Vì Run Tay Nên Cộng Hết Điểm Vào Sắc Đẹp Rồi

Chương 86

Edit: Lune

Nha Thấu lắc đầu, quyết định không nghĩ đến mấy chuyện này nữa.

Khuôn mặt này của cậu vẫn còn trong lệnh truy nã kia kìa. Để cho cẩn thận, Nha Thấu mua vật phẩm thay đổi khuôn mặt, rồi lại mua một cái mặt nạ ở ven đường đeo lên, cuối cùng lấy áo choàng trong hậu trường ra bọc mình kín mít rồi mới yên tâm.

Ở mấy phương diện này thì bé xinh đẹp nhanh nhạy cực kỳ, trên mặt có hai lớp ngụy trang rồi, cậu còn xỏ thêm giày đệm nữa, chiều cao vượt thẳng qua 1m8 luôn.

Mặt nạ cậu chọn không che kín toàn bộ khuôn mặt mà để lộ một phần nhỏ, như vậy vừa không quá thu hút sự chú ý lại vừa có thể lộ ra một phần đặc điểm trên mặt, hòng khiến người khác khỏi nghi ngờ.

Nếu không phải là người quen biết với cậu đích thân đến tìm thì không ai có thể liên tưởng cậu với "Nha Thấu" nếu chỉ nhìn qua.

Để sống ở Căn cứ Người Chơi, việc đầu tiên cần phải giải quyết là vấn đề nhà ở.

Tốc độ thời gian trôi trong Lâu đài Ánh Trăng khác với ở Căn cứ Người Chơi, cậu ở trong phó bản năm ngày đối với người bên ngoài cũng chỉ bằng vài phút, cho nên nếu không có tình huống gì bất ngờ thì cậu còn phải ở đây một tháng.

Mà mới có hai phó bản ngắn ngủi, hình như cậu đã đắc tội với mấy người chơi đỉnh cấp rồi.

Nghĩ đến đây, Nha Thấu rùng mình một cái, cậu duỗi ngón tay ra tính toán số người mình gặp trong hai phó bản kia.

Thi Lâu có thể nhìn thấy lệnh truy nã thì chắc chắn Lục Lâm An với Thẩm Thính Bạch cũng có thể thấy được.

Mình đã lừa họ mấy lần trong phó bản, khó khăn lắm mới qua mặt được, kết quả là giờ nguy cơ lại đến.

Nếu để họ phát hiện vẫn đang bị cậu lừa, kết cục của cậu kiểu gì cũng sẽ rất thảm.

Trong phó bản, cậu là Ma cà rồng, Thẩm Thính Bạch đã muốn nhổ răng cậu rồi, giờ ra ngoài Căn cứ Người Chơi hắn sẽ làm gì?

Trong đầu Nha Thấu hiện lên mấy cách hành hạ cho đến chết, cuối cùng run rẩy nói với 001: "001, trong căn cứ người chơi có giết người được không?"

【Có, không thì đã chẳng có nhiều người muốn gia nhập để tìm sự che chở như thế.】001 muốn đính chính giúp Thẩm Thính Bạch:【Thẩm Thính Bạch người ta không muốn nhổ răng ngài đâu, lãnh chúa khu Tây như anh ta sẽ không làm mấy chuyện kém phẩm giá như vậy đâu.】

"... Lãnh chúa khu Tây?"

001 "Ừ" một tiếng, một lúc sau hơi kinh ngạc hỏi lại:【Tôi chưa nói cho ngài à?】

Nha Thấu không nhớ lắm, tay chân hơi lạnh, cậu quấn áo choàng chặt hơn: "Có loại vật phẩm nào cực kỳ an toàn, mà trốn vào đó là họ sẽ không tìm thấy không?"

【Có chứ.】

Nha Thấu vui mừng, nhưng trước đó đã bị đả kích quá nhiều lần nên cậu cũng khôn ra nhiều rồi, cẩn thận hỏi: "Ta có quyền hạn mua không?"

【Ai cũng mua được.】001 nói rất nhẹ nhàng, không hề thừa nước đục thả câu:【Loại này gọi là vật phẩm không gian, chỉ hai triệu một cái thôi.】

"Cảm ơn, ta không cần." Nha Thấu quả quyết từ chối.

