Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 3321

( Đã có bản edit mượt. Kính mời quý đạo hữu thưởng thức a ^^)

Chương 3321: Thánh nhân cuộc chiến

Thôn xóm ở phía sau gần Huyền Tẫn Sơn. Ngư dân đang thả câu bỗng nhiên cảm giác được gì đó, hai mắt mở ra nhìn thoáng qua hướng này. Sau đó nở một nụ cười nhẹ.

Tiều phu đốn củi cũng nghỉ tay quay người nhìn qua.

Thấy hai người ôm nhau dưới gốc cây đào cũng khẽ nhếch miệng cười rồi tiếp tục đốn củi.

Nông phu đang trồng cây cũng ngừng tay. Đứng dậy nhìn về bên này. Trên gương mặt khô héo vì nắng gió hiện một nụ cười hiền hòa.

Một căn nhà tranh dưới chân núi. Một vị lão nhân áo trắng đang nằm trên ghế xích đu. Một quyển sách cũ mở ra một nửa che khuất gương mặt. Chòm râu thì bị mấy chú tiểu đồng giật tới giật lui.

Chòm râu bị các chủ tiểu đồng thắt lại thành cái xích đu rồi đu đưa trên đó. Đùa giỡn đến nỗi cười lăn cười bò quên cả trời đất. Ấy vậy mà lão nhân cũng không hề giận một chút nào.

Có một chú tiểu đồng nắm lấy chòm râu của lão nhân trèo lên. Sau đó bò vào trong ngực rồi đứng thẳng người nhìn về phía gốc đào mà trừng to hai mắt, hỏi:
Sơn trưởng gia gia. Người đang ôm Điệp tỷ tỷ là ai vậy?!

Lão nhân cũng không nhúc nhích. Phía dưới cuốn sách đang che mặt bỗng phát ra tiếng nói của lão: Người đó là đạo lữ của Điệp tỷ tỷ, cũng là một đại anh hùng của nhân tộc!

À!!!. Các chú tiểu đồng nghe vậy đều rất tò mò. Xúm xít bám vào chòm râu rồi trèo lên trên ngực của lão nhân mà rối rít hỏi:
Gia gia, người mau mau kể cho chúng ta nghe những chuyện từ xưa tới giờ của vị anh hùng đó đi!

Ha ha ha!

Lão nhân cười to một tiếng rồi nói:
Đến giờ ta ngủ trưa rồi, sau này sẽ kể cho các con nghe!

Nghe vậy, mấy chú tiểu đồng ầm ĩ líu ríu:
Sơn Trưởng gia gia gạt chúng ta. Không ai kể cho chúng ta nghe hết.

Nghe thấy thế, lão nhân vội nói:

Sau này tại cổng thôn. Nếu các con nhìn thấy một vị du phương đạo sĩ, mặt trắng không râu, thân hình mập mạp. Giữ hắn lại, hắn sẽ kể cho các con nghe!

Mấy chú tiểu đồng hỏi gấp: Aaaa! Vậy phải chờ đến khi nào đây !?

Nhanh thôi - Lão nhân trả lời.

Nói xong lão nhân gia ông ta ngủ luôn, đã vậy còn ngáy khò khò nữa!

Mấy chủ tiểu đồng còn đang ầm ĩ. Thấy lão nhân đã ngủ thì tự giác im lặng. Sau đó lại bám vào chòm râu mà tụt xuống đất, mạnh ai nấy chơi.

Thời gian trôi qua thật lâu.

Đôi nam nữ ôm nhau dưới gốc cây đào mới từ từ tách ra. Tình cảm lưu luyến sau bao ngày xa cách thể hiện rõ trên đôi bàn tay nắm chặt của họ.

Hai người ngồi sóng vai trên chiếc ghế dài dưới gốc cây đào. Kể cho nhau nghe những chuyện từ khi ly biệt.

Chỉ khi ở cùng một chỗ với Điệp Nguyệt thì Tô Tử Mặc mới có thể trầm tĩnh lại mà quên hết mọi thứ hỗn loạn ngoài kia.

Giống như giữa thiên địa này chỉ còn hai người họ vậy.

Tô Tử mặc cũng cảm nhận được Sự thay đổi của Điệp Nguyệt sau khi nàng chuyển thế trùng sinh.

Từ thần thái, dung nhan cho đến cử chỉ lời nói bớt đi một phần lạnh lùng. Mà thêm vào đó một chút ngượng ngùng của nữ nhi. Làm cho nàng toát ra một vẻ đẹp động đến lòng người.

Lần này chuyển thế trùng sinh. Điệp Nguyệt không còn là Hồ Điệp nhất tộc mà là Nhân tộc.
Nhưng xung quanh nàng vẫn có rất nhiều Hồ Điệp bay lượn vờn quanh.

