Kết thúc bữa trưa, Turan dặn dò Lily vài câu xong thì để em ấy ở lại đọc sách, còn bản thân bước ra ngoài chờ Wyndur tới tìm mình, thuận tiện quan sát chuyển biến hiện tại của tòa thành.
Không có gì đặc sắc. Kẻ sợ thì sợ, người của các thế lực tìm đến có đủ lực lượng thì lập tức giằng co, có chỗ đã bắt đầu đánh lớn. Chỉ là cả đám đều cố không gây ảnh hưởng đến bên trong tòa thành mà kéo nhau ra xa. Loạn thì loạn, lợi ích vẫn luôn được đặt lên trên.
Turan thấy thế lại an lòng. Mục đích của nó đã đạt tới, vẫn nên tránh để đám hỗn loạn này dây tới gần Lily thì hơn. Với thực lực còn kém cỏi của nó, giữ an toàn bản thân đã là rất khó, thật sự không dám nói chắc còn có thể dư lực bảo vệ được cho người khác.
Điều đó lại không có nghĩa là Turan sẽ trốn đi nếu hỗn loạn bằng cách nào đấy tìm tới chỗ mình. Có nhiều hơn một cách để đối phó với tình huống ấy.
Thời gian trôi đi, Turan lẳng lặng đứng dựa tường mà đợi. Một số tên du hành giả Thần cấp cao đoán chừng đang vội tới chỗ xảy ra tranh đấu đi ngang qua chú ý tới nó, nhưng rồi cũng không buồn xem thêm vài lần.
Có lẽ đã có người nhận ra Turan. Dù sao hiện tại không cần thiết giấu mình nên nó đã sớm tháo bỏ mũ trùm. Nếu giờ ai đó rảnh rỗi tìm tới nó gây chuyện thì tin chắc hắn ta có bị giết vài mạng cũng chỉ đành tự trách bản thân. Lực lượng các bên cần phải đặt trên điểm nóng, không thể vì một tên ất ơ mà phân tâm được.
Tự tin. Turan càng nghĩ, gương mặt càng giương lên cao, lộ rõ. Đôi mắt nhìn trời, nắng chang chang.
Wyndur phải mất thêm một lâu mới tìm được cơ hội xuất hiện trước mặt Turan, vừa gặp nó thì vội ra dấu rồi lẻn vào một con hẻm. Khác với kẻ ất ơ như nó, vị phó quân đoàn trưởng đây nếu là bị phát hiện ở chỗ này, tin chắc sẽ gây nên một đợt sóng gió lớn nữa.
– Xin lỗi, tôi đến muộn.
Bất kể tình huống là như thế nào, Wyndur thật sự đã không thể chạy tới đây đủ nhanh, khiến Turan phải chờ nên chỉ đành nhận lỗi về phía mình. Huống hồ chi hiện tại, vụ việc xảy ở cổng thành phía bắc gây ấn tượng cho cậu ta rất lớn, bất giác cảm thấy bản thân yếu thế hơn nhiều.
Turan nhìn đối phương một chút, cũng chẳng tiện đánh giá cái gì. Giao kèo giữa hai người vẫn còn nguyên đó, nên suốt từ đầu đến giờ, nó đã cố gắng tránh gây tổn hại cho Wyndur nhiều nhất có thể. Đổi lại, sự giúp đỡ từ cậu ta sẽ giảm bớt cho nó được một đống lớn phiền phức.
– Thằng nhóc tên Velt đấy, cậu có thông tin gì về nó?
Turan vào thẳng vấn đề, lại đồng thời không muốn nhắc đến linh hồn lang thang của Velduran. Hiện giờ nó chỉ muốn sớm giải quyết dứt điểm chuyện của tên nhóc.
Gương mặt của Wyndur theo đó dần trở nên nghiêm nghị, rõ ràng là biết được không ít thông tin, và chúng hẳn đều tương đối thú vị.