Xong phó bản đầu cậu mới tích được 500 nghìn, phó bản này còn chưa kịp kết toán, có bán cậu đi cũng chẳng có nhiều điểm tích lũy như vậy.

【Không, mấy người ngài chọc vào ý, nhặt bừa một người cũng bỏ ra được đấy.】001 thều thào:【Chẳng hạn như Tạ Thầm vừa mới đi xong.】

"..." Nhưng cậu tìm nhà ở là để tránh bọn họ mà.

Nha Thấu đội mũ lên, quyết định không nói chuyện với 001 nữa, vội vàng rời khỏi chỗ cũ.

...

Nghĩ thì hay nhưng hiện thực thì không tốt cho lắm.

Giờ Nha Thấu đang ở khu Đông Nam, lúc thuê nhà mới biết không gia nhập lãnh địa thì sẽ không thuê được nhà trong lãnh địa.

"Nếu cậu không gia nhập lãnh địa thì e là không thuê được nhà ở khu E đâu."

"Nhưng cậu có thể ra ngoài rìa lãnh địa thuê nhà. Joker! Tôi thắng rồi." Người kia đang đánh bài: "Dù sao chỗ tôi cũng không có cách nào cho cậu thuê được."

Đánh bài xong, ông chú mặc âu phục trông rất giống dân môi giới nọ ngậm điếu thuốc, liếc mắt đánh giá Nha Thấu đang đứng trước mặt từ đầu đến đuôi.

Trong căn cứ có rất nhiều người quái gở, mấy người có thực lực mạnh có sở thích khác thường không muốn để ai biết cũng rất bình thường. Ông chú nọ nắm trong tay một phần nguồn nhà ở của khu Đông Nam, đã từng gặp đủ loại người nên ông ta không thấy lạ gì với bộ đồ của Nha Thấu.

"Cậu là tân thủ à?"

Nha Thấu gật đầu.

Ông chú để điếu thuốc trong miệng xuống: "Cậu ra ngoại thành đi, ở đó có một nơi an toàn lắm, rất phù hợp với tiêu chuẩn của cậu, chỉ cần cậu có điểm tích lũy thì cái gì cũng làm được."

Nha Thấu không ngờ Căn cứ Người Chơi lại có bố cục giống lãnh địa của Thợ Săn trong phó bản Lâu đài Ánh Trăng.

Tổng cộng có tám hướng tương ứng với tám lãnh địa, mỗi lãnh địa đều chia ra nội thành với ngoại thành. Ngoại thành không có khu, chỉ nội thành mới có.

Nhưng có một điểm khác biệt đó là cách chia khu: Lãnh địa trong Căn cứ Người Chơi chia thành năm khu ABCDE, không có khu S, cho nên khu A là nơi an toàn nhất, thường thì đây là nơi ở của lãnh chúa và những nhân vật quan trọng có địa vị cao trong lãnh địa.


"Có điều cậu là tân thủ thì không ở đó được đâu." Ông chú lại kêu mấy người kia xáo bài: "Ở đó 20 nghìn một ngày, người bình thường không trả nổi."

Với người chơi tân thủ thông thường, phần thưởng điểm tích lũy của phó bản đầu tiên có thể đạt đến 50 nghìn đã là căng lắm rồi.

Ở lại trong căn cứ thì mỗi ngày phải nộp 10 nghìn điểm, nếu ở chỗ kia thì phải cộng thêm 10 nghìn trên cơ sở 10 nghìn nữa, mỗi ngày tốn tận 20 nghìn thì cũng chỉ có người chơi cao cấp với người chơi đỉnh cấp là chịu nổi thôi.

Nha Thấu chớp mắt: "Nơi đó tên gì vậy ạ? Có thể cho tôi xin địa chỉ được không?" Ra vẻ không thiếu điểm tích lũy.

Người chơi khác phải cân nhắc sau này sống thế nào, nhưng cậu thì không cần, cậu chỉ cần tính xem làm sao để sống qua tháng này là được.

Phó bản Lâu đài Ánh Trăng còn chưa kết toán, điểm thưởng từ Điều 13 nội quy trường trừ mấy cái vật phẩm cậu mua kia thì còn lại hơn 400 nghìn, mỗi ngày 30 nghìn vẫn sống được hơn mười ngày.

