Van's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 399

Ở cánh tay khác của Darmil xuất hiện một ngọn lao, đâm từ trên chéo xuống, hướng thẳng vào dưới cổ đối thủ. Cùng lúc với đòn tấn công ấy là một động tác cào mạnh bạo và chuẩn xác, nhắm ngay vào cánh tay và bên ngực của Darmil.

Turan đã đánh mất sự tỉnh táo. Nó vốn không nên hành động một cách liều lĩnh như vậy. Cú đâm của ngọn lao vào dưới cổ nó có thể không chí mạng, nhưng lượng sát thương gây ra là không thể xem thường. Hành động đúng đắn nhất là cố gắng chặn lại đòn tấn công của đối phương, chứ không phải thi xem ai là người gây được nhiều sát thương hơn.

Nhờ vào một cú lách người khẩn cấp, Turan kịp để cho điểm va chạm của ngọn lao đổi từ cổ mình sang ở phần ngực sát bên, lại trong khoảnh khắc trước khi ngọn lao đâm vào da thịt, nhẹ giọng cất tiếng:

– Máu là bạc.

Cuối cùng vẫn là Turan không nhịn được, đã cất lời cầu khấn. Hiệu quả lại có chút chậm chạp, dù đã chặn đứng được mũi lao không để cho đâm sâu hơn, vẫn là để bị cắm vào đến hai phân, đau đớn vô cùng.

Turan không có vì vậy mà ngừng nhát cào của mình. Từng chiếc móng vuốt đỏ sẫm của nó cắt xuyên qua bên vai, cánh tay và ngực đối phương.

Máu bắt đầu tuôn, từ cả hai người. Rất may, nhờ có hiệu quả của lời cầu khấn, vết thương của Turan nhanh chóng được hồi phục. Thậm chí, nó còn cảm nhận được lực lượng bùng nổ trong cơ thể, sẵn sàng cho một trận đánh máu lửa hơn nữa.

Darmil thì không được tốt như vậy. Cả người cậu ta khụy xuống, đổ sụp sang một bên. Cậu ta vẫn chưa có từ bỏ, nhưng cơ thể đã chẳng còn chịu nổi nữa. Trông cái cách mà một tên thanh niên lực lưỡng giãy giụa, cố gầm rú lại như tiếng rít thật là điên dại.

Turan nhếch mép, xì một tiếng. Nó bước tới, cảm nhận từ người đồng đội của mình chút sức sống còn sót lại, giơ chân, đạp xuống ngay giữa ngực cậu ta. Cú đạp không quá mạnh, chủ yếu để kìm giữ con thú đang chẳng biết là hoảng loạn hay phát cuồng này.

Tuy nhiên, có vẻ như lực lượng tuôn trào trong cơ thể Turan hiện tại là quá lớn, nó còn chưa làm quen được nên dùng sức quá đà, làm đối phương kêu lên một tiếng hết hơi, rồi cứ thế vẹo cổ, mất đi ý thức.

Có chút hoảng hốt, Turan cúi người xuống, vội vàng kiểm tra tình trạng của Darmil. Còn may, cậu ta chưa có chết. Ý chí sống còn quả thật đáng ngưỡng mộ.

Sau khi chăm sóc vết thương cho Darmil cũng như đảm bảo sức khỏe của cậu ta đã ổn định thì Turan mới quay đi, bắt đầu xem xét những thông tin mình thu thập được từ cuộc chiến vừa rồi.

Darmil vốn dĩ là một du hành giả mạnh mẽ, việc kích hoạt kỹ năng ‘Cuồng nộ’ kết hợp với mấy món trang bị cấp cao càng tăng cường thêm rất nhiều sức mạnh và năng lực của cậu ta. Đổi lại, Darmil đánh mất khả năng kiểm soát hành động và nhận thức, gần như phụ thuộc hoàn toàn vào bản năng để chiến đấu.

