Nha Thấu nhìn Criller đóng vỏ sò lại, vừa sững sờ vừa tức nên không khống chế được âm lượng: "Anh định làm gì đó!?"
Không chỉ cậu mà khán giả trong phòng livestream cũng không chịu được.
【Cái tên biến thái này, ngươi định làm gì vợ ta đó! Làm gì thì làm mau lên!】
【Hoàn cảnh thích hợp, bầu không khí cũng thích hợp, từ lúc trông thấy Nha Nha là cái thứ ở bụng tên Người cá này chưa có lúc nào xìu xuống, ngươi không làm gì thì không phải đàn ông!】
【Thì Criller đâu được tính là đàn ông, chính xác mà nói thì hắn là một Người cá giống đực, giới tính thì giống nhưng chủng tộc khác nhau.】
【Ở đây tối om chẳng thấy cái gì cả, sốt ruột quá đi mất, Nha Nha không đồng ý là tui không cho phép đâu!】
Tuy vỏ sò rất to nhưng sau khi khép lại, không gian cũng chẳng rộng rãi gì cho cam, nhất là bên cạnh còn có một Người cá không rõ độ thiện cảm, cũng không rõ mục đích. Điều này khiến toàn thân Nha Thấu bắt đầu căng cứng.
Tính cả đuôi nữa thì chiều dài cơ thể của Criller phải hơn hai mét, hắn hơi cong đuôi lại, vừa khéo chạm vào đầu gối của Nha Thấu, mấy cái vây mỏng ở đuôi nhẹ nhàng lướt qua lòng bàn chân cậu.
Nha Thấu sợ nhột, nhất là ở lòng bàn chân, cơn buồn ngủ lập tức tỉnh một nửa.
Cậu lại không giống như trạng thái mất lý trí lúc trước nên đương nhiên là có thể cảm nhận được Criller muốn làm gì.
Vừa nghĩ đến thứ thò ra ở chỗ bụng kia là mặt Nha Thấu lúc xanh lúc đỏ, một lúc sau, cậu đỏ mặt hạ giọng quát tên Người cá cứ quấn lấy người mình: "Rốt cuộc anh muốn làm gì?"
May mà ở đây tối nên không nhìn được biểu cảm trên mặt cậu, nhưng nhiệt độ tăng nhanh vẫn để lộ sự sợ hãi của Nha Thấu lúc này.
Giọng Criller vang lên trong đêm tối, lúc này thanh âm không còn như ban ngày nữa mà hơi khàn khàn: "Không làm gì hết."
Tay hắn sờ lên má thiếu niên: "Ngủ đi, ba tiếng nữa ta sẽ đưa cậu về."
Ngủ thì được, nhưng Nha Thấu không muốn ngủ chung với tên Người cá trước mặt này!
Một người một cá chiếm gần hết không gian trong vỏ sò, cho dù thiếu niên không có ý kia nhưng yếu tố ái muội vẫn lượn lờ giữa hai người.
Nha Thấu đưa tay chống lên ngực Người cá, trong bóng tối lại càng cảm nhận rõ từng đường nét cơ bắp, cậu như chạm phải củ khoai lang nóng bỏng lập tức rụt tay lại, lắp bắp nói: "Anh mở vỏ sò ra được không?"
Người cá đuôi bạc nhíu mày: "Lý do."
"Ở đây tối quá." Nha Thấu nắm đầu ngón tay mình, giọng nhỏ xíu, may mà bây giờ đang trong vỏ sò nên mới nghe thấy: "... Tôi sợ tối."
Trên tay Criller đột nhiên xuất hiện một viên ngọc trai tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ, thêm chút ánh sáng trong vỏ sò tối tăm.
Không thêm còn đỡ, vừa thêm lại khiến Nha Thấu càng căng thẳng hơn.
Sáng không sáng hẳn mà tối không tối hẳn, rất giống kiểu đèn trong mấy bữa tiệc vì để đẩy bầu không khí lên cao trào mà cố tình bật đèn mờ ảo, mặc cho dục vọng hoang dã sinh sôi.
Tộc Người cá là biểu tượng của vẻ đẹp, với tư cách là Vương của Người cá, Người cá đuôi bạc này lại càng xuất chúng hơn cả, nét đẹp trung tính, thêm mái tóc bạc nữa trông tựa như một vị thần.
Hắn chẳng phải thần gì hết, hắn chỉ là một...
Nha Thấu nói không nên lời, cực lực ám chỉ: "Vẫn tối."
Criller lại im lặng biến ra thêm mấy viên ngọc trai, lần này thì quá đủ để soi sáng mọi thứ bên trong vỏ sò, trong thoáng chốc sáng trưng như ban ngày.