Tay ông chú dừng lại, cuối cùng mới bắt đầu nghiêm túc đánh giá cậu thiếu niên bọc mình kín mít này: "Nơi đó tên là "Cực Quang", để tôi đưa bản đồ cho cậu, cậu cứ đi theo là được."

Nha Thấu gật đầu: "Vâng, cảm ơn chú."

Ở lại đây cũng chẳng còn việc gì, cảm ơn xong cậu lập tức xoay người rời đi.

Vừa hay ván mới bắt đầu, ông chú cầm bài mình, xoa cổ, một lúc sau bỗng cười khẩy một tiếng.

Ông bạn bên cạnh vỗ vai ông ta: "Tỉnh tỉnh!"

Một người trong đó tỏ vẻ hào hứng: "Ông giới thiệu cậu ta đến Cực Quang làm gì? Ở đó đa phần toàn là người chơi bảng vàng, bọn họ bài ngoại lắm, còn khó ở nữa."

"Một tân thủ thì lấy đâu ra nhiều điểm tích lũy thế, ra vẻ vậy thôi, cậu ta muốn đi thì cứ để cậu ta đi thôi."

Ông chú bĩu môi, lại châm điếu thuốc lần nữa, nhìn lướt qua bài của mình, chửi ầm lên: "Mớ bài gì thế này, 3456 không có 7!"

...

May mà thủ tục mua máy truyền tin không cần quy định quái gở gì về gia nhập lãnh địa, Nha Thấu cố ý chọn một cái tương tự với cái Tôn Cảnh đưa cho mình trong phó bản.

Cậu chọn cái có giá vừa phải, tổng cộng chỉ mất hai nghìn điểm tích lũy, sau khi cất máy truyền tin mới tinh vào hậu trường, cậu mới đi đến nơi có tên là "Cực Quang" theo hướng dẫn trên bản đồ.

Đến nơi cậu mới phát hiện Cực Quang không lớn lắm, nhưng so với khu chung cư thông thường thì lớn hơn nhiều, là kiểu căn hộ cao cấp hai tầng một căn.

Nhưng mà xung quanh không có nhân viên an ninh, Nha Thấu không hiểu sao lại nói Cực Quang rất an toàn nữa.

Dù gì đây cũng là khu Trốn thoát Kinh Hoàng nên không cần nhiều thủ tục, chỉ cần trả tiền là có thể vào ở được.

Thuê nhà cần cân nhắc thuê dài hạn hay ngắn hạn, đôi khi còn phải trả trước tiền đặt cọc mấy tháng, có điều ở đây thì không cần, chỉ cần trả cho một tuần là được.

Chỉ là trước khi trả tiền, nhân viên lễ tân còn hỏi thêm một câu "Khả năng chịu áp lực của cậu thế nào? Có bệnh tâm lý gì không? Tim có khỏe không?"

Nha Thấu bị hỏi mà đầy dấu hỏi chấm trong đầu: "Tôi khỏe lắm."

"Vậy à, vậy thì được." Nhân viên nói: "Trước đó cậu đã tìm hiểu về Cực Quang chưa?"

Đã tìm hiểu chút chút ở chỗ ông chú môi giới kia rồi, chắc cũng tính là đã tìm hiểu kỹ rồi ha. Nha Thấu cẩn thận hỏi một câu: "Không hiểu kỹ thì không thuê nhà được à?"

"Đúng vậy, người thuê nhà ở Cực Quang phức tạp lắm, nếu chưa tìm hiểu kỹ thì đừng thuê tốt hơn." Bọn họ đều ký thỏa thuận bảo mật, không được tiết lộ về thông tin của người thuê nhà ở đây, cho nên chỉ có thể uyển chuyển nhắc nhở thiếu niên trước mặt.

Nhưng đầu óc của đồ ngốc vừa mới dùng hết từ nãy rồi, nghe bảo không thuê được nhà là sốt sắng ngay, cậu ỷ vào việc đeo mặt nạ nên không ai thấy được biểu cảm của mình, giọng điệu ra vẻ thâm trầm: "Tôi tìm hiểu kỹ lắm rồi."

