Nhóm dịch: Lão Cẩu
Dịch: Đại Ngáo
Nguon TruyenYY
---------------------------------“
Ca, cái này vẫn còn được gọi là trái đất sao?” Triệu Tử Yên trợn mắt ngoác mồm nhìn Dịch Thiên Hành.
“Thiên địa cải biến, vạn giới dung hợp, trái đất lúc này đã không còn giống với trái đất lúc trước, mà nó là một tân thế giới cũng chính thức mở ra thời đại kỷ nguyên mới.” Dịch Thiên Hành hít một hơi sâu, trong mắt vẫn còn vẻ chấn động cũng không có dấu hiệu sẽ giảm bớt.
Dù lúc trước bên trong Vô Tự Thiên Thư có nhắc đến sự kiện này nhưng Dịch Thiên Hành cũng không nghĩ tới động tĩnh lần này lại lớn như vậy. Quả thật phát sinh thay đổi khiến long trời lỡ đất, triệt để lật đổ mọi thứ trước đây. Nền văn minh hiện đại cũng ở trong thiên địa cải biến mà bị hủy diệt thành tro bụi, giống như hóa thành hư không, triệt để mai táng trong dòng sông lịch sử. Nền văn minh hiện đại đã không còn dấu vết nào cả, chỉ còn sót lại những người may mắn sống sót hiện đang được phong cấm trên không trung.
Nếu những người may mắn sống sót này cũng bị tử vong thì vết tích của nền văn minh hiện đại triệt để không còn sót lại một điểm.
“Kế hoạch lúc trước cũng không đuổi kịp lần biến hóa này, lúc trước đại kiếp nạn những thứ ta chuẩn bị đều trở nên vô dụng. Ngay cả căn cứ vật tư cứ thế mà tiêu tùng, đừng nói là tiêu tùng coi như hiện tại nó vẫn còn nhưng ta cũng không cách nào tìm được vị trí hiện tại của nó. Quả nhiên thế gian không có chuyện gì là tuyệt đối, dù có chuẩn bị như thế nào đi nữa thì trước mặt thiên địa cũng chỉ là phí công, hao tổn thời gian mà thôi.”
Dịch Thiên Hành tự lẩm bẩm trong lòng.
Khi trước hắn còn tưởng lúc trái đất rơi vào tận thế thì bản thân cũng đã chuẩn bị căn cứ vật tư, ở trong tương lai đều có thể mang lại lợi ích to lớn cho bản thân, thậm chí có thể làm căn cơ để phát triển lớn mạnh sau này. Hiện tại toàn bộ những thứ đó đã hóa thành hư không.
Đây chính là Thiên Đạo vô thường.
Trên thế gian không có bất cứ chuyện gì là tuyệt đối cả, không phải bất cứ lúc nào ngươi giúp người thì người ta sẽ đáp đáp lại ngươi.
“Kích thước toàn bộ trái đất đã không còn cách nào tính toán, hơn nữa ở trong tân thế giới này có vô số thể giới ảo tưởng đồng thời cũng có nhiều sinh linh ở trong đó, chỉ sợ toàn bộ thế giới này đã trở nên cực kỳ phức tạp. Tương lai sau này rất khó lường được, ai cũng không biết sẽ có chuyện gì đến mới mình.”
Lý Trí Lâm cũng trợn mắt ngoắc mồm nói, trước kia hắn đối với mưu trí của mình có chút tự tin, có thể ở trong loạn thế phụ tá Dịch Thiên Hành thành lập thế lực của riêng mình cùng trở nên lớn mạnh. Nhưng ở hiện tại, loại tự tin đã bị mạnh mẽ nện xuống một đòn mạnh.
Lúc trước hắn nhìn thấy một ít thế giới trong ngôi sau có những mưu sĩ, quân sư ở bên trong lịch sử đều là người kiệt xuất, bọn họ có thể ở trên chiến trường đưa ra diệu kế trực tiếp phân định thắng thua, một cái mưu liệu cũng có thể lật đổ cả vương triều. Nếu đem Lý Trí Lâm so với những mưu sĩ trí giả cấp yêu nghiệt kia thì hắn quả thật không dám nói có thể vượt qua mà đánh bại bọn họ đấy.
Ầm ầm ầm!
