Nếu như đối phương đã biết về nhiệm vụ, vậy thì có lẽ Turan cần phải tùy theo đó mà thay đổi kế hoạch. Chỉ là, nó tò mò rằng cô nàng có thể giúp được mình những gì. Năng lực của cô ta không như mong đợi thì cũng chẳng thành vấn đề, lựa chọn từ bỏ nhiệm vụ riêng biệt là được.
Mặt khác, Turan còn có thắc mắc rằng vì sao Vilve lại lựa chọn giúp nó. Quân đoàn Quả táo đỏ hẳn mới nên là phía cô ta đứng về. Đương nhiên, nó sẽ không đi tin tưởng rằng đối phương là vì một lý do cá nhân vừa nổi lên.
– Cô không định báo cho đội của mình?
Turan dò hỏi.
– Báo? Tại sao?
Vilve nhíu mày khó hiểu. Cô ta trông như thật sự không nắm bắt được vấn đề chứ chẳng phải giả vờ gì.
Nhưng thế lại càng khiến Turan khó mà tin tưởng tưởng được. Một người có ngốc cũng không thể ngốc đến thế này, mặc dù nên nói rằng cô nàng thuộc kiểu không thèm quan tâm hơn.
Tuy nhiên, Turan vẫn chưa vội kết luận, tiếp tục hỏi:
– Quan hệ giữa cô và quân đoàn Quả táo đỏ là gì?
– Có thể gọi là… hợp tác chăng…?
Vilve đáp, giọng nói thể hiện rõ sự không chắc chắn.
Turan vô thức gật nhẹ đầu. Nếu là vậy, nó có thể tạm hiểu được. Đúng là lỗi do nó khi xác định ngay từ đầu rằng đối phương là thành viên quân đoàn Quả táo đỏ. Nhớ đến, quả thật người đàn ông tên Salger vẫn luôn giữ một thái độ nghiêm cẩn với Vilve, và cũng chưa lần nào để cho cô ta phải tham gia chiến đấu. Nhiệm vụ của cô nàng, hẳn là chỉ xoay quanh tấm bia đá.
Sau một vài câu hỏi nữa, Turan đã có thể xác nhận rằng Vilve thật sự không có lý do để đứng về phía quân đoàn Quả táo đỏ.
Cô nàng là người thuộc hội Anthumn, một hội chuyên nghiên cứu về những điều thần bí, từng bước một tiếp cận lĩnh vực các vị thần. Việc điều tra tấm bia đá chỉ là một phần nhỏ trong công việc của cô ta, có hoàn thành hay không cũng chẳng quan trọng. Người được lợi lớn nhất trong chuyện này kì thực lại là chính quân đoàn Quả táo đỏ.
Đổi lại, Vilve được bảo đảm mọi điều kiện để thực hiện nghiên cứu của mình. Cô nàng thậm chí được phép tiết lộ những gì mình tìm hiểu được về tấm bia đá. Dù sao thì, về cơ bản chẳng có ai có thể tiến vào phó bản này ngoài các thành viên quân đoàn Quả táo đỏ cả.
Trùng hợp ngoài ý muốn là, Turan đang ở đây. Có vẻ như cô gái mang kính có ý định lợi dụng nó nhằm đi sâu hơn vào nghiên cứu của mình, thứ mà chỉ thể đạt được bằng việc hoàn thành nhiệm vụ riêng biệt với cái tên ‘Sự trường tồn của khu rừng’.
– Cô không nghĩ rằng nếu nói cho người chịu trách nhiệm của quân đoàn Quả táo đỏ, họ sẽ hết lòng giúp đỡ cô đạt được mục đích ư? – Turan thắc mắc.
– Không. Tại sao?
Lại là một câu hỏi tại sao nữa. Turan thật chẳng có cách nào nắm bắt được mạch suy nghĩ của đối phương. Có lẽ cô nàng đã từng suy nghĩ qua, hoặc đơn giản là không buồn đếm xỉa.
Thôi thì Turan chỉ chịu khó đành giải thích một hồi:
– Lượng chênh lệch tiền và Thần tinh giữa hai nhiệm vụ mặc dù khổng lồ, nhưng đến cùng chỉ là phần thưởng một lần. Lấy phần thưởng chủ từ nhiệm vụ ‘Sự trường tồn của khu rừng’ so ra, hoàn toàn có thể suy xét mà ưu tiên. Hơn nữa, tôi tin rằng hội Anthumn cũng sẽ không ngại nêu một cái giá hấp dẫn để đổi lấy quyền thực hiện nhiệm vụ, phỏng?
