Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 192

"Biết." Hạ Hổ Vưu bĩu môi nói: "Là một nữ nhân, tên là cái gì nhỉ, ta quên mất rồi. Nàng ta rất ngông cuồng, bất quá không ở bên này đâu, chắc là ở khu hạng nhất rồi, đúng thật là có tiền, quá lãng phí, một năm công huân mà cũng có thể bỏ được!"

"Hạ Hầu gia có tiền, phú hào đệ nhất của Đại Hạ phủ mà, còn ngại tốn chút công huân ấy hay sao?" Học viên mới cũng cảm khái, giữa người với người quả nhiên là có khác biệt.

Học viên mới thấy Hạ Hổ Vưu dễ nói chuyện nên tiếp tục hỏi: "Ngươi chạy khắp nơi rồi, tòa nhà của chúng ta có nhân vật nào lợi hại không?"

"Mấy tên yêu nghiệt không phải ở khu hạng nhất thì hẳn sẽ là khu cao đẳng, tòa nhà này của chúng ta... nếu nói lợi hại nhất, đại khái là người ở phòng 609, Tô Vũ, Nam Nguyên Tô Vũ, hắn sát hạch xếp loại tối thượng đẳng."

"Tô Vũ?" Học viên mới rất nhanh đã phản ứng lại, vội hỏi: "Chính là cái tên bởi vì Văn Minh Chí hỏng nên mới thi đậu tối thượng đẳng kia ư?"

"Các ngươi đều biết à?" Hạ Hổ Vưu kinh ngạc nói: "Các ngươi không thật sự cho rằng bởi vì Văn Minh Chí hỏng nên tên kia mới có thể thi đậu thượng đẳng đấy chứ?"

"Không phải sao?" Cậu học viên này cũng không quá bất ngờ đáp lại: "Ta nghe nói như vậy, ý chí lực của hắn không mạnh, kết quả là thi rất cao điểm, hình như hắn vẫn chưa tới dưỡng tính đâu, không phải Văn Minh Chí hỏng thì sao hắn có thể được tối thượng đẳng?"

Hạ Hổ Vưu cười ha hả: "Tùy các ngươi nghĩ như thế nào cũng được, bất quá... bớt trêu chọc tên kia. Nói thế nào thì hắn cũng là Khai Nguyên cửu trọng, đám chúng ta hiện tại mới vừa vào dưỡng tính, nếu uy lực thần văn không lớn, hắn dùng một bàn tay cũng có thể đánh chết chúng ta."

"Khai Nguyên cửu trọng..." Học viên mới gật đầu, hoàn toàn chính xác, ý chí lực của mọi người có khả năng mạnh hơn gia hỏa kia, nhưng thực lực Chiến Giả đạo có vài người rất yếu, hiện tại mà đi khiêu khích Tô Vũ thì nhất định sẽ ăn đòn.

"Những yêu nghiệt kia sẽ không sợ hắn, ta nghe nói có người đã tới Thiên Quân cảnh."

"Vậy cũng không có quan hệ gì với chúng ta!" Hạ Hổ Vưu đã quét dọn xong gian phòng, vừa đi vừa nói: "Về sau có việc gì thì có thể truyền tin cho ta, lát ta sẽ in ít danh thiếp phát ra ngoài, một tuần lễ có thể giúp các ngươi quét dọn vệ sinh một lần, tránh cho các ngươi phải tự làm."

"Được, tạ ơn Hạ đồng học!"

"Chớ khách khí!"

Hạ Hổ Vưu lộ ra nụ cười, nhìn đi, kiếm tiền chính là đơn giản như thế!

Kiếm lời từ người ta mà người ta vẫn phải nói lời cảm tạ với ngươi.

Nếu nhận thầu quét dọn vệ sinh toàn bộ Dưỡng Tính viên, cậu sẽ có thể kiếm rất nhiều tiền.

Bất quá nghe nói, học phủ hình như cũng cung cấp nghiệp vụ này.