Những hình ảnh trên thế giới ngôi sao không ngừng hàng lâm xuống trái đất, chúng không ngừng nghỉ ngơi, quá trình này để cho bất luận người nào cũng đều không cảm giác được thời gian đang trôi qua. Con mắt những người sống sót không ngừng nhìn về toàn bộ thiên địa, nhìn thấy biến hóa của thế giới, mà nồng độ nguyên khí ở trong thiên địa cũng không ngừng gia tăng. Nhưng dẫu sao cũng có nơi nhiều nơi ít, có nhiều địa phương nguyên khí dày đặc mà thai ngén ra linh mạch bên trong thiên địa.
Các loại ngôi sao lớn cũng đang dung nhập vào trái đất, bên trong có những Tông môn Tu Tiên, các Tiên Sơn không ngừng hiện ra cùng hòa vào thiên địa, có thể nhìn thấy trong những tông môn kia có những Linh thú, Tiên Hạc đang bay lượn bên trong, những cung điện sừng sững chọc thủng mây mù, khiến mây mù vườn quanh như chốn tiên cảnh.
Các loại dị tượng không ngừng hiện ra, đếm không xuể, mà theo đó càng ngày càng nhiều thế giới dung hợp vào trong thiên địa. Toàn bộ thế giới lúc này đã lớn đến kinh dị, vô biên vô hạn, phạm phi lớn lao cũng không cách nào tưởng tượng được.
Thiên địa rông lớn đến mức chỉ có thể biết vòm trời càng lúc càng cao, đem những ngôi sao bên ngoài vũ trụ đều bị bao phủ vào bên trong vòm trời cùng hóa thành một nhánh thân thể với thế giới này.
Đồng thời mặt trời, mặt trăng cũng phát sinh biến dị, chúng trở nên lớn vô cùng, càng trở nên thần dị vạn phần.
Ở trên mặt trời có thể nhìn thấy Phù Tang bảo trụ, có Kim Ô bay lượn. Bên trên mặt trăng có cây quế nguyện lẵng lặng đứng đó, phiêu diêu theo năm tháng. Có Bắc Đẩu Thất Tinh, Chu Thiên Tinh Thần tô điển làm cho bên trong vòm trời trở nên lóng lánh, huyền ảo.
Toàn bộ thiên hà trước kia đã bị bao quát vào bên trong vòm trời đều hóa thành tinh không vô tận, chúng trở nên một phần của thiên địa. Nhưng ở bên trên tầng tinh thần đã bị tầng Thiên cương lôi ngăn trở, khiến không thể tiến vào bên trên tầng tinh không một cách dễ dàng nữa.
Không biết thời gian trãi qua bao lâu, những ngôi sao ảo tưởng hiện ra trước kia toàn bộ cũng đều bị dung nhập vào bên trong thiên địa làm thành một thể, trở nên vạn giới duy nhất.
Thiên địa đã lớn lao cũng không cách nào có thể tính toán, không có ai có thể nói rõ ràng được.
Nói chung tất cả đều lớn đến mức không tin nổi, biển rộng bô biên chỉ có thể nhìn thấy vô số hồn đảo có hình dạng đại lục trãi rộng khắp thiên địa.
“Thiên địa biến hóa, ảo tưởng đã hóa thành hiện thực,vạn giới dung hợp, đây chính là kỷ nguyên mới. Kỷ nguyên này sẽ được gọi là Kỷ Nguyên Vĩnh Hằng, thiên địa nơi này đều là Thế Giới Vĩnh Hằng.” Ngay khi vạn giới đã triệt để hòa thành làm một thể thì bên trong hư không có một đạo thiên âm không cách nào miêu tả đột nhiên hiện ra, câu nói này vừa phát ra toàn vang vọng toàn bộ thiên địa.
“Thế giới cũ đã kết thúc mở ra kỷ nguyên mới, những người may mắt sống sót trong thế giới cũ khi bước vào Thế Giới Vĩnh Hằng sẽ được gọi là người Thiên Quyến.” Giờ phút này, thiên âm kia lại xuất hiện, câu nói này đối với những người may mắt sống sót trên địa cầu.
“Người Thiên Quyến là cái gì ?”
Trong lòng những người sống sót liền nổi lên một tia nghi hoặc.
