Vật Ngã Lão Công

Chương 3

Xe chạy nhanh vào một tiểu khu yên tĩnh, ở nội thành Đài Bắc hiếm thấy  một biệt thự như vậy, kiến trúc độc đáo, hoa viên cùng gara rộng rãi, nếu không phải có tiền, thế nào cũng không thể có được cuộc sống như thế.

Nhưng mà điều làm cho Dư Xảo Xảo kinh ngạc, không phải gara chỉnh tề sắp xếp xe theo giá cả, mà là ở góc gara có một chiếc sói hoang 125.

Tuy rằng không am hiểu về xe cộ nhiều lắm, nhưng là lau thân xe, thân xe toả sáng, còn có năm tháng ở trên đầu lưu lại ấn ký, trong lòng nàng nổi lên lòng hâm mộ yêu thích.

“Xe máy của ai vậy?” Ánh mắt nàng tỏa sáng.

Nàng có một ước mơ, đó là có thể cưỡi sói hoang 125, trên đường ở Đài Bắc ở ngã tư đường, hưởng thụ khoái cảm đón gió.

Nhưng là, giấc mơ đó của nàng từ vài năm trước đã bóp vỡ từ trong trứng nước, lý do là ——con gái làm sao có thể chạy loại xe này?

Vài ngày sau, ước mơ vĩ đại của nàng đã bị một chiếc tiểu cừu năm mươi C.C.  thay thế, à đã là nhượng bộ lớn nhất của mẹ già.

Làm ơn! Tiểu cừu làm sao có thể cùng vũ dũng đại sói hoang so sánh?!

Đừng nói kiểu dáng xe xấu, mã lực cũng cách xa vạn dặm, nhưng là mẫu thân  đại nhân quyền uy mới không cho rằng điều này có cái gì trọng yếu, nàng chính là không nghĩ để hàng xóm láng giềng bắt gặp nữ nhi dũng cảm  cưới trên con xe dã man, chả khác gì nam nhân.

Nàng ước chừng khóc rống ba ngày ba đêm, mới không thể không chấp nhận sự thật này.

Yên lặng nhiều năm lại thấy lý tưởng trước mắt, Dư Xảo Xảo quả thực hận không thể tiến lên ngay, nhiệt tình ôm hôn thân xe xinh đẹp.

“Của anh. Đó là chiếc xe máy anh thích nhất, tự mình làm công kiếm được, tính năng bảo dưỡng vô cùng tốt, chính là mấy năm nay không có cơ hội đi, cho nên vẫn đặt ở nơi này.”

“Thật khá......” Nàng sinh lòng hâm mộ nói.

“Em thích loại xe máy này?” Bạch Chấn Hạo nhướng mi, không khỏi hoài nghi.

Chưa từng có một người phụ nữ nào nói với hắn xe sói hoang 125 kia rất được, hắn cũng chưa bao giờ thấy trong mắt một người phụ nữ, đối với loại xe máy này si mê như vậy, rất quỷ dị.

Dư Xảo Xảo thấy mình đã lỡ lời, chạy nhanh đứng dậy theo bên thân xe máy nhảy ra ——

“Làm sao có thể! Em là con gái, loại này xe đối với em mà nói là không thích hợp, em, em chỉ là đã tiết kiệm tiền nhiều năm, anh trai của em vẫn rất muốn mua một chiếc xe máy này, bất quá bị mẹ em cản trở. Em không hiểu xe, thật sự cảm thấy bộ dáng của nó rất ngầu mà thôi.” Nàng nói hai ba câu giải thích nguyên nhân.

Nha, chính là cảm thấy đẹp thôi a.

“Thì ra là thế. Nói thật, anh cũng không thể tưởng tượng được dáng người nhỏ nhắn của em khi đi loại xe này. Có cơ hội, anh có thể chở em ra ngoài hóng gió bằng loại xe này, nhưng khả năng sẽ làm em không thoải mái, dù sao chỗ ngồi xe máy cũng không thể bằng với ghế ô tô thoải mái”

“Chỉ cần cùng một chỗ với anh, đi xe máy cũng có thể rất thú vị.” Dư Xảo Xảo thốt ra.

Ý thức được trong lời nói có chút đường đột, nàng thẹn thùng cúi đầu, hoàn toàn không dám liếc nhiều Chấn Hạo một cái.

Ông trời phù hộ, trăm ngàn đừng lại phá công! Dư Xảo Xảo thành kính cầu nguyện.