Rất nhanh, Hạ Hổ Vưu đã đi tới lầu 6, cậu ta cũng ở trên tầng 6, bằng không trước đó cũng không thấy Tô Vũ nhanh như vậy.

Tầm mắt cậu nhìn về phía phòng 609, cửa phòng hiện đang đóng kín.

Hạ Hổ Vưu nhíu mày, Tô Vũ, tối thượng đẳng, thiên tài của Nam Nguyên, học sinh của Liễu Văn Ngạn...

Cái gì thì cũng tốt, chỉ là có chút keo kiệt!

1 điểm công huân đều không nỡ bỏ ra, mệt chết ngươi luôn đi!

Đang nghĩ ngợi thì cửa phòng chợt mở ra, Tô Vũ thấy được thiếu niên mập mạp trên hành lang liền cười hỏi: "Đồng học, cho ta hỏi một chút, dưới lầu có nhiều nơi bán đệm chăn không?"

"Không nhiều, chỉ có ba nhà, kề bên chúng ta liền có một cửa tiệm."

"Cám ơn!"

Tô Vũ nói lời cảm tạ, ra ngoài rồi đóng cửa lại.

Hạ Hổ Vưu hỏi: "Thật sự không cần ta mua hộ à? Rất rẻ thôi, chỉ 100 khối, không có tiền mặt thì chúng ta quét thẻ cũng được, ta có thể quét thẻ."

"Không cần, cám ơn ngươi."

Tô Vũ nở nụ cười, trong lòng lại thầm mắng, ai thèm cho ngươi kiếm tiền!

100 khối không phải là tiền sao?

Chỉ là bỏ sức đi xuống dưới lầu mà thôi, ngươi cho rằng chân ta không đủ dài à?

"Đúng rồi, quán cơm ở đâu thế?"

"Quán cơm thì hơi xa, Dưỡng Tính viên cũng có, bất quá ở trong tòa nhà số 15 bên kia..."

Tô Vũ gật gật đầu, lại nói: "Đồng học, ngươi có thể mua chút cơm hộp về đây, tất cả mọi người vừa tới, mệt mỏi như vậy, khẳng định lười đi đâu nữa, ngươi đưa cơm tới tận cửa kiếm ít tiền cũng không có vấn đề gì."

Hạ Hổ Vưu thở dài: "Ta cũng muốn thế a, bất quá không có lợi nhuận gì lớn, quán cơm bên kia cũng muốn kiếm tiền, quá mắc, nếu lại thu thêm tiền nữa thì mọi người còn không bằng tự ra ngoài ăn."

"Đắt lắm sao?"

"Rất đắt!"

Hạ Hổ Vưu gật đầu, cắn răng nói: "Phải nạp điểm công huân để đổi tiền, ăn một bữa ngươi đã tốn hơn mấy trăm, một tháng sẽ ăn hết 1 điểm công huân!"

Tô Vũ không phản bác được!

Ta thao, học phủ muốn kiếm tiền nên phát điên rồi đi!

"Vậy nếu không có điểm công huân, chẳng lẽ sẽ chết đói?"

"Thế thì cũng không phải, ngươi có khả năng tự mình nấu cơm, cũng có thể tới khu đón tân sinh để ăn, bên kia thu tiền mặt, không đắt lắm, bên này thì cực kỳ đắt!"

"..."

Tô Vũ cười khổ, đến học phủ mới phát hiện, mình thật là nghèo, học phủ thật là hố người!

Hạ Hổ Vưu thấy Tô Vũ trò chuyện với mình thì cũng đi theo hắn, vừa đi vừa nói: "Đồng học, tại học phủ mà muốn học thì phải tự mình kiếm tiền mới được! Học phủ cổ vũ học viên tự lực cánh sinh, bằng không học phủ nhiều người như vậy, lại đều là người tu luyện, sao học phủ có thể nuôi nổi."

Tô Vũ gật đầu, điều này cũng đúng.

Học phủ có chừng mười vạn người, thật sự là nuôi không nổi.

