Sau đó, thần Fyratr bắt đầu nói rõ hơn cho Turan về những gì cần chuyển tiếp tới cho rồng Deln. Hơn phân nửa số đó chỉ là nói thêm, vì bản thân thần Fyratr cũng không có nhiều nắm chắc rằng rồng Deln sẽ chịu nghe. Và đặc biệt là, không có một chút gì trong tất cả những lời cô ta truyền đạt là có liên quan tới nội dung giao kèo. Có vẻ như giữa thần Fyratr, hoặc là cả các Chính thần của thế giới này, đều đã có trước một sự thỏa thuận nào đấy với rồng Deln.
– Tôi hiểu rồi, thưa đức Chính thần.
Turan lên tiếng xác nhận.
– Tốt. – thần Fyratr gật nhẹ đầu bảo – Mong ngươi không làm ta thất vọng. Ta mong sẽ có kết quả từ ngươi trong vòng ba ngày.
“Ba ngày?!” Turan thốt, suýt nữa thì cất thành tiếng. Ba ngày kì thực không phải là ngắn ngủi gì, nhưng chỉ là vừa đủ để nó chạy từ thành Foam tới rừng Cultiven, gặp rồng Deln một đợt rồi trở về thôi. Đây rõ ràng là đang gây khó dễ cho nó.
Tuy nhiên, có vẻ như thần Fyratr thấy vậy vẫn còn là chưa đủ, lại nói tiếp:
– Được rồi. Giờ thì tiếp tục với mục tiêu của ngươi đi.
Dứt lời, những làn sương màu xám bạc nhanh chóng tiêu tán, hoặc là quay trở lại xung quanh người thần Fyratr, để lộ ra con Bộ xương người vẫn còn đang đứng thẩn thờ cách không xa.
– Vẫn phải đánh ư? – Turan thắc mắc, gương mặt có chút khó coi.
– Tất nhiên. Tại sao không chứ?
Turan cả người cứng đờ. Nó đề cập đến chuyện rồng Deln vốn là muốn tránh không phải đối mặt với con quái quá mạnh so với bản thân ở hiện tại, vậy mà giờ thần Fyratr sau khi đạt được lợi ích vẫn còn muốn bắt nó phải chiến đấu. Biết trước thế này, Turan đã chẳng thèm chuốc thêm rắc rối cho mình, cứ mặc kệ cô ta tự tìm cách mà lập giao kèo với rồng Deln.
Nhưng chuyện đã rồi, Turan có hối hận cũng không thể thay đổi được gì cả.
Thấy bộ dáng thể hiện rõ sự khó xử của Turan, thần Fyratr cười khẩy một tiếng, bảo:
– Chỉ là một con quái cấp 15, ngươi thế mà thậm chí cả một chút ý chí chiến đấu cũng không có?
– Tôi chỉ mới Thần cấp 9…
– Ha! Khi ta mới Thần cấp 9, ta đã đánh chết mấy hồi những con quái cấp 20 đấy. Thậm chí một số con quái cấp cao hơn, ta cũng là có sức giải quyết.
Turan nhướn mày, liền tập trung suy nghĩ. Lời vừa rồi của thần Fyratr tuy không dài nhưng có quá nhiều thông tin, nó trong giây lát cũng khó mà nắm bắt hết được.
Trước hết, thần Fyratr bảo bản thân từng là Thần cấp 9. Turan tự nhiên không dám dò đoán quá khứ của một Chính thần hay cả cách mà một vị thần trở thành chính họ của ngày hôm nay.
“Nhưng nói về Thần cấp, chẳng phải từ Đại Thánh Thế mới xuất hiện hay sao?”
Turan nói thầm. Nó kì thực có thể đưa ra không ít khả năng về vấn đề này, nhưng có là gì thì cũng quá là bất ngờ đối với nó khi nghe được.