Dư Xảo Xảo không biết, Bạch Chấn Hạo trong lòng vô cùng hỗn loạn, cố gắng lắm mới không xông lên ôm nàng.

Hắn cố gắng kiềm chế, vẫn duy trì hình tượng nghiêm cẩn, “Vào nhà đi đã! Đừng để cho ba mẹ anh đợi lâu.”

“Phải” nuối tiếc rời xa sói hoang 125, Dư Xảo Xảo đi được vài bước, giống một tiểu tức phụ nhỏ đuổi kịp hắn, sắm vai một tiểu cừu văn tĩnh.

Bữa cơm này rất thành công, song thân Bạch Chấn Hạo phi thường thích khí chất uyển chuyển hàm xúc của Dư Xảo Xảo, Bạch cha Bạch mẹ vui vẻ cười toe toét, liên tiếp gật đầu khen ngợi ánh mắt của hắn tốt, lựa chọn cô gái môn đăng hộ đối như vậy, còn không quên dặn dò hắn, mang Dư Xảo Xảo về nhà sớm một chút, nhanh chóng đem nàng trở thành con dâu Bạch gia.

Sau khi ăn xong, hắn chuẩn bị đưa nàng về nhà.”Ba mẹ anh thực rất thích em.”

Ngồi ở cạnh ghế điều khiển, ánh mắt Dư Xảo Xảo nhịn không được liếc về phía sói hoang 125, vài giây sau, nàng mới lấy lại tinh thần che dấu nói: “Nha, bác trai cùng bác gái đều là trưởng bối tốt, em cũng thích bọn họ.”

Tốt lắm! Cả hai đều thích đối phương, ngày sau ở chung cũng không có quá nhiều vấn đề. Bạch Chấn Hạo cũng không lo lắng.

Ngón tay của hắn nhịn không được đụng chạm vào khuôn mặt không tì vết của nàng,  xúc cảm khiêu chiến  lý trí của hắn, Bạch Chấn Hạo biết nên đưa nàng về nhà, nhưng là, hắn thế nhưng không nghĩ......

“Đợi còn có an bài cái khác sao?”

Dư Xảo Xảo không rõ cho nên, thành thực lắc đầu. Giống chỉ mèo con ôn thuần , thuận theo tay hắn.

“Muốn hay không đi nhà của anh nhìn 1 chút? Em chưa tới.”

“Anh bình thường không ở nơi này sao?” Dư Xảo Xảo có chút nghi hoặc.

“Phần lớn thời điểm là ở nơi này, nhưng nếu tăng ca quá muộn, anh sẽ ở tại nhà trọ gần công ty.”

“Nha, tốt, nếu không quấy rầy anh.”

Bạch Chấn Hạo hạ chân ga, rời biệt thự của ba mẹ, mang theo Dư Xảo Xảo đi tới nhà mình.

************

Ngoi nhà này xây dựng ước chừng đã ba mươi năm, không có đương thời hiện đại hoá khách sạn quản lý, nhưng có được cơ năng cuộc sống thật tốt, giao thông tiện lợi.

“Khu trước chỗ này cũng hai mươi năm, tuy rằng mấy năm trước mua tân ốc, nhưng hoàn cảnh nơi này rất tốt, cho nên vẫn là không nỡ bán đi, còn nữa, anh cùng hàng xóm cảm tình cũng tốt lắm, lâu lâu mẹ của anh còn có thể lại đây nói chuyện phiếm với mọi người.”

“Em cũng thích nhà cổ, mọi người cảm tình chặt chẽ chút, hiện đại hoá mặc dù có quản lý rất tốt, nhưng là lạnh như băng.”

Bạch Chấn Hạo thật cao hứng khi nàng đồng tình với ý kiến hắn, mở khóa, “Phòng ở hơi cũ, trừ bỏ các thứ quan trọng không thay đổi, cái khác đều muốn tân trang lại.”

Lão ốc sau cải tạo, một chút cũng không thua cái gọi là  khu nhà cao cấp, thiết kế kỹ càng, làm cho ngôi nhà có phong cách hiện đại hoá cực giản.

Bạch Chấn Hạo dẫn nàng đi thăm, thuyết minh từng cái không gian  lợi dụng, giống như việc nàng sẽ sống ở nơi này mà thận trọng.

“Em có muốn một ly cà phê?”

