Vị Lai Chi Bách Nhập Hào Môn

Chương 53

Edit: Thủy Tích

Làm trợ lý bên người Cố Duệ, đồng chí Tiểu Trương tỏ vẻ khoảng thời gian này anh ta trải qua đến vô cùng hạnh phúc, trước kia năm ngày ít nhất ba ngày phải tăng ca, vậy mà trong khoảng thời gian gần đây, đúng giờ tan tầm hoặc tan tầm sớm là chuyện thường xuyên xảy ra, bạn gái anh ta có thể sẽ không còn oán trách anh ta chỉ lo làm việc, không dành thời gian cho cô rồi.

Buổi chiều năm giờ kém hai mươi phút, Tiểu Trương đã thu dọn xong đồ đạc chỉ chờ tan ca thôi, hôm qua Tiểu Trương đã hẹn bạn gái đi xem phim, nếu đổi thành trước kia anh ta cũng không dám hẹn trước như vậy đâu! Tất cả những điều này là nhờ boss phu nhân Dạ gia Tam thiếu cả!

Đối với sự khác thường của Cố Duệ trong thời gian gần đây, trong lòng Tiểu Trương vô cùng hiểu rõ, nguyên nhân đều là do Dạ gia Tam thiếu ở lại trong nhà Cố Duệ!

"Đát đát đát" thanh âm giày cao gót gõ trên sàn nhà vô cùng rõ ràng truyền vào tai, Tiểu Trương quay đầu nhìn về hướng phát ra âm thanh, sau khi nhìn thấy rõ người tới là ai liền nhanh chóng lộ ra tươi cười nhiệt tình, chủ động chào hỏi: « Khả Di còn chưa chuẩn bị tan ca sao? » Ai sẽ không nguyện ý tiếp cận với người đẹp chứ? Tuy rằng anh ta đã có bạn gái rồi nhưng cũng không thể ngăn cản anh ta thưởng thức cái đẹp nhé, huống chi là loại mỹ nữ vừa xinh đẹp lại có năng lực như Trình Khả Di này, dùng không được nhưng nhìn bằng hai mắt vẫn là có thể.

Trình Khả Di hơi hơi nâng cằm, thần thái cùng động tác đều lộ ra một cỗ tự tin, đối với sự chủ động chào hỏi của Tiểu Trương vô cùng hưởng thụ, « Có phần tài liệu cảm thấy có chút vấn đề cho nên lại đây muốn thảo luận cùng Cố tổng một chút. »

Nghe vậy, Tiểu Trương hiểu rõ, mỉm cười nói: « Được, xin chờ một chút, để tôi thông báo cho Cố tổng một tiếng. » Tiểu Trương vừa dứt lời, văn phòng Cố Duệ vẫn luôn đóng chặt bỗng nhiên mở ra, Cố Duệ mặt không đổi sắc xuất hiện trước mặt hai người, nhìn thấy Trình Khả Di đang đứng trước cửa, chân mày không dấu vết mà nhíu lại một chút.

Trình Khả Di vừa định nói chuyện, Tiểu Trương đã tiến lên đón, hỏi: « Cổ tổng tan ca sao? »

Cố Duệ thản nhiên "Ân" một tiếng, bước chân không ngừng, nói: « Cậu cũng tan ca đi. » Hắn đi về phía thang máy chuyên dụng, Trình Khả Di cắn cắn môi, trong mắt hiện lên không cam, nội tâm giãy dụa trong một khắc, liền cố lấy hết dũng khí đi qua, « Cố tổng, về hạng mục mới em có chuyện muốn thảo luận với anh một chút. »

Cố Duệ dừng bước lại, chờ cô ta nói xong mới lại lên tiếng: « Có chuyện gì đợi ngày mai lại nói tiếp. » Sau khi đi vào thang máy, vươn tay đè lại nút giữ cửa, đối mặt Trình Khả Di, mặt không đổi sắc mà bổ sung: « Về sau có chuyện gì thỉnh nói trong giờ làm việc. » Nói xong, buông ra nút giữ cửa, cửa thang máy trong tầm mắt không cam của Trình Khả Di chậm rãi đóng lại.

Thang máy từ từ đi xuống dưới, Trình Khả Di nhìn những con số nhảy liên hồi, khuôn mặt xinh đẹp âm trầm đến dọa người, Tiểu Trương nhún nhún vai, xoay người đi về phía thang máy dành cho nhân viên, anh ta cũng muốn tan ca.

« Đứng lại! »

Chưa đi được bao nhiêu bước, phía sau liền truyền đến thanh âm cố nén tức giận của Trình Khả Di, Tiểu Trương bất đắc dĩ mà phiên cái xem thường, nhưng vẫn xoay người lại, « Cô còn có chuyện gì sao? Không phải Cố tổng vừa nói có chuyện gì đợi ngày mai hãy nói sao? » Anh ta cũng muốn vội vàng đi hẹn hò nha.

