Van's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 354

Turan đối với chiến tích vừa rồi của bản thân không có chút cảm xúc nào, quay người, hướng về phía con quỷ lùn cuối cùng.

Vrolm vẫn đang làm rất tốt nhiệm vụ của mình, khiến cho con quái giờ dù đã nổi điên vẫn không thể rời khỏi ông ta quá một mét, tất nhiên cũng chẳng thể gây chút sát thương nào cho đối phương.

– Cậu-

Athenia muốn nói lại thôi, gương mặt hiện lên vẻ khó xử. Turan cần chính là hiệu quả đó. Nó không rõ cái nhìn của đám người này về mình là như thế nào, nhưng họ nên thay đổi, nhìn nhận lại một lần cho đúng.

Turan từng bước tiếp cận con quỷ lùn. Nó không có ý định dùng tới khẩu Mabatum nữa, càng tiến tới gần hơn.

Con quái tự nhiên đã phát hiện ra Turan, nhưng vì sự kìm cặp gắt gao của Vrolm, chỉ đành bỏ mặc.

– Chúng tôi làm cậu nổi giận rồi sao?

Giọng nói ngọt lịm, vẻ lo lắng lẫn với chút buồn bực của Shelah ở bên cạnh thật có thể khiến bất kì ai mủi lòng.

Turan ngừng bước, quay sang, lại nhìn về phía con quỷ lùn chỉ còn cách nó có chừng mười bước chân. Rồi nó bảo:

– Không phải mọi người mới là đang nổi giận ư?

Shelah gương mặt cứng lại, không dám đáp lời. Vrolm ở phía trước động tác bắt đầu trở nên loạn nhịp, chốc thì đành lùi bước tránh né một cú đâm hiểm của con quỷ lùn, thậm chí suýt nữa bị trúng một đá nếu không kịp cầm ra một tấm khiên áp tay chống đỡ.

Turan cười, chỉ một tiếng như tự giễu. Xong, nó tiếp tục tiến về trước.

Con quỷ lùn thoát khỏi sự kìm cặp của Vrolm, lại nhận ra Turan đang tới gần, liền quay sang phóng cả con dao to tướng trong tay về phía nó.

Turan không tránh né, để mặc cho con dao đâm tới trước ngực mình, làm phát ra tiếng va chạm trầm đục rồi rơi xuống đất. Trong khi đấy, tay của nó siết chặt thanh kiếm trong tay, từ từ vung lên trên, đỡ lấy cú đâm tới của con quái.

Con quỷ lùn vốn đã nổi điên, liên tục đâm về phía Turan với tốc độ càng lúc càng tăng cao. Với hai kỹ năng ‘Chống đỡ’ và ‘Tránh né’ được kích hoạt không ngừng nghỉ, nó không nhận chút sát thương nào, lại chẳng thừa cơ chủ động đánh tới con quái.

Thực tế mà nói, ở khoảng cách gần thế này, lợi thế về dao so với kiếm sẽ được phát huy, cộng thêm dáng người thấp bé và sự nhanh nhẹn thiên phú của quỷ lùn, càng là chênh lệch 3 cấp độ, con quái vốn nên áp đảo Turan mới đúng. Nhưng con quái không làm được. Hay chính xác hơn là, Turan không để cho con quái làm như thế.

Dù vậy, cái gì rồi cũng phải đến lúc kết thúc. Con quỷ lùn một hồi thì thấm mệt, tốc độ ra đòn chỉ chậm một nhịp, cũng là đủ để Turan biết không cần thiết kéo dài thêm.

Nó liền hơi nghiêng người về sau, lùi nửa bước, tay lại vung kiếm sang ngang chém mạnh. Cú chém dứt khoát làm không chỉ con dao trong tay con quỷ lùn rơi ra mà còn mang theo cả bàn tay xanh lét của con quái.

Nắm lấy cơ hội, Turan lập tức xoay người hướng về trước, đâm kiếm tới con quỷ lùn đang cố gắng lùi về. Cú đâm nhắm thẳng vào cổ con quái, cắm xuyên qua, lại dứt khoát kéo một nhát sang ngang. Đó là một đòn chí mạng, trong giây lát biến mục tiêu thành vô vàn những đốm sáng li ti.

Turan thở hắt một hơi. Vừa rồi cũng là rất tốn sức, cả nguyên khí nữa. Tuy nhiên, so với đám quái khủng bố ở Rungr mà nó bị thần Fyratr bắt chiến đấu cùng rõ ràng là không thể so sánh được. Thậm chí, một chút nguy cơ tới tận bây giờ Turan cũng không có cảm nhận lần nào.

– Cậu đúng là đang giận.

Là Shelah, không ai khác ngoài cô ta có thể nói vậy lúc này cả.

Turan mỉm cười, đáp:

– Chỉ là muốn góp chút sức mà thôi.