“Anh có trà không? Em không biết uống cà phê.”

“Có, nhưng cũng chỉ là trà thường thôi a.”

“Không sao, em tới trước nấu nước sôi.” Nàng đi vào phòng bếp cơ hồ đã bị quên đi, chủ động tẩy sạch một cái siêu thép, đổ đầy nước, mở bếp đun.

Động tác của nàng thành thạo như vậy, vẻ mặt chuyên chú, làm cho Bạch Chấn Hạo nghĩ lầm, nàng như chủ nhân ngôi nhà này, về phần hắn, mới là khách đến đây chơi.

“Nơi này không có lò vi sóng?” Dư Xảo Xảo quay đầu lại hỏi.

“Làm sao em biết?”

“Ăn ngoài quán không ngon đâu!” Nàng lộ ra thông minh tươi cười,”Lần khác em làm chút điểm tâm đưa lại đây, anh nếu tăng ca muộn, dùng lò vi sóng làm nóng lên là có thể ăn.”

Không phải Dư Xảo Xảo khoe khoang, nàng là thật vô cùng hiền thục, gia sự, trù nghệ cực đỉnh, nếu không phải là chưa kết hôn, nàng quả thực có thể đi tham gia cuộc thi vợ hiền mẹ đảm.

Chính là, mặc kệ nàng có bao nhiêu điểm tốt, mọi người biết nàng chỉ thích quyền đạo, nhu đạo, người đàn ông đó liền nghĩ lầm nàng là một người dã man thành tánh, bạo lực cuồng, căn bản là mặc kệ nàng có bao nhiêu hiền tuệ, trực tiếp phán nàng knockout.

Nàng thật sự là chịu đủ thành kiến!

Dư Xảo Xảo cảm thán rất nhiều, đột nhiên có một cánh tay kiên cường vòng qua ôm lấy eo nàng, lòng bàn tay nóng cháy  liền để ở cách ngực nàng không đến một cm——

“Chấn Hạo......” Nàng bị hành động của hắn làm cho sợ.

Bọn họ hôn môi, ôm nhau, nhưng là như vậy cũng chưa từng có lần nào thân mật như vậy, hắn vẫn là một  nam nhân nghiêm cẩn, nàng không biết vì sao hắn lại làm thế.

Giây lát, lòng bàn tay của hắn chụp lên ngực trái mềm mại của nàng, làm tim nàng đập liên hồi......

Nàng vội vàng chụp lên tay hắn, muốn ngăn cản hắn mang đến  áy náy rung động, nhưng là hắn căn bản không cho phép nàng đẩy hắn ra.

Nhiệt độ ở lòng bàn tay xuyên thấu qua lớp vải mỏng manh, bao phủ toàn bộ ngực của nàng, tiếp theo, hắn bắt đầu xoa phần mềm mại này, châm ngòi cảm giác kích thích trong nàng......

Dư Xảo Xảo bối rối  trừng mắt, yết hầu lại không nói ra được một một chữ, nàng thậm chí có thể nghe thấy chính mình thở dốc nho nhỏ.

Tiếp theo giây, hắn xoay thân thể nàng, khiến cho hai người mặt đối mặt nhìn nhau ——

“Em, chúng ta......” Tay nhỏ bé nắm chặt để ở ngực hắn, Dư Xảp Xảo muốn nói lại thôi.

“Gả cho anh, được không?” Bạch Chấn Hạo nhìn chằm chằm nàng, ánh mắt hiện lên vẻ bất lực, giọng nói khàn khàn vừa lại thật thà hỏi.

Này, đây là cầu hôn? Bạch Chấn Hạo đang cầu hôn nàng? Bọn họ quen nhau tính đến hôm nay là tròn hai tháng!

“Chúng ta rất thích hợp với nhau, song phương cũng có cùng nhận thức, cùng với lãng phí thời gian yêu đương, còn không bằng dùng thời gian này tiến đến đến cuộc hôn nhân hoàn hảo của chúng ta.” Bạch Chấn Hạo ngắm nhìn gương mặt nàng, giựt giây  nói: “Gả cho anh, được không? Sau kết hôn, chúng ta sẽ sống ở nơi này,em có thể làm điều em muốn, bất quá cuộc sống của em, anh sẽ không can thiệp.”

Trời ạ! Nàng rốt cục cũng được cầu hôn. Thật sự là cám ơn trời đất!