Nhân viên gật đầu, xác nhận lần cuối: "Phải nghĩ kỹ đấy, nếu sau này không muốn ở nữa thì tiền thuê nhà của tuần này sẽ không được hoàn lại đâu."

Một tuần là 140 nghìn, cần phải hoàn thành 3 phó bản cấp B mới tích góp đủ điểm, nhưng Nha Thấu bây giờ là ai chứ! Giờ cậu cũng được coi là nhà giàu rồi đấy nhé. Cậu vung tay lên: "Tôi nghĩ kỹ rồi."

"Được, chìa khóa nhà của cậu đây."

Nha Thấu đã thành thạo việc chuyển điểm tích lũy lắm rồi, sau khi nhận lấy chìa khóa thì sảng khoái trả tiền. Nhìn ví tiền đột nhiên xẹp xuống, cậu quyết định phải tranh thủ lợi ích của mình lên mức tối đa: "Tôi muốn thuê một căn hộ chưa từng có ai ở."

Cực Quang 20 nghìn một ngày, chỉ cần nộp 140 nghìn là có thể dọn vào ở, có người dọn vào thì đương nhiên cũng sẽ có người dọn ra vì hết điểm tích lũy. Nha Thấu không muốn ở căn hộ từng có người ở.

Nhân viên khựng lại, chần chờ nói: "Cậu chắc chứ?"

"Ừ ừ, tôi chắc chắn." Cậu trả tiền rồi nên giờ nói chuyện cứng lắm.

"Nhưng nếu cậu muốn dọn vào đó thì phải nộp thêm 200 nghìn điểm tích lũy nữa." Nhân viên giải thích: "Khoản điểm tích lũy này sẽ là tiền thuê nhà dự phòng của cậu, trong vòng 17 ngày cậu không cần phải trả tiền thuê nữa."

"Vậy... chỗ đó an toàn chứ?"

Nhân viên mỉm cười: "Nơi đó là một trong những nơi an toàn nhất trong Căn cứ Người Chơi."

An toàn nhất! Nha Thấu cực kỳ động lòng!

Cậu lại hỏi thêm về mấy khách thuê khác nhưng đều bị nhân viên lấy thỏa thuận bảo mật ngăn trở, hệt như tường đồng vách sắt, đến con muỗi cũng không bay vào được.


Thôi được rồi, 200 nghìn thì 200 nghìn, thêm chút tiền để mua lấy sự yên tâm vậy.

Hơn nữa 001 không hề ngăn cản cậu nên chắc là không có vấn đề gì.

Nha Thấu lại trả thêm một khoản, nhận được chìa khóa căn hộ đáp ứng được mọi yêu cầu của mình.

Nhân viên mỉm cười, nói: "Chúc cậu buổi tối vui vẻ."

...

Lúc Nha Thấu bước ra ngoài vẫn còn hơi cảm khái: "Cũng may chỗ này không chú trọng logic lắm."

Nếu không cậu không có căn cước, cũng không có giấy phép cư trú tạm thời, thuê nhà kiểu quái gì được.

001 và Hệ thống Tình Yêu phối hợp vỗ tay.

Sau khi bước ra, cậu mới phát hiện tại sao nơi này lại được gọi là "Cực Quang", bởi vì nơi này có cực quang thật.

Mọi thứ trong khu Trốn thoát Kinh Hoàng đều không hợp lý gì cả, thứ phi lý như cực quang xuất hiện ở đây so với những chuyện khác lại thành hợp lý hơn nhiều, dưới bầu trời đêm tỏa sáng rực rỡ đẹp vô cùng, khiến tâm trạng của Nha Thấu tốt hơn hẳn.

Chờ đến khi cậu tìm thấy căn hộ của mình thì đã là hai mươi phút sau, cậu thở hổn hển đứng ở cửa tòa nhà, quyết định lúc nữa sẽ cộng hết điểm vào thể lực.

Giờ vừa mới tối nên tòa nhà này còn chưa bật đèn.

Nha Thấu đoán có khi nào do mình yêu cầu nhà chưa từng có người ở nên nhân viên đã sắp xếp cho cậu một tòa nhà mới tinh hay không.

Cậu sợ tối, nên vội đổi lấy một cái đèn pin nhỏ cấp tốc chạy lên tầng.

