Vật Ngã Lão Công

Chương 10

“Tôi hôn hắn!” Trầm Tiểu Thiến biểu tình giả dối.

Dư Xảo Xảo Trầm mặc không nói.

“Làm ơn, tôi tận tâm hết sức sắm vai kẻ thứ ba như vậy, ủy khuất chính mình hôn hắn một ngụm, còn phải mạo hiểm bị hắn đe dọa đến an nguy tính mạng, hiện tại nghĩ như thế nào đều cảm thấy là mình chịu thiệt đâu.”

“Sắm vai? Đây là chuyện gì xảy ra?” Nàng bị Trầm Tiểu Thiến làm hồ đồ.

“Mấy tháng trước vụ án vườn trẻ, cô còn nhớ rõ đi? Chính là tin tức kia, hại lòng tự trọng lão công cô bị thương, cho nên hắn đã nghĩ muốn dùng chuyện y hệt, kháng nghị lừa gạt của cô.”

“Tôi, tôi......” Anh ấy đã biết? Nàng không phải đã rất cẩn thận, vì sao vẫn bại lộ sự việc?

“Cô ở trong cảm nhận Chấn Hạo, vẫn là một cô vợ nhỏ ôn nhu uyển chuyển hàm xúc, săn sóc động lòng người, hắn cũng vẫn tự cho mình là người bảo vệ của cô để cô sung bái. Nhưng là, không nghĩ tới mới đi công tác một tuần, cô vợ nhỏ hắn nâng niu trong long bàn tay thế nhưng biến hóa nhanh chóng, thành đại anh hùng nổi tiếng bắt giặc, hơn nữa công phu quyền cước tốt đến làm cho hắn khiếp sợ. Mọi người khen ngợi cô đồng thời cũng ngược lại chế nhạo lão công của cô, trêu chọc cuộc sống gia đình của hai người, tưởng tượng nhà hai người mỗi ngày đều trình diễn tiết mục hãn thê thuần phu .

Còn nữa, cô từ trước khi kết hôn vẫn hù hắn rằng mình nhiệt tình yêu thương vũ đạo, kết quả cũng là sau lưng chạy tới vỗ quán vũ quyền vung chân. Cô cũng biết, tên kia chết vì sĩ diện, hắn cảm thấy hắn bị cô lừa gạt, bị cô đùa bỡn trong long bàn tay, cô trêu đùa cảm tình của hắn, hắn không được cô tín nhiệm, cho nên liền nổi tính tình, muốn tôi đến giúp hắn diễn tiết mục ngoài luồng.”

“Tôi, tôi không phải cố ý muốn lừa gạt anh ấy, tôi chỉ là sợ anh ấy không thích tôi như vậy, cho nên ẩn tàng rồi kia bộ phận chính mình mà thôi......”

Trước khi kết hôn, nàng đã chịu đủ nam nhân kỳ thị, nghĩ đến nàng cũng chỉ là một cô gái nhiệt tình yêu thương đánh quyền, thích bạo lực, hoàn toàn bỏ qua một mặt nàng ôn nhu uyển chuyển hàm xúc. Nàng thật sự chịu đủ loại kỳ thị này!

Huống hồ tiệc xem mặt, mẹ của nàng đầy hứng thú, nàng lại không thể giáp mặt phủ nhận, chỉ có thể kiên trì diễn xuống, nàng thật sự không phải có ý định lừa gạt hắn.

“Cho nên a, tôi đã bị bách thành nữ nhân đáng ghét, phụ trách mỗi ngày câu dẫn huynh đệ của mình đến Bar, sau đó vứt bỏ cô vợ nhỏ hiền lương thục đức của hắn ở nhà.”

Đây là cái tình huống gì? Dư Xảo Xảo ôm đầu óc của mình, hoàn toàn không dám tin tưởng chuyện tình nàng tức giận đến chết khiếp, thế nhưng chính là một tràng Ô Long.

“Chẳng lẽ, thật sự là tôi hiểu lầm anh ấy......”

Ở bệnh viện, Bạch Chấn Hạo từng cùng nàng giải thích chân tướng, nhưng là, lúc ấy nàng tuyệt vọng, căn bản nghe không vào.

