Turan giật mình, giương mắt nhìn chằm chằm về phía người đồng đội đang bị vây lấy bởi đám Chuột cao cẳng. Tiếng kêu vừa rồi của cậu ta thật sự quá thê lương, như một người chìm trong tuyệt vọng đang dần chấp nhận số phận của mình.
– Mình vừa bỏ qua cái gì à?
Turan lẩm bẩm. Nó mới nhận tin báo từ Kull xong, quay sang thì thấy Darmil đã đứng trước thật bại, chuẩn bị dùng tới kỹ năng chủ đạo của mình. Nhưng rõ ràng là không có gì đến mức cậu ta phải kêu một tiếng đầy đau thương và thê thảm như vậy.
Trên thực tế, Darmil không có nhiều phần thắng trong cuộc đối đầu với đám Chuột cao cẳng tám con kia. Đối phương đều có cấp độ là 10, trong khi cậu ta cũng chỉ mới có Thần cấp 8 mà thôi, lại còn không được phép sử dụng kỹ năng chủ đạo, vốn là quan trọng nhất của mỗi du hành giả.
Mục đích của Turan là muốn thấy được giới hạn mềm của Darmil khi cậu ta bị buộc phải giữ bản thân tỉnh táo. Trận đánh ngày hôm qua giữa Darmil và Kull không nghi ngờ gì là hồi chuông cảnh tỉnh cho nó về nguy cơ mà kỹ năng ‘Cuồng nộ’ mang lại.
Nếu được, Turan hi vọng Darmil không phải phụ thuộc quá nhiều vào kỹ năng chủ đạo của mình. Cậu ta đủ mạnh mẽ kể cả khi thiếu đi kỹ năng đó, Turan biết chắc như vậy.
Tình huống tốt đẹp nhất sẽ là Darmil kiểm soát hoàn toàn kỹ năng ‘Cuồng nộ’, từ đó bù đắp thiếu hụt của kỹ năng. Một kỹ năng mà sau khi kích hoạt xong sẽ kết thúc bằng sự ngừng hoạt động và tổn hại nặng nề tới bản thân người sử dụng không thể xem là một kỹ năng tốt được.
Vấn đề là, kỹ năng ‘Cuồng nộ’ của Darmil đã đạt cấp 6, tức trải qua một lần đột phá giới hạn rồi. Turan với kỹ năng ‘Thông hiểu’ cũng không thấy được sự thay đổi nào trong kỹ năng nên rất tò mò cậu ta đã biến đổi hay nắm giữ cái gì để hoàn thành việc đột phá. Nếu biết rằng người đồng đội của nó sẽ sớm đột phá giới hạn cấp độ kỹ năng như vậy, nó đã sớm chấn chỉnh cậu ta sao cho khiến kỹ năng ‘Cuồng nộ’ trở nên ôn hòa hơn.
Turan lắc nhẹ đầu. Nó đang suy nghĩ linh tinh quá nhiều.
“Trước mắt, cứ xem cậu ta biểu hiện thế nào đã.”
Cảnh tượng xảy ra kế tiếp, dù không ngoài dự đoán bao nhiêu phần, lại khiến Turan phải há hốc mồm kinh ngạc. Người đồng đội của nó thật sự là một tên điên. Cái kỹ năng ‘Cuồng nộ’ giờ trông còn điên cuồng và dữ tợn hơn trước, gấp nhiều lần.
Turan thở hắt một hơi, khó mà giữ được bình tĩnh. Vốn chẳng nên có ai giữ nổi bình tĩnh khi trông thấy cảnh tượng một tên thanh niên lực lưỡng với gương mặt nhăn nhó xé toạc mọi thứ trước mặt mình và tắm dưới màn mưa máu, đúng theo nghĩa đen.
Từng con Chuột cao cẳng một run sợ trước sự tồn tại khủng bố, cả chạy đi cũng không dám. Hai chân chúng mềm nhũn, cả người gục trên đất, không ngừng cất ra tiếng kêu như là rên rỉ.