Dư Xảo Xảo cảm giác hốc mắt nóng lên, tim đập kịch liệt sẽ giãy lên thân thể của hắn......

Nàng thiếu chút nữa là sẽ đi lên ôm lấy người đàn ông thiện lương này, cảm kích hắn cầu hôn, dấu diếm ở trong lòng kia ít nhiều nhắc nhở nàng, mặc dù là tại đây hắn cầu hôn nàng, cũng đừng quên hàm súc thục nữ nên có.

Vì thế nàng kiềm chế mừng như điên, cúi đầu lo lắng......

Thời gian lo lắng cũng không lâu, nhưng là Bạch Chấn Hạo lại đối với trầm mặc như vậy  cảm thấy khó có thể chịu được.

“Xảo Xảo?” Hắn thấp giọng thúc giục hỏi, tay đặt trên vai này không tự chủ tăng thêm lực, chỉ sợ nghe được lời cự tuyệt của nàng.

Tiếp theo, nàng nâng lên một đôi mắt đẫm lệ, chậm rãi tràn ra một chút hạnh phúc  mỉm cười, xấu hổ gật đầu, đáp ứng lời cầu hôn của hắn.

Chợt một cái hôn mãnh liệt phủ lên môi của nàng, Bạch Chấn Hạo tạm thời vứt bỏ vẻ mặt nghiêm cẩn, nóng bỏng  hôn người phụ nữ trong lòng.

Hôn nàng mắt say lờ đờ sương mù, hơi thở hỗn loạn, mị thái lan tràn. .....

Nhất định trong ba tháng, hắn sẽ làm cho người phụ nữ này này biến thành vợ của hắn.

************

Hôn lễ lý tưởng  là trong vòng ba tháng, nhưng là, vào cái thời điểm quan trọng, mấy cái truyền thống vụn vặt làm chậm toàn bộ tiến độ, làm cho thời điểm cử hành hôn lễ, đã là chuyện tình ba tháng sau.

Mặc bà bà đích thân may áo cưới truyền thống cho nàng, Dư Xảo Xảo xinh đẹp  giống như là một pho tượng được trạm khắc tinh xảo, ánh sáng ngọc không thể khinh nhờn.

Hôn lễ là tổ hợp trai tài gái sắc, làm cho các tân khách không khỏi sinh lòng hâm mộ, đây là hôn nhân môn đăng hộ đối a!

Thú vị là, thân là anh trai  Dư Xảo Xảo, thế nhưng ở hôn lễ của nàng khóc rống nước mắt dàn dụa.

“Không có khả năng! Cướp Đài Loan đều chạy đi nơi nào? Bọn họ như thế nào cũng không đi ra phạm án? Đều do bọn họ bỏ rơi nhiệm vụ, Xảo Xảo mới có thể nhàm chán chạy tới kết hôn!”

Lời trêu tức em gái còn văng vẳng bên tai, không nghĩ tới mới hơn ba tháng, nàng đã muốn lấy chồng, nhất gả kinh người, thế nhưng trong thời gian ngắn ngủi liền lừa bịp tống tiền hắn một xe tải đồ cưới.

Một xe tải ai!

Cái này tốt lắm, muội muội xuất giá, hai vợ chồng bọn họ lại lưu lạc mỗi ngày ăn không khí, chỉ sợ những ngày tiếp theo nai lưng ra làm, cũng không hiểu có thể bù lại trận tổn thất thật lớn này hay không.

“Xảo Xảo, không cần gả! Anh trai xin em......”

Mặc kệ Dư Tráng Tráng rên la như thế nào, hắn tỏ ra đáng yêu động lòng người mà em gái vẫn như cũ kéo tay Bạch Chấn Hạo rời đi, cũng không quay lại, ngồi lên xe đón dâu, mang theo đồ cưới hắn tặng, hạnh phúc đi làm Bạch phu nhân.

Về phần, vì sao gả?

“Vì anh ấy phù hợp với tiêu chuẩn đàn ông của em.” Dư Xảo Xảo trả lời.

Bạch Chấn Hạo cho nàng cảm giác động lòng.

Huống hồ vài lần ở chung, nàng cũng hiểu được một ít tính nết của hắn.

Nàng phát hiện, cuộc sống của Bạch Chấn Hạo quả thực là cái cuộc sống nghiêm cẩn, theo khuôn phép, đối với lịch trình mỗi ngày , đều có chuẩn bị trước.

