“Còn nữ người sói Camilier thì sao?”
Turan nghĩ thầm. Nó dĩ nhiên không có quên đi cô Huyết hồn Bạch tuyết lang kia. Đối phương có lai lịch không nhỏ, lại tồn tại một cách vô cùng bất thường.
Turan lần đầu thấy được Camilier là ở một buổi đấu giá nô lệ, sau đó thì phát hiện cô nàng đang chạy khỏi đám truy bắt mình nhờ vào kiến thức về linh và hồn, cũng phát hiện cô ta là một linh hồn song sinh sau đó không lâu.
Nếu loại bỏ đi sự thật rằng Camilier là một Nihr thì mọi thứ về cô ta thật sự đáng sợ, hệt như một con quái vật khổng lồ chờ ăn tươi nuốt sống toàn bộ thế giới. Nhưng cô ta lại là một Nihr, kẻ không bao giờ có thể thăng Thần cấp được, càng chẳng nói tới chuyện thức tỉnh.
Và Turan ở đây, là một kẻ sở hữu kỹ năng ‘Thông hiểu’, dường như là chìa khóa duy nhất giúp cô sói tuyết trắng hồn máu kia phá vỡ giới hạn của mình.
Sự tồn tại của Turan không thể nào bị đoán trước để bất kì kẻ nào cài một sinh vật thảm họa là Nihr vào thế giới này được. Turan ngờ rằng có nhiều sự trùng hợp hơn là được tính toán ở đây.
Theo đó, Turan có lý do để tin tưởng rằng tên Tử thần Sứ đồ đã xuất hiện ở Rungr chỉ đơn thuần là tình cờ gặp phải nó ở đó.
Phải biết, Turan là bị thần Fyratr bắt tới Rungr, một cách vô cùng bất ngờ. Tên sứ đồ lại tìm gặp được nó sau đấy không lâu, nếu là có chủ đích từ trước, thật sự quá khó tin.
Khác hẳn trường hợp trên, tên Tử thần Sứ đồ mà Turan gặp được hôm nay, hắn ta đích thực là chủ động tìm tới nó, cái trùng hợp lại là bắt gặp có kẻ đang chống lại lời gọi của tử thần ở trong căn nhà gỗ của cô gái kia.
Tuy nhiên, nếu Turan xoay ngược vấn đề để xem thì rất bất ngờ là tên sứ đồ có khả năng cực kì lớn chính là kẻ đã thao túng cô gái làm nên sự tình chống đối Tử thần Sứ đồ.
– Nửa năm trước…
Turan lắc nhẹ đầu. Nó đang đi quá xa trọng tâm vấn đề. Dù cho sự thật về cô gái kia có là gì đi chăng nữa thì cũng không thể thay đổi được những gì nó cần phải làm.
Có thể thấy được rằng hiện tại, Turan đang có sự liên quan nhất định với năm thế lực đẳng cấp Chính thần tương ứng là thần Syrathr với thần Fyratr, thần Nastorl với thần Mastrua, mèo Jorz, rồng Deln và cuối cùng là hội Tử thần Sứ đồ.
Vị thế của thần Syrathr với em gái cô ta trong bộ năm này không cao. Qua vụ việc ở rừng Cultiven khi rồng Deln xuất hiện, dễ dàng xác định hai người có phần không nhỏ e ngại hắn ta. Mặt khác, theo lời của Deln thì thần Nastorl có vị thế và quyền lực rất lớn trong số các Chính thần ở thế giới này, đến mức cả hắn ta cũng không dám đối nghịch. Nếu Deln không thổi phồng vị Chính thần của Sấm và sét thì ông ta hẳn là có vị thế cao nhất trong bộ năm.
Mèo Jorz khá là khó xác định. Thái độ của thần Syrathr đối với ông ta dù có sự dè chừng nhưng vẫn quả quyết cảnh cáo bằng cách đề cập tới việc phát động chiến tranh. Bản thân thần Syrathr có thể không sánh được với bản thể mạnh mẽ của mèo Jorz, nhưng ông ta hẳn là vẫn e ngại sự tồn tại như thần Nastorl.