Turan đứng cách đó đến trăm mét còn thấy sợ hãi, huống hồ chi là những con quái trực diện chống chịu, lại còn chưa từng đối mặt với nỗi sợ thật sự bao giờ. Chúng giờ chỉ toàn hành động theo bản năng: thần phục trước kẻ mạnh, cầu xin lòng vị tha.
Nhưng Darmil là điên loạn, giận dữ. Cậu ta không đi tìm bề tôi phục vụ mình. Cậu ta mong muốn sự tàn phá, đơn thuần tàn phá. Giết chóc, lại chỉ là kết quả gián tiếp trong quá trình tàn phá mà thôi.
Darmil vung tay, tóm lấy đầu một con Chuột cao cẳng xách lên, dùng nó như vũ khí đập tới một con Chuột cao cẳng khác đang nằm run rẩy trên đất. Cả hai va chạm vào nhau, rồi cứ thế tan biến như thể chỉ là một món đồ chơi mỏng manh.
Từng con, từng con quái một theo từng tiếng gầm thét của Darmil mà tan thành vô vàn những đốm sáng li ti. Số phận của chúng đã được định đoạt, còn lại chỉ là thời gian cho đến khi trạng thái ‘Cuồng nộ’ của Darmil kết thúc.
Turan không có ý định xen vào cơn giận của đồng đội mình, nó biết như thế là không thông minh. Kể cả khi nó đã là một du hành giả Thần cấp 11, cao hơn đối phương tận 3 Thần cấp thì việc tiếp cận Darmil lúc này vẫn là rất mạo hiểm.
“Trạng thái ‘Cuồng nộ’ tệ như vậy, làm sao để lợi dụng một cách hiệu quả được?”
Turan nghĩ thầm, trong lòng thật khó mà an tâm. Darmil là một thành viên tổ đội vô cùng quan trọng, cũng là đối tượng mà nó đang cố bồi dưỡng, nhằm phát triển thành con bài tẩy mạnh mẽ đủ để khiến bất kì thế lực nào e sợ khi nhắc đến. Mọi tổ chức muốn tồn tại lâu dài và lớn mạnh đều cần một con bài như thế, không riêng gì Turan. Do đó, nếu như nó không nắm trong tay một con, việc đàm phán sẽ trở nên khó khăn và phiền phức hơn rất nhiều.
Thật lòng thì Turan không muốn hạn chế việc sử dụng kỹ năng ‘Cuồng nộ’ của Darmil. Nếu kỹ năng này có thể kiểm soát được, không nghi ngờ gì sẽ giúp tiến độ săn giết quái cũng như càn quét phó bản tăng lên một lượng rất lớn. Thế nhưng với tình hình hiện tại, Turan không có cách cho phép Darmil kích hoạt kỹ năng này trong chiến đầu cùng những thành viên tổ đội khác. Việc đó đơn giản là quá nguy hiểm.
Cứ nhìn cái cách mà Darmil xé toạc từng con quái một với vẻ mặt dữ tợn đầy phấn khích kia liền có thể thấy được sự tình sẽ trở nên hỗn loạn và kinh khủng như thế nào nếu để du hành giả khác ở bên cạnh cậu ta.
Nghĩ đến đây, Turan sực nhận ra rằng mình không thể cứ bỏ mặc Darmil như thế. Hiện giờ chính là cơ hội để nó hiểu hơn về kỹ năng chủ đạo của của cậu ta. Mặc dù bản thân có thể yêu cầu người đồng đội của mình chủ động tiến vào trạng thái ‘Cuồng nộ’, nhưng tình huống thực tế vẫn tốt hơn cả. Lại nói, là một người đội trưởng, nó đâu thể bắt thành viên tổ đội gánh chịu thêm đau khổ khi mà đang có một cơ hội ở ngay trước mắt.
