Làm sao đây. Tình cảm của tôi càng ngày càng sâu đậm. Tôi phải làm sao để thoát ra thứ tình cảm rắc rối này.
Tôi thẩn thờ ngước nhìn bầu trời trong xanh. Tôi thấy có chú chim bay lượn trên bầu trời . Trông có vẻ tự do yêu đời. Tôi ước như con chim ấy. Vô tư trải qua bao ngày nắng, mưa của thiên nhiên. Tôi bây giờ không còn là cô gái hồn nhiên nữa mà là cô gái bị cuốn trôi vào tình yêu mất rồi.
Đang đứng nấc nghẹn ở một góc khuất, bỗng tôi thấy có cảm giác nặng ở trên đầu. Thì ra là Huy. Huy đặt cằm của mình lên đầu tôi. Chẳng hiểu sao tôi thấy Huy thì lại nức nở thêm. Cả hai cứ im lặng.
- Thôi nào. Mặt như mèo rồi. Nín đi cô.
Tôi cười phì rồi nín hẳn.
Tôi và Huy ngồi ở đó tới hết buổi học rồi ra về.
---------@-@--@@@@@@@@@@
Tôi thật là. Hazz. Nói sao đây. Hình như số mệnh tôi được sao chổi chíu mạng tới. Xui không tả. Từ khi thích hắn tôi học hành xa sút lắm. Với lại gia đình tôi lục đục. Tôi với mẹ thường xuyên cải nhau lắm nên tâm trạng tôi cực kì không tốt. Hôm nay tôi bị điểm 1 môn hoá. Ai cha. Về nhà thế nào cũng bị " Lão Bà" mắng cho một trận rồi.
Đang ỉu xìu ngồi một đống ờ đó, thì hắn đi tới. Hôm nay trông hắn có vẻ rất vui. Phải rồi. Tán tỉnh được mĩ nhân mà ai chả vui.
-----------------------------@@@@@@@
Hôm nay tôi về nhà một mình. Đang vừa đi vừa ngắm sao thì tôi thấy một cô gái quen thuộc cùng với một người con trai mà tôi thấy quen lắm nhưng nhất thời chưa nhận ra. Cô gái có vẻ hạnh phúc khoát tay chàng trai. Phải rồi là Hân. Cô gái mà hắn yêu nhất. Nhưng sao cô ấy lại khoát tay người khác mà không phải là hắn? Cô ấy và cậu thanh niên đó có quan hệ gì?
Hàng loạt câu hỏi được đặt ra trong đầu tôi. Tôi đứng nhìn họ đi xa mãi ở bên kia đường.
--@@@--------------------@@@@@@@
Về nhà vừa bước vào nhà tôi đã bị mẹ tát một cái. Tôi chưa hiểu trời trăng mây nước gì cả.
- Nuôi mày lớn rồi cho mày ăn học mày đem về điểm 1. Con ơi là con.
Tôi im lặng đi vào phòng. Thú thật từ chiều đến giờ tôi rất không ổn. Trong người bực bội. Cổ khát khô mà khi đó uống nước gì cũng chả hết khát. Chả lẽ " nó" lại đến chứ. Cầu mong đi. Tôi chỉ xin đừng để " nó " đến lúc này. Tôi phải làm sao??? L sa fa sao để tôi bình thường được chứ. Hazzzzzz. Tôi thấy buồn ngủ rồi. Mắt tôi không thấy được nữa. Một mảng màu đen bao phủ lấy tôi. " Nó" sắp được ra rồi. Cầu mong nó đừng làm chuyện gò đáng kinh tởm nữa. Cứ mỗi lần " nó" xuất hiện thì y như rằng khi tôi tỉnh dậy tôi sẽ có chuyện tồi tệ xảy ra. Không biết hôm nay là chuyện gì. Cầu xin nó không làm gì cả. Xin chúa xót thương cho con.................. .....................
-------------+--++----------------------------------++++
P. S: cho ta ý kiến đi mà mấy mị ơ. Đọc ròi cho cái nhận xét đi mà. Huhu mị cần lời nhận xét ạ. Gần tết rồi ta sẽ lười nhé. Ta sẽ ít viết. Khoảng 5 ngày ra 1 chap nhá. Qua tết thì ta bận thi. Khi nào có lịch ta sẽ thông báo và viết chap đầy đủ cho mấy mem. ???????????????????????? mị yêu mấy memmm ????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????