Nhưng dù thế nào thì vẫn không thể phủ định rằng sức chiến đấu của Darmil quá đáng sợ. Cậu ta đã có thể đánh giết Turan nếu như không phải nó có cho mình những con bài tẩy mà không bao giờ dễ dàng để lộ. Chỉ riêng việc ép nó phải cất lời cầu khấn đã đủ để chứng minh rằng khả năng của Darmil đã vượt xa hầu hết du hành giả chưa đột phá giới hạn Thần cấp 15 nào.

– Vậy thì càng khó…

Turan lẩm bẩm. Cái suy nghĩ muốn để cho Darmil thể hiện hết mình cùng những thành viên tổ đội khác càng lúc càng trở nên xa vời. Cậu ta mặc dù đối mặt với nó đã có sự do dự vì lý do chưa rõ, nhưng chỉ thế thì không thể đảm bảo được điều gì.

Có lẽ, Turan ngay từ đầu đã sai. Một du hành giả mạnh mẽ không khác gì con quái vật khổng lồ như Darmil không nên được dùng để cùng chiến đấu, bản thân cậu ta đã đủ sánh bằng cả một tổ đội rồi.

Nhưng nếu vậy, vấn đề giữ mạng cho Darmil sau khi trạng thái ‘Cuồng nộ’ kết húc liền xuất hiện. Hơn nữa, sẽ chẳng thể để mặc cậu ta làm loạn trong bất kì trường hợp nào vì nếu có tình huống ngoài dự đoán xảy ra, cậu ta sẽ tự khiến mình đâm đầu vào chỗ chết.

– Sự do dự khi đó của cậu ta là vì bản năng biết không thể chống lại kẻ địch mạnh là mình…?

Turan nói nhỏ, nhăn mày, chốc thì quyết định bỏ qua lời nhận định không có căn cứ đó. Nó lúc đấy còn chưa có cất lời cầu khấn ‘Máu bạc’ lên, không có lý gì Darmil lại sợ hãi việc đối mặt với nó cả. Lại nói, khi trận chiến bắt đầu, cậu ta đã chiến đấu vô cùng quả quyết, chẳng có vẻ lo lắng hay sợ hãi nào.

Kì thực, Turan không cho bản thân là mạnh so với Darmil, bất kể sự thật rằng nó vượt trên cậu ta tận ba Thần cấp, trong đó còn có một lần đột phá giới hạn Thần cấp 10.

Darmil chuyên về cận chiến cùng tấn công đột phá, lựa chọn tiếp cận cậu ta là cực kì ngu xuẩn. Nếu là cần đánh bại cậu ta một cách nhanh nhất thì Turan sẽ chọn công kích từ xa, như là kích hoạt hàng đống bùa chú và xả súng liên tục vào người đối phương.

Hoặc như là Kull, cậu ta sẽ lợi dụng ưu thế về tốc độ và khả năng ẩn nấp của mình làm hao mòn thể lực của Darmil. Trận chiến có lẽ sẽ kéo dài rất lâu, nhưng chiến thắng sau cùng tự nhiên thuộc về anh chàng sát thủ. Đó là còn chưa kể đến Darmil sẽ tự hại chính mình khi phụ thuộc vào kỹ năng ‘Cuồng nộ’, khiến cơ thể không chịu được nữa mà gục ngã.

Darmil rất mạnh, chỉ là có quá nhiều cách để đối phó với cậu ta. Cậu ta rất cần có sự hỗ trợ để tránh bị đánh vào điểm yếu, lại chẳng thể chiến đấu cùng người khác vì sự điên loạn gây ra bởi kỹ năng ‘Cuồng nộ’ của bản thân.

Sử dụng Darmil quả thật là một vấn đề nan giải. Hiện tại, Turan chỉ có thể nghĩ ra được hai cách tương đối ổn thỏa.

Đầu tiên là hỗ trợ từ xa. Đây là cách có thể thực hiện được ngay và cho hiệu quả tức thời, nhưng lại không đáng tin cậy. Chỉ cần trong chiến đấu xảy ra một sai sót thì toàn bộ tổ đội sẽ gặp rắc rối ngay, thậm chí là bị diệt sạch dưới tay chính kẻ điên cuồng ấy.

