Thị nữ vừa mừng rỡ vừa kích động.
Vị thiếu niên này thật không hổ là khách quý Ngân lệnh, tài sản cực kỳ xa xỉ, vừa mới xuất ra một khoản lớn mua viên cầu kim loại vô dụng, bây giờ lại ra tay bán ra Uẩn Khí đan.
Uẩn Khí đan là đan dược trân quý đặt căn cơ cho việc đột phá Hóa Khí cảnh.
Luyện Tạng trung hậu kỳ phục dụng cũng có thể khiến tu vi tinh tiến, còn có thể tăng xác xuất thành công sau này tấn thăng Hóa Khí cảnh.
Có thể nói, đây là linh đan mà đám đệ tử chân truyền, đại gia tộc, cường giả Luyện Tạng kỳ thế hệ trước thèm khát điên cuồng.
- Bán ra Uẩn Khí đan?
Tỷ muội Thu Hinh Nhi đều lộ vẻ kinh ngạc: “Trần Vũ điên rồi sao?”
Trần Vũ đương nhiên không điên, ngược lại hắn rất tỉnh táo.
Thiên phú của Trần Vũ thể hiện ở lĩnh vực “Thể thuật”, nên trước hết tận khả năng tăng cường Đồng Tượng công phù hợp thiên phú, có thực lực thì căn cơ càng thâm hậu, còn có thể xúc tiến tư chất một chút.
Cuối cùng dùng những ưu thế này, tăng cường tu vi nội tức.
Trần Vũ cùng thị nữ đi vào một gian phòng phía sau đấu giá hội.
- Uẩn Khí đan, không tệ!
Một lão giả lưng còng nhìn viên đan dược trong bình, vẻ mặt kích động.
Hắn có chút động tâm, bởi vì bản thân hắn cũng là một cường giả Luyện Tạng hậu kỳ.
Cuối cùng, viên Uẩn Khí đan tạm thời bị Trần Vũ thế chấp 2 vạn 5000 nguyên thạch thứ phẩm, đây là định giá tương đối bảo thủ.
Chờ đến lúc đấu giá, giá cả nhất định càng cao hơn.
Trần Vũ mừng rỡ, cầm một túi 250 nguyên thạch chính phẩm trở về chỗ ngồi khách quý.
Lúc này, trên sân đang đấu giá một gốc Huyết Linh Chi, còn là loại 120 năm.
- 1 vạn 8000!
- 1 vạn 9000!
Gốc Huyết Linh Chi này nhanh chóng bị đẩy lên tới gần 2 vạn.
Sau cùng, nó bị giá tiền 2 vạn 1000 đấu giá thành công, giá trị còn cao hơn cả Hỏa Linh Tham.
Sau đó, một gốc Băng Sơn Tuyết Liên 150 năm cũng mạnh mẽ lên sân.
Niên đại đạt tới 150 năm thì linh tính dược hiệu càng tốt, thậm chí còn khiến vài vị cường giả Hóa Khí cảnh kích động xuất thủ.
Giá cuối cùng của Tuyết Liên này thậm chí vượt qua 3 vạn.
- Tiếp theo là hai gốc Thổ Linh Tham, một gốc 120 năm, một gốc khác là 150 năm.
Kiều lão cười híp mắt, nói.
Lần đấu giá hội này, Linh Đan và thiên tài địa bảo trên trăm năm, đều bán được giá rất cao.
- 120 năm và 150 năm?
Trần Vũ hít một hơi thật sâu.
Hắn nhất định phải làm ra lựa chọn. Mua hai gốc một lần thì nguyên thạch không đủ, hơn nữa còn rất dễ bị căm ghét đố kỵ.
Rất nhanh, Trần Vũ liền làm ra một quyết định lý trí.
Lựa chọn 120 năm.
Bởi vì thiên tài địa bảo 150 sẽ bị cường giả Hóa Khí cảnh xuất thủ tranh đoạt.
Hơn nữa, trước thi Trần Vũ tham gia đấu giá hội, hắn đã mua hai gốc Thổ Linh Tham tám mươi năm, có thể trở thành đồ dự bị, chỉ có điều hiệu quả hơi kém một chút mà thôi.
- Trước tiên đấu giá gốc Thổ Linh Tham 120 năm, giá khởi điểm 1 vạn, mỗi lần tăng giá không thể dưới 1000.
Kiều lão vung tay ra hiệu bắt đầu.
