Tên đại diện trước sự ngạo mạn của Darmil thì trở nên hăng tiết, muốn sớm đè bẹp cái tên không biết lượng sức mình này. Hắn ta lấy ra một thanh đao lớn, nhào đến vung chém bằng hai tay, miệng thì phát ra một tiếng chửi như là hiệu lệnh cho đồng bọn của mình.
Thế nhưng ngay trước đó thì một mũi tên từ góc khuất đã bắn tới, vô cùng hiểm hóc. Darmil nhếch mép, đưa tay tóm lấy như là một phản xạ tự nhiên, xong bóp nát. Cậu ta thậm chí khinh thường việc sử dụng mũi tên ấy để công kích từ xa như vẫn thường ưa thích.
Đối mặt với nhát đao đang chém, Darmil lại chỉ thuận tiện lách như một động tác vô cùng đơn giản nhưng rõ là không phải tên du hành giả tài năng nào cũng có thể làm được. Rồi trước sự ngỡ ngàng của tên cầm đao ấy, cậu ta vung tay đập sang ngang đánh văng đi thật xa. Sức lực đủ để hạ gục một con quái đồng cấp ấy thì làm sao một du hành giả thua kém hẳn hai Thần cấp có thể chịu nổi.
Cũng may là Darmil chưa có dùng đến vũ khí hay kỹ năng mà chỉ muốn tận hưởng thứ sức mạnh đang tuôn trào trong cơ thể nên tên đại diện cầm đao chỉ nằm bệt trên đất, choáng váng một hồi lâu thì giật mình bật dậy. Hắn ta ngơ ngác nhìn quanh, mất thêm một lúc mới hoàn hồn để lớn tiếng hô hào cả nhóm du hành giả của mình lao lên đồng loạt tấn công.
Nhóm du hành giả sau khi chứng kiến đòn tấn công ấy vốn là đang e sợ, nhưng kinh nghiệm khiến cho chúng hiểu được rằng đây là một trận chiến sống còn. Chúng chỉ có thể lựa chọn chiến đấu, nếu không muốn bản thân phải nằm xuống một cách cực kì thê thảm. Tất cả nếu vùng bỏ chạy dù có thể thoát được một vài, số phận sau đó cũng sẽ không an ổn khi bị cả đồng bọn của mình săn đuổi.
Kẻ lao đến đầu tiên là một tên đấu sĩ cầm chùy gai và khiên. Hắn ta có vẻ chuyên về phòng ngự, là lá chắn đòn cho đồng đội của mình, do đó tất nhiên luôn là đối tượng có thể và nên gánh chịu nhiều sát thương nhất.
Đi sau tên cầm khiên, cách chỉ chừng vài bước là một đấu sĩ dùng kiếm, loại nhẹ và dài, bản hẹp, thiên về tốc độ. Hắn ta lợi dụng đồng đội mình để che chắn, tìm góc khuất mà tấn công ngay khi có cơ hội. Một nhát đâm hiểm hóc với toàn bộ sức mạnh được bộc phát hoàn toàn có thể hạ gục mục tiêu ngay lập tức.
Di chuyển sang hai bên nhưng vẫn cố giữ khoảng cách là hai nữ sát thủ trông khá lành nghề. Hai người họ không vội ra tay, mà tìm điểm sơ hở để công kích, hòng gây rối hoặc ngăn chặn trong trường hợp mục tiêu định sử dụng ma pháp hoặc bùa chú.
Có điều, thực tế thì hai người không thoải mái lắm. Họ e dè sự có mặt của Turan và Kull. Mặc dù nó và cậu ta đã biểu thị rằng sẽ không tham gia trận đấu, nhưng chỉ có kẻ ngốc mới sẽ tin. Ngược lại càng nghĩ càng thấy nguy hiểm, khó mà xem thường.
Phía sau, gồm có một ma pháp sư và một xạ thủ. Hai người này không tìm cách tấn công mà thay vào đó lùi về xa hơn. Đồng đội đang ở phía trước nên họ không thể ra đòn vào lúc này, nhưng hoàn toàn có thể chờ một thời cơ thích hợp. Có điều, ma pháp yêu cầu thời gian vận lâu e là không có cách nào thi triển.
Người còn lại trong số tám người đang có mặt đứng ở chính giữa đội hình, ngay trước ma pháp sư và xạ thủ. Hắn ta sở hữu thân hình to lớn và lực lưỡng, hai tay mang lấy cặp găng bằng kim loại, cho thấy mình là một võ sư, khả năng cao là chuyên về giằng co và công phá. Tuy nhiên, cũng không thể loại bỏ khả năng hắn ta sở hữu tốc độ ưu việt.
Đối với du hành giả, việc xác định năng lực của kẻ địch là điều vô cùng quan trọng. Dựa vào đó, một người có thể tránh né những tình huống mang đến lợi thế cho đối phương, cũng như tập trung tập trung vào điểm yếu mà công kích.
Một kẻ sở hữu sức phòng ngự cao mà thiếu đi tính cơ động sẽ dễ dàng bị khống chế liên tục bằng các loại phép làm chậm, thay đổi địa hình hay đơn giản hơn là giữ khoảng cách. Một kẻ có sức sát thương lớn mà khó có thể tự bảo vệ bản thân sẽ liên tục bị nhắm vào hòng hạ gục trước tiên. Hay một kẻ di chuyển cực nhanh khiến người khác khó thể nào bắt kịp nhưng bản thân lại không gây ra được bao nhiêu sát thương thì một lớp bảo vệ hạng trung là đủ để vô hiệu hóa rồi.