Nha Thấu còn định nói gì nữa đã bị Criller nhéo má, đoán chừng là sợ mình mạnh tay quá sẽ để lại vết trên mặt cậu nên nhéo cực kỳ nhẹ, gần như không cảm giác được.
Criller nheo mắt lại: "Cậu còn hai tiếng năm mươi chín phút nữa để ngủ."
"..."
Giờ thì Nha Thấu hiểu rồi, Criller nhất quyết muốn ở lại trong vỏ sò này, hơn nữa còn không cho cậu ra ngoài.
Cậu đẩy tay Người cá ra, xoay người lại, giọng rầu rĩ: "Vậy anh cất hết ngọc trai lại đi."
Đối với hành vi ngang ngược của thiếu niên, Criller không có phản ứng gì quá lớn cả, hắn lập tức làm theo lời cậu nói, thu hết ngọc trai lại, trong vỏ sò chỉ còn chút ánh sáng lờ mờ.
Nha Thấu lật người nhìn qua, thấy Criller để lại một viên ngọc trai nhỏ, nhìn hình dáng với màu sắc thì rõ là viên đầu tiên hắn biến ra.
Nếu đống ngọc trai kia là được Criller cầm vào từ trước thì ban đầu trong vỏ sò đã không tối om như vậy, cho nên viên mà hắn đang cầm trong tay ra kia là do năng lực của chính hắn biến ra.
Nha Thấu đưa tay cẩn thận sờ sờ hạt ngọc trai này, cảm giác thật cực kỳ, cậu kìm nén nghi hoặc trong lòng, hỏi: "Cái này là biến ra à?"
"Ừm." Criller khẽ đáp.
Hắn không giống phù thủy Kaluya, hỏi một câu là đáp đúng một câu, thỉnh thoảng mới nhả thêm được mấy chữ xen lẫn sự giễu cợt. Nha Thấu cảm thấy nếu hắn không phải là Vương Người cá thì đã bị đánh chết từ lâu rồi.
Cậu đành phải tiếp tục dẫn dắt: "Là anh làm hả?"
Rồi dùng ngón trỏ đẩy nhẹ hạt ngọc trai tròn vo làm nó rơi "cạch" một tiếng xuống đáy vỏ sò, giọng nói mềm mại của thiếu niên vang lên: "Anh lợi hại ghê."
Criller lại "Ừ" một tiếng, vây đuôi quấy lấy cổ chân thiếu niên: "Ngủ đi."
"Cậu còn hai tiếng năm mươi bảy phút nữa để ngủ."
Quá khó chơi, cũng chẳng vì được thổi phồng mà nói thêm mấy lời, Nha Thấu ỉu ìu như quả bóng xẹp hơn, thất bại ê chề.
Cậu còn tưởng nhìn hành vi của Criller hiện giờ, điểm thiện cảm của hắn đối với mình không cao thì cũng phải ở mức trên trung bình, nhưng giờ xem ra hình như không phải.
Trước đó còn tiết lộ tin tức nhanh như vậy, giờ đến cả kỹ năng thiên phú cũng không moi ra được.
Nha Thấu ủ rũ, lấy tay che mặt mình rồi quay người lại, để cho Criller một cái bóng lưng.
...
Lúc sau ngủ thế nào thì không nhớ rõ, Người cá không hô hấp bằng phổi, thời điểm Criller không cử động, với năng lực của thiếu niên thì hoàn toàn không cảm nhận được.
Bên trong vỏ sò không tối hẳn, ánh sáng dịu nhẹ rất thích hợp cho giấc ngủ, Nha Thấu đã trải qua quá nhiều chuyện trong ngày hôm nay nên ngủ lúc nào cũng không hay, cuối cùng vẫn để Criller gọi mới tỉnh.
001 nhìn đồng hồ bấm giờ, "Òa" một tiếng:【Không lệch tí nào, đúng hai tiếng năm mươi bảy phút.】
Nha Thấu chậm rãi bò ra khỏi vỏ sò, lúc cậu đứng dậy thì vỏ sò sau lưng đã biến mất tăm.
Người cá đuôi bạc ở cửa hang, khuôn mặt toát lên vẻ lạnh lùng xa cách, đồng tử màu xám hơi mất tiêu cự: "Dậy rồi thì đi thôi."
Rất lạnh nhạt, không nhiệt tình chút nào, ban ngày với ban đêm nhìn như hai con cá khác nhau vậy.
Chất giọng của hắn rất đẹp, nghe mà như bị mê hoặc, nhưng điều này cũng khiến sự phiền muộn trong lòng cậu giảm bớt chút ít.
Nha Thấu bước tới, sau khi chào tạm biệt với Kaluya thì bị Criller ôm eo, bơi ra ngoài rảnh biển.
