Van's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 729

– Anh về rồi.

Turan lên tiếng. Nó không có ý gì nhiều, chỉ là muốn gây tiếng động để mọi người biết mình đã tỉnh. Kì thực giờ nghĩ lại, nó thắc mắc lúc tiến vào Lĩnh vực Ma pháp, cơ thể có còn đứng nguyên đây hay không. Nếu là đứng nguyên tại chỗ, vậy thì e là khi tòa tháp chính thức mở ra, nơi này sẽ chật kín người mất. Hẳn là không phải.

– Mừng anh trở về.

– Mừng cậu chủ trở về.

Lily và nữ người sói có hơi ngạc nhiên, nhưng cũng kịp phản ứng, lần lượt đáp lại.

– Anh vẫn luôn đứng ở đây sao? – Turan hỏi.

Lily mở miệng, vừa định nói thì đã bị kẻ khác chen vào:

– Tất nhiên là không. Tùy vào tình trạng, người tham gia khi ra khỏi Lĩnh vực Ma pháp sẽ được đưa đến phòng hồi sức hoặc sảnh chờ.

Người nói chuyện là Velduran. Ông ta đã đứng khỏi chiếc ghế êm ái của mình, bước vội lại đây.

– Thế tại sao tôi lại trở về chỗ cũ? – Turan thắc mắc.

– Đơn giản. Tòa tháp vẫn chưa được mở ra hoàn toàn, nhiều chức năng không được kích hoạt là bình thường.

Có lẽ vậy. Turan cũng chẳng muốn nghĩ nhiều, thay vào đó đối với Lily nói:

– Thử thách không khó. Em cứ gắng hết sức là được. Sẵn sàng chưa?

Mặc dù không biết thử thách ở Lĩnh vực Ma pháp của Lily sẽ là gì, nhưng với sự đảm bảo từ chiếc răng, Turan tin rằng đối phương sẽ không để em ấy chịu thiệt ngay cả khi thử thách thất bại. Huống hồ chi, Lily vốn không tầm thường. Chỉ cần em ấy có thể sớm đột phá Nihr, thử thách nên đều là chuyện nhỏ.

Tốt nhất là không gặp phải thử thách thuộc về phương diện chiến đấu. Mặc dù mấy ngày gần đây Turan đã cố gắng truyền thụ cho Lily không ít kiến thức về việc chiến đấu bằng ma pháp, nhưng kiến thức đến cùng không thể so được với thực chiến. Lại nói, thử thách chiến đấu, khả năng bị thương sẽ lớn hơn rất nhiều, dễ gặp điều bất trắc.



– Em biết rồi. Em đã sẵn sàng.

Lily đáp, vẻ tự tin hiện rõ.

– Được.

Ngay sau đó, Lily bắt chước Turan, nâng tay để về trước, tập trung tinh thần. Chẳng mấy chốc, một sức hút xuất hiện khiến em ấy ngã nhào, cũng đồng thời biến thành vô vàn đốm sáng li ti, trông qua như làn khói nhập hết vào cánh cổng.

Turan hơi ngạc nhiên, Thì ra lúc trước nó cũng tiến Lĩnh vực Ma pháp theo cách này. Nếu vậy thì cái chết bên trong đó hẳn không thể đơn giản như tổn thương về mặt tinh thần hay linh hồn.

Có điều, nghĩ như thế thì Turan trước khi bị đuổi ra khỏi Lĩnh vực Ma pháp đã bị đâm xuyên người lại khó mà giải thích. Nó đặt tay lên ngực, cẩn thận cảm giác, lại chẳng thấy có gì đặc biệt.

“Thứ mà chiếc răng muốn mình mang tới cho con ngươi là gì?”

Turan nói thầm. Nó đoán chừng thứ ấy đã được cấy lên người mình bằng cách nào đó, nhưng không nghĩ ra lại thật là không an tâm. Mặt khác, việc tìm tới chỗ con ngươi, cũng chính là phó bản ‘Nơi trú ẩn của hoa tuyết’ là rất khó.

Điều kiện để mở ra phó bản cực kì khắc khe, cần bão tuyết xuất hiện ở vùng Kennhel, lại còn yêu cầu một lượng lớn năng lượng linh và hồn được dâng hiến. Nữ người sói Camilier có lẽ quen với cách mở ra phó bản, nhưng e là cũng không dễ.