Nguyên lai, hắn không có lừa nàng.

“Không thể nói cô hiểu lầm, là chúng tôi cố ý nói dối gạt cô. Tôi đoán, Chấn Hạo nhất định không lường trước đến chính mình sẽ thích một cô gái như vậy cho nên sau khi phát hiện chân tướng, cảm xúc bắn ngược mạnh mẽ! Hắn a, từ nhỏ đến lớn, đối với nữ nhân từ trước đến nay cũng không hứng thú, luôn ở trong thế giới cảm tình ăn không ngồi chờ, cô liền tha thứ hắn đi.

Xảo Xảo, nói thật, tôi thực hâm mộ cô, có một nam nhân yêu cô, còn có thể dựng dục con của mình, đây thực là hạnh phúc xa vời mà ta vĩnh viễn không có được, cô phải nắm chắc a! Trăm ngàn không cần để mất đi, mới cảm thấy tiếc nuối.”

“Tiểu Thiến......”

“Chấn Hạo giống như là anh trai của tôi, cũng coi tôi như em trai, nhưng là, kia không phải yêu, cô hẳn là biết, yêu sẽ mãnh liệt đến làm cho người ta muốn hoàn toàn giữ lấy đối phương, tôi với hắn, thủy chung khuyết thiếu phân rung động kia; chúng tôi trong lúc đó chính là tình huynh đệ, cùng hắn yêu đương, chỉ biết đem chính mình tức chết, cho nên cô vẫn là hảo tâm chút, thu về cái kia nam nhân, chính mình gánh vác đi!”

Dư Xảo Xảo rốt cục hiểu được, vì sao Chấn Hạo ngày đó nói, Trầm Tiểu Thiến có bí mật riêng tư nàng không muốn bị ngoại nhân biết đến, mà Trầm Tiểu Thiến là vì bọn họ, tự mình tố giác bí mật chính mình cực lực muốn che dấu.

“Tiểu Thiến, thực xin lỗi. Tôi ——” nàng thật sự không phải cố ý muốn đi vạch ra vết sẹo.

“Không, không, không, trăm ngàn đừng xin lỗi tôi như vậy, may mắn cô cùng đứa nhỏ đều bình an, nếu không, tôi mới thật muốn tự trách cả đời.” Nàng giang hai tay cánh tay ôm lấy Dư Xảo Xảo kiều nhỏ, “Về phần tên ngốc kia, cho hắn nếm một chút mùi đau khổ đi. Tôi đoán, hắn nhất định còn không có chính mồm nói cho cô ba chữ anh yêu em đi?”

“Phải!” Dư Xảo Xảo gật đầu như đảo tỏi.”Làm cho hắn tiếp tục chạy trở về diện bích tư quá, nếu ngay cả ba chữ đơn giản như vậy đều nói không được, thật không biết muốn hắn làm gì!”

Cứ như vậy, Trầm Tiểu Thiến vung tay nhỏ bé lên, đương trường phán quyết Bạch Chấn Hạo tiếp tục ở nhà ngồi khổ lao.

************

Trong phòng đầy đồ dùng trẻ con, Bạch Chấn Hạo nắm một cái tất nhỏ, trìu mến sờ sờ. Đây là Chủ nhật trước, chính hắn một người chạy đến cửa hàng đồ dùng trẻ con mua.

Nếu nói là hắn mua vội cho đứa nhỏ, Xảo Xảo xác định vững chắc sẽ không muốn, cho nên hắn đành phải đem lễ vật ngụy trang thành là của gia gia, con bà nó vì tình yêu, để cho ba mẹ đến thăm hỏi Xảo Xảo đem đến, như thế mới có cơ hội đưa vào phòng Xảo Xảo.

Hắn không thể minh mục trương đảm quan tâm đứa nhỏ, mà ngay cả cô vợ nhỏ hắn âu yếm, cũng luôn phải thừa dịp nàng đang ngủ, mới có thể đến nhìn nàng.