Lần này không giống như lúc đến, quái vật trong rãnh biển đều trốn trong hang động của mình, đôi khi thấy có quái vật không rõ ra ngoài tản bộ, Nha Thấu còn chưa kịp nhìn rõ thì đã thấy chúng nhanh chóng chui về hang rồi, có vẻ như rất sợ Người cá đuôi bạc này.
Nhưng giờ sợ thì có ích gì, trí thông minh của cái đám này thấp, chỉ cần chưa đầy một tháng gặp lại Criller lần nữa vẫn sẽ vung xúc tu đến, sau đó lại bị Criller đập cho một trận nhừ tử.
Cứ lặp đi lặp lại như thế.
Criller rất mạnh, băng qua rãnh biển chứa đầy nguy hiểm chưa biết cũng rất nhẹ nhàng.
Nha Thấu nhớ đến lời của phù thủy Kaluya tối qua, cậu cẩn thận ngẩng đầu lên, lén nhìn vào mắt hắn.
Màu xám, không có tiêu cự, nếu không có Kaluya nhắc nhở thì cậu đã tưởng đôi mắt bẩm sinh của Criller có màu này.
Cậu nhớ lại những chi tiết mình không để ý lúc trước, lần đầu gặp Criller, hắn ở ngay gần mạn tàu, lúc quan sát Tạ Thầm cũng phải ở gần hơn mới có thể thấy rõ được.
Tóc bạc đuôi bạc, mắt xám, làn da tái nhợt, chỉ có đôi môi lộ ra chút màu sắc song cũng rất nhạt. Ngoài những điểm đó ra thì trên thân Người cá này không còn chút màu sắc nào khác.
Khác hẳn với bức bích họa rực rỡ trên tường kia.
Nếu không phải vì thân phận đặc thù của hắn có khi còn tưởng hắn đang chịu một hình phạt nào đó, bị tự nhiên lãng quên, sau đó sẽ dần phai màu giống như một trang sách.
Nha Thấu lại gục đầu xuống, không rõ rốt cuộc cái phó bản này muốn nhóm Người chơi bọn cậu tìm cái gì.
Từ thân phận cho đến những gì Criller trải qua đều rất đặc thù, quả thực rất phù hợp với điều kiện Người cá nhỏ lên bờ. Ở bên cạnh hắn có thể tìm thêm được nhiều manh mối, cho nên dù vì lời hứa hay tin tức về nhiệm vụ thì hôm nay Nha Thấu cũng không thể rời khỏi hắn.
Nhưng mà...
Người tính không bằng trời tính, Nha Thấu vừa bước vào cung điện Người cá đã bị Criller bỏ vào một căn phòng lớn, thậm chí cậu còn chưa kịp nói gì Criller đã quẫy đuôi rời khỏi đây rồi.
Nha Thấu ngẩn ra.
Tình huống gì đây?
Vậy là phù thủy Kaluya giao dịch riêng với cậu, không hề nói cho cho Criller biết đúng không?
Cậu vừa mới quyết định xong mà, giờ phải tiếp cận kiểu gì đây?
Lúc họ xuất phát là vào khoảng rạng sáng, mất hai tiếng mới từ rãnh biển trở về cung điện Người cá, xung quanh toàn là những Người cá xa lạ, vừa nhìn thấy thiếu niên, mắt ai nấy cũng sáng rực cả lên, quẫy đuôi muốn bơi đến.
May mà Nhiên Thành kịp thời đến ngăn cản, Nha Thấu mới thoát khỏi vòng vây của đam Người cá kia.
Cậu nói rõ mục đích của mình với Nhiên Thanh: "Tôi muốn gặp Criller."
Trên mặt Nhiên Thanh hiện vẻ do dự, hiển nhiên là nhận được mệnh lệnh của Criller, anh ta nói khéo: "Nha Nha ngủ một giấc đi, ngủ dậy thì tới tìm tôi, tôi dẫn cậu lên bờ ăn cá nướng nhé."
Gần như vừa nói xong, Nha Thấu đã hiểu ý của anh ta: "Criller không muốn gặp tôi phải không?"
Nhiên Thanh im lặng gật đầu.
Làm cái gì vậy nè!? Nha Thấu hơi sốt ruột.