Đối với biểu tình mất kiên nhẫn của Tiểu Trương, lúc này Trình Khả Di mới kịp phản ứng thấy thái độ của mình có chút không ổn, nhẫn lại nhẫn, mới để cho vẻ mặt dịu xuống một chút, giày cao gót "Đát đát đát" giẫm trên sàn nhà, vài bước đã đi đến trước mặt Tiểu Trương, « Tôi hỏi anh, trong thời gian gần đây Cố Duệ luôn đúng giờ tan ca là để làm cái gì? »

Nghe vậy, Tiểu Trương nhíu mày, vô cùng hưng trí hỏi: « Cô đây chính là đang hỏi tôi về cuộc sống riêng tư của boss sao? Cô hỏi sai người rồi, tôi sao mà biết được sinh hoạt của boss chứ? »

Trình Khả Di kéo kéo môi, « Không hề sai người, trong lòng tôi hiểu rất rõ, anh là trợ lý riêng của Cố Duệ, anh ấy làm cái gì trừ anh ra còn ai biết rõ hơn chứ? »

« Cứ cho là tôi biết đi, tại sao tôi phải nói cho cô? Cố tổng ghét nhất những người lắm mồm, nếu bị Cố tổng biết, bát cơm này của tôi khó có thể giữ được. »

Trình Khả Di không kiên nhẫn cùng anh ta đôi co, giận tái mặt, ngữ khí cường ngạnh hỏi: « Rốt cục anh có nói hay không? Tôi không tin anh không biết quan hệ giữa tôi với Cố gia! Nếu tôi nói vài câu về anh cho Cố phu nhân nghe, cứ để xem bát cơm này anh có còn giữ được không? »

Ánh mắt Tiểu Trương lạnh lùng, nụ cười cũng sâu sắc hơn, Trình Khả Di cũng không phải là loại người không đầu óc, tuy chức vị Tiểu Trương không cao nhưng dù sao cũng đi bên người Cố Duệ, đôi lúc cũng sẽ có thể nói nhiều thêm vài lời bên tai Cố Duệ, cho nên cô ta cũng không dám quá đắc tội với anh ta, vì thề liền hoãn xuống sắc mặt, lấy lòng mà nói rằng: « Anh hẳn là biết tâm tư của tôi đối với Cố Duệ, hãy giúp tôi lần này, tôi sẽ nhớ kỹ anh. »

Tiểu Trương thở dài, làm ra một bộ bất đắc dĩ, nói rằng: « Điều kiện của cô tốt như vậy, vì sao phải dành hết tình cảm cho Cố tổng chứ? Còn chưa tới hai tháng nữa, Cố tổng đã kết hôn rồi. » Trong lòng lại nghĩ khác, cô có tâm tư kia với Cố tổng cũng không nhất thiết Cố tổng phải đối với cô như vậy nha!

Trình Khả Di nói: « Cứ cho là anh ấy kết hôn rồi thì tôi vẫn còn cơ hội. » Cô ta sẽ không dễ dàng buông tha, Cố Duệ chính là giấc mộng mà nhiều năm qua cô ta khao khát, cô ta sao có thể chịu được giữa đường bị người khác cướp mất chứ? »

Tiểu Trương lại thở dài, một biểu tình khó nghĩ, tràn đầy rối rắm mà liếc mắt nhìn Trình Khả Di một cái, lại rất nhanh mà dời tầm mắt đi nơi khác, giống như là nội tâm đang trong quá trình đấu tranh hết sức kịch liệt vậy, Trình Khả Di cũng không thúc giục, đứng bên cạnh chờ anh ta mở miệng. Hồi lâu sau, Tiểu Trương hít vào một hơi thật sâu, nhìn nhìn trái phải, kề sát tai cô ta, thật cẩn thận nói rằng: « Hôm nay Cố tổng tan ca sớm như vậy là bởi vì anh ấy muốn đi gặp một người. »

Trình Khả Di nhíu mày, « Là Dạ gia Tam thiếu? » Đối với lời đồn tình cảm của Cố Duệ cùng Dạ gia tam vô cùng tốt cô ta đã nghe qua rất nhiều lần, cô ta vẫn xem Dạ gia Tam thiếu là cái đinh trong mắt mình.

Chẳng qua Tiểu Trương lại lắc lắc đầu, rõ ràng xung quanh cũng không có ai lại vẫn thật cẩn thận mà nhìn nhìn bốn phía, mới nhỏ giọng nói rằng: « Không phải Dạ gia Tam thiếu. »

« Không phải Dạ gia Tam thiếu? » Mày Trình Khả Di càng nhăn chặt hơn, "Vậy là ai?"