Thấy nàng tiều tụy, trong lòng liền đau, thấy nàng ngủ không an ổn, hắn hận không thể có xua đuổi không thoải mái trong mộng nàng.

Tinh tế vuốt ve mặt của nàng, nhẹ nhàng cầm tay nàng, “Cố lên, em cùng cục cưng đều phải cố lên nha!” Mỗi lần, hắn đều dáng vóc tiều tụy cúi đầu thỉnh cầu như vậy.

Hắn cơ hồ mỗi ngày tới cửa báo danh, ghé vào mép giường cùng Dư Xảo Xảo, giống như người thủ hộ trung thành, thủ hộ nàng cùng đứa nhỉ trong bụng, nhiều lần, chính hắn cứ như vậy mệt tới cực điểm mà ngủ, bởi vậy Dư Xảo Xảo tỉnh lại đau lòng, hắn căn bản hồn nhiên không biết.

“Đứa ngốc!” Dư Xảo Xảo nhịn không được nhẹ giọng trách cứ nam nhân này.

Tất cả bộ dáng Bạch Chấn Hạo trìu mến thê nhi, làm cho Dư gia cao thấp đều cảm động không thôi, rõ ràng hiểu lầm đã giải khai, Xảo Xảo không biết náo loạn cái gì không được tự nhiên, luôn không cho hắn sắc mặt tốt, ai, chỉ có thể nói làm việc tốt thường gian nan!

Ước chừng ói ra hơn bốn tháng, Dư Xảo Xảo một lần nghĩ đến chính mình sẽ chịu đựng không qua, thật vất vả gần nhất trạng huống rốt cục ổn định xuống, thật sự là cám ơn trời đất.

Làm nàng có thể thuận lợi ăn cơm sau. Đứa nhỏ trong bụng bắt đầu đại lượng hấp thu dinh dưỡng, nguyên bản bụng bằng phẳng như khí cầu thổi bay, lập tức lớn lên, mỗi khi Bạch Chấn Hạo nhìn xem không biết ở sau lưng nhéo ra bao nhiêu mồ hôi lạnh.

Thường thường mới đi công tác vài ngày trở về, hắn sẽ thấy bụng vợ lại lớn hơn không ít, mỗi lần hắn đều bị hách. Quang nghĩ đến Xảo Xảo kiều nhỏ mà bụng bự, đợi đủ tháng sinh sản, hắn chỉ có thể nói, thật là vất vả nàng.

Tính tính toán toán, Xảo Xảo mang thai cũng đã tám tháng, tiếp qua không được bao lâu, tiểu bảo bối sẽ sinh ra.

Bạch Chấn Hạo nhìn vợ ngủ say, nhịn không được hôn môi nàng.

“Vất vả, em thực cố gắng chiếu cố cục cưng chúng ta.”

Vẫn như cũ ở mép giường một đêm, đợi cho sắc trời sáng, Bạch Chấn Hạo đứng dậy chuẩn bị rời đi, hắn về nhà đơn giản rửa mặt chải đầu ứng phó công tác ngày hôm sau.

“Chấn Hạo?” Người vốn ngủ say lại đột nhiên mở to mắt, giữ chặt quần của hắn.

Hắn quá sợ hãi ngồi xổm người xuống, ân cần hỏi: “Xảo Xảo, làm sao vậy, có phải hay không không thoải mái?”

“Thời gian còn sớm, anh lên ngủ một hồi đi!”

“Xảo Xảo......” Hắn quả thực thụ sủng nhược kinh.

Nàng cố hết sức  hoạt động thân hình, dịch sang một bên, tay vỗ vỗ xuống giường. Một bên Bạch Chấn Hạo ít dám tin tưởng hảo vận như vậy, chậm chạp không dám tùy tiện hành động.

“Còn phát ngốc cái gì, nhanh chút đi lên, em cùng cục cưng đều cần ngủ.”

Bạch Chấn Hạo không dám mạo phạm thánh nhan đại nhân, chạy nhanh giống như tiểu tức phụ lên giường, lo lắng sẽ đem lão bà đẩy xuống giường, hắn ôm chặt lấy nàng.

“Thật chặt, như vậy em sẽ không thể thở.”

