Sau một khắc, trong đám học viên tới từ Đại Hạ phủ, lại có người thấp giọng bảo: "Tên Tô Vũ đó thiếu kiến thức, cứ nghĩ Nam Nguyên chính là trời, có muốn đả kích hắn một chút, cho hắn biết hắn rất nhỏ yếu, chủ động từ bỏ thi vào Văn Minh học phủ không?"
"Vậy ngươi tự mà đi thử!"
Mọi người cũng không để ý tới, mọi người tuân theo quy củ trong kỳ sát hạch, cố tạo ra thành tích ưu tú, Tô Vũ sẽ tự cảm thấy tự ti, đó là vấn đề của Tô Vũ.
Không có lý do gì tự chạy đi đả kích Tô Vũ, thật sự tưởng là Bạch Phong chết rồi?
Thật sự tưởng là Liễu Văn Ngạn sẽ không nổi bão?
Mục đích của bọn họ cũng không phải khiến Tô Vũ tự ti, việc ấy không có bất cứ tác dụng gì, ngoại trừ trêu chọc vài vị Văn Minh sư căm thù thì sẽ không có chỗ tốt.
Đều là học viên dự bị của Văn Minh học phủ, kẻ không có đầu óc sớm đã bị đào thải.
Tên kia đưa ra ý kiến này, chỉ sợ cũng không có hảo ý.
Người đề nghị lại nói: "Vậy chúng ta thử xem? Tư liệu nói hắn là Khai Nguyên ngũ trọng, không bằng chúng ta dùng ý chí chấn nhiếp hắn một thoáng, khiến cho hắn chút nữa phát huy không tốt, sát hạch ở Chiến Tranh học phủ cũng sẽ như xe bị tuột xích?"
"Ngươi tự đi đi!"
Trong đám người, Ngô Lam bỗng nhiên lạnh lùng nói: "Ngươi đi thử xem! Đừng chỉ nói mồm mà không dám làm! Ngươi nếu cảm thấy Lưu Hồng trợ giáo có khả năng bảo đảm cho ngươi không chết thì cứ tự nhiên mà đi! Còn dám giật dây thêm một câu, tin hay không ta sẽ liều mạng, khiến ngươi đời này đều không có cơ hội khảo hạch được nữa!"
Lời nàng vừa nói ra, nam sinh trước đó còn tự ra ý kiến lại biến đổi một thoáng, phủ nhận: "Ngô Lam, ta không quen Lưu Hồng trợ giáo, ngươi chớ nói nhảm!"
"Đúng, ta vừa mới nói nhảm!" Ngô Lam hừ lạnh: "Cố ý lừa ngươi thôi! Lưu Hồng cùng Bạch Phong tính là cạnh tranh công bằng, còn đang hướng về quy tắc, ngươi bây giờ muốn đánh phá quy tắc, càng che càng lộ, dẫn họa về thân! Chẳng cần biết ngươi là do ai phái tới, khẳng định không phải Lưu Hồng, ít coi người khắp thiên hạ thành đồ đần!"
Bên cạnh, có nam sinh cười ha ha bảo: "Không chừng là người của Vạn Tộc giáo! Đám súc sinh đó thích nhất quấy nhiễu vào thời điểm này, coi người khác là đồ ngu à, muốn Bạch Phong trợ lý cùng Lưu Hồng trợ lý sống mái với nhau sao? Không phải Vạn Tộc giáo thì chính là người của mấy vị trợ giáo khác. Ngươi mau im miệng đi!"
"Còn dám nói thêm một câu, chúng ta sẽ báo Long Võ vệ tới tra hỏi ngươi, ta không tin tra không ra cái gì, chúng ta nhớ kỹ ngươi rồi!"
"..."
Người đưa ra đề nghị kia sắc mặt lần nữa biến ảo, nửa ngày sau mới lắp bắp lên tiếng: "Ta không phải Vạn Tộc giáo, không tin ta có thể mắng hết chư thiên Thần Ma vạn tộc một lần, các ngươi đừng vu oan cho ta, giảm bớt đối thủ cạnh tranh cũng không phải làm như vậy, vu oan cũng phải nhận trách nhiệm!"