Thanh âm Tiểu Trương ép xuống vô cùng trầm thấp, "Cô không được nói với người khác chuyện này do tôi nói cho cô nghe nhé... là Dạ gia Đại tiểu thư!"

"Dạ gia Đại tiểu thư?" Trình Khả Di nhíu mày, mạc danh kỳ diệu mà nhìn anh ta, "Cố Duệ gặp mặt Dạ Tư Viện để làm gì?" Trình Khả Di biết đến Dạ Tư Viện cũng nhờ Dạ Vân Sâm, vừa nghe Cố gia sẽ kết thân với Dạ gia cô ta liền đi điều tra mọi tư liệu về Dạ gia, cô ta vẫn luôn tin tưởng rằng biết người biết ta trăm trận trăm thắng, cho nên đối với người Dạ gia cô ta cũng phải có sự hiểu biết.

Đối với loại đàn bà như Dạ Tư Viện, Trình Khả Di từ tận đáy lòng vô cùng xem thường, ỷ vào trong nhà có ít tiền liền ánh mắt để trên đỉnh đầu, bản lĩnh không có mà tính tình ngược lại rất lớn.

Tiểu Trương trộm nhìn biểu tình của cô ta, hỏi ngược lại: "Tôi chỉ biết hôm nay Dạ gia Đại tiểu thư đã gọi vài cuộc lại đây, về phần hai người bọn họ gặp nhau vì chuyện gì, tôi liền không hề biết." Tiểu Trương cũng không nói rõ ràng nhưng kiểu nói một nửa giữ lại một nửa này cũng đủ khiến Trình Khả Di tin tưởng, thấy được bộ dáng cau mày như có điều suy nghĩ của Trình Khả Di, Tiểu Trương chỉ biết mục đích đã đạt được, không khỏi hơi hơi đắc ý.

Bất quá Trình Khả Di cũng không dễ lừa gạt như vậy, "Gần đây Cố Duệ luôn về sớm có quan hệ với Dạ Tư Viện sao?" Nhiều lần cô ta đến tìm Cố Duệ đều gặp phải tình huống không cho vào văn phòng, hầu hết đều do Cố Duệ lấy cớ có việc bận, dù sao cô ta chưa từng một lần thành công cùng Cố Duệ tan tầm.

Tiểu Trương xòe xòe tay, "Chuyện này tôi cũng không rõ lắm, hôm nay cũng là ngẫu nhiên mới biết Dạ gia Đại tiểu thư gọi điện đến."

Đã không cần nói nhiều thêm nữa, vô luận Trình Khả Di có tin hay không, dù sao Trình Khả Di đã chú ý tới Dạ Tư Viện, nhìn bóng dáng Trình Khả Di đạp giày cao gót rời đi, Tiểu Trương nhún vai, lấy di động ra, "Tôi đã dựa theo những gì ông nói, chuyện ông đáp ứng tôi cũng đừng có quên."

Bên kia đầu dây truyền đến một giọng nam trầm thấp, cũng không biết đối phương nói gì, Tiểu Trương vừa lòng cười cười, lập tức cúp máy, vô cùng cao hứng đi hẹn hò với bạn gái.

Bên tai truyền đến âm thanh cúp máy, quản gia thu hồi di động, xoay người nhìn về phía Cố phu nhân đang chuyên chú vào mấy đóa hoa trước mặt, hỏi: "Phu nhân, bà cảm thấy Khả Di tiểu thư sẽ đi tìm Dạ Tư Viện sao?"

Cố phu nhân cười cười, động tác trên tay cũng không ngừng, "Ông cảm thấy lấy tính cách của Khả Di, khi phát hiện một tình địch có sức uy hiếp sẽ không âm thầm làm một số chuyện sao?"

Quản gia nghĩ nghĩ, bỗng nhiên hiểu rõ, cười nói: "Khả Di tiểu thư từ nhỏ đã muốn gả cho Đại thiếu, tuy hôn sự giữa Đại thiếu cùng Dạ tam thiếu đã định nhưng cô ấy cũng không có ý tứ muốn buông tay, nghe nói trong khoảng thời gian này vẫn luôn nghẹn trong lòng luôn tìm cách muốn phá rối, chiêu này của phu nhân, ngược lại tạm thời dẫn sự chú ý của Khả Di tiểu thư đặt sang trên người Dạ Tư Viện."

Cố phu nhân cắm một cành hoa cuối cùng vào bình, khẽ mỉm cười: "Nếu Dạ Tư Viện dám khi dễ người Cố gia, đương nhiên cũng phải chuẩn bị tâm lý nhận quà đáp lễ của chúng ta chứ, chẳng qua bây giờ chưa phải lúc động vào cô ta, trước tiên để Khả Di phiền toái khiến cô ta bận rộn một thời gian đã."