Thứ hai, là việc thần Fyratr nhấn mạnh rằng chỉ với Thần cấp 9 cũng có thể đánh bại được Thần cấp 20. Turan không tin tưởng. Kể cả có là một vị thần thì chênh lệch Thần cấp giữa chưa đột phá giới hạn Thần cấp 15 với kẻ đã đột phá là vô cùng lớn, càng chẳng nói tới dùng Thần cấp 9 để đấu với Thần cấp 20.
Có lẽ, thần Fyratr đã dùng mánh khóe gì đấy. Hoặc là, cô ta chỉ đơn giản là ra đòn kết liễu mà thôi, giống như bao du hành giả thường làm. Mà nếu tình huống là vậy thì lời của cô ta thật buồn cười khi cố áp dụng cho Turan vào lúc này. Nó là đang phải một mình đối địch với con quái hơn mình 6 cấp độ.
Cuối cùng, là việc thần Fyratr thản nhiên nói với Turan mà không có chút dè chừng nào. Nó mặc dù đã được thần Syrathr đề cập qua về những sự tồn tại bên ngoài thế giới, nhưng tự thân là vẫn biết chính mình không hề có quyền gì để nghe được những lời vừa rồi của thần Fyratr. Hơn cả, nó hiểu rằng khi sức lực không đủ, biết càng nhiều chỉ là càng mang thêm nhiều nguy cơ không cách nào giải quyết cho bản thân.
“Cô ta là đang có ý đồ gi?” Turan nghĩ. Sau khi bị thần Fyratr ép cho phải giúp cô ta nói chuyện với rồng Deln, nó đã không dám xem nhẹ cô gái nhỏ nhắn này một chút nào nữa. Kể cả khi cô ta chỉ là thở hơi mạnh, nó cũng là phải để ý thật kỹ.
– Ngươi làm gì mà cứ nghệch mặt ra thế? Tài năng của ta làm ngươi kinh ngạc đến thế ư? Ha ha ha!
Thần Fyratr thốt, rồi cứ thế cười đầy sảng khoái.
Turan trông, lại cảm giác chính mình đang bị đe dọa. Không cần nói chi xa, chính con quái cấp 15 mà thần Fyratr cứ nhất quyết bắt nó phải đấu cho bằng được cũng đủ khả năng giết chết nó rồi.
– Chậc.
Turan tặc lưỡi, không định nói thêm gì nữa. Đấu với con Bộ xương người này, kì thực cũng không phải là chỉ có một đường chết. Mặt khác, nó cũng đâu còn lựa chọn nào.
Turan nhấc bước tiến về trước. Hiện giờ nó coi như đã bị thần Fyratr nắm thóp rồi, cứ mải lẩn quẩn tránh né cũng chẳng giúp ích được gì, chỉ tổ khiến cô ta tức lên rồi nhắm mình mà đập. Vậy nên, Turan quyết định dùng hết khả năng của mình để đối phó với con quái kia, không chừa lại chút gì.
Nghĩ rồi, Turan kích hoạt kỹ năng chủ đạo lên bản thân, nhanh chóng loại bỏ những thông tin không cần thiết mà trực tiếp tìm đến thông tin về một kỹ năng mới có được không lâu của nó.
“Kỹ năng: Hơi thở của rồng.
Loại: Hỗ trợ bị động – Kích hoạt.
Phẩm chất: Anh hùng.
Độ hiếm: Đặc biệt.
Cấp: 1 (1%).
Mô tả: Mang lấy sức sống của loài rồng.
Yêu cầu:
+ Khi kích hoạt tiêu hao đến 50000 bậc nguyên khí.
Chi tiết:
+ Tăng tất cả thuộc tính đến 10%.
+ Tăng sát thương tương ứng với hệ đến 100%.
+ Khí huyết tăng đến 20%.
+ Nguyên khí tăng đến 20%.
+ Kích hoạt: Thổi ra ngọn lửa tương ứng với hệ gây đến 500% sát thương hệ tương ứng.