Giá khởi điểm vừa công bố, bên dưới lập tức tăng giá.
- 1 vạn 7000!
- 1 vạn 8000!
...
Sau khi giá cả lên tới gần hai vạn, thoáng cái liền chậm lại.
- Ta ra 2 vạn!
Một thanh âm thiếu niên thong thả truyền đến, khiến cho giá cả đột phá tới 2 vạn.
Trên sân thoáng yên tĩnh một chút.
Mọi người đều nhìn về phía một gian lầu các khách quý.
Người lên tiếng ở trong lầu các đó, là một thiếu niên lười biếng, dáng vẻ lôi thôi lếch thếch.
- Là Phí Nhạc Thiên của Thiết Kiếm môn.
- Phí Nhạc Thiên? Một trong những đệ tử chân truyền của Thiết Kiếm môn, nghe nói có hi vọng cạnh tranh vị trí thủ tịch đệ tử.
Không ít người đều đưa mắt quan sát.
- Phí Nhạc Thiên.
Trần Vũ nhìn thiếu niên lười biến trong lầu các.
Lúc diễn ra Cuộc chiến tranh đoạt của ba tông, Trần Vũ đã từng giao thủ với Phí Nhạc Thiên, võ học của đối phương tinh thâm không gì sánh được.
Quỷ dị nhất là công pháp đặc thù mà người này tu luyện, sau khi đạt đến Luyện Tạng kỳ, mỗi khi đột phá một tiểu cảnh giới, tu vi sẽ rơi xuống một lần.
Đương nhiên, bây giờ Phí Nhạc Thiên đã khôi phục lại tu vi Luyện Tạng kỳ, dường như còn đạt tới Luyện Tạng hậu kỳ.
- Chậc chậc, ta ra giá 2 vạn 1000.
Cùng trong gian lầu các, có một tiếng cười quái dị vang lên.
Thanh âm này cực kỳ chói tai, khiến Trần Vũ cảm thấy rất quen tai.
- Lữ Tam Thông!
- Quỷ Kiếm Lữ Tam Thông!
Không ít người nhận ra người này.
Chỉ thấy Lữ Tam Thông cười quái dị nhìn Phí Nhạc Thiên ở bên cạnh.
Tình huống lập tức trở nên quái dị.
Hai người cùng là đệ tử chân truyền một phái, lại cùng tranh đoạt trân tài.
- Lữ Tam Thông, ngươi cố ý gây rối à? Bí công của ta đã đến thời khắc mấu chốt, rất cần Thổ Linh Tham để củng cố.
Phí Nhạc Thiên cụt hứng nói.
- Hắc hắc! Thổ Linh Tham 120 năm nha, sau khi ta phục dụng cũng có thể tăng cường thể chất, củng cố tu vi.
Lữ Tam Thông lơ đễnh nói.
- 2 vạn 2000.
Phí Nhạc Thiên đành tăng giá.
- 2 vạn 3000.
Lữ Tam Thông không hề nhượng bộ chút nào.
Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Trần Vũ cảm thấy kỳ quái, hai đại chân truyền của Thiết Kiếm môn vậy mà lại cạnh tranh trước mặt mọi người.
Chẳng qua, thoạt nhìn liền có thể thấy Lữ Tam Thông đang cố ý gây khó dễ.
- Nghe nói thủ tịch đệ tử khóa này của Thiết Kiếm môn đã đến tuổi quy định. Lữ Tam Thông và Phí Nhạc Thiên đều là người cạnh tranh hữu lực. Mà Dịch Vân Phi tu luyện một môn bí công đặc thù, một khi công này thành, không chỉ tu vi tiến nhanh mà thực lực cũng sẽ khinh thường cùng cấp. Lữ Tam Thông tất nhiên không muốn thấy loại tình huống này...
Thu Hinh Nhi thấp giọng giải thích.
Thì ra là vậy.
Trần Vũ bừng tỉnh, khẽ cười một tiếng:
- Ta ra 2 vạn 4000.
Trên sân lại lần nữa xôn xao, không ngờ còn có bên thứ ba mạnh mẽ gia nhập tranh đấu.
- Là Trần Vũ.
- Lúc trước hắn bỏ ra 2 vạn mua viên cầu kim loại nát kia, bây giờ trong tay vẫn còn nguyên thạch sao?
Trong một xó xỉnh, ba người của Trần gia đều đổi sắc mặt.
