Vĩnh Dạ Chi Phong

Chương 152

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Người hát rong đang chuẩn bị rời đi, quay đầu lại thì thấy một cô bé tám tuổi đang nhìn mình chằm chằm không chớp mắt, vì thế cười khẽ.

Nụ cười này đẹp đến mức mười mấy nhân tình, bảy tám cô con gái bên cạnh Bá Tước đại nhân đều đồng loạt nhìn hắn, cô con gái lớn từng tình cờ gặp hắn trong vườn hoa trước đó rất là mất hứng.

Vì thế lúc người hầu bưng hoa quả lên cho cô con gái nhỏ, cô chị lớn liền châm ngòi ly gián với Bá Tước: “Cha xem cái thứ lăng loàn đê tiện này mắt đi mày lại với đàn ông này, làm mất hết mặt mũi con gái của gia tộc chúng ta rồi”

Con gái với con gái cũng có sự khác biệt, con gái do vợ cả của công tước sinh ra đương nhiên là trân châu, đứa con gái lòi ra với người phụ nữ tùy tiện cướp được đêm đầu trên lãnh địa nào đó chính là đầu cá.

Bá Tước nói: “Thế thì ban cho tên hầu này đi”

Cô con gái nhỏ òa một tiếng bị dọa khóc.

Mà quý ngài “người hầu” Keno: “…”

Nếu y mà là người tinh tế, giờ phút này trong lòng nhất định đang nghĩ: Excuse me???

Cô con lớn vẫn không vui: “Truyền ra con có cái thứ em gái gả cho nam phó thấp hèn thì làm sao có thể nói chuyện với công chúa được nữa chứ”

Bá Tước tỏ vẻ: “Ừm, thế thì đánh chết cả hai đứa nó đi”

Keno: “???” Đánh chết phải là cái tên hát rong hái hoa ngắt cỏ trêu hoa ghẹo nguyệt kia chứ?!!! Mắc mớ gì đến ta?? Ta còn chưa đặt được mâm hoa quả xuống nữa là!!!

Thủ vệ tới bắt người, Keno không thể nhịn được nữa, đồ cùng chủy kiến (1)!

Trong phút chốc tất cả mọi người còn chưa phản ứng lại, y đã đi trước một bước phi đao đến trước mắt Bá Tước!

Cách đó không xa, trước mắt Tyler sáng ngời——hắn quả nhiên nhìn thấy “Cung hành” ——Cung hành của Phạm Đa thật sự không thể so được với Cung hành của thầy hắn, đây chính là sự khác biệt giữa lão đạo kinh nghiệm và chim non, cũng chính là sự khác biệt giữa người ở trong tinh phong huyết vũ chân chính và người chơi.

Thú vị lắm, Tyler ngửa tay, nháy mắt chụp lấy đồng tiền xu vừa mới ném ra trước mặt, bấm tay bắn ra ngoài!

——Đồng tiền xu này đương nhiên không thể lay chuyển được mũi đao của Keno.

Cho nên mục tiêu của nó là cái ghế dưới thân Bá Tước!

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, thời gian thực tế chưa vượt quá một giây, hai sát thủ động tác mau lẹ, quý tộc cùng nữ quyến ở đây đều không kịp phản ứng.

Chỉ thấy Bá Tước đại nhân bỗng nhiên cảm thấy cái ghế chấn động, mặt đần ra, ghế dựa “Lạch cạch” một tiếng ầm cái sụp xuống, đặt mông ngã ngửa trên đất.

Phi nhận của Keno gào thét bay qua đỉnh đầu Bá Tước.

Tiếp đó lưỡi đao của Keno ra khỏi vỏ, người đã đánh về phía Bá tước trên bậc thang.

Mãi đến lúc này đám thủ vệ mới kịp phản ứng, lớn tiếng kêu xông lên cứu giá.

Lấy trình độ của họ, muốn cứu Bá Tước hiển nhiên là hơi khó, nhưng không chịu nổi có người hát rong ở bên khuyên can cản trở á!

Tình cảnh hỗn loạn cực kỳ, khắp nơi đều là tiếng hô to gọi nhỏ.