Do đó, du hành giả không dễ dàng để lộ năng lực bản thân. Thậm chí giữa những người đồng đội vẫn thường tồn tại bí mật, chỉ khi nào tính mạng bị đe dọa thì mới đành dùng tới. Một năng lực bất ngờ được sử dụng trong tình huống thích hợp có khi còn lật chuyển được tình thế chứ không chỉ giới hạn ở tự cứu bản thân.
Thế nhưng với kỹ năng chủ đạo mang tên ‘Thông hiểu’ của mình, Turan nhìn thấy được hết cả. Nó biết rõ từng kỹ năng một và cả bảng thuộc tính của đối phương, từ đó phân biệt ưu điểm và nhược điểm. Đây chính là lợi thế cực kì lớn đối với nó và tổ đội của mình.
Cụ thể, tên to con lực lưỡng kia không nhanh, nhưng mạnh vô cùng, ít nhất là khi so với các du hành giả đồng cấp. Sức lực của hắn ta kết hợp với kỹ năng của mình có thể hạ gục một mục tiêu trang bị giáp đầy đủ đồng thời với các loại phép phòng ngự đang có hiệu quả. Một đấu sĩ tự tin thái quá tiến vào tầm tấn công của hắn ta chắc chắn sẽ phải hối hận khi cố đón đỡ một đòn, để rồi sau đó nhận lấy một loạt liên chiêu mà không kịp than thở dù chỉ một tiếng.
Vậy lại không đủ để làm cho Turan lo lắng cho Darmil. Cậu ta là loại sẽ không phòng thủ, chí ít là không ưu tiên việc ấy so với ra sức mà đánh hết mình. Một đòn đổi lấy một đòn, có lẽ anh chàng đấu sĩ sẽ bị thương, nhưng kết cục của tên to con kia chắc chắn là thê thảm.
Về phần hai nữ sát thủ không ngừng di chuyển tìm góc độ thích hợp để tấn công, Turan lại càng không phải lo lắng. Họ kì thực không thiên về gây sát thương, mà sử dụng các loại độc và bùa chú có tính khống chế. Tác dụng của chúng là rõ rệt, nhưng cần có thời gian ngắn để đạt được hiệu quả mong muốn lên mục tiêu. Cho tới khi ấy, e rằng trận đấu đã sớm kết thúc rồi.
Đáng lo ngại nhất có lẽ là ma pháp sư cùng với hai tên đồng bọn cho tới giờ vẫn còn ẩn nấp chưa chịu xuất hiện.
Ma pháp sư luôn có thể thi triển những đòn tấn công ma pháp có sức sát thương lớn, và một khi đã ra đòn thì khả năng tránh né gần như là bằng không. Đối đầu với một đòn tấn công bằng ma pháp thì tốt nhất là vô hiệu hóa, hoặc đón đỡ bằng vật dụng hay phép thích hợp.
Darmil không có cả hai thứ trên. Vậy nên để tránh bị trúng đòn, cậu ta chỉ có thể thừa lúc đối phương còn chưa hoàn thành việc vận phép mà ra tay kết liễu. Như thế nói đến, ngay khi hai đấu sĩ bị hạ gục, cậu ta sẽ phải dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết tên võ sư rồi cuối cùng lao đến tên ma pháp sư trong thời gian ngắn. Quá trình ấy tất nhiên sẽ bị gây rối bởi hai nữ sát thủ và tên xạ thủ, còn chưa kể đến hai tên đồng bọn đang ẩn nấp lẫn kẻ sở hữu kỹ năng ‘Nhát chém lạnh băng’ vừa mới uống vội một bình thuốc hồi phục kia.
Trên thực tế, nếu phía Darmil có thêm sự trợ giúp của bất kì Turan hay Kull thì trận chiến sẽ không cần phải bàn luận làm gì. Hoàn toàn là áp đảo từ một phía. Kull nên có thể dễ dàng vô hiệu hóa hai tên đang ẩn nấp, kế đến là hai nữ sát thủ, sau cùng là ngăn cho ma pháp sư và xạ thủ có cơ hội tỏ ra có ích. Số còn lại, e rằng muốn khiến cho Darmil chùn chân cũng là vô cùng khó khăn.
Turan hít sâu một hơi rồi thở ra. Nó vẫn đang quan sát, không có ý định làm thêm bất kì động tác nào. Đối với nó, việc này rất quan trọng, cho cả bản thân và hai người đồng đội của mình. Xác định ưu nhược điểm của từng thành viên, từ đó đưa ra sắp xếp và có sự chuẩn bị phù hợp là điều mà một người đội trưởng nên làm tốt.
Trận chiến tiếp diễn. Tên cầm khiên lao đến che chắn, đồng thời nâng cao chiếc chùy, sẵn sàng tung ra một đòn tấn công. Nhưng đó chỉ là hòng che mắt, đòn tấn công thật sự thuộc về tên cầm kiếm phía sau.
Darmil lại hoàn toàn không để tâm. Cậu ta siết tay, vung chùy thật nhanh và mạnh mẽ, thẳng vào tấm khiên của đối phương. Va chạm xảy ra, kế đó là âm thanh chói tai như của một vụ nổ và rồi tiếng gãy vỡ của kim loại đan xen.
Tên cầm khiên văng đi thật xa, lăn lộn mấy vòng trên đất. Tấm khiên của hắn ta cùng với lớp giáp đều bị vỡ thành từng mảnh, cho thấy một sức mạnh khổng lồ đã tác động lên. Có điều, hắn ta còn chưa có chết, được một nữ sát thủ nhanh chóng tiếp cận, cố gắng trị liệu.
Một chủ cửa hàng giá rẻ mỗi ngày trao đổi thân thể với Hỗn Nguyên Vô Cực Thánh Nhân, tại cả hai thế giới xây dựng thế lực... - truyện đã hơn 600 chương.