Turan ngồi ở sảnh lớn của quán trọ, chờ đợi. Ngồi bên cạnh cách chỉ chừng tấc không ai khác hơn là cô gái với mái tóc màu nâu đỏ tên Fyr. Cô nàng giờ trông rất nghiêm chỉnh, hoàn toàn hợp với vẻ ngoài nho nhã của mình, có lẽ là vì đang còn có người khác ở sảnh đi.
Turan chẳng có bận tâm quá nhiều, chỉ cần đối phương không gây rắc rối là tốt rồi. Hiện tại nó đang cần chú ý tới khung cảnh xung quanh để có thể kịp thời phản ứng nếu có ai đó hoặc tín hiệu nào đấy xuất hiện.
Chúng khả năng cao sẽ đến từ người của quân đoàn Ungreilt, hoặc của cô nàng Iskeiya. Chỗ này là nơi thích hợp nhất nếu họ muốn liên lạc với nó vì bất kì lý do gì. Khi đến thành Kaelri Sae, mọi thứ sẽ trở nên khó khăn hơn. Quân đoàn Ungreilt khó mà hoạt động như mong muốn khi ở các tòa thành lớn thuộc vương quốc Danlion; còn Iskeiya thì sẽ không mạo muội làm lộ hành tung của mình cho những thế lực đối địch.
Tình hình chính trị của vương quốc Danlion vốn không ổn định, nếu không muốn nói là thường xuyên xảy ra tranh chấp giữa các khu vực với nhau. Bất kì động thái nào của một bên cũng sẽ gây chú ý cho các bên còn lại. Trong khi đó, chẳng một bên nào muốn mình bị nhắm vào, hay trở nên đơn độc trên chiến trường chính trị.
Thế nhưng Turan đã đợi được khá lâu rồi, và chỉ chút nữa thôi sẽ tới lúc phải rời đi. Quân đoàn Ungreilt có vẻ như đã gặp chút rắc rối, hoặc là họ không có ý định tới. Đã như vậy, nó chỉ đành tự dựa vào bản thân mình mà thôi.
Về phần Iskeiya, thực tế thì Turan không mong rằng sẽ gặp được đối phương ở đây. Sự tình sẽ đơn giản hơn nếu cuộc gặp diễn ra ở vùng núi tuyết phía bắc, cũng tức gần chỗ mà nó định sẽ gặp và đón nữ người sói Camilier.
– Nên đi thôi.
Turan lên tiếng, toan đứng lên. Fyr chú ý, gật nhẹ đầu đầy vẻ khiêm nhường và quý phái, xong chờ cho nó hoàn toàn đứng dậy mới làm theo. Cứ thế, cả hai bước ra khỏi quán trọ dưới một vài ánh mắt tò mò và ngưỡng mộ.
Những ánh mắt ấy lại khiến Turan không khỏi lấy làm cảnh giác. Chẳng có gì đảm bảo rằng đám cướp trước đấy không có đồng bọn ở thị trấn này, và rất có thể chúng đang ở ngay tại đây chờ cơ hội trả thù. Khác với khi còn ở vương quốc Enria, phần lớn mâu thuẫn đều sẽ có nhà Altoris và quân đoàn Rumpal đứng ra đè ép thì ở đây, tổ đội Turan cần phải tự giải quyết mọi vấn đề.
Có điều, lo lắng của Turan có lẽ là thừa khi mà chiếc xe bán tải sau đó chở tổ đội đi đã được hơn nửa đường tới thành Kaelri Sae mà không hề gặp phải một rắc rối nào, và cũng chẳng có bất kì dấu hiệu gì của việc bị theo dấu. Tất nhiên, đám quái yếu nhớt giữa đường chẳng thể khiến cho tốc độ di chuyển của cả đội giảm đi bao nhiêu.
An bình đến lạ. Turan không cho đó là xấu, đồng thời chẳng dám chủ quan. Vương quốc Danlion từ sau Đại Thánh Thế cho đến giờ đều một vùng bí ẩn đối với nó. Những người cầm quyền nơi đây thật sự rất giỏi che giấu thông tin. Mọi thứ biết được đều chỉ là bề nổi, không thể dùng để đưa ra những quyết định quan trọng.
Nói đến thông tin, Turan cần phải nhờ tới anh chàng thám đạo của tổ đội. Phần lớn những tài liệu mà nó có được để đọc vào lúc này đều là do cậu ta cung cấp. Mạng lưới tình báo của cậu ta thật sự đáng kinh ngạc, có khả năng thẩm thấu vào đến tận những nơi mà có thể xem là phạm vi bí mật cấp quốc gia, đủ để quyết định an nguy của một đất nước.
Tuy nhiên, cái giá phải trả là không nhỏ. Kull mặc dù không có thể hiện, nhưng bản thân Turan cũng chẳng phải là kẻ ngốc. Nó đương nhiên sẽ không để cố gắng của thành viên tổ đội mình bị xem nhẹ, và cần có sự nhận định rõ ràng, đôi lúc như là khen thưởng vậy.
