mật mà mình đang nắm giữ.

Vua yêu tinh đơ ra một lúc lâu. Ông ta lần nữa cân nhắc lời của Turan, và có vẻ như để làm ra quyết định là không dễ dàng nên nó phải đợi tới gần mười phút mới nghe được ông ta lên tiếng:

– Đây không khác gì là đánh cược.

– Trông mong vào Tiffia, đó cũng chẳng phải là đang đánh cược sao? – Turan thốt.

– Không giống nhau…

Vua yêu tinh vẻ miễn cưỡng bảo. Ông ta sau đó vậy mà lại quay sang Quilter như đang hỏi ý, một điều mà Turan không hề nghĩ rằng mình lại thấy được ở một vị vua đối với một yêu tinh chỉ mới Thần cấp 15 đến từ lục địa khác.

Dù vậy, Quilter không có vẻ gì là muốn đưa ra ý kiến gì về vấn đề này. Bản thân hắn ta hẳn cũng tự biết thân biết phận, hiểu rằng bây giờ im lặng là tốt nhất.

– Nếu ngài cần thêm thời gian suy nghĩ, có thể tới gặp tôi vào ngày mai.

Turan đề xuất. Nó sau một hồi nói chuyện với vua yêu tinh thì đã xác định rằng mình không cần phải rời rừng Cultiven quá sớm làm gì. Đây âu cũng là tốt cho Tiffia.

– Nhưng lâu hơn nữa là không thể.

Turan nhấn giọng. Nó đoán là vua yêu tinh sẽ muốn bàn bạc kỹ hơn với các trưởng lão và vì thế cần chờ tới khi họ tái sinh. Với Thần cấp của họ, thời gian chờ đợi có thể bị kéo dài tới tận hơn tuần lễ, thậm chí là nửa tháng. Mà Turan thì không có dư dả thời gian như vậy, nó còn phải tranh thủ đạt tới Thần cấp 15 nữa.

– Đ-được. – vua yêu tinh thốt – Trưa mai ta sẽ cho cậu một câu trả lời.

Turan mỉm cười, nghĩ rồi bảo:

– Thế thì tôi cũng xin nêu luôn điều kiện còn lại của mình. Tôi muốn quyền sử dụng mạch nguyên khí tiên thiên của tộc yêu tinh, cho toàn bộ tổ đội của mình.

Vua yêu tinh nghe xong, chợt mở miệng muốn nói lại thôi. Ông ta hẳn là vừa định từ chối, nhưng tính tới thiệt hơn cả cả giao kèo thì không thể không dành thời gian suy nghĩ.

Khó khăn của Valder về quyền sử dụng mạch nguyên khí tiên thiên, Turan là hiểu được. Không phải là vì quyền sử dụng có giá trị quá lớn hay rằng ông ta sợ hao tổn căn cơ của tộc yêu tinh, mà vấn đề là thành viên tổ đội của Turan chỉ có mỗi mình Tiffia là yêu tinh thôi. Nếu Turan không có nhầm lẫn gì thì dường như việc để cho kẻ ngoại tộc hưởng dụng mạch nguyên khí tiên thiên của tộc là điều cấm kỵ.

Vấn đề này, Turan cũng không gấp. Ít nhất, nó là vẫn xem trọng điều kiện thứ nhất và thứ hai của mình hơn. Với lượng tài nguyên mà tộc yêu tinh cung cấp, nó thừa sức tìm tới vài mạch nguyên khí tiên thiên để sử dụng. Đến cùng, vẫn là để xem xem cái nhìn của vua yêu tinh, và cả tộc của ông ta, về Tiffia và tổ đội mà cô ta thuộc về là như thế nào.

Nghĩ rồi, Turan đứng thẳng dậy, chào vội một tiếng rồi quay người rời đi luôn. Hiện tại chưa thể thành lập giao kèo được, nên nó cũng chẳng cần phải chờ phản ứng của vua yêu tinh làm gì, và xem ra ông ta cũng không có ý định giữ nó lại nói thêm một chút.

Tuy nhiên, khiến Turan bất ngờ là khi nó vừa rời khỏi căn nhà gỗ được chừng trăm mét thì một bóng người vụt tới bên cạnh. Nó thoáng hoảng hốt, vội vào thế phòng thủ nhưng thấy đó là Quilter thì liền thả lỏng, cất tiếng hỏi:

– Có chuyện?

Nam yêu tinh lộ vẻ lưỡng lự, mất một lúc mới lên tiếng:

– Cau… Cautrius, ngươi có thể giúp cậu ta không?

Turan nhướn mày. Nó không nắm bắt được vấn đề ở đây.

“Chẳng lẽ giữa con trai của vua yêu tinh với tên yêu tinh này là có mối quan hệ nào đó? Lại nói, trừng phạt kia không phải do chính vua yêu tinh đưa ra sao?”

Nhìn quanh một lượt vẻ dò xét, Turan bảo:

– Ở đây tiện chứ?

– Không. – Quilter vội nói – Chúng ta…

Có lẽ chính nam yêu tinh cũng chưa tính tới chuyện cả hai sẽ nói chuyện như thế nào và cả ở đâu, và hẳn cũng chỉ vừa nghĩ đến việc mở lời nhờ vả Turan mới gần đây thôi. Mặt khác, hắn ta là đến từ lục địa phía Bắc, không có gì đáng ngạc nhiên khi không rành về khu rừng này cả. Dù sao thì hiện giờ là đang ở trong khu vực chịu sự kiểm soát gần như tuyệt đối của tộc yêu tinh rừng Cultiven.

– Đi. Tới chỗ của tôi. Tin chắc là họ không dám giở trò gì ở đó.