“Thực xin lỗi!” Hắn nhanh buông tay.

Lâu lắm không có ôm, hắn đột nhiên không biết làm như thế nào ôm lão bà chính mình, giữa bọn họ lúc đó còn vướng một trái bóng cao su lớn, thật sự khó khăn.

Xem bộ dáng hắn ngốc ngốc, Dư Xảo Xảo không khỏi lộ ra cười khổ. Như lời nói Trầm Tiểu Thiến, lão công nàng này thật sự đối với nữ nhân rất không ở hiểu biết a!

Dư Xảo Xảo đơn giản tự động tự phát ở trong lòng hắn tìm được một vị trí, thế này mới dựa vào hắn thoải mái đi vào giấc ngủ.

“Cục cưng là tiểu nam sinh, lần sau không cần mua tất màu hồng, như vậy thực buồn cười a.”

“Ách......” Nguyên lai, nàng đã sớm biết vài thứ kia là hắn mua. Bạch Chấn Hạo ngây ngô cười, không có biện pháp, luận cẩn thận, hắn chính là thiếu Xảo Xảo một mảng lớn.

“Xảo Xảo, anh đột nhiên ngủ không được.”

“Vì sao?”

“Bởi vì rất cao hứng.”

“Em cũng không nói muốn tha thứ anh.” Tuy rằng hiểu lầm nói rõ ràng, nàng cũng cảm động hắn không chối từ vất vả quan tâm, nhưng là tên này vẫn chưa nói ba chữ kia, hại bọn ta chờ sắp buồn chết.

“Anh biết, chỉ cần có thể như vậy cùng em cùng đứa nhỏ, anh cũng rất thỏa mãn.”

Dư Xảo Xảo liếc mắt nhìn nam nhân này một cái ——

Tốt, có tiến bộ! Sẽ nói chút lời ngon tiếng ngọt. Xem ra, thật đúng là ứng nghiệm câu nói cổ nhân, “Ngọc không mài không sáng” a!

“Mau ngủ, phụ nữ có thai không nên thức đêm.” Hắn vỗ nhẹ lưng của nàng, dỗ nàng.

Sáng sớm ngày hôm sau, Dư mẫu đẩy cửa phòng ra, thấy một nhà ba người ấm áp, không khỏi cười mở.

Không phải nàng yêu khoe khoang, lúc trước nàng liếc mắt một cái liền cảm thấy đứa nhỏ Chấn Hạo này là con rể tốt nhất Dư gia chọn, sự thật quả thế!

Ánh mặt trời làm cho người trên giường trừng mắt nhìn, thấy người ở cửa, Bạch Chấn Hạo hoảng sợ, “Mẹ, sớm......”

Khuôn mặt dương cương xuất hiện một tia quẫn.

“Sớm a! Ngủ có tốt không?”

“Tốt lắm.”

“Gọi bà bụng lớn bên cạnh con rời giường, cùng nhau xuống dưới ăn bữa sáng.”

“Vâng.” Di, bà bụng lớn! Nhạc mẫu thế nhưng gọi nữ nhi đang mang thai của mình là bà bụng lớn? Phốc...... Bạch Chấn Hạo sợ chết nhịn xuống, mới không cười ra tiếng.

Ngoan ngoãn hầu hạ lão bà rửa mặt chải đầu, xa cách đã lâu, hai vợ chồng bọn họ rốt cục cùng nhau ngồi ăn.

“A Hạo, bữa sáng này, trước khấu trừ năm trăm đồng tiền.” Dư gia đại ca còn tại ghi hận một xe tải đồ cưới kia.

Bạch Chấn Hạo không nói hai lời, lập tức từ bóp da lấy ra một ngàn đồng, thỉnh cậu cả xin vui lòng nhận cho.

“Ngu ngốc, anh làm sao cho hắn tiền?” Dư Xảo Xảo trách cứ.

“Nha đầu, dám cùng lão công mình nói chuyện như vậy sao?” Dư mẫu trừng nàng một cái.

“Mẹ, là Chấn Hạo này ngu ngốc......”