Mọi người không thèm để ý đến hắn, có phải Vạn Tộc giáo hay không kỳ thật cũng không sao cả.
Người của Vạn Tộc giáo cũng không dám ngoi đầu lên, nếu thật sự ló đầu, một tên Khai Nguyên cảnh thì có tính là gì?
...
Bọn họ đang nghị luận, cách đó không xa Tô Vũ giống như cảm nhận được tầm mắt có người nhìn mình chăm chú.
Hắn quay đầu nhìn thoáng qua, những người kia quần áo rất chỉnh tề, xem xét thì có vẻ là người ngoài thành.
Có vẻ bọn họ đang đánh giá chính mình, dư quang Tô Vũ nhìn chung quanh, tiếp tục cất bước, tầm mắt những người kia theo tới, Tô Vũ xác định là họ đang nhìn hắn, dĩ nhiên, không bài trừ là nhìn Trần Hạo.
Bất quá khả năng theo dõi Trần Hạo quá nhỏ, đại khái hẳn là đang quan sát mình.
"Đây là do Bạch Phong rước tới phiền toái cho ta hay là việc ta hỗ trợ đánh giết Vạn Thạch lộ ra rồi?"
Tô Vũ phán đoán một thoáng nhưng không quá chắc chắn.
Tô Vũ cũng không suy nghĩ nữa, vờ như mình không nhìn thấy.
Đúng vào lúc này, trong đại lâu trường thi, bỗng có một vị nam tử đi ra, lớn tiếng hô: "Các thí sinh mau chóng xếp hàng tiến vào, trường thi chia làm năm nơi, từ lầu một đến lầu năm! Dựa theo số báo danh các ngươi trước đó nhận được, theo thứ tự tiến vào các trường thi!"
"Thời gian thi chưa kết thúc, bất kỳ người nào cũng không được rời khỏi đây!"
"Bất luận người nào cũng không được gian lận, bị phát hiện gian lận, cả đời các ngươi sẽ không được ghi danh vào bất kỳ học phủ nào nữa!"
"Tiến vào trường thi phải bảo trì trật tự, nhiễu loạn người khác sẽ bị hủy bỏ tư cách dự thi, trong ba năm không được thi lại!"
"Người có điểm sát hạch từ 200 điểm trở lên tuyển chọn ngay tại hiện trường, dưới 200 điểm thì chờ thông báo!"
"Buổi chiều học viên nào tham gia sát hạch Văn Minh học phủ thì tự mình phân phối thể lực, trí nhớ hợp lý, bằng không nếu tự làm trễ nải sát hạch buổi chiều và lại không qua được sát hạch của Chiến Tranh học phủ thì các ngươi tụ chịu trách nhiệm!"
Nam tử tuyên bố hàng loạt quy tắc quy củ, rất nhanh, thủ vệ thành vệ quân bắt đầu cho thí sinh xếp hàng lần lượt vô trong.
Tô Vũ nhìn xuống số thứ tự của mình, 5 - 101.
Trường thi tầng 5, số 101.
Trần Hạo không ở cùng một chỗ với hắn, cậu ta thi ở lầu ba.
Trần Hạo lúc này khẩn trương vô cùng, nhìn về phía Tô Vũ, nhỏ giọng hỏi: "A Vũ, chúng ta không chung một nơi, làm sao bây giờ a?"
"Ngươi còn định gian lận chắc?" Tô Vũ phì cười, tức giận nói: "Lo thi cho tốt, đã lớn thế này rồi, khảo thí mà ngươi cũng khẩn trương, còn hi vọng đi Chư Thiên chiến trường? Vậy ngươi không phải sẽ bị dọa đến nỗi tè ra quần à?"