Cũng may ở tầng ba nên không mất nhiều thời gian lắm. Nha Thấu dùng chìa khóa mở cửa, vừa mở ra thì cánh cửa phía sau phát ra tiếng động, có người từ bên trong bước ra.

Nha Thấu:!!

Hóa ra là có người ở!

Tay cậu run lên, đèn pin rơi luôn xuống sàn, lăn lông lốc theo cầu thang xuống dưới.

"Mới tới à?"

Là giọng nam, trong giọng nói khó giấu được sự mệt mỏi, có lẽ là do mới ngủ dậy nên giọng hắn hơi trầm.

Nha Thấu vẫn cầm chìa khóa trong tay, sau khi không còn ánh sáng nữa thì không gian chìm vào bóng tối, cậu bóp giọng "Ừ" một tiếng.

Người đàn ông ở cửa đối diện dường như chỉ thuận miệng hỏi thôi, Nha Thấu trả lời xong thì nghe thấy tiếng bước chân hắn đi xuống tầng.

Nha Thấu vội vàng trốn vào trong nhà, "cạch" một cái đóng cửa lại.

Người đàn ông nọ nghiêng đầu, ngả người ra sau một chút nhìn người mới đến, trong đêm tối không rõ vẻ mặt, sau đó hắn quay người lại đi xuống tầng.

Lúc xuống tầng còn đụng phải một người đang là tâm điểm của chủ đề thảo luận hôm nay.

Cả hai người đều sống ở đây, bình thường gặp nhau cũng chẳng có chuyện gì, nhưng hôm nay người kia lại chặn đường hắn.

Người đàn ông nọ nhíu mày: "Thi Lâu, cậu muốn đánh nhau à?"

Thi Lâu híp mắt, lắc đầu rồi nói rõ ý định của mình: "Giang Khước, tìm một người giúp tôi."

"Ai?"

Thi Lâu nghiến răng nghiến lợi nói: "Nha Thấu."

...

Nha Thấu khó khăn lắm mới thở chậm lại được, cậu bắt đầu quan sát bố cục của căn hộ này.

Hai tầng trên dưới, bên ngoài còn có một ban công rất to, nếu ngày mai có nắng thì cả phòng khách sẽ tràn ngập ánh nắng.

Cậu rất thích bố cục này.

Quả nhiên rất xứng đáng với số tiền 340 nghìn cậu bỏ ra.

Nha Thấu kiểm tra một hồi, thấy không có camera quay lén nào, đồ nội thất cũng đầy đủ, cậu còn cố ý lấy máy truyền tin ra chụp lại quay video từng nơi một để tránh sau này lúc chuyển đi bị bẫy bồi thường.

Sau này cậu chỉ cần ra ngoài lúc ăn thôi, cậu biết nấu cơm nên có lẽ chỉ cần mua ít thức ăn là được.


001 ngạc nhiên:【Ngài biết nấu ăn á?】

Nha Thấu đang xả nước tắm, điều chỉnh nhiệt độ vừa phải: "Có vấn đề gì à?"

【Tôi còn tưởng người như ngài sẽ không biết nấu ăn chứ.】Ký chủ vừa nhìn đã biết là được gia đình bao bọc rất cẩn thận, không phải kiểu không phải làm gì bao giờ hả?

Phó bản đầu tiên là phó bản trường học, có căng tin. Phó bản thứ hai, ký chủ là ma cà rồng, thức ăn chính là máu nên không cần ăn cơm.

001 nghĩ lại thì đúng là chưa gặp trường hợp nào cần tự nấu ăn, cho nên nó không biết ký chủ biết nấu ăn là chuyện dễ hiểu.

"Ta là NPC trong game Hẹn Hò mà, sao lại không biết." Nha Thấu sờ mũi, ngại ngùng nói: "Vì mỗi người chơi trong khu bọn ta đều có sở thích sở ghét riêng, mỗi người một khác, bọn họ chọn yêu ta nên đương nhiên ta cũng phải báo đáp gì lại chứ."

Cậu không được thông minh như các anh trai, từ nhỏ đã không theo kịp rồi, cho nên cậu rất hứng thú với những thứ khác.