Quay sang Athenia bây giờ đang nhìn chằm chằm Turan không biết đang nghĩ cái gì, nó bảo:

– Gây phiền phức cho cô rồi.

Athenia im lặng hồi lâu, chợt nghĩ tới gì đó, thốt:

– Cậu còn khó quản lý hơn cô ta.

Turan cười trừ, nghĩ rồi nói:

– Sao ta không tới vị trí tiếp theo nhỉ?

– Được. Đi thôi.

Người nói chuyện vậy mà là Shelah. Cô nàng chẳng thèm để ý tới phản ứng của đội trưởng, còn chủ động tóm lấy khuỷu tay Turan giục nó tiến về trước.

Turan mới đầu còn có ý kháng cự, sau lại thôi. Đây hẳn là cách thể hiện thành ý của cô nàng đi. Hơi suy nghĩ một chút, nó đoán là lần sau nên mang theo Darmil, sẽ tiết kiệm được rất nhiều hơi sức.

Khu vực mà nhóm Athenia chịu trách nhiệm có tới bốn đám quái, tổng cộng chừng ba mươi con. Đây đã gần như là một nửa số lượng quái của phó bản này. Ba nhóm con lại hẳn là mỗi nhóm chỉ phải đối với một đám quái, hoặc nhiều lắm là hai. Dù sao thì nhiệm vụ của họ chỉ là hạn chế và làm giảm sức chiến đấu của kẻ địch mà thôi, cũng không thể cứ chạy lung tung được trước khi Turan tới.

Phó bản ‘Làng quỷ lùn’ không có phòng kín, theo như thông tin của Athenia. Tuy nhiên, phó bản có tồn tại không ít quỷ lùn ẩn nấp, phục kích ở góc khuất hoặc trong các ngôi nhà. Đối với những trường hợp này, Vrolm sẽ chủ động dẫn dụ, dễ dàng tránh né đòn tấn công, sau đó thì chỉ cần khống chế con quái rồi để cho Turan dồn sát thương.

Phó bản có phẩm chất ‘Tinh anh’, độ khó tự nhiên là không thấp. Số lượng quái đạt tới hơn bảy mươi vốn đã là rất khó giải quyết, lại còn tồn tại khả năng từng đám quái sẽ đến hỗ trợ lẫn nhau. Không chỉ thế, quỷ lùn là biết đặt bẫy, mà mỗi lần phó bản được tái tạo vị trí bẫy được đặt cũng như chủng loại lại không giống nhau. Bẫy mặc dù không có tính sát thương quá lớn, nhưng rất phiền phức, nhất là khi vừa trúng bẫy là có một hoặc thậm chí là một đám quỷ lùn lao ra tấn công.

Vậy nên từ đầu tới cuối, dẫn đầu đi trước luôn là Vrolm. Ông ta cũng không rõ làm cách nào luôn dễ dàng phát hiện ra mấy cái bẫy ẩn cạnh bụi cây hay cả chỉ là sợi dây cước mà gần như không thể nào nhìn thấy trong cái thời tiết âm u này. Đáng sợ nhất vẫn là bẫy đinh, được đặt dưới những chiếc lá khô sau khi đào một lõm đất nhỏ chỉ vừa hơn một bàn chân dẫm vào.

Về mặt bẫy, dù còn nhiều thô sơ, nhưng quả thật đám quái ở Rungr là thua.

– Ghét nhất là phó bản này.

Pangol vẻ buồn bực lên tiếng.

– Đừng để ý tới cậu ta.

Shelah vẻ chán ghét bảo, lúc này đã giữ khoảng cách với Turan, có lẽ là vì bị Athenia chỉnh đốn qua.

– Độ phiền phức này vẫn còn chưa là gì so với những phó bản có thời tiết khắc nghiệt đâu. Cả những phó bản có địa hình chứa đầy nguy hiểm tự nhiên như đầm lầy hay dốc núi. Cái hang nhện lần trước càng đáng sợ hơn. Còn nhớ lần đầu tiên tham gia càn quét phó bản đó cậu đã suýt chết như thế nào không?

Athenia đột nhiên nhiều lời. Turan không khỏi có cảm giác rằng cô ta nhắm vào mình.

– Thế, phó bản nào là khó nhất mà mọi người từng tham gia càn quét?

Turan chỉ là có hơi tò mò, không ngờ câu hỏi lại khiến cả nhóm ngừng bước chân.

Pangol chẳng biết nghĩ gì, rùng mình mấy đợt liền; Shelah thì tự mình lẩm bẩm mấy lời vớ vẩn nào đấy nghe không ra được ý nghĩa. Vẫn là Athenia bình tĩnh hơn cả, sau một hồi thì cất tiếng:

– Phó bản ‘Chiến trận ở Mehlism’.