Thông tin thêm: Một hơi thở không là nhiều, nhưng là tất cả để tạo nên loài rồng.”
Turan hít sâu một hơi, trong lòng nổi lên đủ loại cảm xúc đan xen vào nhau. Hân hoan cùng lo lắng, bồn chồn lẫn với tự tin. Sở hữu kỹ năng này đối với nó, là phúc, cũng là họa.
Kỹ năng ‘Hơi thở của rồng’ mặc dù không có khiến Turan biến thành một con rồng, thậm chí cả một phần ngàn cũng là không thể. Tuy nhiên, với kỹ năng này, nó là có mạnh lên, còn là rất nhiều.
Dù vậy, Turan là không dám sử dụng tới kỹ năng ‘Hơi thở của rồng’. Đây là thứ mà nó được rồng Deln gọi là “ban thưởng” sau khi ký kết giao kèo với hắn ta. Việc một Chính thần có thể ban cho kẻ khác một kỹ năng, càng là phẩm chất ‘Anh hùng’, nó là chưa bao giờ nghe biết tới.
Nhưng Turan hiểu rõ rằng, chỉ cần nó để lộ ra dù chỉ một chút, thần Fyratr sẽ lập tức nhận ra ngay. Nếu để Chính thần của thế giới này biết nó nhận được lợi ích lớn như thế từ rồng Deln, không cần phải nghi ngờ, chắc chắn nó sẽ bị tóm lấy tra hỏi tới cùng. Thậm chí, rồng Deln sau khi ban thưởng cho nó còn dọa rằng nó sẽ bị loại bỏ ý thức, trở thành một con rối không hơn không kém.
Thế nên, Turan nếu không phải gặp tình huống bắt buộc là chắc chắn sẽ không kích hoạt kỹ năng ‘Hơi thở của rồng’. Kể cả bây giờ, nó cũng phải rất đắn đo suy nghĩ mới lại làm ra quyết định này.
“Chỉ mong là có thể giải thích… Khiến cô ta hiểu nhầm thì càng tốt.”
Turan lòng thầm nói như thế, nhưng bản thân thì biết rõ khả năng mình yên ổn tiêu diệt con Bộ xương người này mà không làm lộ kỹ năng là gần như không thể xảy ra. Trừ phi thần Fyratr là một đứa ngốc, mà cho đến giờ, cô ta đã thể hiện rõ rằng nhận định đó là sai.
Turan nhấc chân, lại tiến về trước thêm hai bước. Khoảng cách giữa nó và bộ xương trắng kia hiện tại chỉ còn chưa đến mười mét. Ở khoảng cách này, bất kì lúc nào con quái cũng có thể sẽ phát hiện ra rồi nhào tới tấn công nó. Mà có khi con quái đã phát hiện từ sớm rồi, chỉ đang giả vờ để ra một đòn bất ngờ thôi.
Đã thế, Turan sẽ ra tay, không chừa cho con quái một chút cơ hội nào. Nó không thể vừa bị con quái đánh, còn vừa để lộ kỹ năng của mình được.
Rồi Turan hít một hơi thật sâu, nghiêng người về trước, mở trừng mắt. Đôi mắt của nó bỗng lóe sáng lên, nếu nhìn vào hẳn sẽ thấy như là có một đốm lửa cháy ở bên trong.
Từ trong lồng ngực, Turan cảm giác được một cỗ lực lượng hùng mạnh đang bắt đầu dâng trào, đến đau nhói, vô cùng khó chịu, thậm chí là khốn khổ. Nhưng nó biết bây giờ vẫn chưa phải lúc. Nếu vội vàng, nó sẽ không gây đủ sát thương để giết chết con quái.
Cỗ lực lượng trong lồng ngực Turan càng ngày càng lớn hơn. Nó dần cảm thấy nóng, khắp người, rồi rất nhanh thì thành bỏng rát. Cơ thể nó như đang muốn bốc cháy, muốn biến thành một bó đuốc sống.