Lúc Nha Thấu sắp online, hệ thống từng đưa ra một vấn đề cho cậu, đó là nếu người theo đuổi cậu thương tâm khổ sở thì nên làm thế nào, cậu không giỏi nói mấy lời an ủi cho lắm, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể khô khan trả lời một câu là nấu đồ ăn ngon cho người ta.

001:【Tại sao?】

"Vì đối phương đang rất khó chịu mà, dù sao cũng phải thêm chút ngọt chứ." Cậu có thể nấu cháo, làm bánh ngọt cho đối phương, nếu người ta không muốn nói với cậu thì cậu sẽ không hỏi, còn nếu nói cho cậu biết thì cậu sẽ tìm mọi cách làm cho đối phương vui vẻ.

001 tò mò:【Thế kết quả thế nào?】

Nha Thấu hơi xấu hổ: "Sau đó ta bị hệ thống ném trở về, bảo ta nghĩ câu trả lời khác."

【...】001 thở dài một hơi:【Hệ thống bên ngài nghiêm khắc ghê.】

Hệ thống Tình Yêu:【Hừ.】

【Không phải nói anh đâu, anh ngoài độc miệng ra thì những thứ khác vẫn ổn lắm.】

Hệ thống Tình Yêu:【...】

Nha Thấu tắt công tắc, nhỏ giọng nói: "Thực ra ta còn biết khá nhiều thứ nữa."

Chỉ là khác khu vực, những thứ cậu học được bên khu Chinh phục Tình Yêu căn bản không dùng được ở khu Trốn thoát Kinh Hoàng.

...

Người xây dựng Cực Quang rất biết hưởng thụ, không làm bồn tắm mà làm hẳn một cái bể tắm luôn. Lúc Nha Thấu cởi quần áo, hai hệ thống đã tự giác đóng quyền hạn thị giác lại rồi.

Ngâm nước nóng thực sự rất dễ chịu, mặt Nha Thấu đỏ ửng, cậu kiểm tra bắp đùi của mình một tẹo.

Tình hình khá ổn rồi, bên trong không đau nữa, chỗ da bị sứt không biết khi nào mới lên da non.

Nha Thấu lắc đầu, gạt bỏ mấy suy nghĩ nọ ra khỏi đầu, sau đó ấn mở bảng giao diện cá nhân của mình lên, chọn kết thúc kết toán.

Lúc vượt ải xong, hệ thống sẽ hỗ trợ kết toán một lần, xác định người chơi đã đủ điều kiện vượt ải. Mà sau khi vượt ải xong, người chơi còn phải tự mình kết toán mới có thể rút điểm ra được.

【Giao diện kết toán cá nhân】

【Tên phó bản: Lâu đài Ánh Trăng】

【Cấp bậc phó bản: S】

【Loại hình phó bản: Phó bản trải nghiệm (do Boss phó bản thay đổi)】

【Người vượt ải: Nha Thấu】

【Điểm thể hiện: 99】

【Độ khám phá: 100】

【Đánh giá cuối cùng: S+】

【Phần thưởng nhận được: 1: Mèo ly hoa tên "Tiểu Lê Hoa"; 2. Kỹ năng thiên phú "Nơi Trái Tim Hướng Về"】

【Tổng điểm tích lũy cuối cùng nhận được: 350.000】

Điểm thể hiện và độ khám phá lần này cũng rất cao, điểm tích lũy cuối cùng của S khác với S+, nhưng so với những phó bản khác thì đã nhiều lắm rồi.

Khán giả thưởng cho cậu trong hai lần vượt phó bản cũng rất nhiều, cộng lại phải tới 200.000!

Gom tất cả điểm tích lũy lại với nhau thì cậu chỉ cần nằm ở nhà chờ cổng nối giữa hai khu sửa xong là được.

Thiếu niên ngâm mình trong nước vừa định cười ngây ngô thì bỗng trợn mắt, lập tức nhìn cột phần thưởng của mình.

Sao Mèo cũng theo ra luôn rồi? Nó không phải Boss phó bản hả!?

Phó bản mất Boss rồi thì còn kham nổi nữa không vậy!?

Nha Thấu vội vàng mở diễn đàn ra, topic hot hiện tại đã chuyển thành Lâu đài Ánh Trăng.