“Cái gì ngu ngốc? Muốn nói ngốc, con là hạng nhất, không biết là người nào cả gan làm loạn ngu ngốc, thế nhưng lẻn vào biệt thự cha mẹ chồng trộm cưỡi sói hoang 125 của lão công, bị camera quay được, sau còn nhờ lão công hỗ trợ chùi đít.”

“Gì ——” Dư Xảo Xảo nghe vậy kinh hãi.

Chuyện này, nàng không phải làm được thần không biết quỷ không hay sao? Làm sao có thể làm lộ? Nhưng lại phiêu nha phiêu, bay tới trong tai mẹ già.

“Yên tâm, băng đĩa anh đã tiêu hủy, ba mẹ không biết.” Bạch Chấn Hạo nhanh trấn an lão bà.

“Vậy anh, anh chừng nào thì biết đến?”

“Không sớm không muộn, liền cùng cùng một ngày biết em là công thần vườn trẻ bắt giặc.”

Nha! Lúc này thật sự xấu hổ...... Dư Xảo Xảo hai tay che mặt, thật không mặt mũi gặp người .

************

Thừa dịp cuối tuần, rốt cục được nghỉ Bạch Chấn Hạo nhanh lái xe con mang lão bà đi ra ngoài giải sầu.

Công viên gần sân bay được xanh hóa, nhiều kiến trúc lớn được xây dựng xung quanh, Bạch Chấn Hạo ôm Dư Xảo Xảo chậm rãi tản bộ.

Trên cỏ, có nhiều cặp tình lữ già, cũng có một nhà già trẻ, mọi người không hẹn mà cùng thừa dịp ngày nghỉ cuối tuần tụ ở chỗ này, cộng đồng hưởng thụ thời khắc ấm áp.

Bầu trời xanh thẳm, có máy bay ù ù bay qua, Dư Xảo Xảo thuận thế ngửa đầu vừa nhìn ——

“Xảo Xảo.” Bạch Chấn Hạo gọi.

“Sao?”

“Chờ em sinh xong, chúng ta đi hưởng tuần trăng mật đi!”

“Gì ——”

“Hưởng tuần trăng mật! Chúng ta kết hôn đến bây giờ, anh cũng chưa có thời gian hảo hảo cùng em. Thực xin lỗi.” Hắn lúng túng vỗ vỗ đầu óc của mình.

“Cục cưng làm sao bây giờ?” Cũng không thể vì cả đời hoàn mĩ, đem tiểu hài tử ném ở một bên đi? Nàng cũng không nỡ nha.

“Này em yên tâm, có hai mẹ hỗ trợ, bọn họ tuyệt đối sẽ hảo hảo chiếu cố bảo bối của chúng ta.”

“Muốn đi đâu?”

“Em muốn đi đâu? Italy được không? Hay là Thụy Sĩ, Pháp......”

“Đều tốt.” Nàng không có đặc biệt muốn đi nơi nào, địa điểm đối với nàng mà nói, không phải trọng yếu như vậy, quan trọng là người bên cạnh.

Bạch Chấn Hạo thấy nàng có điểm không yên lòng, theo ánh mắt của nàng nhìn lại, chỉ thấy một tên móc túi không biết làm sao trà trộn vào, đang nhìn chằm chằm một bà bầu khác, trong đầu hắn mới hiện lên một tưởng tượng đáng sợ, giây tiếp theo——

“Dừng tay, ngươi đang làm cái gì? Đem đem bàn tay dơ bần kia về đi!” Dư Xảo Xảo bụng tám tháng, dung thế lôi đình vạn quân bước nhanh lên trừng mắt nhìn bàn tay tội ác kia, hồn nhiên không nhìn thân hình mình.

Bị người thấy được, tên móc túi thất bại, xoay người chạy trốn.

“Đừng chạy, đứng lại!” Dư Xảo Xảo làm bộ sẽ xông lên.

Đột nhiên có đôi cánh tay ôm chặt lấy nàng ——

“Bạch Chấn Hạo, mau buông tay, tên khốn kia muốn bỏ chạy!” Nàng hổn hển quát.