Người hát rong đột nhiên dùng Tia chớp đi đến trên đài, vậy mà còn nhanh hơn tất cả thủ vệ, giơ tay chặn lại lưỡi đao ám sát của Keno!

Hai sát thủ trong thời gian giao thủ ngắn ngủi nhìn nhau một giây:

Ánh mắt Keno: Xem ra đúng là ngươi đến đây là để cản trở ta!

Ánh mắt Tyler: Ờ.

Khoảnh khắc tiếp theo, Keno lao thẳng đến chỗ Bá Tước, sau đấy Tyler bất thình lình nhấc chân đạp bay lão ta ra, lưỡi đao một lần nữa lại hụt.

Ngài Bá Tước có lẽ phải nặng đến 100kg, dù là Tyler cũng bởi vì lực phản tác dụng mà lùi về sau một bước, ngược lại vừa vặn đưa tay đánh vào vỏ đao Khải Ca——

Khải Ca ong ong nhảy lên từ trên mặt bàn, Tyler ngửa tay ra nhận, “Keng” một tiếng đấu đao với Keno!

Đã lâu rồi không đấu đao trong cảnh tượng thật!

Không ai có thể lựa chọn hoán đổi máu trong thực tế, cũng chỉ có thể nhắm vào đấu đao, dùng lưỡi đao đánh cờ với lưỡi đao của kẻ địch, ngươi chết ta mới có thể sống!

Qua mấy chục giây ngắn ngủi, bọn thủ vệ đã ba chân bốn cẳng bị hai sát thủ đuổi thẳng ra khỏi chiến trường.

Bá Tước kêu gào khóc lóc muốn bò ra từ giữa sân, vị trí vừa biến hóa, lộ ra sơ hở, tức thì sẽ bị Keno nhấc đao chặn lại——

Sau đấy Tyler lập tức đá văng Bá Tước ra.

Chiến cuộc ba người vô cùng chặt chẽ, hơn nữa động tác của hai sát thủ thật sự quá nhanh, bọn thủ vệ ngay cả bắn tên cũng không dám, bởi vì nếu ai mà ngộ thương Bá Tước đại nhân, tuyệt đối không tránh khỏi cái chết.

Một lát sau, hai sát thủ cấp bậc tông sư ngay cả một vết thương cũng không có——trong thế giới thật bọn họ đều cực kỳ chú ý không thể để bị thương, thậm chí sẽ bởi vậy mà bỏ qua cơ hội kẻ địch trọng thương.

Mà Bá Tước đã bị đạp đến xanh tím cả người, rất giống một quả bóng cao su cỡ lớn lăn N vòng trên khay, hấp hối phát ra tiếng kêu thảm thiết: “Áu——phụt!”

Kêu được một nửa, lão vừa vặn bị đạp một cước, trong lúc mạng nhỏ được bảo vệ, một chiếc răng cửa bay ra ngoài, suýt nữa thì cắm vào lỗ mũi Keno.

Keno: “Hắt xì!!!”



Tyler thờ ơ đánh, nhìn thấy vậy, “Phì” cười một tràng.

Keno: “…” Cười cái rắm ấy!!!

Bá Tước: “…” Á á á á cứu với! Anh hùng! Xin ngài đừng đi mà!

Keno rốt cuộc tìm được cơ hội, mở đại chiêu——

Sức gió!

Khóe miệng Tyler hơi nhếch lên, hậu chiêu phản kích——

Cũng là Sức gió!

Lúc hai thanh kiếm tấn công như sao băng, Keno phát hiện ra Tyler đã biết được nhược điểm của Sức gió.

Oh, Tyler lại nghiêng tay ném Khải Ca trong tay đi, nháy mắt đụng lệch quỹ đạo Sức gió của Keno, điều đó đã phá giải kỹ xảo này của y——

Sức gió của Keno rất mạnh, Khải Ca cũng trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, cắm thẳng vào trong tường đến lún cán, trong thời gian ngắn tuyệt đối không rút ra được.