— "Sao Lâu đài Ánh Trăng bị đóng cửa vậy? Làm gì thế, nghe nói cảm giác được ma cà rồng chuyển hóa sướng lắm, tôi còn muốn vào xem thử nữa."

[Ông can đảm thật, phó bản này có tỷ lệ tử vong cao lắm, ông nhắm đối phó được Lucifer không? Lại còn muốn vào xem thử, cẩn thận chết luôn ở trong đấy.]

[Hình như Dung Xích cũng từng vào phó bản này một lần nhỉ? Tôi nhớ mang máng thế.]

[Đúng rồi đấy, giờ tôi đang ở sảnh trò chơi này, các ông đoán tôi phát hiện được gì không? Lần này có tận ba người chơi đỉnh cấp, Thi Lâu, Lục Lâm An với Thẩm Thính Bạch vào luôn! Mà điều sốc nhất là tôi còn thấy tên của bé xinh đẹp đang nổi gần đây nữa, liên tưởng đến chuyện Thi Lâu đánh nhau với Dung Xích, các ông đoán ra được gì không?]

[Đừng bảo là ông định nói hai người họ đánh nhau vì một người chơi mới đấy nhé? Tuyệt đối không thể nào, hai người họ có phải kiểu yêu vào là ngu đi đâu.]


[Có phải kiểu yêu vào là ngu đi không thì tôi không biết, dù sao tôi cũng là người của khu Tây, chức vụ thì không tiện nói, nhưng lãnh chúa bọn tôi vừa về cái hình như cũng đang tìm bé xinh đẹp kia thì phải.]

[Sao cả Thẩm Thính Bạch cũng dính vào rồi? Mới qua một phó bản với nhỏ, cảm giác cũng chẳng có tình cảm gì mấy, ông chắc là đang tìm bé xinh đẹp à?]

[Này các ông lạc đề rồi đấy, muốn thảo luận chuyện yêu hận tình thù thì tự mở topic riêng đi, trọng điểm thảo luận của bọn tôi ở đây là tại sao Lâu đài Ánh Trăng lại đóng cửa. Hình như Điều 13 nội quy trường cũng mới bị đóng cửa phải không, hai cái phó bản cao cấp đóng cửa rồi thì có ra mắt thêm phó bản nữa không vậy?]

Điều 13 nội quy trường bị đóng cửa là vì Boss phó bản Ứng Tinh Uyên chạy ra ngoài, còn Lâu đài Ánh Trăng đóng cửa...

Nha Thấu nhìn con mèo đang nằm trong hậu trường của mình mà không thể tin nổi.

【Ngài đoán đúng rồi đấy.】Giọng 001 trầm trọng:【Tôi vừa hỏi Hệ thống Chủ xong, ngài đã khế ước với Boss ở bên trong nên nó đã thành huyết sủng của ngài xong ra ngoài theo ngài luôn rồi.】

Bé xinh đẹp ngẩn người: "Ta phải trả giá gì không?"

Ứng Tinh Uyên thì coi như gián tiếp, còn Lâu đài Ánh Trăng sập thì đúng là do cậu trực tiếp gây ra rồi.

【Ừm...】001 nói:【Tôi cũng có can thiệp vào, phần thưởng của ngài còn nguyên nhưng toàn bộ điểm số tích lũy hiện giờ của ngài đều mất hết rồi.】

Nha Thấu: QAQ

Rõ ràng đây không phải lỗi của cậu mà.

Ngay sau đó, cậu nghĩ đến một vấn đề nghiêm trọng hơn, đó là sau khi không còn điểm tích lũy, căn hộ cậu vừa thuê chẳng phải vô dụng luôn rồi hả? Đến lúc ở trong phó bản mười ngày nửa tháng, chẳng phải 340 nghìn của cậu sẽ đổ hết xuống sông xuống biển à?

【Ừ, nhưng ngài không thuê thì điểm tích lũy của ngài cũng vẫn bị trừ mất, thuê còn tốt hơn.】

"Còn phí tổn mỗi ngày 10 nghìn nữa..." Cậu hình như cũng không trả nổi, vậy là ngày mai cậu lại phải vào phó bản hả?

Nhưng cậu vừa mới ra mà!