Nghe Cố phu nhân nói quản gia cũng dần hiểu ra, hiện tại đang thời điểm chuẩn bị hôn lễ giữa hai nhà Cố Dạ, nói thế nào Dạ Tư Viện cũng là chị của Dạ Vân Sâm, nếu vào lúc này cô ta xảy ra chuyện, không giải quyết ổn thỏa thì có khi hôn nhân này cũng không đúng thời điểm diễn ra, cho nên ít nhất trước hôn lễ của Cố Duệ cùng Dạ Vân Sâm thì không thể đụng đến cô ta, nhưng không động cũng không đại biểu cho sẽ để cô ta được hưởng ngày lành.

Bỗng nhiên quản gia lại nghĩ tới một việc, cười nói: "Đúng rồi, phu nhân, hôm qua Đại thiếu bỗng dưng nhờ chị Văn nấu thuốc."

Nghe được lời này, Cố phu nhân thoáng sửng sốt một chút, nhìn về phía quản gia, "Thuốc gì?"

Nụ cười của quản gia nguy hiểm đến độ dùng từ "không có ý tốt" cũng không đủ để hình dung, "Đại thiếu rất đau Dạ tam thiếu, phỏng chừng là ngay một chút khổ cũng không muốn Dạ tam thiếu chịu đựng."

Lời trong lời ngoài của ông đều mang theo ám chỉ, Cố phu nhân sao còn không nghe ra ý tứ trong đó chứ? Nhất thời liền cao hứng đến không còn tâm tình cắm hoa nữa, "Cố Duệ đã thông suốt rồi sao?"

Quản gia cười tủm tỉm gật đầu, "Phỏng chừng là vậy."

Phương thuốc điều tiết thân thể trong miệng ông chính là dùng để giúp nam nhân có thể mang thai. Xã hội hiện tại xem hôn nhân đồng tính cùng hôn nhân dị tính bình đẳng nhau, nhưng ở phương diện phòng the của vợ chồng, dù sao thì nam nhân trời sinh cũng không phải thích hợp với bên thừa nhận, lúc đầu ắt hẳn không thể tránh khỏi bị thương hoặc không thoải mái.

Cho nên vì giúp bên thừa nhận có thể tránh bị thương, một ít top săn sóc sẽ giúp bạn đời của mình điều tiết thân thể thông qua thuốc bổ, cải thiện thân thể, sau khi nhờ dược lý điều tiết, bên thừa nhận không chỉ không ở chuyện phòng the bị thương mà còn có thể đạt được khoái hoạt gấp bội. Hơn nữa nếu sau này muốn mang thai, có thể nâng cao tỉ lệ thụ thai lên cao nhất.

Mà quá trình này cần phải mất từ nửa năm đến một năm.

Đương nhiên, loại dược liệu này đối với bên thừa nhận là trăm lợi không một hại nhưng đối với top lại vô cùng khó chịu đựng, dù sao trong thời gian uống thuốc, rất ít người có thể nén dục vọng trong một năm. Dù cho không cần điều tiết thân thể thì vào lần đầu hai người làm thì bên thừa nhận cũng chỉ không thoải mái một chút thôi, cho nên hiện nay phương pháp này được rất ít người sử dụng.

Khi nghe được tin tức này, quản gia vô cùng khiếp sợ, xem Đại thiếu nhà ông luôn một bộ dáng lạnh lùng, không nghĩ tới lại là một người bạn đời săn sóc như vậy, quả thật là một khi Đại thiếu nhà ông đã thông suốt rồi thì quả thật ngay cả ông cũng thấy đáng sợ nha!

Cố phu nhân lòng tràn đầy vui mừng, vui vẻ nói: "Quả nhiên ở chung là biện pháp giúp tăng tiến tình cảm tốt nhất!"

- ---.----

"Em còn phải uống thứ này bao lâu nữa?" Dạ Vân Sâm nhìn chén thuốc Cố Duệ đưa tới, nhăn chặt mày, "Thương thế của em rõ ràng đã tốt lắm rồi, vậy tại sao em còn phải uống thứ thuốc này chứ?"

Vài tháng trước là đủ loại thuốc bổ, thật vất vả yên tĩnh được hai ngày, thế nhưng bắt đầu từ hôm qua lại bắt đầu bắt cậu uống loại thuốc vừa đen vừa đắng này, còn tản ra một cỗ mùi vị thuốc đông y, tuy rằng hương vị cũng không tồi nhưng dù ăn hoài một thứ ngon thì cũng sẽ có lúc ngán.
Bình Luận (0)
Comment