Hắn làm sao có thể buông tay, vừa thả, lão bà hắn sẽ mang bóng chạy, như vậy là nghiêm trọng phạm quy a!

“Xảo Xảo, tỉnh táo lại, tỉnh táo lại, tạm thời thả hắn một con ngựa, anh cầu xin em.

Em hiện tại đã tám tháng, chờ sinh sản xong, em muốn gia nhập hàng ngũ cảnh sát anh đều giơ hai tay tán thành, nhưng là, thời điểm mang thai, loại chuyện tình thấy việc nghĩa hăng hái làm này, trước hết lưu cho người khác đi làm đi!” Bạch Chấn Hạo đau khổ cầu xin, chỉ kém không có quỳ gối trước mặt lão bà.

Lời vừa mới dứt, kẻ trộm chạy được một đoạn ngắn, tâm hoài may mắn, một bên có tiểu tử tuổi trẻ không ngại vươn chân, kẻ trộm đương trường ngã chổng vó, chỉ thấy tiểu tử tiến lên, dễ dàng trói hắn.

“Em xem, xã hội này vẫn là có rất nhiều người có chính nghĩa.” Bạch Chấn Hạo không ngừng cường điệu.

Nhìn ánh mắt lão công thỉnh cầu, nhìn nhìn lại mình bụng lớn khoa trương, Dư Xảo Xảo than thở một chút, “Được rồi!

Tạm thời trước hết nghe anh, bất quá chờ em sinh cục cưng, em còn muốn tiếp tục thấy việc nghĩa hăng hái làm, tiếp tục bảo hộ nhỏ yếu.”

“Vâng, cám ơn trời đất, thật sự là quá tốt, lòng anh yêu hiệp nữ hiện đại, lão bà đại nhân, anh yêu em!”

Bạch Chấn Hạo cảm kích thiếu chút nữa không khóc rống đầy nước mắt.

Nghe vậy, Dư Xảo Xảo bỗng dưng ngẩn ra, “Anh, anh nói cái gì?”

“Anh yêu em a!” Hắn đương nhiên còn nói một lần.

Đột nhiên, mắt hạnh đỏ lên, miệng phụng phịu xuống, nước mắt đương trường đổ rào rào xuống.

“Xảo Xảo, làm sao vậy? Làm sao vậy?” Bạch Chấn Hạo như lâm đại địch, khẩn trương  hỏi.

“Đáng giận, người ta đợi đã lâu, nghĩ đến vĩnh viễn đều nghe không được, anh thế nhưng ngay tại lúc này đột nhiên nói ba chữ kia.” Hại nàng đương trường cảm động không biết nên làm như thế nào cho phải, hắn tìm một chút thời gian mới hiểu ra, cười khổ nói: “Đứa ngốc, anh chưa nói, không có nghĩa là anh không thương em, em nhưng là vợ của anh a!”

Giây tiếp theo, đôi cánh tay bò lên người hắn, hiệp nữ hiện đại thành tiểu nữ nhân hàng thật giá thật, tránh ở trong lòng âu yếm nam nhân anh anh khóc.

“Ngoan, đừng khóc, tiểu bằng hữu bên cạnh đều ở cười em......”

Về nhà, một phòng không có ai, Bạch Chấn Hạo liền xung phong nhận việc hầu hạ lão bà tắm rửa. Hai người ngồi ở trong bồn tắm thật dài, hắn nhìn lão bà bụng phệ, trong lòng cảm thấy thật ấm áp.

“Không nên nhìn em! Em hiện tại rất xấu, quả thực giống như con cóc.” Nàng đẩy mặt Bạch Chấn Hạo ra.

Mang thai, cảm xúc nàng không ổn định, nàng trở nên phì đô đô, còn làm nàng cả người bệnh phù, nàng như vậy, quả thực xấu kỳ cục, thực sợ lão công nhìn sẽ ghét bỏ nàng.

“Tốt nhất trên đời này có con cóc dễ nhìn như vậy.” Nếu không phải sợ lão bà kháng nghị, Bạch Chấn Hạo thật muốn cầm lấy máy chụp ảnh, bắt giữ quang huy không chút nào che lấp mẫu tính này.