– Quyển sách mà Lily đang giữ đó, tôi tra ra được rằng là một trong những món báu vật được cất giữ bởi nữ tướng quân Nalisha. Quyển sách… bị trộm đi, ít nhất là mặt ngoài được thông báo như thế.
Turan nghe, gật nhẹ đầu. Nó có thể nghe hiểu được phần nào chuyện gì đang diễn ra. Bởi cần bắt linh hồn lang thang của đại pháp sư Velduran, nó tất nhiên đã dành không ít công sức tìm hiểu về ông ta và những thứ có liên quan.
Tướng quân Nalisha đã từng là đồng đội của đại pháp sư Velduran. Tổ đội ấy gồm có sáu thành viên chính và không ít thành viên khác làm công việc hậu cần và phụ trợ. Theo như các mẩu chuyện kể lại, tổ đội ấy cực kì lớn mạnh, gần như đã chạm tới lĩnh vực của thần, đặt mạnh dấu ấn trên dòng sông lịch sử.
Thậm chí bây giờ khi Đại Thánh Thế đã mở ra, người ta vẫn xem đó là đối tượng để ngưỡng mộ, thúc đẩy bản thân càng thêm ra sức trong cuộc tranh đua Thần cấp. Phải biết, khi xưa, không có Đại Thánh Thế, việc nâng cao sức mạnh bản thân là cực kì khó khăn, trừ phi được các vị thần ra tay nâng đỡ.
Nhưng sự thật rõ ràng là các vị thần đã không xem trọng tổ đội ấy. Nếu không thì họ và cả những đám người liên quan đã chẳng đột nhiên biến mất đi gần hết, cũng đồng thời kết thúc thời đại huy hoàng ấy.
Tòa tháp Ma pháp Tối thượng được dựng nên, Nalisha rời khởi lục địa phía Tây, được đế quốc Carnato thu nhận trở thành tướng quân. Dấu vết của các thành viên khác ngược lại khá mờ nhạt và thiếu độ tin cậy. Tuy nhiên, Turan sẽ lần lượt tìm tới khi sự kiện chỗ tòa tháp kết thúc. Nó cảm thấy mình cần, và nhất định phải làm như vậy.
Nếu quyển sách ấy là bị trộm từ chỗ tướng quân Nalisha, vậy có nghĩa rằng bà ta cũng đang tham gia vào vụ việc. Turan nhớ không nhầm thì quân đội của đế quốc Carnato hiện đang có mặt ở lục địa phía Tây, bất chấp ước định ngầm giữa các bên, là do bà ta đưa tới. Chính nhờ động thái ấy mà mâu thuẫn giữa các phe bắt đầu xuất hiện, tạo điều kiện cho Turan châm ngòi bùng nổ đấu tranh.
“Vậy thì thần Fyratr liệu có liên quan gì không?”
Turan nói thầm. Dù trên thực tế, đế quốc Carnato không thuộc phận sự của đức Chính thần của Không khí, nhưng địa vị của một vị thần vẫn là không thể nào xoay chuyển. Quan trọng hơn cả, động thái của nữ tướng quân ấy phù hợp với ý muốn của thần Fyratr, thật khó để nghĩ rằng đây chỉ là sự trùng hợp.
Không có manh mối nào khả quan, Turan đành bỏ qua. Trước mắt, nó vẫn nên tập trung vào tòa tháp Ma pháp Tối thượng.
– Nếu vậy, bà ta sẽ không đòi lại quyển sách chứ?
Turan hỏi. Nếu bảo là mất trộm, đối phương đương nhiên có quyền lên tiếng đòi lại sau khi bỏ ra một cái giá nhất định.
– Có thể. Nhưng cậu không cần phải để tâm. Nếu đối phương thật sự muốn đòi lại thì ngay từ đầu đã không để mất trộm.
Lời của Wyndur rất đúng. Cậu ta cũng dễ dàng nhận ra tầm quan trọng của quyển sách, hay rằng giá trị của nó đối với Turan, cụ thể hơn là Lily. Nói không chừng, bản thân vị phó quân đoàn trưởng đây cũng xem trọng quyển sách.