Chuyện này vốn không thể gấp được, chỉ đành tính sau. Đối phương dù gì cũng chẳng có đề cập đến thời hạn nên nếu có chậm trễ, chỉ cần chính đáng thì hẳn không có trừng phạt gì. Về phần mang ơn gì đó, Turan thật không dám mơ tưởng, chỉ mong sớm thoát khỏi tình thế khó xử này.

Hiện tại, Turan vẫn nên tập trung vào sự kiện của tòa tháp Ma pháp Tối thượng hơn. Mục tiêu cho đến giờ chỉ có hai thứ: giúp Lily đột phá Nihr và giành lấy phần thưởng quan trọng nhất của tòa tháp. Trong đó, mục tiêu đầu tiên là quan trọng nhất, còn mục tiêu thứ hai hơi kém quan trọng hơn nhưng gây ảnh hưởng cực lớn đến cục diện thế giới sắp tới. Đây là cơ hội tốt để nó nắm quyền chủ động, dù chỉ là phần nhỏ.

Để ý thời gian, Turan thấy mình từ khi tiến vào Lĩnh vực Ma pháp cho tới lúc ra chỉ mất có hơn mười phút. Theo đó, Lily hẳn cũng sẽ sớm ra ngoài. Nếu vậy thì việc tìm chỗ ngồi nghỉ là không cần thiết. Thay vì vậy, nó quay sang Velduran vẫn luôn đứng chờ hỏi:

– Ông không thắc mắc gì về thử thách của tôi sao?

– Không dám. – Velduran đáp ngay – Đây là quy tắc, người của tòa tháp không được quyền hỏi về những thứ ấy, chỉ nên tập trung vào việc vận hành tòa tháp. Có điều… nếu là cậu chủ động tiết lộ thì không có vấn đề.



Turan cười một tiếng vẻ châm chọc, hơi suy nghĩ rồi bảo:

– Thử thách của tôi chẳng có gì đáng kể… về kết quả thì coi như là thất bại, không có phần thưởng.

Velduran nghe vậy mở tròn mắt ngạc nhiên, thốt:

– Cậu thất bại?! Không thể nào…

– Sao lại không thể? – Turan tò mò.

Trước câu hỏi này, đối phương lộ vẻ khó xử, nhưng rồi chẳng biết vì sao chợt biến thành vẻ quả quyết mà nói thẳng:

– Cậu là người đã bắt được linh hồn lang thang của tôi, còn có quan hệ với đám người hội Tử thần Sứ đồ, nói thẳng ra là tới đây có mục đích. Bất kể cậu muốn làm gì không quan trọng, nhưng những việc cậu làm cho tới giờ, không thể dễ dàng để thử thách thất bại được.

Tuân gật nhẹ đầu, cảm thấy có lý. Điểm nổi bật nhất hẳn là nằm ở thái độ của nó, bởi trông không có vẻ gì là thất vọng hay buồn chán khi nói rằng mình đã thất bại cả.

– Ông nói không sai. Nhưng thử thách chuyên về ma pháp, còn việc bắt linh hồn lang thang hay cả hội Tử thần Sứ đồ đều không cần thứ ấy. Có lẽ sẽ còn có người khác tới làm công việc kế tiếp.

Turan cũng chỉ là nói mò. Nó tới giờ còn chưa nghĩ ra được mình tại sao lại đi làm cái đống việc mà đối phương nhắc tới nữa đây. Suy cho cùng, hẳn là trùng hợp. Hội Tử thần Sứ đồ, chị em thần Syrathr, nhiệm vụ tấn thăng của Lily, vân vân đều hướng về cũng một chỗ.

– Ma pháp…

Turan lẩm bẩm, chợt có cảm giác bất thường. Nó lần theo cảm giác ấy, nâng tay, hơi nắm lại, xong thì để xuống. Làm mấy lần như vậy xong, nó mới xác nhận cơ thể xảy ra sự đình trệ nào đấy khiến mình không thể vận dụng ma năng được.

Ý nghĩ đầu tiên là chiếc răng đã gây ra tình trạng hiện tại. Không thể vận dụng ma năng, đồng nghĩa với việc không thể sử dụng ma pháp. Sự hạn chế này thậm chí có thể so sánh với Nihr khi mà việc dựa vào ngọc lam bảo cũng trở thành cực kì khó khăn, cũng tức là bùa chú không dùng được, trừ phi là loại bùa chứa phép kích phát dựa vào nguyên khí.