Kull mong muốn cái gì, Turan hiện tại khó mà xác định, nên chỉ đành gác lại sang bên. Giờ nó cần tập trung vào vấn đề trước mắt hơn.
– Tóm lại là, vương quốc Danlion dự định từ bỏ lợi ích của sự kiện ở lục địa phía Tây mà thay vào đó tập trung toàn bộ tài nguyên để tiến sâu vào cánh đồng đen Falopt?
Turan cất tiếng, mày hơi nhướn tỏ ý khó hiểu.
– Đúng là như vậy. – Kull đáp, vẫn tập trung lái xe – Có điều, khó mà nói được rằng họ đang nhắm tới điều gì. Hẳn là…
Kull hạ thấp giọng, chừng như đang kiêng kỵ điều mình sắp thốt ra, tiếp tục:
– …có đức Chính thần ở sau sai khiến.
Turan không phản ứng gì nhiều. Chuyện có một hay một vài Chính thần làm ra hành động đối với nó bây giờ đã tương đối quen thuộc. Thậm chí, nếu một sự tình không tồn tại bàn tay của bất kì Chính thần nào nhúng vào thì đó mới sẽ khiến nó bất ngờ.
– Thế thì họ còn cần tham gia vào tranh chấp mạch nguyên khí tiên thiên trên dãy núi Taurus để làm gì?
Turan hỏi. Tài liệu trên tay nó có không ít thông tin về chiến sự ở biên giới hiện giờ giữa hai vương quốc Enria và Danlion, nhưng nó tuyệt nhiên không tìm thấy bất kì mối liên quan nào tới cánh đồng đen Falopt.
– Không rõ ràng. – Kull trả lời – Có lẽ là muốn đánh lạc hướng chăng?
“Không lý nào.” Turan thầm phủ định. Cánh đồng đen Falopt khác với lục địa phía Tây, nơi mà có nhìn đâu cũng đều thấy lợi ích, gây ra ảnh hưởng lớn tới mức khiến các thế lực phải ngầm thừa nhận cả lục địa là vùng trung lập để tránh tạo thành tranh chấp không thể vãn hồi.
Cánh đồng đen tồn tại đúng với cách mà nó được gọi, khắp nơi đều chỉ toàn màu đen, có chăng là đậm nhạt khác nhau. Đất đai, cây cối, mây, mưa, các loài sinh vật và cả quái đều là như vậy. Thậm chí ngay cả bầu trời ở nơi đấy cũng bị phủ lên một màu xám ảm đạm vào lúc mặt trời chói chang nhất.
Thường thì chỉ có du hành giả mới tìm tới cánh đồng đen Falopt, và cũng chỉ để rèn luyện bản thân chứ không phải săn giết quái bởi số Thần tinh và vật phẩm nhận được không hề xứng đáng với những nguy hiểm phải đối mặt. Nơi đó còn được mệnh danh là vùng đất bị ruồng bỏ bởi các vị thần.
Turan ngược lại tin tưởng rằng cánh đồng đen Falopt không đơn giản, cũng lý giải được phần nào việc vương quốc Danlion bây giờ quyết định nhắm đến nơi ấy. Thế nhưng dùng việc tranh chấp mạch nguyên khí tiên thiên với vương quốc Enria để đánh lạc hướng lại không phù hợp chút nào, bởi chẳng có ai sẽ giành việc đi sâu vào cánh đồng đên với vương quốc Danlion làm chi cả. Mặt khác, việc đánh lạc hướng cũng sẽ không kéo dài được quá lâu; tin chắc rằng chỉ cần sự tình ở lục địa phía Tây vừa kết thúc là mọi thế lực đều sẽ nhiều hay ít biết được về cố gắng của họ.
– Cô có biết gì không?
Turan quay sang hỏi Fyr. Cô nàng tỏ vẻ không quan tâm, nhưng nó thấy được rằng cô ta muốn được hỏi.
Hơi do dự trong giây lát, Fyr bảo:
– Cánh đồng đen Falopt không đáng sợ như được đồn đại. Đó vốn chỉ là nơi mà môi trường tương đối đặc thù, thích hợp cho một vài loài sinh vật sinh sống. Nói ở đó có lợi ích gì thì… ngươi có thể liên tưởng đến Rungr, với quy mô nhỏ hơn và cấp độ kém hơn nhiều lần.
Turan bất giác rùng mình một đợt. Nó đã không ngờ rằng bản thân sẽ lại nghe đến cái tên ấy. Rungr, chính là nơi mà nó đã từng bị thần Fyratr ném tới, để rồi tự mình phải liên tục đối đầu với những con quái khó nhằn.
Nhờ vào đó mà Turan đã có thể rèn luyện bản thân để trở nên mạnh mẽ, đồng thời giúp nó hiểu được sự chênh lệch to lớn có thể tồn tại ngay cả giữa những con quái cùng cấp độ. Tầm nhìn của nó được mở rộng thêm, cũng không còn quá bỡ ngỡ trước sự phi thường của các vị thần nữa.