“Người Thiên Quyến là người may mắn sống sót được trời cao chiếu có, có được số mệnh, có đại cơ duyên đều là vì người Thiên Quyến. Cái này chính là sự bồi thường của Thiên Đạo, có thể ở trong đại kiếp nạn sống sót, mỗi người đều có đại khí vận, ai cũng đều có phúc duyên lớn. Có thể sống sót há không phải là ngươi may mắn cơ chứ, người Thiên Quyến chính là có đại khí vận trên người.” Sau khi nghe xong, trong mắt Dịch Thiên Hành cũng không khỏi lóe lên một tia dị quang.
Đây mới chính là thu hoạch lớn nhất đấy, trở thành người Thiên Quyến đó chính là được đại khí vận quấn thân. Chỉ cần số mệnh đủ cường đại coi như chắn hẳn không phải chết trong tai kiếp, đều có thể tìm được một tuyến sinh cơ, cũng có cơ hội xoay chuyển Càn Khôn.
Sự trọng yếu của số mệnh có thể tưởng tượng được đấy.
Trở thành người Thiên Quyến chính là sự ban ân của Thiên Đạo cho người sống sót trong thế giới của, có thể nắm lấy một tia tồn tại trong thế giới mới, thậm chí có trụ cột trở nên mạnh mẽ. Bằng không, một khi bước vào chỉ sợ sẽ chết ngay lập tức.
Hơn nữa, theo thiên âm rơi xuống, bản năng Dịch Thiên Hành cảm giác được trên người tựa hồ có diễn sinh ra một thứ gì đó.
Theo đó toàn bộ thân thể cũng khôi phục, những cầm cố trước kia cũng được hủy bỏ, thân thể có thể nhúc nhích thêm một lần nữa. Liền có một nguồn sức mạnh đột nhiên diễn ra đặt trên người bọn họ, đem toàn bộ thân thể từ trên không hướng về phía mặt đất.
Vốn dĩ lực vạn vật hấp dẫn đã biến mất lập tức bắt đầu khôi phục.
“A, Thân thể của ta làm sao bị rơi xuống thế này ?” Xong rồi, nếu cứ tiếp tục như thế chỉ sợ bị té thành thịt bằm, một mảnh xương vụn cũng không tìm được nha.” Có người may mắt sống sót trên không lúc này đang khua tay múa chân, phát ra âm thanh sợ hãi.
“Sẽ không cứ như vậy mà té xuống nha ? Ta đang ở trên độ cao đấy.” Có người liền khoác toáng lên.
“Ca !”
Triệu Tử Yên cũng phát ra tiếng kêu sợ hãi.
Trái lại với mọi người, lúc này Dịch Thiên Hành không có chút kinh hoảng nào, trong tay lóe lên quang mang liền xuất hiện một sợi dây thừng, lập tức dùng sức vung dây một cái hướng về phía Triệu Tử Yên, trong miệng hét to, “Nắm lấy dây thừng, tuyệt đối đừng buông tay. Hiện tại khẳng định chúng ta sẽ rơi xuống mặt đất, nhưng ý trời sẽ không thể để chúng ta cứ thế mà ngã chết đâu. Nắm lấy dây thường, đừng buông tay khi rớt xuống chúng ta có thể ở cùng một chỗ.”
“Còn có Đường Tử Đồng, Trần Tuyết Nhu, Lý Trí Lâm toàn bộ các ngươi cũng nắm lấy dây thừng, tuyệt đối đừng buông tay. Như vậy ở trong loạn thế có thể tự tập cùng một chỗ, mới có thể đảm bảo sự an toàn nhất. Một khi tách ra ai cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì cả/”
Dù có trở thành người Thiên Quyến, trên người có đại khí vận, trong những tình huống bình thường đều có thể hóa nguy thành an. Nhưng Dịch Thiên Hành cũng không muốn dễ dàng đi đánh cược vào nó, ai biết được sẽ xuất hiện bất ngờ gì cơ chứ, vận nhất đều có thể xảy ra.
“Được !”
Đường Tử Đồng các nàng cũng nhìn thấy liền đưa tay nắm lấy dây thừng, một sợi dây thừng đem nhóm người Dịch Thiên Hành nối liền cùng một chỗ.
Dù cho thân thể không ngừng rơi xuống, bọn họ cũng không bị tách ra xa, vẫn gắt gao nằm sợi dây trong tay.