Hơn nữa, thân là tổng giám đốc công ty, cuộc sống của hắn chỉ có thể là làm việc.

Đối với công việc vô cùng bận rộn. Cho nên hắn chưa bao giờ lãng phí thời gian muốn làm tác chiến vu hồi, mặc kệ là vấn đề tình cảm, hắn thích trực tiếp, nhanh chóng, chính xác, không cần chính là không cần, tuyển hạng vĩnh viễn chỉ có hai cái, tuyệt không sẽ có cái thứ ba.

Nàng chỉ cần ngoan ngoãn, Bạch Chấn Hạo liền đối với nàng thật tốt, cũng là vì như vậy, cho nàng không gian tự do rất lớn.

Ở thời điểm này, việc chính của hắn bây giờ là lấy Dư Xảo Xảo, cố gắng  phối hợp hắn, tương đối, thời điểm hắn không ở bên, Bạch Chấn Hạo cũng cho nàng tự do tuyệt đối, cũng không can thiệp cuộc sống của nàng, đây là vì sao nàng sẽ ở thời điểm hai người kết giao mới hai tháng thì quyết định gả cho hắn.

Đương nhiên, ở thời điểm hắn cầu hôn, nàng vẫn là không quên giả bộ một chút, dám ở trước mặt hắn từ chối hắn, mới xấu hổ khiếp đảm đáp ứng hắn.

Sau đó, lần đầu tiên hắn không khống chế được  hôn môi nàng, hôn đến nỗi nàng thiếu chút nữa không thở nổi.

Nàng thích Bạch Chấn Hạo gây cho nàng cảm giác động tâm......

Ha, ha, ha, nguyên lai, kết hôn cũng không phải khó khăn như vậy! Làm sao giống như thực khó giải quyết?

Tại phòng bếp, nơi tân nữ chủ nhân đang nhảy nhót  thu xếp bữa tối.

Bảy giờ tối, cửa chính đúng giờ vang lên tiếng mở khoá, Bạch Chấn Hạo đẩy cửa ra, thấy trên sàn sớm đặt đôi dép đi trong nhà, vừa lòng lộ ra mỉm cười.

Thay dép lê, buông công văn trong tay ra, hắn không chút do dự đi vào phòng bếp.

Quả nhiên, cô vợ đáng yêu của hắn đang mặc tạp dề chỉnh tề, liên tục không ngừng ở thu xếp bữa tối của bọn họ.

“Xảo Xảo, anh về rồi, có cần anh giúp gì hay không?” Bạch Chấn Hạo hỏi.

Hắn có nề nếp của người đàn ông, liên tục trong lúc nói chuyện, nếu không nhìn thấy tính cách của hắn, thì chắc chắn sẽ nghĩ hắn người máy bị ám ảnh.

Dư Xảo Xảo thản nhiên cười, buông đồ trên tay đi tới bên hắn, hai tay thực kiên định  để ở trong ngực hắn, “Mau đi ra, em làm một mình cũng được, anh tắm rửa trước đi, quần áo em đã giúp anh đặt ở trên giườngm, nơi này để em là được rồi.”

Thấy nàng kiên trì như thế, Bạch Chấn Hạo ngoan ngoãn  đầu hàng, lĩnh mệnh đi tắm rửa, thay quần áo.

Kết hôn nhanh chóng, nhưng là, mấy công việc ở công ty Bạch Chấn Hạo nói là gác lại là gác lại, săn sóc Dư Xảo Xảo không ầm ỹ không náo loạn, không nói hai lời liền tự động buông tha tuần trăng mật, còn đem cơ hội này đưa cho cha mẹ chồng, đưa hai người già đi hưởng tuần trăng mật thứ hai.

Quả nhiên, nàng dịu dàng săn sóc, nàng nhất tịch trong lúc đó đại chịu khen ngợi, nhất thời trở thành hảo con dâu nhu thuận trong miệng thân thích.

“Ha ha, đã nói em thật sự rất không tồi mà!” Mỗi khi đêm dài nhân tĩnh, Dư Xảo Xảo lại hưng phấn, biểu hiện đắc ý lại khẳng định, nhịn không được muốn tự khen mình một cái.

Đang cầm cái đĩa gạo lức dinh dưỡng, Bạch Chấn Hạo từng ngụm từng ngụm  ăn.

Hắn hướng vợ yêu ban thưởng, kết hôn được 1 tuần, hắn liền tăng ba cân, theo tốc độ này, không cần lâu ngày, hắn xác định biến thành heo mập.

