Qua một khoảng thời gian, sương mù tan đi chút ít, giúp thấy được chừng vài mét phía trước. Và cũng từ đó, xuất hiện những đốm lửa chập chờn màu xanh lục hoặc lam.
Mới đầu, Kull còn tưởng rằng mình bị hoa mắt nhìn nhầm, nhưng sau vài lần dụi cậu vẫn thấy được những đốm lửa kì dị ấy. Tận cho đến khi một đốm lửa xanh lục tiếp cận, khiến cậu không thể không nhảy khỏi cột buồm tránh thoát thì mới dám xác định đấy là Lửa ma.
Lửa ma là một chủng quái chỉ xuất hiện trong đêm, ở những khu vực đặc thù. Mặc dù chúng có thể dễ dàng bị phát hiện từ xa nhưng việc đối phó chúng lại thuộc hàng khó nhất. Lý do là vì tương ứng với các chủng quái linh hồn, Lửa ma miễn nhiễm với mọi sát thương trừ phi được cường hóa bằng các loại năng lượng; đồng thời tương ứng với các chủng quái nguyên tố, chúng sở hữu năng lực hấp thụ và kháng các loại sát thương nguyên tố và năng lượng tương ứng.
Dĩ nhiên, Lửa ma cũng có điểm yếu. Chúng rất chậm, và không thường truy đuổi mục tiêu. Chỉ kẻ địch nào đến gần trong khoảng cách nhất định thì chúng mới sẽ tiến hành công kích.
Số lượng ít thì không nói, nhưng nhiều như hiện tại thì rõ là một vấn đề. Kull sau khi vừa đáp lên nóc tàu, quan sát một hồi vẫn không tìm được vị trí nào an toàn tránh khỏi đám Lửa ma. Ngược lại, cậu phát hiện không ít mấy chủng quái khác.
Ma da và Tàn hồn thủy thủ. Vì bản thân đang ở trên nóc tàu, đám bọn chúng vẫn chưa phát hiện ra Kull, và chúng cũng đang bận bịu đối phó với những thủy thủ trên tàu.
– Đây chẳng phải là Tàu ma sao?!
Kull mắng một tiếng. Ba chủng quái vừa kể là đặc thù của Tàu ma. Thế nhưng cậu không nghĩ ra được vì sao chỉ một trận sương mù dâng lên thì bây giờ cả tàu đã ngập mấy con quái này. Cậu nhìn quanh một hồi lại vẫn chẳng thể tìm thấy bất kì con tàu nào khác quanh đây.
Cả gan đoán rằng đám quái xuất hiện từ chính con tàu làm cho Kull rùng mình một đợt. Con tàu của vị thương nhân tuy có điểm bất thường, nhưng tới mức bản thân chính là một con Tàu ma thì thật khó mà tưởng tượng nổi.
Chuyện giật gân như vậy lại càng khiến Kull vào trạng thái bình tĩnh, sẵn sàng chiến đấu. Nếu đối phương đã thật sự là kẻ địch, vậy thì càng ít phải quan tâm lo lắng những thứ khác.
Có điều, thực tế có lẽ có chút khác biệt với suy nghĩ. Bởi Kull thấy những thủy thủ đang chiến đấu với quái kia không hề làm giả.
“Rốt cuộc chuyện là thế nào?”
Kull lẩm bẩm, bất giác hướng sự chú ý về phía lối di dẫn tới phòng khách nơi mà cả nhóm đã được vị thương nhân sắp xếp nghỉ ngơi ở đó. Cậu thật muốn báo một tiếng để họ hỗ trợ mình, nhưng lại do dự sợ rằng sẽ gây ra phiền phức không cần thiết. Có lẽ ở trong phòng thật sự an toàn.
Tiếc rằng thứ Kull muốn là thông tin, là sự thật. Cậu cần phải mạo hiểm. Dù sao thì, đấy là điều một thám đạo nên làm tốt.
Bắt đầu, Kull rời khỏi vị trí, nhảy đến gần chỗ chiến đấu giữa vài thủy thủ với đám quái, đồng thời làm bộ dáng hoang mang lo sợ.