“Còn chưa đủ…” Turan nói thầm, nghiến răng. Cảm giác bây giờ nếu là mô tả như có một hòn than đỏ trong bụng nó cũng là không hề sai.
Cho đến khi cơn đau khốn cùng dần làm nhạt nhòa đi ý thức của Turan, biết cố thêm nữa sẽ chỉ khiến bản thân bị chính kỹ năng của mình tổn thương mà không được ích lợi gì, nó mới phồng má, dùng hết sức bình sinh thổi thật mạnh.
Một lượng hơi nóng dữ dội xuất phát từ cuống họng Turan bắt đầu tràn ra ngoài, xông thẳng về trước, hóa thành một ngọn lửa lớn hướng tới kẻ địch. Ngọn lửa có màu vàng cam lẫn với chút đỏ, trông vào không khác gì kỹ năng ‘Thổi lửa’ thường được các thuật sư hay pháp sư dùng nhưng uy lực rõ ràng là mạnh hơn rất nhiều. Hơn cả, Turan có thể cảm giác được lực lượng đang thổi bùng lên trong người mình vẫn còn đang bộc phát.
Cả một vùng rộng lớn bị ngọn lửa làm cho sáng rực lên, khiến mắt Turan có hơi chói, nhưng hơn hết là cổ họng nó khô rát, đau tựa như bị hàng trăm cây kim nóng rực đâm chọt vào liên tục. Nó chưa bao giờ nghĩ tới rằng sử dụng kỹ năng ‘Hơi thở của rồng’ lại mang tới đau đớn nhiều như vậy. Đây hoàn toàn không phải đơn giản thổi lửa có thể so sánh.
Tuy nhiên, cái Turan quan tâm hơn cả lúc này vẫn là hiệu quả của kỹ năng. Nếu con Bộ xương người không chết, thì nó thật quá thê thảm rồi.
Con quái giờ bị bao trùm trong ngọn lửa thổi ra bởi Turan, khó mà thấy rõ được trạng thái hiện tại là tốt hay xấu. Và vì vậy, Turan không thể dừng lại, tiếp tục thổi. Nó giờ đã chẳng còn cảm nhận được hơi nóng đi qua cuống họng mình nữa rồi, chỉ biết rằng sau đợt này, tình trạng của nó chắc chắn sẽ là vô cùng tồi tệ.
Không biết là lâu hay mau, ngọn lửa mà Turan thổi ra rồi cũng nhỏ dần đi, cho thấy rằng lực lượng trong người nó đã cạn. Dẫu vậy, Turan vẫn tiếp tục cố gắng hết mình. Đáng tiếc là đáp lại cố gắng đó chỉ là từng làn khói màu xám đen xông ra.
Turan ho sặc sụa, cổ họng nó theo đó cũng đau rát lên, cả người thì tê rần, lại run rẩy, khó mà giữ cho bản thân đứng vững được. Lúc rồng Deln ban cho nó kỹ năng này, vốn nên báo trước cho nó rằng phải chịu đủ những khốn khổ này mới đúng. Hắn ta chắc chắn là cố tình hại nó.
Nhưng giờ phút này Turan thật sự không có hơi sức mà giận dữ, chỉ có thể trách bản thân mình quá yếu, lại phải nhờ vào kỹ năng ‘Hơi thở của rồng’ để đấu với con quái mà cô gái tài năng nào đó thậm chí còn chẳng đặt vào mắt.
Lòng hốt hoảng, Turan vẫn không quên sau cơn ho liền đưa mắt nhìn về phía mục tiêu. Đáng mừng thay, trước mắt nó không còn có thứ gì hơn là vô vàn những đốm sáng li ti.
“Thành công.” Turan nói thầm, rít lên một tiếng. Cả người nó lúc này mới đột nhiên mất hết sức lực, trở nên mềm oặt đổ sập ra đất.