Cách thứ hai là hạn chế kỹ năng chủ đạo của Darmil. Việc này có thể được thực hiện thông qua loại bỏ khả năng kích hoạt kỹ năng để rơi vào trạng thái ‘Cuồng nộ’ hoặc khiến trạng thái đó kết thúc ngay khi nhận được tín hiệu chỉ định.

Vốn dĩ, Turan đã định khiến kỹ năng ‘Cuồng nộ’ trở nên ôn hòa hơn, nhưng bằng cách nào đó Darmil đã làm cho kỹ năng này càng thêm cuồng bạo. Nó cần có lời giải thích cho chuyện này, tránh để tình hình càng ngày càng mất kiểm soát.

– Chẳng trách Kull đột nhiên trở nên dè dặt hơn trong việc du hành cùng với Darmil.

Turan cười bảo. Nó mới đầu cũng không chú ý nhiều, lại thành bỏ lỡ một điều quan trọng như thế. Làm một người đội trưởng tốt thật sự quá khó khăn.

Turan đưa Darmil trở lại xe, sau đó thì chờ Kull gọi đến. Tình hình hiện giờ, chuyện càn quét phó bản ‘Tàn tích Gufara’ xem ra đành phải gác lại.

Đây cũng là không có cách. Mặc dù nếu Darmil không kích hoạt kỹ năng ‘Cuồng nộ’ khi đối đầu với đám Chuột cao cẳng thì cả đội đã có thể có đủ sức vượt qua phó bản, nhưng chuyện là Turan sẽ cần cậu ta tiến vào trạng thái ‘Cuồng nộ’ khi đấu với quái trùm. Và tất nhiên sự tình sẽ cực kì tồi tệ nếu để chuyện đó xảy ra, vì Turan không ngờ rằng trạng thái ‘Cuồng nộ’ của Darmil sớm đã bước lên một tầm cao mới trong việc khó kiểm soát.

Hồi lâu, Kull gọi đến, và cậu ta thể hiện rõ sự phấn khích của mình trong lời nói:

– Turan! Đúng như cậu nói. Ở khu vực phía đông nam đang có một con quái thống lĩnh. Đó là một con Bọ cạp sa mạc, cấp độ bản thân ước chừng là 30. Tôi đã đột nhập thành công vào đội hình của họ, giờ làm thế nào?

Turan mỉm cười, không vui vẻ, chỉ đơn thuần là thích thú với tin tức mình nhận được. Quái thống lĩnh chưa bao giờ là một lựa chọn phù hợp với tổ đội của nó bây giờ, nhưng sự xuất hiện của con quái là lời giải thích không thể tốt hơn cho những biến động đang diễn ra trong khu vực này. Theo đó, nó cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.

Kì thực, quái thống lĩnh xuất hiện chỉ là một trong những khả năng mà Turan nghĩ đến. Các khả năng khác có thể là một trận chiến tranh đoạt giữa hai quân đoàn hoặc là một cuộc tập trận chuẩn bị cho việc tiến đánh biên giới vương quốc Danlion.

Ngoài ra còn có một khả năng mà Turan không mong muốn là sự thật, đó là tổ đội của nó bị nhằm vào. Có thể là do Turan quá nhạy cảm, cũng như bị ám ảnh bởi sự tình đã xảy ra ở thành Carne mà sinh ra bất an. Thần Fyratr là một chuyện, chẳng có gì đảm bảo rằng những Chính thần khác sẽ để yên cho việc nó có quan hệ với một Tử thần Sứ đồ dính líu tới sự tồn tại của đại pháp sư Velduran cả.

– Vậy được rồi. – Turan lên tiếng – Rút lui đi. Không cần phải dây dưa mà để lộ bản thân.

– Thế thôi? Tôi hiểu rồi.

Kull thốt, những cũng chẳng có thắc mắc cái gì, trao đổi thêm vài thứ thì cuộc gọi kết thúc.
Bình Luận (0)
Comment