Turan nói rồi sải bước tiến về trước. Nó kì thực không phải là tin tưởng vào tộc yêu tinh, mà là tự tin vào bản thân với cả mèo Jorz. Theo dõi tổ đội nó, nói thì dễ.

Quilter mới đầu còn do dự, nhưng thấy bóng lưng càng lúc càng xa của Turan thì phát hoảng, vội vàng chạy theo. Hắn ta dù gì cũng là Thần cấp 15, không mấy khó khăn đã có thể đuổi kịp, thậm chí còn thay Turan quan sát xung quanh xem có ai theo đuôi cả hai không.

– Không cần phải lo. – Turan cất tiếng – Hay là, yêu cầu của cậu là quá đáng, thậm chí có thể nói là, đối địch với họ?

Quilter khẽ rùng mình một đợt, quay sang nhìn chằm chằm vào Turan. Chân nó vẫn bước, chỉ là liếc mắt xem phản ứng của hắn ta.

– Nếu… Nếu ngươi có thể giúp được, ta…

Nam yêu tinh nói không nên lời. Sau cuộc nói chuyện giữa Turan với vua yêu tinh vừa nãy, hắn ta có lẽ cũng nhận ra rằng bản thân khó mà đưa ra được lợi ích gì khiến Turan động lòng.

– Bớt nói.

Turan vội bảo, chân bước nhanh dần lên. Nó cũng thật tò mò tên này muốn làm gì, và cả câu chuyện đằng sau. Nếu tình huống chuyển biến tốt, nó có thể dựa vào đây để gây thêm chút áp lực cho vua yêu tinh, khiến ông ta chịu thành thật mà bàn chuyện giao kèo.

Trở về đến căn nhà gỗ nơi mấy người đồng đội của mình đang nghỉ ngơi, Turan không khỏi bất ngờ khi thấy cả đám đều đang thức đợi nó. Họ trông mệt mỏi ra mặt, nhưng phát hiện nó về thì cả đám liền chạy ra hỏi thăm một đợt, ngoại trừ mỗi con mèo mập cứ nép sau người Tiffia vẻ đang dò xét gì đấy.

– Cậu vể rồi, Turan! – Darmil dõng dạc bảo – Tôi biết là cậu làm được mà!

“Làm gì cơ?” Turan thốt thầm. Nó có chút không hiểu mấy tên này đang cho rằng nó làm chuyện gì. Lại nói, giao kèo cũng là chưa có thành lập.

– Tốt rồi. – Kull cất tiếng – Coi như có thể an tâm ngủ một trận.

Dứt lời, cậu ta liền quay người, gác tay sau đầu đi thẳng một mạch vào một căn phòng nhỏ. Trước khi bóng người khuất hẳn, Turan có thể thấy được ánh mắt cậu ta dò xét tới nam yêu tinh đứng cạnh mình.

– Turan…

Tiffia muốn nói lại thôi, đầu cúi xuống. Turan thấy lạ, nhưng chẳng muốn hỏi nhiều, chỉ bảo:

– Cô tỉnh khi nào? Sao không nghỉ ngơi lấy sức?

Quay sang Darmil, nó gắt:

– Còn cậu nữa, đi du hành, giữ sức khỏe là vô cùng quan trọng. Cậu tưởng mình không biết mệt thì cơ thể sẽ khỏe khoắn mãi à? Mau đi ngủ cho tôi! Đừng có mà phiền phức.

Darmil hoảng hốt một đợt, cười nói vài câu cho đỡ ngượng rồi bỏ đi mất.

Thấy phản ứng vẻ như hù dọa của Turan, Tiffia chợt mỉm cười. Xong, cô nàng cũng lủi thủi rời đi, chỉ chốc thì khuất dạng.

Để sót lại mèo Jorz. Ông ta chờ tới khi chỉ còn lại Turan và Quilter thì mới lên tiếng:

– Ngươi mang hắn ta tới đây làm gì?

– Ông không nghỉ à? – Turan hỏi lại.

– Ta không.

Mèo Jorz thốt, định nói thêm nữa nhưng Turan đã chen ngang:

– Thế thì tốt. Ông dựng ngay cho tôi một trận pháp chống nghe lén, chặn luôn cả theo dõi thì càng tốt. Tôi tin ông làm được.

Dứt lời, Turan bước thẳng vào trong nhà, tìm thấy một bộ bàn ghế thì liền ngồi vào, cũng mời luôn Quilter đang đứng ngây ra. Nó là hoàn toàn mặc kệ phản ứng của con mèo mập. Ông ta hình như có lẩm bẩm gì giống như là “ít nhất cũng quan sát xem ta làm như thế nào”.

– Vậy, nói đi. – Turan mở lời.

– Chuyện này… nói ra thì rất dài.

Quilter đáp, vẻ như định than vãn một hồi. Thấy thế, Turan vội bảo:

– Dài. Ừm, nói ngắn gọn thôi. Nhất là, tập trung vào vua yêu tinh với con trai ông ta.

Quilter lộ vẻ khó xử, xong thì cười méo xệch, cũng biết không thể trách ai được, bèn nghĩ rồi bắt đầu kể:

– Mối quan hệ giữa đức vua và con trai của ngài ấy thật sự không tốt như vẻ bề ngoài. Từ nhỏ, ngài ấy đã áp đặt đủ điều lên con trai mình, xem cậu ta như là niềm hi vọng to lớn nhất của tộc yêu tinh. Nhưng mọi thứ đều chỉ là để ép cậu ta phải tham gia thử thách Thần thánh. Mà khả năng thành công của chuyện đó…
Bình Luận (0)
Comment