Thiếu niên cắn môi, môi châu trề ra: "Giờ ta nhét mèo về được không?"

【Phó bản đã đóng rồi.】

Nha Thấu muốn khóc, nản lòng đến độ chẳng buồn ngâm người nữa, cậu bò ra khỏi bể tắm, quyết định chọn cho mình một cái phó bản nào đó thân thiện một tí, không cần dùng não nhiều.

Vừa nãy vào diễn đàn, cậu thấy có bài đăng thảo luận về cách vượt phó bản, Nha Thấu quyết định vào đó tìm hiểu trước.

Nhưng sự thật là lượn lờ ở trong đó hơn mười phút, cậu vẫn chẳng tìm được gì cả.

Nha Thấu vừa định thoát ra ngoài, trang chủ đã hiện một chủ đề mới được ghim lên.

Các chủ đề được ghim phần lớn đều do hệ thống và quản trị viên đăng, đều là những tin tức cực kỳ quan trọng, Nha Thấu vội vàng bấm vào xem.

— "Người chơi, chào buổi tối. Phó bản S+《Người cá dưới đáy biển》sẽ chính thức ra mắt vào lúc 12 giờ trưa mai, xin mọi người hãy kiên nhẫn chờ đợi."

... Phó bản mới? Còn là S+?

[Ra rồi ra rồi, cuối cùng cũng ra rồi, có ai lấy được tư liệu nội bộ không, tiết lộ chút đi? Người cá dưới đáy biển nghe có vẻ ngầu ghê.]

[Phó bản vừa mới mở, dù có tin tức thì kiểu gì cũng tự mình giữ kín? Các ông nghĩ gì vậy?]

[Người cá dưới đáy biển? Nàng tiên cá? Hai cái này có liên quan gì đến nhau không?]

[Biết cũng không nói cho ông.]

Bởi vì phó bản còn chưa mở nên Nha Thấu không tìm thấy manh mối gì, cậu cũng chỉ vào hóng hớt cho vui thôi.

Cậu vắt hết mười hai phần tinh lực để tìm phó bản phù hợp với mình, cho nên lúc có một dãy số lạ gọi đến đã bị giật mình.

Nha Thấu tắt máy, cái số kia lại gọi đến.

Lặp đi lặp lại mấy lần như vậy, dù tốt tính đến mấy cũng bắt đầu nổi cáu, cậu lại không biết chặn số chỗ nào bèn bấm nghe máy, vừa định nói thì —

"Nha Nha, chào buổi tối nha."

Giọng nói rất đặc trưng, đậm hơi thở thiếu niên, lúc nghe hắn gọi tên mình, Nha Thấu đã biết người gọi đến là Tạ Thầm rồi.

Nha Thấu đột nhiên siết chặt tay: "Sao anh biết số của tôi?"

"Cậu mua đồ trong lãnh địa của tôi mà, muốn tra cũng đơn giản mà nhỉ?" Tạ Thầm nói, biểu đạt ý định của mình trước khi thiếu niên bắt đầu căng thẳng: "Ngày mai tôi sẽ dẫn người của mình vào phó bản, muốn đi cùng không?"

Một lãnh chúa hỏi một người chơi tân thủ muốn đi phó bản cùng hay không quả thực hơi kỳ lạ, hơn nữa vừa khéo trúng lúc mình muốn vào phó bản.

Nha Thấu còn chưa kịp trả lời thì Tạ Thầm lại lên tiếng: "Đến nha, tôi muốn vào phó bản cùng Nha Nha mà." Hắn còn nhấn mạnh: "Tôi lợi hại lắm đó."

Tạ Thầm thực sự rất giống kiểu chó bự nhiệt tình, nếu bỏ qua điểm thiện cảm đến giờ vẫn là 0 của hắn.

Dù sao cũng phải vào phó bản, đùi dâng tận miệng ngu gì không ôm.

"Phó bản gì vậy?" Nha Thấu chần chờ hỏi.

Tạ Thầm: "Người cá dưới đáy biển."

"Cốc cốc cốc——"

Lời Tạ Thầm vừa dứt thì có người gõ cửa.

"Hàng xóm mới, ra ngoài ăn cùng không?"

Bình Luận (0)
Comment