Đối với hội Tử thần Sứ đồ, Turan chỉ có thể đánh dấu là bí ẩn. Hội này là lớn mạnh, đến mức bất kì Chính thần nào cũng đều e ngại, thực lực các thành viên cũng có sự chênh lệch khổng lồ. Tuy nhiên, các Tử thần Sứ đồ đều bị giới hạn bởi những quy tắc của chính họ, và hành động thì toàn dựa vào mệnh lệnh từ trên đưa xuống, gần như không có chủ ý riêng. Trên thực tế, sẽ không hề ngoa nếu nói rằng các Chính thần e ngại hội là vì vị thần của cái chết đứng sau chứ không phải bản thân tổ chức.
Theo đó, Turan có thể bám víu vào các thế lực mạnh hơn để gây sức ép cho thần Syrathr và em gái cô ta. Mèo Jorz không phải là lựa chọn hay vì ông ta không phải Chính thần thế giới này, bản thân ở đây lại chỉ là một bản thể nhỏ yếu. Thần Nastorl và thần Mastrua có thể xem xét, nhưng Turan có xu hướng tránh né họ hơn vì ấn tượng xấu ở lần gặp đầu tiên. Mặt khác, vì bản thân đã được nhận định là người của thần Syrathr, nó khó mà tiếp cận đối phương một cách an toàn được.
Rồng Deln hẳn là lựa chọn tốt nhất, và Turan cũng đã thành lập một mối quan hệ tương đối ổn định với hắn ta. Vấn đề là sức ảnh hưởng của rồng Deln lên thần Syrathr và cô em gái không quá lớn, vì hắn ta không có lý do gì để đứng về phía đối lập với hai người họ, bản thân cũng đã có một giao kèo Diệt thế với đối phương. Do vậy, rồng Deln nhiều khả năng sẽ đứng nhìn Turan bị hành hạ thay vì ra tay giúp đỡ, chỉ cần nó sống sót để lợi ích bản thân không bị ảnh hưởng là đủ.
Còn lại duy nhất là hội Tử thần Sứ đồ. Đây không nghi ngờ gì là một con dao hai lưỡi, nhưng còn gì có thể tệ hơn khi con dao đó giờ đã nằm trong tay nó rồi đâu.
Turan muốn bắt giữ linh hồn lang thang của đại pháp sư Velduran và hội Tử thần Sứ đồ cũng thế. Cả hai có cùng chung mục đích, tự nhiên sẽ hợp tác. Turan không hề thấy lạ về chuyện đó.
Lúc còn ở Rungr, cuộc đối đầu giữa tên Tử thần Sứ đồ với thần Fyratr đã thể hiện phần nào mối quan hệ giữa hai. Tuy Turan không thể xác định một cách chính xác, nhưng ít nhất nó biết rằng thần Fyratr sẽ chẳng còn có thể tùy ý sai khiến nó nữa nếu để cô ta biết nó đang làm việc cho hội Tử thần Sứ đồ.
Có hai điểm cần lưu ý. Một là thần Fyratr từng yêu cầu Turan báo về Tử thần Sứ đồ nếu có gặp, cho thấy cô ta thật sự quan tâm đến vấn đề này. Thứ hai, là tên Tử thần Sứ đồ vừa gặp hôm nay đã nhấn mạnh về việc không thể để lộ sự tình về linh hồn thang lang của vị đại pháp sư cho các Chính thần.