"Chúng ta đều là tân sinh, cách kiếm tiền cũng không nhiều, nhiệm vụ thì không giành được, đừng nhìn hiện tại từng người tiêu tiền như nước, qua mấy tháng, tân sinh sẽ không khác gì tên ăn mày đâu."

Hạ Hổ Vưu cảm khái: "Đến khai nguyên, hi vọng dựa vào trong nhà là không thể được!"

"Ừm."

Tô Vũ lại gật đầu, Hạ Hổ Vưu nhỏ giọng nói tiếp: "Huynh đệ, ta có phương pháp kiếm tiền, ngươi có muốn góp một tay không?"

Tô Vũ quay đầu nhìn cậu ta, trêu chọc: "Có cách kiếm tiền mà ngươi còn tới tìm ta? Chúng ta không quen mà?"

"Trước lạ sau quen, chuyện này không có gì." Hạ Hổ Vưu lơ đễnh đáp: "Ngươi tên Tô Vũ, ta biết. Tối thượng đẳng thiên tài, ta cũng biết. Bất quá điều kiện nhà ngươi thế nào? Có muốn kiếm tiền không?"

Tô Vũ nhìn cậu ta, không vội lên tiếng.

"Thật sự là rất đơn giản, ta giúp ngươi làm tuyên truyền, châm ngòi thổi gió, để cho người ta tới tìm ngươi đơn đấu, thắng thua gì thì ngươi cũng có thể thu tiền, thế nào?"

"..." Tô Vũ cười đáp: "Có muốn ta giúp ngươi tuyên truyền, tìm người tới đơn đấu với ngươi không?"

Hạ Hổ Vưu bất đắc dĩ nói: "Ta cũng muốn lắm chứ, nhưng ta không nổi tiếng bằng ngươi, danh tiếng của ngươi rất lớn, vừa vặn lúc khảo hạch Văn Minh Chí lại hỏng, không ít người đều cảm thấy ngươi không xứng với danh thượng đẳng, đây là cơ hội để kiếm bộn tiền. Chờ khi ngươi thật sự triển lộ thiên phú và thực lực, người ta sẽ không còn nghi ngờ gì, cơ hội sẽ chẳng còn nữa."

"Được rồi, tự ngươi chơi đi."

Tô Vũ thừa nhận, tâm hắn vừa mới hơi nhúc nhích một chút, bất quá rất nhanh hắn đã nghĩ đến nếu thế thì sẽ rất phiền toái, vả lại còn trêu chọc rất nhiều kẻ địch, việc này không cần thiết.

Hắn còn có 41 điểm công huân, tận lực tu luyện đến Thiên Quân, ý chí lực tới dưỡng tính mới là chính đạo.

Tiến vào Bách Cường bảng, hắn có khả năng lựa chọn kín tiếng một quãng thời gian.

Ngủ đông một thoáng!

Lựa chọn tỏ ra yếu thế với bên ngoài, có lẽ... có thể đợi người khác tới khiêu chiến mình, kiếm chút phí vé vào cửa để khiêu chiến, đây chính là 10 điểm công huân một lần.

Đương nhiên, nhiều lần rồi thì người ta cũng không tin nữa.

"Cứ làm người phòng vệ một quãng thời gian trước đã..."

Tô Vũ thầm tính toán trong lòng, còn đến giai đoạn sau thì không cần tỏ ra yếu thế nữa, làm vậy sẽ chi mang tới cho người cảm giác mình quá rác rưởi. Nếu lọt vào Bách Cường bảng thì sẽ không cần lo lắng gì nữa.

"Đồng học, quên hỏi mất, ngươi tên là gì?"

"Hạ Hổ Vưu, Hạ trong Hạ gia, Hổ trong lão hổ..."

Hạ Hổ Vưu vội vàng giới thiệu, những năm qua cậu cũng đã quen với việc nói rõ tên họ mình rồi.

Tô Vũ nở nụ cười, tên gọi này... rất tốt!
Bình Luận (0)
Comment