Nhớ tới, quyển sổ ghi chép lời cầu khấn là do chính Wyndur giao cho Turan, cùng với đó là hai đồng xu cổ. Vốn dĩ nó nghĩ rằng chúng chỉ là mấy món tài liệu dùng cho nhiệm vụ tài liệu, nhưng ý nghĩa thực sự dần lộ ra không tầm thường.
Chuyện này, trước hết phải nói đến những gì đã xảy ra ở phó bản ‘Rừng cây ăn thịt’ mà Turan đã tham gia càn quét theo lời mời của quân đoàn Quả táo đỏ. Từ phó bản ấy, nó đã kiếm được một món hời lớn là nhiệm vụ tài liệu ‘Sự trường tồn của khu rừng’, mang lại món vật phẩm Hạt giống khởi đầu của khu rừng.
Turan vẫn còn giữ món vật phẩm ấy, chưa dám gieo trồng. Ý nghĩ bản thân là một mảnh đất tốt thật sự ghê rợn, khiến nó không khỏi rùng mình ớn lạnh. Vì lý do đó, nhiệm vụ tài liệu ‘Sự trường tồn của khu rừng’ vẫn còn chưa được hoàn thành. Turan đang mong rằng tìm được một vùng đất hứa thật sự hơn là chính bản thân.
Nói trở lại, nhiệm vụ tài liệu mặc dù khởi nguồn từ phó bản, nhưng quy mô hoàn toàn có thể vượt ra khỏi đó, thành bao gồm nhiều phó bản hay cả những thứ không thuộc về phó bản. Nhiệm vụ tài liệu ‘Sự trường tồn của khu rừng’ là một minh chứng đơn giản, và chẳng cần phải nghi ngờ gì về tính thực tế của quyển sách ghi chép lời cầu khấn.
Từ đó, hai đồng xu cổ được xem trọng hơn. Turan đã lật xem không ít tài liệu, nhờ sự giúp đỡ của Kull, đồng thời dựa vào kỹ năng chủ đạo, cuối cùng phát hiện rằng hai đồng xu đã từng xuất hiện hàng nghìn năm về trước, mãi cho đến trăm năm gần đây thì mới biến mất.
Đồng xu in hình kẻ quỳ bái quỷ cầm đinh ba được chế tạo bởi một hội nhóm tôn thờ một vị thần khi ấy, và vị thần đó được mô tả lại là có hình dạng như chính con quỷ trong hình. Tất nhiên khi đó, người ta không nhận định là quỷ, hay đúng hơn thì, gọi đây là quỷ là nhận định cá nhân của Turan.
Đồng xu còn lại mặc dù hình vẽ trên mặt đã mờ đi, nhưng khả năng cao là quốc huy của một vương quốc đã từng tồn tại trên lục địa phía Tây và sụp đổ hơn trăm năm về trước. Sự tồn tại song song của hai đồng xu, mới đầu Turan cho rằng là thuộc về hai tổ chức đối nghịch hoặc ít nhất là có mâu thuẫn với nhau, nhưng dựa trên tính tương đồng có liên quan giữa các sự kiện nó tìm tới được, có thể thấy rằng họ là đồng minh hoặc tồn tại tương hỗ lẫn nhau.
Vị thần được tôn thờ kia rất có khả năng là người nâng đỡ cho vương quốc, cuối cùng vì lý do nào đấy chịu thất bại phải lui về sau, kéo theo sự sụp đổ của vương quốc. Chuyện một vị thần bị đánh lui, e rằng chỉ có một vị thần khác là gây nên được.
Cho đến giờ, Turan còn chưa tìm được mối liên quan nào giữa vương quốc đã từng tồn tại ở lục địa phía Tây với tổ đội của tướng quân Nalisha và đại pháp sư Velduran. Mặc dù cả hai tồn tại gần như cũng một khoảng thời gian, ở cùng một khu vực địa lý, nhưng chúng cứ như diễn ra ở hai thế giới khác nhau, chỉ là mang nhiều điểm tương đồng mà thôi.