Cả hai người, đều khẳng định rằng Turan sẽ không có kết quả đẹp nếu làm trái lời mình, nhưng cũng cho biết hình phạt lại không phải do họ gây ra mà là do bên còn lại. Turan đã chẳng chú ý nhiều tới điểm này, vì cho rằng lời của tên sứ đồ chỉ giới hạn ở việc bắt giữ linh hồn lang thang của vị đại pháp sư chứ không phải bao gồm bản thân hắn ta hay cả hội Tử thần Sứ đồ. Tuy nhiên, giờ nghĩ lại, Turan thấy những điều này ngay từ đầu đã đi cùng với nhau, không thể tách rời, cũng tức là Turan bằng mọi giá phải giữ bí mật về sự hợp tác của mình với hội Tử thần Sứ đồ.
“Tại sao?”
Turan nói thầm. Giả định rằng các Chính thần và hội Tử thần Sứ đồ không ưa nhau, hoặc thậm chí là đối nghịch, bất kì ai trong số họ sẽ không cho phép người của bên còn lại làm việc cho mình, lẽ dĩ nhiên sẽ trừng phạt nếu phát hiện.
Nhưng tình huống của Turan là đặc biệt, khi mà cả hai bên đều nhìn nhận nó thuộc về phe của họ, còn cố gắng ngăn cản hoặc cảnh báo về tổn hại mà bên còn lại có thể gây ra cho nó. Turan có thể nghĩ ra được hai cách giải thích tương đối phù hợp cho chuyện này.
Một là không bên nào chịu được việc để mất một quân cờ quan trọng như Turan. Cách giải thích quá lạc quan và tự phụ, nhưng khả năng không phải là thấp. Nếu đây là chuyện đang diễn ra, vậy thì Turan có thể tìm thời cơ để lộ cho từng bên biết về tình huống của mình, nhờ đó nhận được sự bảo hộ và lợi ích nhất định để đảm bảo quân cờ như nó có thể phát huy tác dụng.
Hai là cả thần Fyratr và tên sứ đồ đều chỉ coi Turan là một miếng mồi nhử để đánh lạc hướng đối phương. Thần Fyratr thì muốn biết rằng hội Tử thần Sứ đồ có liên quan gì tới Turan, từ đó giành lấy phần lợi về cho riêng mình, cũng như để chiếm ưu thế so với những Chính thần khác. Ngược lại, hội Tử thần Sứ đồ cần Turan thu hút sự chú ý của càng nhiều Chính thần càng tốt, để cho các Tử thần Sứ đồ có nhiều không gian hơn mà hành động.
Dù sao thì, chẳng có gì đảm bảo rằng ý đồ thật sự của hội Tử thần Sứ đồ chỉ đơn thuần là bắt giữ linh hồn lang thang của đại pháp sư Velduran.
– Nếu thế… hãy để cho cả hai bên cùng đạt được ý đồ nào.
Turan nói nhỏ, miệng nhếch cười. Rồi nó bước về trước, khụy một chân xuống, hơi cúi đầu, lấy ra một nhánh cỏ lau màu xám bạc dựng thẳng trước mặt. Cứ thế, những lời thì thầm với nội dung chính lời cầu khấn đến vị Chính thần của Không khí vang lên.
– Chưa có ai từng đặt chân nơi ấy.
– Hững hờ như một giấc mộng tan.
– Chốn hoang tàn.
– Cất bước đi rồi sẽ đến.
Ngọn cỏ lau phát ra hàng loạt những đốm sáng li ti rồi chợt vỡ tan thành vô số những sợi chỉ phát sáng màu bạc bay đi, lại nhanh chóng cuốn lấy nhau tạo ra một cơn lốc xoáy bạc hướng dần về giữa phòng.
Chốc, dáng hình một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc trắng bạc cùng đôi mắt màu lam ngọc sáng lung linh hiện ra ở giữa cơn lốc, cũng làm cho cơn lốc yếu dần đi rồi biến mất hẳn.
Thần Fyratr trực tiếp đến đây, đáp lại lời cầu khẩn của Turan gần như ngay lập tức. Điều này có chút ngoài dự đoán khi giờ đã là nửa đêm, nhưng cũng không khiến nó chú tâm quá nhiều.