Tô Vũ nói xong, thấp giọng tiếp tục: "Chúng ta đều đã giết cả Thiên Quân, sát hạch lại không bảo ngươi giết người, ngươi sợ cái gì?"
Lời hắn vừa nói ra, Trần Hạo suy nghĩ một chút, âm thầm thở hắt ra, hình như đúng là vậy a.
Ta cũng là kẻ từng làm qua đại sự!
Còn phải sợ một kì thi chắc?
...
Các học viên lần lượt bắt đầu tiến vào trường thi.
Ở trường thi số 5 có năm vị giám khảo.
Chiến Tranh học phủ sát hạch, giám khảo có người từ Đại Hạ Chiến Tranh học phủ, Long Võ Chiến Tranh học phủ, Dục Cường thự, ngoài ra còn có người của địa phương, cũng chính là một người giám sát được điều động từ Nam Nguyên thành.
Cuối cùng, bên quân đội cũng có một người, không phải là người từ Long Võ vệ mà là do Trấn Ma quân tiền tuyến cử một vị tới giám sát.
Trấn Ma quân tại Đại Hạ phủ cũng có quân đội đóng quân, chủ yếu phụ trách việc chiêu binh.
Học phủ tổ chức sát hạch, một bộ phận người không thi đậu vào được học phủ, hoặc là không nguyện ý vào học thì sau đó Trấn Ma quân cũng sẽ phát ra thư mời chiêu binh nhập ngũ.
Ở trường thi số 5, giờ phút này có 5 vị giám khảo đã vào chỗ.
Người của Long Võ học phủ hiển nhiên không phải ai khác mà chính là Lão Tạ.
Đại diện của Đại Hạ Chiến Tranh học phủ là một vị thanh niên, chờ giám khảo vào chỗ, vị thanh niên nọ mới nghi hoặc hỏi: "Tạ chấp giáo, ngài không phải phụ trách giám sát cả 5 trường thi, vào tổ giám sát chung sao? Làm sao ngài lại tới đây?"
Ngoại trừ vài giám khảo hiện trường, trong trường thi còn có tổ giám sát phụ trách giải quyết lộn xộn tranh chấp, giám sát các vị giám khảo cùng toàn bộ các trường thi.
Lão Tạ là người dẫn đầu đợt sát hạch này, ấn theo lý thuyết thì y nên tới tổ giám sát mới phải.
Lão Tạ cười ha hả: "Lớn tuổi rồi, tới tới lui lui quá mệt mỏi, cứ để người khác đi thôi, ta ở đây là được!"
Thanh niên cũng lười hỏi nhiều, người nào tới giám thị đều như nhau cả thôi.
Bên chỗ Dục Cường thự chính là một nữ nhân trung niên, mọi người chưa quen thuộc nên cũng không trao đổi gì nhiều.
Đại diện của Nam Nguyên là Phó thống lĩnh thành vệ quân, cũng là một vị Vạn Thạch cảnh, bất quá so với nhân vật Đằng Không cảnh như Lão Tạ thì khoảng cách rất lớn, cho nên giờ phút này người nọ cũng rất trầm mặc.
Bên phía Trấn Ma quân, vị quân nhân kia căn bản không trao đổi với bất cứ ai, cho nên trong trường thi có vẻ hơi an tĩnh.
Lão Tạ nhìn quanh một vòng, cười cười, cũng không nói thêm gì nữa.
Mọi người kỳ thật xem như có quan hệ cạnh tranh, gặp hạt giống tốt sẽ không thiếu được muốn tranh đoạt.
Long Võ học phủ có thể tranh thủ được danh ngạch này không dễ dàng, trước kia khi khảo hạch như thế này, Long Võ học phủ không có tư cách phái người giám thị, cho nên hạt giống tốt cuối cùng đều bị Đại Hạ Chiến Tranh học phủ lấy đi mất.
Bất quá từ mười năm trước Phủ chủ giúp cho họ, lấy được quyền giám thị, bây giờ bọn họ cũng có tư cách đi tranh đoạt vài hạt giống tốt trước.