Phản ứng của Keno rất nhanh, trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc đã rút đao về phòng thủ.

Tyler liền thuận tay đánh bay Keno ra ngoài.

Hai người nhìn nhau một giây, đều rõ ràng Keno đã không còn cơ hội để giết chết Bá Tước——Bá Tước đại nhân cũng biết, thế là liền bật ra tiếng kêu gào như heo bị chọc tiết bò ra khỏi phạm vi tấn công phi chân của Đại Ma Vương.

Keno: “…” Đáng ghét! Nhất định là ngươi lừa được kỹ xảo phá giải Sức gió từ chỗ Phạm Đa!

Tyler: “…” Đúng đấy.

Keno: “…” Phạm Đa!!! Thằng nhóc con nhà mi!!! Hố chết lão phu rồi!

Giao lưu bằng mắt xong, Keno cũng không ham chiến, quay đầu chạy như điên về phía cửa sau của vườn hoa.

Sát thủ đi rồi, Bá Tước đại nhân đã run lẩy bẩy trốn trong đống thủ vệ, sụp đổ nói: “Người đâu! Bắt tên giả mạo người hát rong lại cho ta! Giam giữ thẩm vấn!”

Tyler nhướn mày, quay đầu chạy đi, phi như bay về phía cửa sau mà Keno phát hiện ra.

Bọn thủ vệ vội vàng phân ra một đội đuổi theo.

Tyler bỗng nhiên ngừng bước, quay đầu lại hù dọa bọn chúng: “Hửm?”

Đám thủ vệ chạy băng băng đuổi theo sợ tới mức chân mềm nhũn, ba chân bốn cẳng xô vào nhau. Bá Tước nổi giận đùng đùng theo sát ở phía sau tấm khiên lập tức sợ hết hồn rụt về.

Chờ đến lúc lão bò dậy, đã thấy Tyler đứng trên nóc nhà.

Đội trưởng thủ vệ hô to: “Bắt lấy tên kia!”

Đội ngũ tuần tra trên nóc nhà đi tới bắt, Tyler trở tay bắt được cánh tay gã, một đòn nắm tiêu chuẩn đã giữ được hai tay gã, tiện tay lấy dây thép quấn rất nhiều vòng trên cổ tay gã.

Kẻ tuần tra: “???”

“Từng chơi Bungee chưa?” Tyler thuận miệng nói.

Nói xong, hắn nhấc chân, trực tiếp đạp tên tuần tra từ trên nóc nhà xuống ——phía bên kia lâu đài, lại là vách núi cao hơn mười mét.

Kẻ tuần tra: “Á á á á á á á ——“

Trong nháy mắt! Sơi “dây thép” này bắt đầu thắt chặt lại!

Sợi siêu hợp kim đến từ căn cứ chế tạo vũ khí lạnh của người tinh tế, vẫn được người ta gọi là dây thép, nhưng bản chất của nó lại là lợi khí giết người vô hình mà người cổ đại căn bản không thể ngờ nổi!

Một hàng thủ vệ dựng khiên sắt trong vườn hoa bỗng nhiên cảm giác đằng sau truyền đến một luồng trọng lực, tiếp đó liền nghe thấy Bá Tước hô to một tiếng.

Một sợi dây thép bán trong suốt trực tiếp quấn lấy cổ họng lão, dùng sức lực to lớn tràn trề kéo bay lão lên——

Hai đầu dây thép phân biệt là Bá Tước cùng một người rớt xuống vách núi, như ròng rọc cố định trên trần nhà, trượt lên ở tốc độ cao.

Bá Tước bị kéo về một phía, hai tay theo bản năng sờ yết hầu, cả người lại ầm một cái đụng vào vô số thủ vệ ở phía sau, tiện đà trượt ra khỏi đám người lảo đảo ra ngoài.

Trong phút chốc người ngã ngựa đổ, Bá Tước giống như cái máy ủi đất hình người, lần lượt đẩy ngã đám thủ vệ, cuối cùng bị treo lơ lửng trên xà nhà, miệng sùi bọt méo, chết đến mức không thể chết thêm nữa.