“Anh ngày mai muốn tới Băng Cốc đi công tác, dự tính muốn nghỉ ngơi một thời gian.”

Dư Xảo Xảo sửng sốt một chút, “Sao lại đi đột ngột như vậy?”

“Thực xin lỗi, bởi vì nhà xưởng công trình có chút vấn đề chưa quyết, anh lo lắng, cho nên muốn muốn đích thân đi qua một chuyến, vốn định an bài em quay về ở với ba mẹ, nhưng là bọn họ lại còn đang đi du lịch......”

Thấy hắn vội vã giải thích với nàng, điều khó xử trong nàng tiêu tan,  cười nói: “Không có quan hệ, đi một tuần mà thôi, em có thể ở nhà một mình chờ anh trở về, thật sự! Đợi sau khi ăn cơm xong, em giúp anh sửa sang lại hành lý.”

“Xảo Xảo, nếu cảm thấy cô đơn, trở về nhà em ở vài ngày đi.”

“Ừ. Đừng lo lắng cho em, chính anh ra bên ngoài, phải chú ý ăn đủ 3 bữa, đừng bởi vì công việc mà đã quên giờ ăn, biết không?”

Vợ hắn đặt mình vào hoàn cảnh của hắn, suy nghĩ vì hắn, làm cho Bạch Chấn Hạo cảm thấy đối với nàng có điều thua thiệt.

Mới tân hôn, chẳng những không có tuần trăng mật, lão công còn chạy đi công tác, nếu không phải vì công tác hắn đã bỏ lịch trình để ở với nàng, Bạch Chấn Hạo thật không nghĩ sẽ xa nàng lâu vậy.

Cho hắn một chút thời gian, chờ hải ngoại khai phá án hoàn toàn, hắn sẽ thừa ra rất nhiều thời gian, đến lúc đó, hắn sẽ luôn luôn bên cạnh nàng.

************

Bạch Chấn Hạo đi vào phòng ngủ, đi tới chỗ trước đài trang điểm, Dư Xảo Xảo vừa tắm xong ngồi đó, chuyên chú thổi tóc của nàng, hành lý một bên đã được chuẩn bị gọn gàng,

Thấy hắn tiến vào, nàng tắt máy sấy, sau đó đi đến bên giường lật chăn, “Thời gian không còn sớm, đi ngủ sớm một chút đi, ngày mai phi cơ của anh còn chờ.”

Bạch Chấn Hạo nằm vào vị trí của mình, Dư Xảo Xảo đi theo chui vào bên cạnh hắn, tắt đèn, phòng ngủ yên tĩnh không tiếng động.

Thật sự là cuộc sống tân hôn yên tĩnh, mỗi ngày ấn biểu mà làm, đảm nhận chức vụ, làm Dư Xảo Xảo trong lòng tràn ngập kiên định.

Hơn nữa, kết khi hôn sau, lão mẹ nói xoá bỏ lệnh cấm đến võ quán, lão công bận rộn  cũng không can thiệp vào chuyện riêng của nàng, hoàn toàn tín nhiệm nàng mỗi tuần hai ngày đều đi phòng học vũ đạo khiêu vũ, hồn nhiên không biết lão bà đi là”Võ đạo quán”, mà không phải vũ đạo quán.

Chính là suy nghĩ chênh lệch như vậy, làm cho Dư Xảo Xảo kiếm được tự do thật lớn, quả thực so với tiền hôn nhân còn muốn khoái hoạt tự tại hơn.

Đúng rồi, đúng rồi, vì làm vợ tốt xứng chức, nàng sẽ không vô cớ sẽ đi nhúng chàm cỗ xe sói hoang 125 của Bạch Chấn Hạo đặt ở gara cha mẹ chồng, không bằng thừa dịp lần này hắn đi công tác, cha mẹ chồng còn đang đi du lịch, nàng nắm chắc cơ hội, thần không biết quỷ không hay  đem xe đi ra chơi đùa.

Kế hoạch nhất định thành công, Dư Xảo Xảo khe khẽ ở trong lòng cười.

Hốt hoảng, ngực trầm xuống, nàng bỗng dưng bị cơ thể đàn ông đè lên ——

Thân mình hắn nóng lên như bàn ủi, làm cả người nàng người nóng lên, tiếp theo, khiêu khích hôn vào điểm mẫn cảm trên tai nàng......