Turan hít sâu một hơi. Nó đã có quyết định. Tuy nhiên, để đến gần Darmil trong trạng thái ‘Cuồng nộ’ là cần có sự chuẩn bị kỹ càng. Nếu vì không cẩn thận để xảy ra sơ sót mà hai bên đánh nhau tới một mất một còn thì thật không gì tệ hơn.
Trước hết, Turan cần đảm bảo an toàn cho bản thân. Có ba cách thức tương đối hiệu quả để đạt được điều này, và nó chọn sử dụng một tấm bùa ‘Khiên chắn’, giúp tạo ra một tấm khiên vững chắc bằng ma năng có thể chống chịu một đòn tấn công toàn lực của một con quái cấp độ 15. Không chỉ vậy, nó còn bổ sung thêm một tấm bùa ‘Phản chấn’ lên tấm khiên được tạo ra, để khi tấm khiên bị hủy thì một lực đẩy đủ mạnh sẽ tác động lên cả hai, hình thành khoảng cách an toàn.
Đây là một trong những phương thức giúp vô hiệu hóa sát thương và rút lui chiến thuật hiệu quả nhất. Điểm yếu là với mỗi cặp bùa chỉ dùng được một lần, ngoài ra còn gây tổn thương không nhỏ lên bản thân. Mặt khác, gặp phải kẻ địch chuyên về tốc độ hoặc ẩn thân thì phương thức này gần như là không có hiệu quả.
Kế đến, Turan cần có cách chống lại trạng thái ‘Kinh sợ’ khi đến gần Darmil. Trạng thái thể hiện rất rõ ràng trên các nạn nhân đã bị cậu ta xé toạc, mà bản thân Turan cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ dù đang đứng ở vị trí còn khá xa.
Thứ đầu tiên Turan nghĩ đến là sử dụng bùa ‘Trấn định’. Nó hiện đang sở hữu hai tấm bùa như thế, một là mua từ cửa hàng, cái còn lại là do Yeatra luyện chế. Đây vốn là để so sánh về sự khác nhau giữa hai tấm bùa có cùng hiệu quả trong khi cái do Yeatra làm ra là dựa trên nguyên khí để vận hành. Giờ, tất nhiên Turan không ngại tiêu hao, cũng coi như là thuận tiện cho việc thử nghiệm.
Tuy nhiên, sử dụng cả hai tấm bùa không phải là một cách hay bởi hiệu quả sẽ không tăng thêm quá nhiều so với một tấm, tức là rất hao phí. Thay vì vậy, Turan quyết định sử dụng cùng với bột trấn định, dù cảm giác không thoải mái nhưng tương đối ổn thỏa.
Vấn đề là Turan không cho rằng hiệu quả của bùa ‘Trấn định’ có thể chống chịu lại trạng thái ‘Kinh sợ’ đủ lâu. Một thứ có thể khiến đám quái cấp độ 10 trong giây lát từ bỏ chống cự thì tất nhiên là khủng khiếp, không thể xem nhẹ. Dự tính thời gian, Turan đoán là nó có chừng một phút trước khi trạng thái ‘Kinh sợ’ gây ra hiệu quả bất lợi rõ rệt lên mình.
Một phút không thể coi là dài, nhưng hẳn là đủ để Turan thu thập một ít thông tin. Dù sao thì đây cũng chẳng phải là cơ hội duy nhất. Darmil sau hôm nay vẫn sẽ là thành viên tổ đội của nó thôi.
Về cơ bản, chuẩn bị như vậy là đủ để tiếp cận Darmil trong trạng thái ‘Cuồng nộ’ rồi. Nhưng Turan không vội, quay đi xem xét xung quanh một hồi, xác nhận khu vực gần đây không tồn tại mối nguy nào khác thì mới bắt đầu sải bước tiến về chỗ người đồng đội đang chìm trong cơn điên loạn của mình.