– Chuyện gì đang xảy ra thế này?!
Kull hoảng hốt thốt, tỏ ý muốn giúp, bản thân lại không dám.
Đối phương lộ vẻ bất đắc dĩ, cũng chẳng biết nên giải thích như làm sao. Huống hồ chi cuộc chiến trước mắt không cho phép xảy ra bất kì sơ xuất nào. Là sẽ thật sự mất mạng.
Kull không cần ép buộc đối phương làm gì, xoay sang, hướng về phía một thủy thủ đang đánh với quái khác, sải bước thoắt tới gần. Trong khi đối phương còn chưa kịp nhận ra cậu định làm gì, con dao găm sắc lẻm đã cắt qua người con Ma da mấy lượt, kết thúc bằng một đòn đâm với tấm bùa cắm thẳng vào đầu.
Tấm bùa rực cháy ánh sáng màu xanh lam, nhanh chóng lan theo những vết cắt để rồi thiêu trụi con quái thành vô vàn những đốm sáng li ti.
Giải quyết nhanh gọn. Chỉ có điều tổn hao một tấm bùa thật sự là không đáng. Nhưng Ma da có lượng sinh lực rất lớn mà Kull thì lại chẳng thể gây được nhiều sát thương.
Tất nhiên, Kull không đơn thuần giúp đỡ tên thủy thủ. Cậu đưa mắt nhìn về đối phương, chờ đợi câu trả lời, tin chắc sẽ không khiến mình thất vọng.
Thủy thủ kinh ngạc bởi sự đối lập giữa vẻ hoang mang lo sợ trước đó của Kull với cách cậu ta quả quyết hạ sát con quái mà vừa nãy còn đang gây khó khăn cho mình. Nhưng điều đó cũng chẳng kéo dài quá lâu, đối phương lấy lại tinh thần, xác định không có thêm con quái nào tới gần nữa thì mới bảo:
– Cậu nên hỏi vị chủ nhân con tàu. Tôi chỉ có thể nói rằng, màn sương không nên gây ảnh hưởng tới cậu.
Lời này có ý khác là khuyên Kull nên quay trở lại phòng để tránh phiền phức.
– Tôi nhất định cần lời giải thích từ chủ tàu. Còn đám quái này thì sao?
– Chúng tôi có thể lo liệu được.
Thủy thủ lên giọng khẳng định, sau đó chẳng chờ cho Kull có thể nói thêm lời nào đã lao vào một con quái khác mà đánh.
Kull bất đắc dĩ nhún vai, nhìn quanh. Dễ dàng thấy được những người thủy thủ đã quen với chuyện màn sương và đám quái, nhưng điều đó chẳng có nghĩa là sẽ không có thương vong xảy ra. Chỉ vài phút trôi qua đã có mấy thủy thủ lọt vào thế yếu, thậm chí có người còn bất cẩn bị giết luôn rồi.
Kull khó thể nào hiểu được, chỉ đành bỏ qua. Cậu chuyển hướng thu thập thông tin sang nội bộ con tàu. Trước đây bởi canh phòng nghiêm ngặt, có một vài chỗ là cậu không dám mạo hiểm tiếp cận. Hiện tại chủ tàu cùng Darmil vẫn còn đang điềm nhiên thưởng thức bữa tối, kết hợp với hỗn loạn đang diễn ra thì giờ nên là thời cơ tốt nhất.
Con tàu có ít nhất năm tầng. Nhóm của Kull chỉ được phép đi lại trong vòng ba tầng trên cùng. Hai tầng còn lại chủ yếu để vận hành con tàu và làm kho hàng.
Nơi vận hành con tàu tất nhiên không thể cho phép người ngoài xâm nhập. Con tàu có thể đối đầu với các mối đe dọa trên biển để an toàn tới điểm đến hay không hoàn toàn phụ thuộc vào nơi đây. Chỉ cần một sai lầm ác ý là quá đủ để khiến cả con tàu và mọi thứ nó mang theo bị hủy diệt.