Từ trên trời cao rơi xuống, nhiều người sống sót vốn dĩ ở cùng nhau, hiện giờ cũng đã càng ngày cách càng xa, đã rơi xa vị trí hiện tại, ai cũng không biết mình sẽ rơi xuống nơi vào trong đại lục Vĩnh Hằng này.
Hiện đại đại lục Vĩnh Hằng không có bản đồ nào để xem cả, những bản đồ trước đây đều vô dụng cả rồi.
Nếu thật muốn tản ra không biết năm nào tháng nào mới có thể gặp lại nhau, gặp những chuyện phát sinh bất ngờ, đặc biệt là Triệu Tử Yên thì Dịch Thiên Hành sẽ nuối tiếc cả đời, cả đời tiếc nuối đều không thể bù đắp được.
“Người Thiên Quyến.”
Ngay khi lượng người may mắn sống sót từ trên hư không rớt xuống thì đột nhiên trong hư không truyền đến một giọng nói kỳ dị.
Ngay sau đó có thể thấy một cái bàn tay phật màu vàng trong nháy mắt xuất hiện tại hư không, một phát liền đem vài tên sống sót còn thu vào trong tay, nhanh chóng biến mất trong không gian.
Cái bàn tay này vừa ra tay như một loại tín hiệu nào đó vang lên.
Trong thiên địa, những chỗ động phũ trong Tiên Sơn bất thình lình đều bùng nổ ra các loại thần thông.
Có một bàn tay lớn đột nhiên xuất hiện đem một vài tên bắt đi.
Có khiếm quan triệt để bao phũ thông thiên cuồn vài tên biến mất không thấy.
Rất nhiều người may mắn sống sót đều nhìn thấy, sắc mặt đều trắng bóc, từng người đều sợ hãi không ngừng la lớn.
Tình cảnh này vừa xuất hiện, liền khiến Dịch Thiên Hành kinh hãi khiếp vía. Cái này chính là trắng trợn cướp người à.
Xoạt!
Trong lòng Dịch Thiên Hành liền kinh hãi chỉ nhìn thấy ở hư không phía trước mình liền đột nhiên xuất hiện một bàn tay lớn như bạch ngọc, sau khi xuất hiện lập tức hướng về nhóm người Dịch Thiên Hành vồ tới.
Cái bàn tay ngọc kia như đang che trời, trước mặt nhóm người Dịch Thiên Hành tối sầm cả lại, cùng đem Dịch Thiên Hành bọn họ bắt đi.
Nhưng khi bàn tay ngọc xuất hiện lại xuất một tia thần quang đem bàn tay ngọc đánh ra, tương tụ tia thần quang cũng quét qua đem bắt Dịch Thiên Hành bọn họ đi.
Cũng chưa chấm dứt, lần này lại xuất hiện một luồng kiếm chém tới.
Ba nguồn sức mạnh va chạm với nhưng, nhưng phảng phất ngầm như không có chân chính giao đấu, liền có dấu hiệu ngầm phân biệt đem Triệu Tử Yên, Đường Tử Đồng, Trần Tuyết Nhu ba người cuốn đi.
Dây thừng trong nhát mắt cũng bị phá nát.
“Không !”
Dịch Thiên Hành chứng kiến thấy cảnh vừa rồi, tim gan cũng sắp nứt cả ra liền phát ra một tiếng kêu to, hắn muốn ngăn cản nhưng cản bản không kịp cũng như không có thực lực để ngan cản. Chỉ trong nháy mắt ba luồng thần thông kia xuất hiện cùng biến mất không thấy đâu.
Vốn còn ít người may mắt sống sót thế mà trong nháy mắt đã biến mất hơn phân nửa.
Còn có một bàn tay lớn nhanh chóng hướng về Dịch Thiên Hành bắt tới. Nhưng bàn tay vừa chuẩn bị chụp tới liền bị ngừng lại, cả hư không liền muốn động lại.
“Thế Giới Vĩnh Hằng mới,bên trên Tiên Sơn phong sơn, Pháp Tưởng cảnh không được phép ra tay, kẻ nào làm trái. Thiến phạt chi! Thiên Đạo Gông Xiềng, phong!” Bên trong hư không thiên âm lại tái hiện lần nữa, lần này mang theo thiên uy vô thượng, mênh mông cuồn cuộn, khiến người khác nghe theo không thể trái lại.