“Chấn Hạo, ” nàng hô nhỏ, “Làm sao vậy? Hôm nay không phải ngày an toàn!”

Đúng vậy, người có nề nếp như Bạch Chấn Hạo đối với mọi việc đều làm có kế hoạch, ngay cả chuyện vợ chồng thân mật, hắn cũng không quên lập bảng giờ giấc, cũng khó trách hắn thình lình xảy ra hành động làm cho Dư Xảo Xảo cảm thấy ngoài ý muốn.

Bỏ ước định đi! Nghĩ đến có một tuần không thấy vợ yêu của hắn, Bạch Chấn Hạo đột nhiên ngực khó chịu lên, như thế nào cũng không thể ngủ được.

Không phải một giờ hoặc là một ngày, là suốt một tuần a, nghĩa là có bảy ngày, hắn không thể ăn nàng, không thể bị nàng ôn nhu vô tư chiếu cố, hơn nữa, cũng không thể đụng chạm thân thể mềm mại của nàng.

Hắn biết như thế này không phù hợp với nguyên tắc của hắn, nhưng là có đôi khi, quy tắc cũng có thể điều chỉnh, nếu không, kết quả là chính mình nhận hết giày vò.

Bạch Chấn Hạo nắm chặt tay bé nhỏ của nàng, khàn khàn  nói: “Anh biết, nhưng là, anh lại càng không thể bỏ qua.”

Dư Xảo Xảo đã hiểu, trong lòng có chút ngọt ngào lướt qua, nguyên lai, Bạch Chấn Hạo đối với nàng cũng là có quyến luyến.

Cứ việc mỗi lần nàng lại thẹn thùng muốn ngất, nhưng là, nàng thích bị hắn đụng chạm như vậy. Bởi vì nàng rõ ràng cảm nhận được, chỉ có thời khắc như vậy, hắn mới có thể quên chuẩn tắc nhân sinh cứng rắn, phóng đãng  thuận theo bản tâm, chỉ tại trước mặt nàng đơn thuần làm chính hắn.

Trong bóng đêm, nàng sợ hãi  đặt tay lên vai hắn, hôn môi của hắn trở nên sâu hơn......

Hắn mãnh liệt vuốt ve da thịt nóng bỏng cả nàng, ở chỗ hắn đụng chạm, suy nghĩ của nàng trở nên xa xôi mà phiêu mạc, hô hấp càng thêm ngắn ngủi ——

Người đàn ông nghiêm cẩn nóng lên, chừng mực lớn đến cơ hồ gọi người không thể ngăn cản, đại chưởng làm càn hoạt tiến váy ngủ của nàng, nhẹ nhàng vân vê  mẫn cảm cùng yếu ớt của nàng. Dã thú giống như nhe răng trợn mắt cắn đi vạt áo của nàng, duyện hôn non mềm da thịt.

Nàng nóng lên, nàng choáng váng hư huyễn, nàng si mê...... Đồng thời cũng sa vào.

Thân mình cong lên, đáp lại  mỗi một lần  tiến công của hắn, trong bóng đêm, hô hấp nặng nề không dứt bên tai.

Tiết tấu nhiệt liệt như thế trào dâng, tại đây bọn họ mỗi một tấc vuông tận tình dây dưa lấy lòng.

Lúc trước, Dư Xảo xảo nghĩ đến chính mình không thể thừa nhận, lại phát hiện nàng một lần một lần nghiện, tựa như hít thuốc phiện.

“Chấn Hạo! Chấn Hạo......” Nàng cầu xin  gọi  tên của hắn.

Hắn hôn nàng, hôn nàng sâu, không cho nàng cơ hồ thoát đi linh hồn cùng thân thể.

Sau đó tiểu thê tử đáng yêu ở dưới công kích của hắn hoàn toàn đầu hàng, thần phục.

Buộc chặt song chưởng, hắn ôm sát nàng kiều nhỏ, tại thời điểm này  phóng thích, tâm rốt cục kiên định.

“Ngoan, chờ anh trở lại, ngoan ngoãn......”

Bạch Chấn Hạo chưa từng luyến tiếc một người như vậy, đến tột cùng là hôn nhân làm cho hắn thay đổi, hay là vì người phụ nữ này?

Hiện tại  bầu không khí rất tình cảm mãnh liệt, nàng dùng ôm làm như hứa hẹn.
Bình Luận (0)
Comment