( Băng Tông)
1.Họ tên Vân Tiếu muốn tu tiên
Tìm đến Băng Tông thử thách liền
Tư chất thượng thừa may quá nổi
Nhưng mà gia thế lại nông điền.
2.Muốn có đường tu đành phải đợi
Xem xem danh gạch có bao thành
Cũng may đến cuối còn dư chỗ
Tạm đến ngoại môn để ký danh.
3.Ngoại môn đệ tử chẳng chân thành
Toàn kẻ ác ôn hám lợi danh
Gặp được tân sinh liền đánh đập
Ngàn trò trêu chọc để buôn hành.
4.Vân Tiếu khác gì kẻ ở đâu
Ngày ngày vất vả vẫn ôm đầu
Đòn roi đủ kiểu, bầm trầy mãi
Muốn được tu hành thật khổ đau.
5.Ba năm một cái thần thông nhỏ
Luyện mãi chẳng thành, hận thật sâu
Đã có ngày kia suy nghĩ bỏ
Rời đi sống kiếp chẳng buồn rầu.
6.Nhưng mà tâm ý có cam đâu
Uất hận hằn sâu, ánh mắt sầu
Ân oán nơi này không thể trả
Sống thêm chăng nữa cũng buồn đau.
7.Đành là gắng gượng qua gian khó
Để một ngày kia rửa hận sâu
May mắn trời kia không phụ chí
Cho ta gặp được một cành dâu.
8.Ở bên bờ suối không danh tiếng
Mỗi quả ăn vào lại đớn đau
Ngũ tạng dường như tan lại hợp
Trong mình xương cốt trở thành nâu.
9.Quyền cước đánh ra nát thạch bàn
Thần thông tiến bộ vượt thời gian
Mới tu một tháng ngang tài tuấn
Đã luyện mười năm, thể niết bàn.
10.Nhịn nhục lâu ngày tâm cũng loạn
Thiếu niên háo thắng rất ngang tàn
Ngoại môn mấy kẻ không thành bạn
Quyền đánh tơi bời, lệ ngỗn ngang.
11.Danh khí thiếu niên mười bảy tuổi
Băng sư, cấp bậc chấn nơi nơi
Bao nhiêu trưởng lão trong tông ngó
Hứa hẹn kẻ này mạnh sớm thôi!
12.Bấy giờ, Tiếu rảnh ra sau núi
Lặng lẽ luyện chiêu Tuyết Ẩn Lôi
Băng bụi mỏng manh theo chưởng pháp
Phong lôi biến chuyển rạch ngang trời.
13.Nào hay băng bạo, đóng thành băng
Khổ sở thoát ra thật nhọc nhằn
Cố mãi mới sang nơi suối nóng
Ngâm mình trong đó, cả con trăng.
14.Ai hay, sư tỷ, tên không biết
Lặng lẽ đêm trăng lại đến đây
Y phục trên mình dần rũ xuống
Tấm thân như ngọc, tuyết sương vây.
15.Ẩn hiện dưới trăng song đỉnh ấy
Trắng ngần một mảng, ngọc ngà thay
Đôi chân thẳng tắp, vòng eo mỏng
Chỉ thấy kiều đồn cao ngất ngây!
16.Tiếu ngồi dưới suối sao mà nóng
Hơn hẳn ngày thường mấy độ đây?
Sư tỷ nào hay bên dưới suối
Có người máu mũi chảy thành dây.
17.Nàng cứ ung dung mà tiến bước
Ngó nhìn khắp phía chẳng nhìn đây
Thân trên tay để che hơn nửa
Phía dưới nước trong lại để vầy....
18.Nửa tháng dưới này Tiếu ẩn tu
Băng sư, dưỡng khí vẫn còn dư
Nhưng nay bỗng thấy từng hơi thở
Nặng nhọc khôn cùng, thật lại hư!
19.Dưới suối trồi lên như ác quỷ
Tiếu cong chân chạy chớ đâu lì
Lỡ như sư tỷ mà trông được
Chỉ một ngoại môn, chết chẳng kỳ.
20.A! Một tiếng to, vang vọng mãi
Rừng đêm u ám gió cuồng oai
Ngỡ đâu sư tỷ tâm tình loạn
Nào biết đường gươm chém tận vai....
21.Dưới trăng thân ảnh nam cùng nữ
Kịch đấu băng phong, tuyết vụ bay
Trường kiếm u hàn trông lãnh khốc
Phấn Băng Lôi Ảnh tuyết sương đầy!
Nửa cánh rừng đêm trong bão tuyếtÁnh trăng loang lổ, đất trời quay
Ung dung thiếu nữ không hề loạn
Chật vật thanh niên rã rời tay.
"Sư tỷ ngực ngươi thật đủ đầyMông vêu đẹp lắm, hãy dừng tay".
"Dâm tặc, hôm nay ngươi phải chết
Đừng hòng nói bậy, loạn tâm đây!"