Lúc trước Trần Vũ dùng 2 vạn mua viên cầu kim loại kia, ba người của Trần gia liền cho rằng hắn là “bại gia tử”.
Phải biết rằng, ba người bọn họ đại biểu tài lực của toàn bộ gia tộc cũng chỉ có thể miễn cưỡng bỏ ra hơn 1 vạn nguyên thạch thứ phẩm mà thôi.
- Hừ! Đây là tiểu tử mà các ngươi không ủng hộ tài nguyên sao?
Lão tổ của Trần gia hừ lạnh một tiếng.
Gia chủ Trần Thiên Uy và vị tộc lão râu trắng đều thấp thỏm lắng nghe răn dạy, miễn bàn trong lòng hiện nay có tư vị gì.
- 2 vạn 4000, còn giá cao hơn không?
- Là tiểu tử này...
Lữ Tam Thông nheo mắt lại.
Trần Vũ gia nhập thì hắn cũng không có ý kiến gì, ngược lại càng vỗ tay hoan nghênh.
Suy cho cùng thì đối thủ chân chính của hắn là Phí Nhạc Thiên.
- Hai vạn 4000, hẳn là cực hạn rồi. Nếu ta thêm thì Lữ Tam Thông kia vẫn sẽ không từ bỏ ý đồ.
Phí Nhạc Thiên suy nghĩ một chút, quyết định bỏ qua.
Cứ như vậy, một màn ngoài ý muốn xuất hiện.
Trần Vũ vừa ra tay, hai đại đệ tử chân truyền kiệt xuất nhất của Thiết Kiếm môn liền trầm mặc bỏ qua.
- Bà mẹ nó! Tên này có lai lịch gì, vừa ra tay liền chấn trụ hai đại đệ tử chân truyền...
- Ngươi bị ngu à, vậy cũng không nhìn được thế cục vi diệu trong đó.
Dưới sân truyền đến tiếng mắng khẽ.
Trần Vũ nắm bắt được điểm cân bằng hết sức xảo diệu, giá cả vừa chạm đỉnh, liền một hơi xuất thủ “chế trụ” hai đại chân truyền.
Cứ như vậy, gốc Thổ Linh Tham 120 năm này liền bị Trần Vũ đắc thủ.
Gốc Thổ Linh Tham 150 năm sau đó thì bị một cao nhân Hóa Khí cảnh xuất ra 3 vạn 5000 mua được.
...
Đấu giá hội hết sức náo nhiệt, càng ngày càng nhiều vật đấu giá, Linh Đan, trân tài, Bảo Khí, bí tịch, kỳ vật dị bảo,... lần lượt bị đưa lên.
Tỷ muội Thu Hinh Nhi cũng xuất thủ một hai lần, mua vài món trân tài trị giá trên dưới 1 vạn.
Đấu giá hội sắp tới trung hậu kỳ.
- Đưa lên!
Kiều lão vung tay, mười thị nữ đi lên, trên tay mỗi người nhấc một cái khay nhỏ.
Trên mỗi cái khay đều đặt một khối thiết thạch nhỏ hết sức kỳ lạ.
- Thiên ngoại vẫn thạch!
Dưới sân, một loạt thanh âm cùng vang lên.
- Tổng cộng 50 cân vẫn thạch, chia làm mười phần. Mỗi lần đấu giá 5 cân, giá khởi điểm 2 vạn 5000, tăng giá tùy ý.
Kiều lão lạnh nhạt nói.
Hắn căn bản không lo không bán được thiên ngoại vẫn thạch này.
- 3 vạn!
- 3 vạn 4000!
- 3 vạn 6000!
...
Không lâu sau, năm cân vẫn thạch đã bị đẩy giá lên quá 3 vạn.
Sau cùng, năm cân vẫn thạch đầu tiên bị bán ra với giá 3 vạn 9000.
Chín phần vẫn thạch sau đó, giá tương đối ổn định, đều bị bán trên 3 vạn 5000.
- Người nào mà ra tay lớn vậy, một hơi mua nhiều vẫn thạch như thế.
- Còn ai nữa, nhất định là Vân Nhạc môn rồi, tông này vẫn luôn đi lại rất gần với Hội Ẩn Hồ.
Dưới sân lập tức dậy sóng.
Ra tay lớn như vậy, nếu chỉ bằng lực lượng cá nhân thì cũng quá kinh thế hãi tục rồi. Nhưng với sức của một tông thì cũng không đáng gì.
