Vật Sở Hữu

Chương 5

" Cái gì ", Tần Ngọc cắn một cái lên bả vai Tần Bồi Phong, " Không phải anh đổi ý rồi chứ? "
Tần Bồi Phong không lên tiếng, một tay ấn đầu Tần Ngọc, một tay cởi khóa quần cậu, xoa bóp cánh mông vểnh cao, trong giọng nói ẩn chứa sắc dục không thể đè nén.
" Anh vì vui mừng, nên mới cương lên. "
Phát tình liền nói phát tình, cần gì nói vòng vo như vậy, Tần Ngọc vừa thẹn vừa sợ, " Em giúp anh làm? "
Cánh tay đặt trên mông cậu dừng lại, " Được "
Không nghĩ tới người này lại đồng ý thẳng thắn như vậy, Tần Ngọc đỏ mặt, từ từ đưa tay vào trong quần Bồi Phong, tính khí bên dưới đã hoàn toàn ngẩng đầu, rất to, nảy lên trong tay cậu, đây là lần đầu cậu chạm vào thứ đó của người khác.
" Anh đứng lên, tay em không động được. "
" Không được. "
Tần Ngọc trở tay, nhẹ nhàng lên xuống.
" Anh để em đứng dậy, tay em mỏi. "
" Không được " Tần Bồi Phong thở hổn hển, " Tay đừng động "
Tần Ngọc nghe lời không động, Tần Bồi Phong xoay mình đè cậu dưới thân, giống như muốn tiến vào trong, anh thẳng lưng,  Tần Bồi Phong di chuyển tính khí của mình trong ở tay Tần Ngọc.
Tinh dịch nhớp nháp bắn ra, thấm ướt tay cậu.
Mặt nóng bừng, Tần Ngọc rút tay ra, không biết nên làm gì.
" Đi rửa tay? ", Tần Bồi Phong hôn má Tần Ngọc, " Ừ "
Nói xong, Tần Bồi Phong liền ôm ngang Tần Ngọc lên, " Anh làm gì vậy? Để em xuống. "
" Xin lỗi, anh quá vui vẻ, muốn thời thời khắc khắc đều có thể ở cạnh em. "
" Hừ. " lòng Tần Ngọc ngọt ngào, hôn " chụt " một tiếng xem như ngầm đồng ý, sau khi đến nhà vệ sinh rửa tay xong, Tần Ngọc quay ra, đột nhiên bị nước từ vòi sen phun xuống làm ướt, Tần Ngọc quay đầu nhìn thấy Tần Bồi Phong một mặt xin lỗi gạt chốt, tay đang run rẩy.
" Anh kích động như vậy? "
" Ừm. . . "
Tần Ngọc tiến tới, nhón chân hôn lên chóp mũi anh, " Em cũng rất vui vẻ. "
" Làm ướt áo em rồi. "
" Không sao, thuận tiện tắm luôn. "
" Được, vậy anh ở ngoài chờ em . "
Hai người lại dính nhau hôn một trận.
Tần Ngọc nằm trên giường có chút ngủ không được, điều hòa bật nhiệt độ phù hợp, khiến cho người ta thả lỏng thư giãn.
Tiếng nước chảy trong phòng vệ sinh ngừng lại, Tần Bồi Phong nằm trên giường, ôm Tần Ngọc, nước trên ngực vẫn còn chưa khô.
" A Ngọc, anh đã khuếch trương xong, em có thể thượng anh không? "
Tần Ngọc mông lung nhìn anh, " Hả? "
Đầu cậu óc rất loạn, Tần Ngọc cũng không biết rốt cuộc cậu có đồng ý lời mời ân ái của Bồi Phong hay không, dù sao thì cuối cùng tính khí của cậu vẫn được cắm vào tiểu huyệt của Tần Bồi Phong.
Sảng khoái.
Rất sảng khoái.