Turan mắng thầm một tiếng. Sự kiện tòa tháp sắp bắt đầu mà nó giờ lại mất khả năng sử dụng ma pháp và bùa chú. Ma pháp thì không đến nỗi nào, nhưng về phương diện bùa chú thì lại là một sự thiếu sót lớn. Nếu chỉ dựa vào nguyên khí và kỹ năng bản thân, không kể đến lời cầu khấn thì nó chẳng khác nào mất đi một nửa sức mạnh cả.



Vẻ căng thẳng của Turan gây sự chú ý cho Velduran, nhưng đối phương không có vẻ là để ý lắm, thay vào đó quay sang nhìn chằm chằm vào cánh cổng, chừng suy nghĩ điều gì đấy.

Ngược lại, nữ người sói lộ vẻ lo lắng, lên tiếng:

– Cậu chủ, có chuyện gì?

Turan hít sâu một hơi. Nó bây giờ thật muốn gặng hỏi Camilier cho ra lẽ về vụ phó bản ‘Nơi trú ẩn của hoa tuyết’, nhưng cũng biết lúc này không thích hợp.

– Chuyện nhỏ mà thôi. Sức mạnh của cô hiện tại như thế nào?

Turan đã từng hỏi qua về sự phát triển của nữ người sói sau cuộc luyện tập và săn bắt dưới hướng dẫn của thần Fyratr. Thế nhưng giờ nó cần xác nhận thêm lần nữa, thu thập thêm chi tiết hòng lên kế hoạch bù đắp lại hạn chế về ma năng của mình.

Camilier suy nghĩ một lúc rồi mới đáp:

– Thần cấp hiện tại của tôi là 15. Nếu là đọ sức chính diện, chỉ cần đối phương không sở hữu trang bị hoặc vật phẩm đặc thù, tôi tự tin có thể dùng sức một người đánh thắng hai đối thủ cùng cấp. Nếu là chỉ yêu cầu đối phó, vậy thì một nhóm năm du hành giả vẫn được.

Sức mạnh như thế đã là cực kì ấn tượng. Du hành giả một đối một thì chỉ cần kỹ năng ở phương diện nhất định mạnh hơn đối phương là đã có thể chiếm lợi thế, nhưng một khi số lượng đối thủ tăng lên thì độ khó sẽ gia tăng gấp nhiều lần bởi họ có thể bù trừ điểm yếu của nhau, đồng thời tạo điều kiện phát huy thế mạnh.

Nữ người sói sở hữu tốc độ và lực sát thương cực lớn, ngoài ra còn có thể tấn công vào linh hồn và tinh thần. Đáng sợ nhất là cô ta có thể dựa vào việc cắn nuốt máu và linh hồn kẻ bại để hồi phục và trở nên mạnh hơn trong thời gian ngắn. Đối đầu với dạng đối thủ như vậy, tốt nhất là giải quyết thật sớm, tập trung sát thương vào ngay từ khi mới bắt đầu.

Tuy nhiên, chỉ có nữ người sói là không đủ. Turan một khi rời khỏi tòa tháp Ma pháp Tối thượng, chờ đợi nó sẽ là công kích đến từ nhiều phía. Họ sẽ không đồng loạt tấn công, nhưng cũng sẽ không cho phép nó có bất kì lối thoát nào. Hơn nữa, đối thủ sẽ không chỉ đơn giản là du hành giả Thần cấp 15.

Trông cậy vào quân đoàn Ungreilt hay đội quân của nữ tướng quân Nalisha giờ là chuyện ngu xuẩn. Họ đều có mục đích riêng, huống hồ chi trước đó còn bị Turan đồng thời lừa một vố. Giờ nếu họ vẫn quyết định giúp nó, nó ngược lại cảm giác mình sắp bị hãm hại hơn.


Nói thật, giữa bộ với bộ " Ai bảo hắn tu tiên", ta phân vân không biết lựa chọn thế nào. Chợt giật mình vỗ đầu, ta đâu phải hài tử, ta tất cả đều muốn.
Bình Luận (0)
Comment