-“Đương nhiên có rồi, hỏi kỳ, đã gọi là tranh đấu mới phải có phần thưởng chứ” Diễm trề môi.”phần thưởng rất nhiều, ví như
Học viên tại khu” học sinh nghèo vượt khó” Chỉ cần lọt top 10 thì có thể vào ở nơi ở cao hơn một cấp, cũng có nghĩa là học sinh khu trung phẩm tư chất nếu lọt top 10 cũng có thể vào khu bờ hồ ngoại vi để ở, điều tiên quyết chính là kết quả xếp trên vòng đấu cùng giai tu vi. Và thực lực ít nhất là thể phàm tầng 4 trở lên mới được đăng ký, cà tối đa là sĩ cấp tu vi,
Rồi top 3 mỗi giai thi đấu sẽ có cơ hội tiến vào khảo hạch để chọn ra học viên đại diện Học viện đi thi cuộc thi “Tứ Lục Thiên Kiêu”được tổ chức 3 năm một lần do tổng bộ 4 vùng trên Việt tinh đại lục hợp nhau tổ chức, nhằm tạo điều kiện giao lưu tu luyện giữa các vùng, giao kết hữu nghị, nhưng sâu xa trong đó chính là thể hiện trình độ vùng của mình, răn de những kẻ có ý tưởng xâm phạm, cũng như qua đó, tìm hiểu thêm về thực lực đối phương, đồng thời tìm hiểu thêm về các kỹ năng mới của các vùng khác để tìm cách khắc chế,.”
Diễm tiếp tục nói
-“Nhưng đó chưa là điều quan trọng, điều quan trọng chính là nếu được chọn, sẽ được học viện tạo điệu kiện tiến đến bí cảnh “Bách Thảo” trong vòng 1 năm, vừa sát đến kỳ “Tứ Lục Thiên Kiêu”, mà trong bí cảnh này cơ duyên thật lớn, rất nhiều bảo vật, tiên thảo, cũng như linh thú, và đương nhiên cơ duyên lớn thì nguy hiểm cũng càng lớn, rất nhiều thiên tài của học việc có đi vào mà không có đi ra rồi đấy, he he”
-“Ngoài ra top 1 còn được hàng loạt tài liệu tu luyện, ví như 1 viên linh thạch trung phẩm, 1 viên Trụ thần đan giúp chống lại tẩu hỏa nhập ma trong tu luyện trong vòng 1 năm, đan dược bổ trợ tu luyện….”
Nghe Diễm nói xong, Bão có một phần thắc mắc
-“Tại sao chỉ dành cho Sĩ cấp trở xuống, mà còn nữa tại sao Nam bộ có bí cảnh tốt như vậy, sao những vị tiền bối của Đại học viện không trực tiếp tới thu hoạch, vừa thu được nhiều chỗ lợi, lại hạn chế được nguy hiểm a.???”
Lần này thì Băng trả lời Bão, vì lúc trước chính 2 nàng cũng thắc mắc hỏi thầy hiệu phó như vậy:
-“Đại hội tranh đấu này chỉ dành cho sĩ cấp trở xuống, cũng chính là tân học sinh giống nhau, bởi vì trong 5 tháng nhập học này, học viên từ tụ linh phát triển nhanh nhất cũng chỉ đạt tới sĩ cấp vài tầng mà thôi, cũng có nghĩa mỗi lần tân sinh viên, hoặc người cũ tu luyện kém đều có thể tham gia tranh đoạt này, có cơ hội đạt được phần thưởng để bức phá thực lực, còn về phần tu sĩ cũ đã qua úy cấp thì đương nhiên đã được tham gia qua vài lần rồi nên cũng không có sự không công bằng ở đây, còn về phần tân sinh viên cần 6 tháng để vượt qua sĩ cấp thì tiền lệ Nam Bộ chỉ duy nhất một người trong vòng 10 ngàn năm qua, nên tỷ lệ gần như 0%, mà nếu thực sự xuất hiện nghịch thiên thiên tài như vậy thì những phần thưởng trên có xá gì, học viện không chừng sẽ cung cấp gấp trăm lần cho người đó tu luyện a”
Băng nói tiếp:
-“Còn Bách Thảo bí cảnh không phải ai muốn củng có thể vào được,đây là bí cảnh của riêng Nam Bộ, được chỉ định do Đại học viện Sài Gòn nắm chủ đạo, phục vụ cho Đại hội tranh đấu hằng năm, để tạo ra thông đạo ổn định từ Đại học viện tiến vào bí cảnh, các vị tiền bối trước đây phải mất gần 30 năm để xây dựng truyền tống trận, nhưng truyền tống trận này chỉ đạt được sự ổn định khi truyền tống tu sĩ từ sĩ cấp trở xuống, các tầng tu vi cao hơn nếu vào nều may mắn không chết thì cũng thất lạc, hoặc sẽ gây ra sự sụp đổ truyền tống trận, làm mất dấu vết bí cảnh, cũng có nghĩa không biết bao giờ mới có thể tìm lại đường đến bí cảnh thần bí này.”
