Vị Hôn Phu Của Tôi Là Phản Diện

Chương 90

Hoa Nhan ngẩn đầu nhìn người vừa mới bước vào trong lòng bỗng chốc càng thêm vui vẻ, ý cười hiện rõ trên gương mặt.

" Tiểu Linh à. "

Diệp Linh cười nói: " Xin lỗi nha. Mình đến thăm cậu nhưng không mang theo quà gì. "

" Không sao. Mang quà cáp làm gì chứ. Mình cũng sắp xuất viện rồi. Với lại cậu đến thăm mình là mình vui lắm rồi. "

" Ừm. " Diệp Linh kéo ghế ngồi xuống. Liếc mắt nhìn màn hình trên tay Hoa Nhan rồi nhìn sắc mặt có phần bối rối của nữ hộ lý bên cạnh.

" Ninh Ninh này. Cậu đang chơi cái gì đấy? "

Hoa Nhan nhìn đồ họa trên màn hình lại nhìn ánh mắt tò mò của Diệp Linh tự nhiên muốn làm khó một chút.

" Yêu em từ cái nhìn đầu tiên á. " Thanh âm trong trẻo còn có phần trêu đùa.

" Sao? Yêu em từ cái nhìn đầu tiên á! " Diệp Linh ngơ ngác khó hiểu nói: " Công ty nào đặt tên game kì lạ vậy?"


Nữ hộ lý ngồi ở một bên không nhịn được mà cười ra tiếng. Mắt thấy ánh mắt kinh ngạc của Diệp Linh và điệu cười trêu chọc trên khóe môi của Hoa Nhan nữ hộ lý cảm thấy mình lúc này vẫn là nên kìm chế lại.

Nữ hộ lý ho khan một tiếng vội vàng tìm lí do để rời đi.

" Hai vị nói chuyện vui vẻ. Tôi đi lấy thêm nước. " Nói xong nữ hộ lý liền cầm bình nước trên bàn rồi bước ra khỏi phòng. Nhanh chóng rời khỏi ánh mắt của hai người.

Diệp Linh nhìn Hoa Nhan ai oán. " Cậu có tâm trạng trêu đùa người khác sao? "

" Tiểu Linh cậu nói gì ấy. Mình có trêu đùa gì cậu đâu. Mình nói đúng sự thật mà. " Hoa Nhan điệu bộ cây ngay không sợ chết đứng. Trông khá nhởn nhơ.

" Hứ! Vậy để mình tra thử xem thật sự có loại game nào mang cái tên sến súa đó không. " Diệp Linh lôi điện thoại ra chưa kịp tra thì Hoa Nhan đã cất tiếng.

" Yêu em từ cái nhìn đầu tiên được chuyển thể từ bộ tiểu thuyết cùng tên của tác giả Cố Mạn. Bộ phim hợp tác cùng với thể loại game online. Mà Thiện Nữ U Hồn chính là loại game được kết hợp trong bộ phim với cái tên Mộng Du Giang Hồ. Mình là đang chơi game Thiện Nữ U Hồn. "

Kì thật Hoa Nhan cũng không hề biết có loại game như thế này. Cô cũng chẳng phải h@m muốn chơi game gì. Chỉ là trong khoảng thời gian này cô không có việc gì để làm nên chỉ có thể giết thời gian xem phim. Chỉ trong vòng chưa hết một tuần thì một bộ phim tầm 30 tập với thời lượng 45 phút đã bị cô xem hết.

Mới cách đây không lâu cô đã xem được một bộ phim cũ đã phát hành từ hơn năm năm trước. Cái tên làm cô nảy sinh lòng hứng thú nên mới để ý xem một chút. Phim xen giữa thực và ảo, từ trong game ra ngoài đời. Tình yêu thanh xuân lại lãng mạn pha chút hài kịch. Xem không chán chút nào. Diễn viên xinh đẹp, diễn xuất cùng cốt truyện đều hoàn hảo. Khiến cô có ấn tượng rất tốt.

Khi biết game trong phim có thật ở ngoài đời với cái tên Thiện Nữ U Hồn, cô tò mò muốn thử chơi xem như thế nào.

Giao diện đồ họa game đẹp mắt, thiết kế cốt truyện cũng không tệ. Nhưng chơi một mình cũng hơi chán nên cô mới rủ thêm hộ lý chơi cùng. Ai ngờ mới chơi được một ván thì Diệp Linh liền đến thăm. Diệp Linh hỏi cô cũng trả lời đúng rồi còn gì. Chỉ là hơi đánh lạc vấn đề một chút thôi.