Lời cũng chỉ có thế. Turan đợi một lúc vẫn không thấy cô nàng nói gì thêm, vừa định thắc mắc thì Vrolm đã bước tới, bảo:

– Cậu Turan không nghĩ chủ đề này có hơi nặng nề quá rồi?

Đơn thuần là muốn đè ép. Vrolm trong ánh mắt còn hiện lên chút giận dữ bên cạnh sự kiên quyết.

– Không sao. – Athenia vội nói – Mọi người không thể cứ giữ lòng e sợ mãi được. Phải nhớ, chúng ta đang gánh vác cái gì trên vai.

– Đúng. Đội trưởng.

Pangol và Shelah đồng thanh hô lên, dáng vẻ gắng gượng của họ không hiểu sao có chút buồn cười.

– Là tôi thiếu suy nghĩ, cô Athenia.

Vrolm vẻ bất đắc đĩ, hơi cúi đầu bảo.

Quay sang Turan, Athenia nói:

– Đó đơn thuần mà nói thì là một trận chiến khá lớn diễn ra giữa hai thế lực. Tổ đội tham gia sẽ được thiết lập ủng hộ một bên, đẩy lùi và tiêu diệt chủ tướng bên còn lại. Phó bản này phẩm chất chỉ có ‘Tinh anh’, cấp độ cũng chỉ tương đương với phó bản ‘Làng quỷ lùn’, nhưng độ khó rõ ràng là cao hơn không chỉ gấp vài lần.

Turan liền muốn hỏi một câu “tại sao”, lại lựa chọn im lặng nghe tiếp.

– Có rất nhiều điểm đặc biệt đến quái dị trong phó bản. Thứ nhất, chính là phải đề phòng bên đồng minh tấn công. Họ kì lạ là trong lúc đối mặt với thế lực đối địch thì không để ý nhiều tới chúng ta, nhưng khi thả lỏng hoặc chiến trận hơi ổn định thì liền trở mặt. Tổ đội tự nhiên có thể phản kháng, nhưng đó lại đồng nghĩa với việc làm tiêu hao lực lượng đồng minh, gây khó khăn cho việc hoàn thành phó bản.

“Hả?”

– Điểm thứ hai là dân thường. Số lượng dân thường không quá nhiều, nhưng vẫn không thể xem nhẹ, được xem là thế lực trung lập trong phó bản. Tổ đội có thể quyết định bảo vệ họ hoặc không, không hề ảnh hưởng nhiều tới chiến trận. Thế nhưng một khi chiến trận lên đến cao trào, họ chắc chắn sẽ bị tàn sát nếu không có ai bảo vệ. Rất nhiều du hành giả là không chịu đựng được việc bỏ mặc họ.

Turan nhếch mép, cảm thấy phó bản này thật sự khó chơi. Đây tự nhiên là đánh giá khách quan chứ không áp dụng chính bản thân mình vào.

– Thứ ba, – Athenia tiếp tục – là phân chia nhiệm vụ bảo vệ và hỗ trợ tiến công. Chủ tướng phe ta nếu không được bảo vệ đàng hoàng, rất thường xảy ra tình huống bị ám sát. Mà đáng kiếp là chỉ khi tổ đội tham gia càn quét phó bản gần tiến về trận chiến cuối cùng đối mặt với chủ tướng phe địch thì chuyện này mới xảy ra.

“Còn có cả thế?” Turan nói thầm. Nó vốn biết khả năng của Đại Thánh Tôn khi mô phỏng một phó bản là luôn gần sát thực tế, thậm chí có thể nói chính là thực tế. Tuy nhiên, như phó bản ‘Chiến trận ở Mehlism’ này thì quá đáng sợ rồi.

– Còn chưa hết. – Shelah không nhịn được nói bổ sung cho Athenia – Phe đồng minh thật sự quá yếu. Yếu đến đáng thương. Binh lực hai bên chênh nhau phải đến gấp ba lần, mà trong quân phe địch lại có không ít quái có cấp độ cao, cũng vô cùng khó đối phó với lối hành động và chiến đấu không khác gì một du hành giả thực thụ. Đó, rõ ràng đâu thể là độ khó mà một phó bản phẩm chất ‘Tinh anh’ nên có.

Turan cười nhạt. Nó đối với chuyện này cũng không biết nên biểu thị cái gì. Có thể nhìn ra được còn nhiều điểm nan giải trong phó bản ‘Chiến trận ở Mehlism’, nhưng đối phương không nói tới, nó tự nhiên không dám hỏi nữa. Họ có thể vì cải thiện mối quan hệ hay chỉ đơn thuần thể hiện sự tôn trọng với Turan mà giải thích vài lời, không có nghĩa là nó có thể được nước lấn tới. Hơn hết là, nó cũng không cần nhiều thông tin đến vậy.
Bình Luận (0)
Comment