Bão tính rồi, hắn nhất định phải tìm được cơ hội vào Bách Thảo bí cảnh này, việc hắn cần nhất không phải là tăng lên thực lực sao, bây giờ hắn đang vấp tại bình cảnh tầng 4 thể phàm đỉnh phong, không thể tiến cấp được nửa, hắn cần có tài nguyên tu luyện, cũng như tài bảo trong bí cảnh, biết đâu kiếm được đồ tốt thì sao. Còn về phần tham gia “Tứ Lục Thiên Kiêu” Bão không chú trọng lắm, phần lớn là hắn không muốn bại lộ thân phận, dù sao ám sát gia đình hắn chủ quản một tỉnh Daklak, chắc chắn là người có thế lực cực lớn tại Tây Nguyên, việc xuất hiện ở “Tứ Lục Thiên Kiêu” là điều đương nhiên, nếu hắn ra mặc không phải chui đầu vào rọ sao.
Bão dứt khoát trả lời,
-“Đương nhiên là đi rồi, chỗ nào tập trung nhiều gái là có Bão à, kekeke”
Hình ảnh thanh niên đứng đắn, trưởng thành lập tức tan thành mây khói trong mắt 2 tiểu giai nhân. Hai nàng nhìn Bão đang cười cười nham hiểm ngắm bờ hồ, rồi thầm nhìn nhau, hai nàng chỉ biết lắc đầu “bản tính khó dời”.
Tạm biệt hai tiểu giai nhân, trở về nhà, Bão bắt gặp Tiến ở phía xa xa, từ khi quen Tiến Bão mới biết hắn sống ở ngọn núi thứ 2 trong 3 ngọn núi của “khu học sinh nghèo vượt khó”, ở gần trường hơn hắn, nên trước đây Bão chưa từng gặp cũng là điều bình thường.
-“Hey ku, tay mày khỏi chưa” Tiến cười cười hỏi, thực lực của Bão hắn đã chứng kiến qua, solo đập 2 thằng thể phàm tầng bốn khi ở thể phàm tầng 2 sơ kỳ, cho dù không phải đỉnh cấp thiên tiên thì chắc chắn có bí mật kinh thiên, điều này hắn cũng không đứng ra hỏi, mỗi người đều có đại bí mật của mình, đã là bạn bè thì điều này không cần phải nhắc.
Bão cười khì khì:
-“Vẫn quay tay đều đặn, không sao, kk, “
Bão tính hỏi ngay Tiến có tham gia Đại hội tranh đấu không, sực nhớ lại, sau một hồi đánh giá thì Tiến mới chỉ là thể phàm tầng 3 hậu kỳ mà thôi, thiếu một chút để đáp ứng tiêu chuẩn đăng ký a, đành nuốt ngược lại câu hỏi, vỗ vỗ vai Tiến:
-‘Nhà mày đâu, dẫn chơi chút coi”
Bão từ hôm đó đến giờ, đã coi Tiến là bạn, nhưng vẫn chưa có cơ hội hỏi thăm, lần này tới nói chuyện một chút cũng là điều hắn muốn lâu rồi, bạn không phải cứ lúc an tĩnh mới đến gặp nhau, nhưng lúc hoạn nạn đưa một tay ra giúp mới là chân chính, Tiến là một người như vậy a.