- Vân Nhạc môn vậy mà nhân dịp này bán ra một nhóm vẫn thạch, kiếm được một vố lời.
Trần Vũ không nói nên lời.
Sau khi bán ra chỗ vẫn thạch này, bầu không khí đấu giá tiếp theo lập tức có chút giảm nhiệt.
Kiều lão nhìn thấy vậy, liền hướng về phía sau truyền âm, sau đó cười nhạt vung tay.
- Tiếp theo là một viên Uẩn Khí đan, hẳn sẽ khiến cho không ít người trong chư vị cảm thấy hứng thú.
Kiều lão tự tin nói.
Uẩn Khí đan!
Trên sân lại lần nữa xôn xao. Những cường giả Luyện Tạng trung hậu kỳ đều chấn động.
- Uẩn Khí đan, cực kỳ hiếm thấy, có thể đặt vững căn cơ, giúp trùng kích Hóa Khí cảnh. Dù Luyện Tạng trung hậu kỳ phục dụng, cũng có thể tinh tiến tu vi.
- Đan này, giá khởi điểm 2 vạn!
Kiều lão phất tay nói.
Khởi điểm 2 vạn? Giá tiền này không khỏi khiến người khác líu lưỡi.
Bình thường, một viên Uẩn Khí đan cũng chỉ có giá như vậy.
Nhưng mấu chốt là hiện nay đang trong hoàn cảnh nguy cơ, thế lực hoặc cường giả Luyện Tạng kỳ có đan này, căn bản sẽ không bán ra.
- 2 vạn 3000!
Người báo giá đầu tiên, trực tiếp tăng thêm 3000.
Thanh âm này đến từ lầu khách quý của hoàng thất Sở quốc.
- Uẩn Khí đan? Đáng ghét! Hẳn là Trần Vũ đem ra đấu giá, bằng không thì hôm nay hắn cũng sẽ không xuất thủ hào phòng như vậy.
Thất hoàng tử lộ vẻ căm ghét.
Dựa theo kế hoạch ban đầu, hắn định điều Trần Vũ ra ngoài, sau đó mới hạ thủ đối phó, đạt được Uẩn Khí đan, như vậy thì cũng chẳng cần bỏ tiền ra mua.
Nhưng ngàn vạn lần không ngờ tới là Trần Vũ lại nhân dịp đấu giá hội này, trực tiếp đấu giá Uẩn Khí đan.
Thật độc!
Người khác tuyệt đối không bán ra Uẩn Khí đan, vậy mà hắn lại có thể bán ra.
- 2 vạn 5000!
- 2 vạn 6000!
...
- 2 vạn 9000!
- 3 vạn!
Đấu giá mạnh mẽ đột phá mốc giá 3 vạn.
Trần Vũ tất nhiên rất mừng, hi vọng bán được càng cao càng tốt.
- Ngươi... ngươi thật sự bán ra Uẩn Khí đan?
Thu Nguyệt trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc nhìn Trần Vũ.
- 3 vạn 4000!
- 3 vạn 5000!
Đấu giá lên tới tận 3 vạn 5000 mới chậm lại.
Lúc này, chỉ còn những thế lực như hoàng thất, Nam Cung gia, Đoàn gia, Thủy Nguyệt phái là vẫn tham gia cạnh tranh.
Nhất là hoàng thất, nhìn bộ dạng giống như thề quyết tâm phạt đoạt được đan này.
- 3 vạn 6000!
Trong hoàng thất, một mỹ nhân mặc cung trang lên tiếng, thanh âm hết sức cường thế.
- Cô cô... ra giá cao như vậy có đáng không?
Hoàng Phủ Lâm thấp giọng nói.
- Bây giờ ba tông đang đại chiến với Cốt Ma Cung, hoàng thất Sở quốc ta khống chế thế tục, bị kẹp ở giữa, là thời khắc sinh tử tồn vong, nếu có thể bồi dưỡng được một vị Hóa Khí cảnh, vậy thì sẽ nhiều hơn một phần vốn liếng sinh tồn.
Mỹ nhân mặc cung trang trầm giọng nói.
Đương nhiên, nghĩ như vậy không chỉ mỗi hoàng thất mà còn có một ít thế lực đại gia tộc đặt chân tại Sở quốc.
- Bốn vạn!
Cuối cùng, hoàng thất báo ra một cái giá chấn động toàn trường, một hơi đoạt được viên Uẩn Khí đan này