Bởi vì thể trọng lão quá lớn, cuối cùng kéo tên tuần tra bị treo ở đầu dây khác lên.

Gã chỉ còn cách mặt đất mấy mét, cũng bị dọa tới sùi bọt mép.

Tyler khép ngón trỏ với ngón giữa lại, tiện tay xoẹt một cái, nghĩ bụng: Bungee mà cũng không biết, chậc, đúng là cổ hủ.

Bá Tước chết rồi, không một thủ vệ nào có thể sống sót, nỗi đau buồn phẫn nộ thúc giục chúng đuổi giết sát thủ không ngừng.

Tyler nhảy xuống từ trên nóc nhà, đang chuẩn bị chạy, thì thấy Victor vậy mà đang đứng ở trên đường, tò mò nhìn sang.

Tyler: “…”

“???” Victor nói, “Em nghe thấy người ta kêu ‘Bắt sát thủ’, biết bên này xảy ra chuyện liền tới đây xem sao”

Tyler không kịp nhiều lời, lấy túi tiền trên người xuống ném vào lòng Victor, dặn dò: “Ôm chặt”

Victor theo bản năng bắt lấy, tiếp đó liền cảm thấy cả người bay lên trởi——

Tyler ôm ngang lấy Tiểu Khả nhà mình, tiếp đó tìm phương hướng có thể xuống, chạy thục mạng!

Một đám thủ vệ ở phía sau ồ lên đâm đầu vào cửa sau lâu đài, điên cuồng vọt tới như bầy cá đi săn!

Tất cả mọi người trên đường đều sợ đến độ né ra.

Victor sợ đến kêu to: “Á á á á thả em xuống đi!”

Tyler vừa chạy vừa hỏi: “Sao em…Hộc, nhẹ đi nhiều vậy?”

Tyler một tay cầm túi tiền, một tay bám vai hắn, bị xóc đến cảm thấy sắp chết: “Em là! Chuồn chuồn! Có thể bay được! Hiểu không!”

Tyler: “Ồ!”

Victor: “Thả em xuống để em bay đi! Anh không mệt hả?”

Tyler nói: “Bớt nói nhảm đi! Tôi muốn ôm em chạy trốn!”

Victor thích nghe âm thanh gợi cảm không thở được còn giận dữ quát mắng của hắn, cười nói: “Nghịch ngợm!”

Hai người vừa chạy một mạch vừa rải thức ăn cho chó, phía sau là một đám thủ vệ đuổi theo không bỏ vừa chạy vừa ăn, mỗi người miệng đều sùi bọt mép, cảm thấy mình sắp điên mất rồi.

Tyler nói tiếp: “Em! Mở túi đi!”

Victor mở cái túi giữ trong lòng ra, nhìn thấy bên trong là một nhánh tường vi, nháy mắt nở gan nở ruột nói: “Vâng vâng vâng! Nghịch ngợm em cũng vẫn yêu anh!!!”

Bọn thủ vệ: “…”

Hai nhóm người thổi ra ngã tư đường như cơn lốc, đội trưởng đội thủ vệ vừa chạy vừa kêu: “Đánh chết hai tên phía trước! Trọng thưởng mười nghìn đồng vàng!! Bắt được chúng, hai mươi nghìn đồng vàng—— thiêu chết bọn chúng!!!”

Chú thích:

(1) Đồ cùng chủy kiến “ 图穷 匕 见 ”: xuất phát từ “Chiến quốc sách- Yên sách tam” ( 战国策  ·  燕策三):  Kinh Kha giấu dao găm trong bản đồ để mưu giết Tần Thuỷ Hoàng, không may bị bại lộ =>Ý đồ được tiết lộ vào giờ khắc cuối cùng

Editor có lời muốn nói: Nay lăn lộn trên weibo lượm lặt được mấy thứ hay ho: Đây là bìa ngoài của sách xuất bản, vẽ 3 bản đồ: Kính thành trên mặt nước, Chợ ma pháp và Ngày tàn của cung điện thánh. Nhìn lung linh thích quá đi à~





Bình Luận (0)
Comment