Đáng tiếc thay, những thông tin Turan có được ở hiện tại đều không đủ tính xác thực, phần lớn là nhờ vào suy đoán của bản thân. Nó do vậy cũng không thể dựa trên chúng mà tìm hiểu thêm về những gì đã diễn ra. Thay vào đó, nó cần có nhiều thông tin hơn, và chúng nhất định phải được xác thực.
Đầu mối thứ nhất là phó bản ‘Tàn tích Tol’, nơi Wyndur tìm thấy quyển sổ ghi chép lời cầu khấn cùng hai đồng xu cổ. Turan có thể tiến vào phó bản để tự mình trải nghiệm nội dung phó bản, ắt hẳn sẽ giúp giải thích không ít thứ.
Tuy nhiên, đầu mối này rất khó mang tới cho Turan thông tin xác thực, mà chỉ có ý nghĩa xác thực thông tin. Nói cách khác, để lợi dụng, nó trước hết cần tìm được thông tin liên quan tới phó bản ‘Tàn tích Tol’ từ bên ngoài phó bản, rồi tiến vào phó bản từ từ xác thực.
Đầu mối thứ hai là tướng quân Nalisha và đại pháp sư Velduran, những người đã sinh sống và là tâm điểm của các sự kiện diễn ra ở khoảng thời gian mờ ấy. Họ chắc chắn biết nhiều thứ, nếu không muốn nói là toàn bộ mọi việc.
Vấn đề là Velduran sẽ không hợp tác, như ông ta đã biểu thị. Về phần tướng quân Nalisha, Turan không mang lấy nhiều hi vọng, chỉ có thể thử một lần.
Ngoài hai đầu mối trên, Turan còn có thể tìm tới sự thật bằng cách trực tiếp là hỏi thẳng chị em thần Syrathr hoặc hội Tử thần Sứ đồ. Họ là những kẻ đứng phía trên quan sát những gì đã diễn ra, nắm giữ và thậm chí thao túng.
Thế nhưng một khi làm như vậy, Turan sẽ tự đặt bản thân vào thân phận con cờ, sau này muốn thoát khỏi càng thêm khó khăn. Năng lực và vị thế của nó không thể bị giới hạn ở đấy.
Hiện tại, Turan đang nắm giữ linh hồn lang thang của đại pháp sư Velduran trong tay. Đây sẽ là một con bài quan trọng để đối mặt với tướng quân Nalisha, từ đó đòi một vài thông tin giá trị. Nó cần không nhiều, nhưng nhất định phải đủ để đảm bảo thành công của bản thân ở sự kiện tòa tháp Ma pháp Tối thượng sắp tới.
Về phần nội dung sâu xa, tạm thời Turan chưa dám chạm đến. Nó hiện tại chỉ mới là một du hành giả Thần cấp 15 mà thôi, biết nhiều nhưng thực lực bản thân không có thì cũng vô nghĩa. Thay vì thế, dành thời gian và công sức nâng cao Thần cấp mới là đúng đắn.
Tổ đội của tướng quân Nalisha và đại pháp sư Velduran đã gần như chạm tới lĩnh vực của thần, vậy thì e rằng Thần cấp tương ứng của họ khi ấy cũng phải không kém hơn 45 bao nhiêu. Turan nên lấy đây làm điểm mốc, không thể vội được.
Câu chuyện về hành trình của một người thiếu niên với khởi đầu bình thường nhưng mơ ước trở thành hiệp sĩ. Oskar niếm trải sự tàn khốc của chiến tranh, hắn từng bị đánh bại trên chiến trường, không bỏ qua những cơ hội xuất hiện trước mắt, hắn dùng ý chí và lòng dũng cảm từng bước một nâng cao địa vị của mình, để sống sót và để đi tìm ý nghĩa của hai từ hiệp sĩ. Mời mọi người đọc