Có điều, Kull không cho rằng sự tình đơn giản như thế, nhất là sau khi chứng kiến được màn sương dâng lên là chuyện gì. Con tàu dù cho không phải là tàu ma thì cũng không nên khác bao nhiêu. Đã đến nước này, cậu cần càng nhiều thông tin càng tốt. Chẳng còn đường lui nữa rồi.
Vốn dĩ Kull muốn lẻn tới hai tầng dưới cùng một cách lén lút, thế nào ngờ được rằng nửa đường đụng phải một đám người đang cãi vã, và một trong số họ là người quen. Càng khốn hơn nữa là đối phương lại bằng cách nào đó phát hiện ra cậu, hét toáng lên:
– Kull! Giúp tôi!
Là cô nàng vũ công Shelah. Kull nhăn mặt, thật muốn chửi. Nhưng cậu hoàn toàn không có thời gian cho chuyện đó khi những người khác đã chú ý tới cậu, nhanh chóng tiếp cận.
– Cậu và cô ta không nên ở ngoài vào lúc này. Làm phiền mau trở về phòng.
Người thủy thủ lên giọng nạt, rõ là đã mất kiên nhẫn.
Trước dáng vẻ hăm dọa và thanh đao đang lăm le trong tay đối phương, Kull không khỏi hoảng hốt giơ hai tay lên, bảo:
– Đ-đừng! Tôi không có ý xấu! Tôi nghe theo là được chứ gì!
Lời là vậy, chân của Kull đã sải bước dài ra, bàn tay cũng theo đó kích phát một tấm bùa.
Cử động của Kull không qua mắt được bọn người đối phương. Họ lập tức phản ứng: một người giơ đao, một người di chuyển sang bên, hai người nữa thì giữ khoảng cách.
Shelah tóm ngay lấy thời cơ ngắn ngủi mà Kull đã tạo ra bằng cách gây chú ý, uyển chuyển lắc người, nâng tay đánh vào bên hông người thủy thủ đang kiềm sát mình. Đòn tấn công không mạnh nhưng khiến đối phương tê liệt trong giây lát, đồng thời khiến cho người thủy thủ đang giữ khoảng cách còn lại không thể không tập trung vào cô nàng.
Kull nhếch mép cười ngay khi vừa hoàn thành kích phát tấm bùa tạo ra màn khói thoáng chốc phủ lấy xung quanh. Nhát đao chém mạnh xuống của đối phương sượt qua bên vai cậu, cùng lúc ấy cũng là cú đâm từ bên hông hụt trong gang tấc.
Kull không ham chiến, thay vào đó phóng ra ba con dao vào người đối phương, kèm theo tấm thẻ bùa kích phát vụ nổ gây xung chấn khiến cho mọi thứ càng trở nên hỗn loạn và khó đoán. Tận dụng thời gian, cậu quay sang định kéo Shelah đi thì phát hiện cô nàng đã sớm chạy mất rồi, trùng hợp lại là hướng cậu đang muốn đi.
Chẳng chút do dự, Kull lao đi, mặc kệ đám người đối phương có sẽ đuổi theo hay không, hay rằng liệu sẽ có mối nguy hiểm nào khác ở tầng phía dưới.
Đuổi theo Shelah. Tốc độ của cô nàng vũ công cũng là không kém, khiến Kull phải mất một lúc mới theo kịp. Hai người khi gặp ngược lại chẳng nói với nhau lời nào, ăn ý tìm một góc tối trốn vào.
Hỗn loạn tiếp tục diễn ra, nhưng đó là ở phía trên. Tầng thứ ba có vài thủy thủ qua lại, nhưng xuống đến tầng thứ tư thì trống vắng lạ thường. Mấy con quái thì cũng chỉ xuất hiện ở boong tàu, tầng một và hai mà thôi.
Câu chuyện về hành trình của một người thiếu niên với khởi đầu bình thường nhưng mơ ước trở thành hiệp sĩ. Oskar niếm trải sự tàn khốc của chiến tranh, hắn từng bị đánh bại trên chiến trường, không bỏ qua những cơ hội xuất hiện trước mắt, hắn dùng ý chí và lòng dũng cảm từng bước một nâng cao địa vị của mình, để sống sót và để đi tìm ý nghĩa của hai từ hiệp sĩ. Mời mọi người đọc