Vilve nhăn mày nghĩ ngợi, mất một lúc mới đáp:
– Ừm. Nghe rất hợp lý. Cơ mà… Tôi không muốn nhờ đến hội.
E là có điều khó nói đi, Turan cho rằng như vậy. Nó cũng không định gặng hỏi thêm. Từ nãy đến giờ đã mất đủ nhiều thời gian rồi, là lúc nên vào nội dung chính.
– Như tôi và cô đều có thể thấy, phần thưởng từ nhiệm vụ không thể đơn giản phân chia theo số lượng, nên tôi muốn nắm quyền sở hữu toàn bộ phần thưởng chủ. Bù lại, tôi sẽ bỏ ra một cái giá tương xứng cho cô. Mặt khác, nếu cô còn có yêu cầu gì thì có thể nói ra. Dù sao tôi cũng chẳng rõ cô đang nghiên cứu nhằm vào cái gì.
Thật sự thì như thế là có bất công dành cho Vilve, nhưng Turan không thể từ bỏ bất kì món nào trong đống phần thưởng chủ. Nghĩ đến, cô nàng lựa chọn nhiệm vụ riêng biệt là vì mục đích nghiên cứu, hẳn là có thể từ đó thỏa mãn yêu cầu hợp tác.
– Cậu quyết định là tốt rồi.
Vilve nhẹ giọng bảo, hoàn toàn không có chút chủ ý nào.
Turan thấy vậy thì có chút bất đắc dĩ, nhưng cũng tạm an tâm. Thế này vốn là có lợi cho nó, và đương nhiên nó cũng sẽ không để cho đối phương phải chịu thiệt.
Trên thực tế, giờ mà cứ mải bàn về chuyện chia phần thưởng thì có ý nghĩa cho lắm. Độ khó của nhiệm vụ vốn là rất cao rồi, còn phải tranh đua với quân đoàn Quả táo đỏ nữa, thật khiến bất kì ai cũng phải e ngại.
Nhưng cơ hội ở trước mắt, Turan nhất định sẽ chẳng dễ dàng bỏ qua.
– Vậy thì, cô có ý tưởng gì không?
Turan hỏi. Nó đoán hẳn phải có, vì cô nàng đã chủ động đề cập tới việc giúp đỡ.
– Không. Cứ theo ý cậu là được. Tôi… đều có thể giúp.
Vẻ thành thật lúc này của Vilve khiến Turan muốn nổi điên lên được. Nó nhếch mép, muốn nói lại thôi. Thay vì câu nệ tác dụng thực tế của cô nàng thì nó nên tập trung vào nhiệm vụ.
Trước hết, Turan cần phải ngăn quân đoàn Quả táo đỏ hoàn thành nhiệm vụ của họ. Việc này có thể đạt tới bằng cách thuyết phục họ dời ngày thực hiện nhiệm vụ. Dù sao thì cũng không nhất định phải là hôm nay, cùng với đó là mức độ quan trọng của nhiệm vụ tài liệu đối với quân đoàn, tin chắc họ sẽ không vội vàng để rồi dẫn tới thất bại.
Khó khăn là, Turan phải khiến cho đối phương giúp mình càn quét hoàn toàn phó bản ‘Rừng cây ăn thịt’. Một mình nó là không thể nào làm được. Chuyện này cần phải suy tính thêm.
Kế đến, là bằng cách nào đấy mang được Tinh hoa thanh tẩy từ khu rừng ra ngoài phó bản. Vilve có thể đảm nhận nhiệm vụ này, là thích hợp nhất. Độ khả thi mặc dù không được cao, nhưng hoàn toàn có thể thử.
Một khi Tinh hoa thanh tẩy từ khu rừng đã được mang đi, Turan liền có thể tùy thời tiếp nhận từ cô nàng. Sau đấy, điều duy nhất còn lại là tìm một chỗ thích hợp để gieo xuống.