【Con cá này ban ngày với ban đêm có phải cùng một con không thế? Đêm qua là ai thèm khát đến nỗi ciu dựng lên hả, nhìn chằm chằm cục cưng nhà người ta ngủ hơn hai tiếng, nếu không phải bé con che mặt thì tên thối nhà ngươi đã xáp vào hôn rồi! Thế mà ban ngày lại giả vờ lạnh lùng xa cách?? Hử? Hử hử? Criller, ngươi nghiêm túc đấy hả?】
【Đàn ông rất coi trọng sĩ diện, đổi thành loại Người cá giống đực đã vậy lại còn có địa vị cao lẫn thực lực mạnh nhất tộc Người cá như Criller, nên sợ bị Nha Nha thấy dáng vẻ chật vật của mình hả?】
【Trước mặt vợ thì cần gì sĩ diện? Không phải nên giả vờ đáng thương rồi thừa cơ ăn vợ hả? Vừa nhìn đã biết là vợ ăn mềm không ăn cứng rồi! Giả vờ đáng thương đi chứ! Rồi vợ sẽ đối xử đặc biệt với ngươi! Ngươi làm được không? Không được thì cút xuống để ta lên!】
【Gì cơ? Nha Nha ăn cứng được mà? Chẳng qua bây giờ chưa được ăn thôi, sau này bị ép ăn có khi còn khóc.】
Nha Thấu nhìn nội dung bình luận mà mặt đỏ lựng, quyết định sau này trở lại Khu Chinh phục Tình Yêu nhất định phải viết một bức thư đề nghị cho Khu Trốn thoát Kinh Hoàng bên này.
Nhất định phải có chức năng chặn mấy kiểu bình luận thế này!
Còn giờ thì cậu không rảnh để ý nhiều như vậy, nếu Criller không cho phép thì Nhiên Thanh cũng hết cách, vì thế cậu đành phải chuyển sang hướng khác: "Vậy tôi ra ngoài chơi được không?"
"Được." Nhiên Thanh nói: "Cậu có thể ra vào đại sảnh cung điện, vườn hoa với chính điện bất cứ lúc nào."
Tốt lắm, có thể loại trừ những nơi mình ra vào tùy ý này rồi.
Nha Thấu gật đầu, nhẹ giọng nói cảm ơn, sau đó xoay người nằm vào vỏ sò chuẩn bị đi ngủ thật.
"Tôi ở ngay bên ngoài, cần gì cứ gọi tôi."
Ý là tôi luôn ở bên ngoài, cậu nhớ ngủ một giấc đi.
Nha Thấu đánh giá khoảng cách thực lực giữa mình với Nhiên Thanh, mặc dù Nhiên Thanh đánh không lại Cá vàng nhỏ nhưng cũng không phải loại thực lực cậu có thể đụng vào được.
Nhận thức quá rõ về bản thân, Nha Thấu đành phải hậm hực bỏ ý định chuồn ra ngoài tìm Criller.
...
Nha Thấu ngủ trong chốc lát, đến sáu giờ thì tự tỉnh, gật gà gật gù rồi ngáp một cái chờ người kia. Một hồi lâu sau, đến lúc sắp không chịu nổi nữa thì cuối cùng Cá vàng nhỏ cũng đến.
Thế nhưng trên mặt Cá vàng nhỏ lại không có vẻ tức giận như cậu tưởng tượng, trái lại còn có cảm xúc cực kỳ phức tạp, lúc thấy cậu chỉ lạnh lùng hừ một tiếng: "Không ngờ thủ đoạn của loài người các cậu lại tinh vi như vậy."
Giọng điệu có phần quái gở, nhưng trên đuôi vẫn còn dán năm cái vỏ sò màu hồng lấp lánh mà Nha Thấu tặng cậu ta.
Nha Thấu giả vờ tức giận: "Ý cậu là sao?"
Nghĩ tới vấn đề mà Criller vừa hỏi mình là ánh mắt Edgar lại càng phức tạp, trông bộ dạng chẳng biết gì của thiếu niên, lửa giận trong lòng lại không xả ra được.
Cậu ta uể oải ngồi xuống vỏ sò, bên cạnh tình địch của mình, lầm bầm: "Anh ấy vừa tới hỏi tôi một chuyện."
Nha Thấu khoanh tay: "Rồi sao?"
Ánh mắt Cá vàng nhỏ nhắm thẳng vào cậu, giọng thều thào: "Rồi tôi nói cho anh ấy biết rồi."
Nha Thấu:?
Chuyện gì mà cứ nhìn chằm chằm vào cậu bằng ánh mắt phức tạp thế kia?
Edgar nhìn vẻ mặt giận dữ của thiếu niên, nghĩ đến điều gì đó lại thở dài: "Xin lỗi cậu."
Cậu ta là một con cá uyên bác, Criller lại dùng kế khích tướng, sao mà cậu ta chịu nổi việc bị nghi ngờ!
Thế là cậu ta lại nói thêm lần nữa: "Xin lỗi cậu nhiều."
"..."
Nha Thấu lại càng khó hiểu hơn.