Thế nhưng vậy chẳng có nghĩa là Turan mong chờ được nghe lại cái tên ấy. Dù sao thì ở đó, nó còn đã phải trải qua không ít chuyện làm mình hoảng hốt. Nhớ đến, lần đầu tiên nó gặp một Tử thần Sứ đồ chân chính cũng là ở đó.
– Có tinh linh?
Turan hỏi, và trước khi Fyr kịp trả lời, Kull đã thốt:
– Một vài nguồn tin không mấy tin cậy khẳng định có sự xuất hiện của tinh linh. Nhưng mà… chúng không phải là loại tinh linh mà người ta thường biết.
Turan nghe và hiểu. Tinh linh thường được biết đến là tồn tại dưới dạng năng lượng bất kì không có hình dáng cụ thể, nhưng hầu hết đều sẽ mô phỏng một vài sinh vật sống. Và theo đó, tuyệt nhiên không có ghi nhận nào về các tinh linh có hình dáng quái dị và đáng sợ như Turan đã từng thấy ở Rungr cũng như trong căn hầm bí mật ở thành Carne.
Tinh linh mà Kull đang nhắc đến có lẽ là nằm trong số đấy. Nguồn tin không đáng tin cậy nên chẳng trách cậu ta sẽ không đưa vào trong xấp tài liệu mà Turan đang cầm đây.
Turan còn muốn hỏi Kull kỹ thêm, nhưng chợt phát hiện biểu cảm bực tức vì bị cướp lời của Fyr thì biết là không ổn. Tiếc là nó chẳng thể làm gì hơn trong tình huống này ngoài việc cố gắng đánh lạc hướng.
– Nếu là tinh linh, rất có thể Tiffia đang ở đấy. Cô ta giờ đã là một tinh linh thuật sư rồi.
Lời nói của Turan thốt lên tương đối ngẫu nhiên, lại chẳng phải là không có căn cứ. Cô nàng yêu tinh cho tới giờ vẫn chưa báo tin gì về cho tổ đội, dành thời gian tìm hiểu thêm về năng lực bản thân là điều có thể hiểu được. Sức mạnh của tinh linh, hay chính xác hơn là sức mạnh của một tinh linh thuật sư luôn bao gồm những điều kì bí mà chỉ có bản thân người sở hữu là nắm biết.
– Tinh linh thuật sư? – Fyr cất tiếng, tỏ vẻ hứng thú – Quả đúng thật là, một lợi ích không tệ mà cánh đồng đen Falopt có thể mang lại chính là dành cho các tinh linh thuật sư. Nếu có cơ hội đến đó, ngươi sẽ gặp được không ít người mong muốn đi theo chức nghiệp ấy. Chỉ là…
– Chỉ là…?
Turan nói theo, tỏ ý muốn biết.
Fyr hơi vênh mặt lên, chừng thỏa mãn lắm. Rồi cô ta bảo:
– Chẳng có mấy ai thành công. Cánh đồng đen Falopt mang lại lợi ích không tệ cho các tinh linh thuật sư, nhưng trước đó thì ngươi cần phải là một tinh linh thuật sư đã. Mà việc trở thành một tinh linh thuật sư, nơi đó vốn chẳng thể giúp được gì nhiều.
Turan gật nhẹ đầu tỏ ý đã hiểu. Tinh linh thuật sư đối với nó vẫn là một chức nghiệp mới mẻ, chỉ vừa mới biết đến cách đây không lâu. Thế nên giờ mà đột nhiên xuất hiện một đống người sở hữu chức nghiệp ấy thì sẽ khiến nó giật mình vì sự thiếu hiểu biết của mình mất. Thậm chí là hốt hoảng.
Lúc này, Darmil lên tiếng, vẻ háo hức lạ thường:
– Thế, chúng ta có định đến đó không?
Turan và Kull đồng loạt nhìn sang người đồng đội của mình. Cả hai thật sự khó mà tin được sẽ có người thốt lên lời như vậy sau khi nghe mọi chuyện, nhất là trong tình hình tương đối cấp bách hiện tại. Nhưng rồi cẩn thận nghĩ lại thì thế này mới hợp với anh chàng đấu sĩ đây.
– Có thể.
Turan nói, đưa ánh mắt dò xét nhìn sang Fyr, thấy đối phương không có ý phản đối thì mới tiếp tục:
– Nhưng trong tương lai gần thì khó mà dành thời gian đến được. Sớm nhất cũng cần phải vài tháng tới nửa năm đi.
– A. Vậy đã rất tốt rồi!
Darmil kêu lên, tỏ vẻ hài lòng cùng vui thích. Đối với những chuyến phiêu lưu mới mẻ và đầy thử thách lẫn thú vị, cậu ta luôn luôn mong chờ.
Chiếc xe bán tải tiếp tục di chuyển với tốc độ đều đặn, tới khi trời vừa sập tối thì cũng đến được cổng phía tây của thành Kaelri Sae.
Một chủ cửa hàng giá rẻ mỗi ngày trao đổi thân thể với Hỗn Nguyên Vô Cực Thánh Nhân, tại cả hai thế giới xây dựng thế lực... - truyện đã hơn 600 chương.