Cổ tay mảnh khảnh bị cà vạt buộc chặc, Tần Ngọc giật giật cánh tay, tư thế giơ cao khỏi đầu khiến cậu rất khó thích ứng, ánh mắt cậu mê mang, nhìn Tần Bồi Phong đang ngồi trên người mình, cảm giác bình tĩnh cùng ánh mắt ôn nhu như biến đi đâu mất, thay vào đó là ánh mắt như người nọ đã bắt được con mồi của mình, trong mắt tràn ngập thoản mãn, nhưng lại mang theo máu tanh, không cần dùng ngôn ngữ biểu đạt nhưng vẫn thẳng thừng xâm lược, khiến cho Tần Ngọc đang trần truồng không có cảm giác an toàn.
Cậu đưa tay tới trước mặt Tần Bồi Phong.
" Tần tiên sinh, anh ôm em một cái. "
Tần Bồi Phong hạ thấp người, để cho Tần Ngọc như ý ôm cổ anh.
" A Ngọc, anh yêu em, rất yêu em. "
Anh vừa nói, vừa không khống chế được cắn lên cổ Tần Ngọc, hàm răng tiếp xúc với da thịt, trong nháy mắt anh kịp phản ứng, thả nhẹ lực đạo, để lại dấu răng nho nhỏ, nhưng vẫn làm đau Tần Ngọc.
Tần Bồi Phong lúc ân ái cùng lúc thường có thái độ khác nhau hoàn toàn, anh nóng nảy lại tàn bạo, động tác lên xuống vừa mạnh vừa nhanh kẹp chặt eo Tần Ngọc, làm cho xử nam Tần Ngọc thoải mái đến da đầu tê dại, cậu níu ga giường, thở hổn hển, dùng thanh âm như xin tha nói, " Tần tiên sinh. . .A. . . Anh chậm chút. . .Em chịu không nổi. "
Tần Bồi Phong thở gấp, tính khí phía trước rỉ ra chất lỏng trong suốt rơi lên bụng Tần Ngọc, anh dùng tay vuốt ve tính khí của mình.
Hai người làm hai lần, nội tâm Tần Bồi Phòng còn chưa thấy đủ, nhưng Tần Ngọc không được, anh chỉ có thể thả chậm tốc độ, như muốn trêu chọc từ từ co rúc tràng huyệt, anh híp mắt, tỉ mỉ cảm thụ Tần Ngọc đang ở trong cơ thể mình, Tần Bồi Phong dùng tay mở rộng miệng huyệt.
" Thoải mái không? "
" Ưm. . . "
" Cảm giác bên trong anh thế nào? "
Tần Ngọc thất thần nhìn trần nhà, phản ứng chậm chạp chớp mắt, lộ ra nụ cười dịu dàng, " Ấm áp như Tần tiên sinh vậy đó. "
" Cảm ơn đã khích lệ. " Tần Bồi Phong hôn xương quai xanh của cậu, lưu lại dấu hôn không nặng không nhẹ, sau đó liếm cổ Tần Ngọc, nghe thấy cậu ngoan ngoãn " hừ " nhẹ.
" Ô! " dương vật cắm trong cơ thể Bồi Phong rốt cuộc cũng bắn tinh, tinh dịch từ cửa huyệt chảy ra.
" Anh khiến em đau quá. "
Cà vạt được cởi ra, Tần Ngọc " hừ hừ " ôm cổ tay xoa xoa.
Dỗi rồi.
" Anh ngậm cho em nhé? "
" Không muốn! Bộ anh bị tinh trùng thượng não rồi hả? Em nói tay đau, muốn ngủ, mệt chết đi được. "
Tần Bồi phong dùng khăn ướt lau tinh dịch dính trên người cả hai, cảm giác da thịt dán vào da thịt khiến Tần Ngọc phi thường thoải mái hài lòng.
Hết chương 5.
Hai truyện mình đang edit toàn là thụ nhún công, thiệt là thú dị :))

Bình Luận (0)
Comment