-“đi, đi, về nhà tau làm con gà anh em mình nhậu”
Nhà Tiến cùng khu nhà hắn, nên bài trí cũng tương tự, Tiến có phần giống hắn, chả ai thèm ở chung, nên hai thằng nhậu nhẹt khá thoải mái, sau hồi nói chuyện, mới biết Tiến gia tộc ở quê hắn Vũng Tàu cũng có số má, nhưng khi lên Sài Gòn thì không bị coi ra gì, nên hắn cũng ngậm ngùi tự thân tồn tại, nhưng được cái tính nết hắn từ lúc ở quê đã không kiêu căng, tự phụ gia tộc, nếu mà còn tính đó ở đây chắc chắn là sống không lâu được.
Cuối ngày, tạm biệt Tiến,sau lại nhờ Tiến xem hộ đồ đạc nhà mình vì có thể đi xa một thời gian, Tiến thắc mắc nhưng cũng không hỏi Bão đi đâu, dứt khoát nhận lời.
Trở về nhà, Bão tiếp tục tu luyện, hắn muốn bản thân tu vi thật cũng cố tại tầng 4 thể phàm đỉnh phong, chỉ cần một bước liền có thể đột phá tầng 5,
Thấm thoắt 1 tháng đã qua, Bão mở mắt ra, lúc này đây hắn tại dưới cây đa quen thuộc, cơn đau từ lúc tụ linh một lần nửa tìm lại cơ thể hắn,mắt hắn nhắm nghiền, da dẻ đang nứt nẻ dần, máu đang tràn ra, xương cốt nghe từng tiếng răng rắc, 2 luồng cuồng bạo đỏ vàng một lần nữa chạy quanh oanh phá kinh mạch hắn, con đau khủng khiếp truyền đến não bộ, nhưng đã qua một lần kinh nghiệm, Bão thầm than: “ cũng may mình có luyện tập thể chất suốt 4 tháng trời, nếu không chẳng phải lúc đây mình đã thành đống thịt vụn sao?” tinh thần dần thanh tĩnh lại, cơn đau qua nhanh lắm, chỉ hơn 20 phút, cỗ gông xiền xích tầng 4 thể phàm bị Bão phá vỡ, xông phá tầng 5, một cỗ lực lượng như bài sơn đảo hải tràn tràn vào từng bó cơ, từng khớp xương, từng tế bào của hắn, hắn mừng rỡ, cứ ngỡ phải cố gắng tiến vào bí cảnh mới có thể đột phá, ai ngờ thành công ngay trước cuộc thi tranh đấu, đúng là phát tài a,
Luồng lực kinh khủng đó sau khi tràng qua cơ thể, tiếp đến tập trung toàn bộ vào đan điền hắn, khuếch đại đan điền thành một không gian to lớn hơn, nhwugn vẫn nhanh chóng được lấp đầy bởi luồng lực lượng kia, từng trận nứt vơ thành đan điền làm Bão hét lên đau đớn, lăn đùng ra sàn mà rên rỉ, lăn lộn, đang điền không gian của hắn quá nhỏ bé với nguồn lực này, không thể chứa đựng nổi. trong lúc tưởng như mình sắp tiêu rồi, Bão cố gắng an tĩnh tinh thần, với chút hơi tàn hắn tiến hành chu thiên vận khí bản thân vì hắn cảm nhận được luồng lực lượng này có một chút giống với bản chấthai luồng khí như sợi chỉ đỏ vàng trong người hắn, và hắn mừng rỡ rằng hắn làm đúng rồi, hai luồng khí mỏng này chạy vào đang điền đang sụp đổ của hắn, hướng dẫn luồng lực kinh khủng ấy chạy theo quá trình chu thiên vận khí, sau đó dần dần xác nhập vào hai sợi chỉ này, hai luông khí mỏng như sợi chỉ dày dần, dày dần, cuối cùng dưng lại ở kích thước của sợi cước, ôn nhu chạy qua kinh mạch Bão, từ từ cùng với linh khí bên ngoài tiến hành tu bổ lại thân thể tàn tạ, khắp người là vết thương và máu của hắn.
Lưng Bão bây giờ đã ướt mồ hôi lạnh, thật đúng là thoát chết trong gang tấc, nếu như hắn không phải tư chất kép, không có hai luồng khí đỏ vàng cùng bản chất với luồng lực khủng khiếp kia thì hắn có lẽ đã chết rồi, hít một hơi thầm than may mắn, đúng là cực độ may mắn. Nhưng hắn đâu biết, đây chỉ là một bài khảo nghiệm của ai đó mà thôi, đúng, đó mới chỉ là bài khảo nghiệm