Diệp Linh cau mày, nhìn Hoa Nhan chỉ hận không thể đánh một cái.

Vừa nãy Diệp Linh vừa mới bốc hỏa xong hiện tại vẫn nên nhẫn nại một chút. Người trước mặt là bệnh nhân. Diệp Linh nhất định phải nhớ rõ.

Diệp Linh thở dài. Không khỏi suy nghĩ một chút Hoa Nhan từ trước giờ cũng vô tri như vậy à. Sao lại đi đánh đố cái này.

" Ninh Ninh, cậu chơi bao lâu rồi? "


" Mới đây thôi. "

" À, vậy đợi mình một chút. Đợi mình tải game rồi nâng một chút level sau đó sẽ cùng cậu PK. " Diệp Linh cười âm hiểm.

Hoa Nhan cảm thấy cũng không có vấn đề gì liền gật đầu đồng ý. Dù sao có thêm người chơi cũng rất vui.

Hoa Nhan nào có biết Diệp Linh cũng không phải là dạng vừa. Thật ra Diệp Linh là một đại thần trong game kiếm hiệp và là một kì thủ không dễ chơi trong các loại game khác. Độ hiểu biết cũng như chiến lược được tích lũy từ các loại game khác nhau khiến Diệp Linh dễ dàng chơi được nhiều loại game khác dù chỉ là tân thủ cũng có thể nắm chắc nửa phần thắng với những người chơi lâu năm. Huống chi là một người mới chập chững chơi game như Hoa Nhan.

Chưa đầy nửa tiếng sau Diệp Linh đã nâng level nhân vật của mình bằng level với nhân vật của Hoa Nhan. Hai người đã sẵn sàng đánh với nhau một trận. Hoa Nhan tuy mới chơi nhưng thao tác cũng không phải nghiệp dư gì, cực kỳ nhanh nhẹn nhưng so với Diệp Linh cũng chỉ là con muỗi. Chưa đến phút thứ ba thì nhân vật của Hoa Nhan đã chết. Người chiến thắng là Diệp Linh.

Hoa Nhan thấy cũng vui vui, dù rằng bản thân thua nhưng không thể không thừa nhận trong lòng Hoa Nhan cực kỳ hào hứng muốn đấu thêm một trận nữa. Nhưng sau những lần thua trận liên tiếp Hoa Nhan không thể không nhăn mặt. Trông khá khó chịu.

Hoa Nhan bĩu môi nhìn Diệp Linh vừa hâm mộ vừa buồn tủi.

" Tiểu Linh, cậu chơi game giỏi thật. Mình không thắng được ván nào hết. "

" Mình mà thua cậu thì cái chức vị đại thần với bốn năm kinh nghiệm của mình mang đi vứt à. Nhưng cậu chơi cũng không tệ đâu. "

" Thật hả! " Hoa Nhan kinh ngạc.

" He he, tính ra chỉ vừa mới chơi nhưng mình cũng rất giỏi đó. " Hoa Nhan khịt mũi tự hào.


" Giỏi thì giỏi đó nhưng còn lâu cậu mới thắng được mình. "

" Nói cũng đúng. "

" Ủa. Sao cậu không phản bác lại?" Diệp Linh khó hiểu.

Người bình thường nghe câu này không phải nên tức giận rồi phản bác lại với câu đại loại như " Cứ chờ đấy! Sớm muộn gì mình cũng thắng cậu thôi. " Vậy tại sao đến lượt Hoa Nhan lại có điệu bộ dửng dưng không mấy để tâm như vậy.

" Phản bác làm gì chứ. Mình cũng chỉ gặp dịp thì chơi thôi. Hứng thú nhất thời ấy mà. Đợi thêm vài ngày nữa có khi con game này đã được xóa khỏi điện thoại mình rồi. " Hoa Nhan thật lòng trả lời.

" Vậy à. "

" Ừm. "

" Gặp dịp thì chơi. Không hiểu sao mình lại cảm thấy câu này hơi giống thể loại tra nữ ấy nhỉ. " Diệp Linh cười khẩy.

" Tra...tra nữ gì chứ! " Hoa Nhan lắp bắp.

Bình Luận (0)
Comment