Dư Xảo Xảo vừa thẹn vừa giận liếc mắt xem thường hắn một cái.

“Xảo Xảo!”

“Sao?”

“Thực xin lỗi. Đều là bởi vì anh ngây thơ, thiếu chút nữa chôn vùi  hạnh phúc chúng ta .”

Nàng lắc đầu, “Không, em cũng có sai, em không nên lừa gạt anh. Nhưng là, có một việc tuyệt đối là thật! Thì phải là em cùng sư huynh, quả thật chính là tình nghĩa huynh muội, anh phải tin tưởng em.”

“Anh hiểu được, lúc ấy là anh bị ghen tị làm mê muội. Xảo Xảo, về sau, chúng ta đều phải thành thực một chút, không cần làm bộ, không cần che dấu, mặc kệ là tốt hay xấu, chúng ta đều hẳn càng nên dũng cảm ở trước mặt nhau bày ra, bởi vì, chúng ta là bầu bạn thân mật nhất.”

“Vâng.” Nàng gật gật đầu.

“Thực xin lỗi, làm em chịu ủy khuất.”

“Em mới phải nói xin lỗi, em...... Thật sự không phải một nữ nhân hoàn mỹ, có chút thô lỗ, tính tình lại lớn, nhưng là, Chấn Hạo, em thật sự rất yêu anh!”

Bạch Chấn Hạo nở nụ cười, biểu tình kiên cường nhất thời mềm mại  không ít. “Kia vừa vặn, anh cũng thích em thô lỗ, càng ưa thích em lớn tính, bởi vì, em không phải người khác, là Dư Xảo Xảo, là lão bà của anh, ta mẹ cục cưng.”

Hai người nhìn nhau cười, thâm tình hôn nhau.

Khấu! Khấu! Khấu!

“Này, bên trong có người không a? Làm sao đem phòng tắm khóa trái? Tôi muốn đi toilet!” Dư Tráng Tráng bên ngoài sát phong cảnh làm ầm ĩ.

“Hư, không cần để ý anh ta, trên lầu rõ ràng còn có toilet, anh ấy cố ý đến gây sự. Lão công, hôn em!” Dư Xảo Xảo mệnh lệnh.

“Tuân mệnh!” Bạch Chấn Hạo quả nhiên ngoan ngoãn dâng lên một cái hôn lửa nóng.

Vừa hiến hôn, mà tay hắn bắt đầu không an phận, hơn nữa lão bà bởi vì mang thai mà hai vú đầy đặn hơn, lại làm cho hắn hoàn toàn tuyên cáo thần phục.

Xong rồi...... Tình huống vừa muốn không khống chế được.

“Chán ghét! Anh này không phải hầu hạ em tắm rửa, căn bản là nhân cơ hội ở công kích em.” Dư Xảo Xảo nũng nịu kháng nghị.

Nhưng mà dục vọng tiềm tàng lâu ngày thanh thế lớn mạnh, nàng rốt cuộc phát không ra lý trí ngăn lại, không thể ngăn chặn thở dốc mỏng manh, không ngừng từ trong miệng nàng dật ra.

Khấu! Khấu! Khấu......

Bên ngoài là quấy nhiễu không ngừng như trước.

Đột nhiên, Dư Xảo Xảo phát cuồng  ——

“Dư Tráng Tráng, anh cút xa một chút cho em, không cần quấy rầy em cùng lão công.”

Chậc, phụ nữ có thai tính tình khá cứng rắn!

Chính văn kết thúc

Sáng sớm hơn bảy giờ, thanh âm động cơ sói hoang 125, từ phía trước truyền đến.

Trên thân xe anh tuấn, một cô gái kiều nhỏ mặc quần đùi, đầu đội mũ bảo hiểm, trước người buộc một tiểu oa nhi, nhanh như điện chớp phóng nhanh tới khu biệt thự.

Xuyên qua đường lớn, quẹo trái vào gara một biệt thự, chỉ thấy quản gia già cùng bà bà ôn nhu đã chờ lâu ngày.