Turan tạm thời chưa có cách xác định đâu là chỗ thích hợp, nhưng nó tự tin rằng sẽ sớm tìm được. Lý do cho sự tự tin ấy, không gì khác hơn chính là đức Chính thần của Sự sinh trưởng – thần Syrathr.
Turan không rõ mối quan hệ giữa thần Syrathr và thần Mastrua là gì, nhưng chiếm được nhiệm vụ tài liệu từ quân đoàn Quả táo đỏ, cô ta không nên từ chối mới đúng. Chỉ là, theo cách này, Turan nhiều khả năng sẽ phải từ bỏ một vài lợi ích có được từ nhiệm vụ.
Vì thế, trước khi xác định rằng bản thân không còn cách nào khác, Turan sẽ tận lực tránh phải nhờ tới đức Chính thần của Sự sinh trưởng. Nó chỉ vừa mới có được một chút khoảng thời gian thoải mái mà thôi, giờ lại tiếp tục chịu sự giám sát của đối phương thì thật quá thê thảm rồi.
Turan không cố suy nghĩ thêm. Đối với nó, như vậy đã coi là ổn thỏa. Giờ mà còn kéo dài nữa, mọi kế hoạch đều sẽ không thể thực hiện được mất.
Vilve sau khi nghe yêu cầu của Turan thì cũng chẳng phản đối hay nêu ý kiến gì, một mực gật đầu ưng thuận. Phản ứng có phần ngờ nghệch này của cô nàng khiến nó không thể không dò hỏi thêm một vài câu để xác nhận rằng cô ta thật sự nắm rõ những gì mình cần làm.
Và kết quả là Vilve hoàn toàn nghe hiểu, thậm chí bản thân còn nghĩ xong một loạt những tình huống có thể xảy ra cũng như phương thức ứng đối phù hợp rồi.
Thật sự là ngoài ý muốn. Turan bất giác cảm thấy có lỗi, vì đã đánh giá thấp đối phương.
– Được rồi. Cũng nên quay lại thôi. Họ hẳn đã chuẩn bị xong.
Turan đề nghị.
– Ừm.
Vilve đáp gọn, không có phản ứng gì đêm, chỉ chờ Turan nhấc bước liền đi theo.
Thế nhưng, Turan còn chưa đi đến bước thứ tư đã phải ngừng lại. Nó hơi nhíu mày, quay đầu nhìn sang phải, phóng tầm mắt thật xa. Nơi đó chẳng có thứ gì đặc biệt cả, nhưng nó biết bản thân không thể xem thường.
– Cô về trước đi. Tôi có chút chuyện.
Turan cất tiếng, vừa định di chuyển thì phát hiện tay áo mình bị kéo lại.
– Không. – Vilve thốt – Tôi đi cùng cậu.
Turan vẻ mặt khó hiểu nhìn lấy đối phương. Nó không phải là muốn cấm cản gì Vilve, nhưng sự tình sắp tới, cô ta không thể tham gia vào. Đây không chỉ đơn giản là xung đột giữa các du hành giả hay thậm chí là một vài quân đoàn và hội nhóm với nhau.
Cô nàng bị ánh mắt của Turan soi lấy thì phát lúng túng, chỉ có thể liếc nhìn sang nơi khác, vội bảo:
– Trở về một mình… Tôi không có đủ tự tin thuyết phục được họ chờ đợi. Khi ấy, cậu về tới thì đã muộn.
Lý do đưa ra cũng tính là hợp lý. Turan quả thật đã không nghĩ tới điều này. Khác với Vilve, nó đi cùng quân đoàn Quả táo đỏ, nhiều nhất chỉ là được đảm bảo an toàn, tất nhiên không cần được dành quá nhiều nhân lực và thời gian. Trái lại, thiếu đi Vilve, họ không thể cứ vậy tiến hành thực hiện nhiệm vụ. Sự tham gia của cô nàng vốn thuộc một trong những yêu cầu được đề ra cho mối quan hệ hợp tác giữa hai bên.
Nhưng như vậy, không có nghĩa là Turan nên kéo Vilve vào trong sự tình sắp xảy đến. Đây đối với cả hai đều chẳng có chỗ nào tốt.
Mời đọc #Đông A Nông Sự, câu truyện nhẹ nhàng, dí dỏm về một kỹ sư nông nghiệp vô tình lạc về triều Trần.