“Mẹ, sớm! Vượng bá, sớm!” Bỏ mũ bảo hiểm ra, Dư Xảo Xảo mỉm cười.

“Thiếu phu nhân, sớm.” Vượng bá nhanh tiếp nhận mũ bảo hiểm.

Hạ xe máy, Dư Xảo Xảo đưa tay cởi ra móc treo trẻ con trên người, bà bà thấy thế, nhanh hỗ trợ tiếp nhận tôn tử ngủ yên.

“Chấn Hạo đâu? Không phải đã quay về Đài Loan, thế nào không để nó lái xe đưa cục cưng đến?”

“Anh ấy còn ngủ. Đêm ngày hôm qua mới từ Băng Cốc về, con muốn để anh ấy ngủ lâu một hồi, nên tự mình đưa cục cưng đến đây.”

“Xảo Xảo, con thật là vất vả.” Đối với con dâu săn sóc, trong lòng Bạch mẫu không khỏi cảm động.

“Không sao, mẹ mới vất vả, mỗi ngày đều giúp con trông thằng bé, để cho con có thể an tâm đi làm, đồng sự đều thực hâm mộ con đâu!” Nàng một chút cũng không biết là vất vả, “Ba đâu ạ?”

Mới mở miệng, đã thấy công công liền mang theo bình sữa, từ trong phòng nhanh chạy đến, “Đến chưa? Bảo bối của ta đến chưa? Gia gia đã pha sữa rồi này.”

“Ông xem xem, đây cũng là làm gia gia sao? Cũng không trông xem tôn tử đến không, vừa đến liền ầm ỹ pha sữa, ai cũng không biết nó có muốn không.” Bà bà cười khổ oán giận.

“Ba, con đến đây.”

“Xảo Xảo, ăn bữa sáng chưa? Mau vào nhà đi, ba đến hỗ trợ chăm bảo bối của ta uống sữa, kêu dì giúp việc làm chút đồ ăn đi!”

“Con ăn rồi, còn đang vội vàng đi làm.”

“Nha, lái xe cẩn thận một chút nha!” Từ phụ gắt gao tập trung tiểu oa nhi trong lòng lão bà, “Con không phải lo, tiểu vương tử nhà chúng ta, giao cho ta là đúng chỗ.”

“Ông? Ông trừ bỏ gọi gọi, cái gì cũng không biết, tiểu hài tử thật muốn giao cho ông, tôi mới lo lắng.” Bạch mẫu chê bai lão công mình.

“Tôi sẽ pha sữa a! Tiểu vương tử nhà chúng ta uống sữa, thế nào ta chả có lần đi pha?”

Bạch phụ không cam lòng yếu thế trách móc.

Thấy cha mẹ chồng giống như hai đứa nhỏ đấu võ mồm, Dư Xảo Xảo nhịn không được nở nụ cười.

” Lão nhân đáng giận, còn muốn ầm ỹ a? Con dâu đều chế giễu.” Bạch mẫu tức giận nói.

Hắn thế mới thu liễm ngậm miệng lại. Giả bộ như không có việc gì đi đùa tiểu tôn tử.

“Ba, mẹ, con còn vội vàng đi làm, buổi tối lại tán gẫu.”

“Ân, đi chậm một chút.” Bà bà dặn dò.

“Mẹ, con biết. Gặp lại!”

Một lần nữa sải bước lênxe máy, tiếp nhận mũ bảo hiểm trong tay  Vượng bá, cáo biệt cha mẹ chồng cùng con trai, Dư Xảo Xảo cưỡi đại sói hoang 125 tân thời, muốn đi vườn trẻ làm vương đứa nhỏ.

Ai nói nữ nhân chỉ có thể có một loại diện mạo?

Dư Xảo Xảo có thể là cô vợ nhỏ ôn nhu của lão công, là con dâu tốt của bà bà, là bà mẹ đáng yêu của bảo bối, cũng có thể là đại bảo tiêu của kẻ yếu, đại khắc tinh của người xấu.

Nàng ôn nhu, đồng thời, nàng cũng cường hãn.

【 Toàn văn hoàn 】
Bình Luận (0)
Comment