Tô Tử Mặc hỏi: Sau khi chuyển thế trùng sinh, ngươi sinh ra ở Huyền Tẫn Sơn hay sao?

Điệp Nguyệt lắc đầu, nói: Ta trùng sinh tại đại thiên thế giới Tây Bắc cương vực , bên kia chiến loạn mù trời, may mắn được sự chiếu cố của đông đảo hồ điệp, ta mới miễn ở chiến hỏa tác động đến, dần dần lớn lên.

Năm ta mười tuổi, một vị nữ tử áo trắng tìm tới ta, đưa ta đến nơi này.

Nữ tử áo trắng?

Tô Tử Mặc khẽ nhíu mày.

Điệp Nguyệt nói: Trước đó nàng không nói thân phận của mình, bây giờ ta khôi phục trí nhớ kiếp trước mới biết được, nàng chính là Tà Đế, cũng là bây giờ đại thiên thế giới Tà chủ.

Năm đó Tà chủ tại trung thiên thế giới chỉ là dáng vẻ tiểu nữ hài, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì trên người có tổn thương, cảnh giới lọt vào áp chế, không có khôi phục lại đỉnh phong.

Tô Tử Mặc gật gật đầu.

Năm đó Phạm Thiên Quỷ Mẫu cùng Ma Chủ, cũng tương tự như vậy.

Tại thời điểm đại kiếp diệt sát võ đạo bản tôn, hàng rào tam giới bị đánh vỡ, Phạm Thiên Quỷ Mẫu khôi phục tu vi, thoát khỏi già nua trạng thái.

Vì sao Tà chủ muốn đưa ngươi đến nơi này?

Tô Tử Mặc hỏi.

Điệp Nguyệt nói: Nàng không có nói tỉ mỉ, chỉ nói là Tây Bắc chiến cuộc hỗn loạn, nàng không có cách nào chiếu cố ta, liền đem ta đưa đến nơi đây.

Tây Bắc...

Tô Tử Mặc như có điều suy nghĩ.

Nguyên bản Luân Hồi Thánh Địa, ngay tại Tây Bắc cương vực!

Điệp Nguyệt nói: Tây Bắc cương vực nguyên bản do Thiên Nhân tộc thống trị, tổng cộng có ba mươi ba thiên cung, Ma Chủ, Tà chủ, Phạm Thiên Quỷ Mẫu, Địa Ngục chi chủ sau khi phi thăng, liền cùng Tây Bắc cương vực ba mươi ba thiên cung bộc phát đại chiến, tử thương vô số.

Năm vạn năm trước, năm đại thánh địa từng giáng lâm Tây Bắc, trợ giúp ba mươi ba thiên cung trấn áp Ma Chủ, Tà chủ, Phạm Thiên Quỷ Mẫu, Địa Ngục chi chủ bốn đạo thế lực, cuối cùng thế cục không ngừng thăng cấp, dẫn đến bộc phát Thánh nhân cuộc chiến.

Song phương đều có Đại Thánh xuất thủ, năm đại thánh địa bên này thương vong không nhỏ, thậm chí vẫn lạc không ít Thánh Nhân.

Thánh nhân cuộc chiến!

Đại Thánh xuất thủ!

Thánh Nhân vẫn lạc!

Chỉ mấy chữ này thôi cũng đủ nói lên chiến hỏa ở Tây bắc thảm liệt đến mức nào.

Sau đó thì sao?

Tô Tử Mặc hỏi.

Điệp Nguyệt nói: "Năm đại thánh địa không thể đánh hạ Bốn đạo thế lực, cường giả khắp nơi tạm thời rút khỏi ba mươi ba thiên cung, song phương riêng phần mình tu dưỡng, trong khoảng thời gian này không có quá lớn động tác.

Ma Chủ Tà chủ bọn hắn mạnh như vậy sao! Vậy mà có thể chống năm đại thánh địa vây công?

Tô Tử Mặc hơi kinh ngạc

Lúc trước nếu Luân Hồi Thánh Địa mạnh như vậy cũng không có khả năng bị hủy diệt.

Huống chi, một kiếp này Luân Hồi Thánh Địa đã hủy diệt, chỉ còn lại Atula, Quỷ, Súc sinh, Địa Ngục bốn đạo.

Điệp Nguyệt lắc đầu nói: Ma Chủ, Tà chủ, Phạm Thiên Quỷ Mẫu, Địa Ngục chi chủ bốn vị này hẳn là đều đã thành tựu Đại Thánh, chỉ là vì sao bốn đạo thế lực có thể chống lại năm đại thánh địa vây công, cụ thể tình hình ta cũng không biết.

Tô Tử Mặc đột nhiên nghĩ đến, tại Tổ Hỏa Thánh Địa thời điểm, Phong Bá từng đề cập qua một sự kiện.

Chu Thiên chi chủ đang bế quan chữa thương.

Bây giờ nghĩ đến, Chu Thiên chi chủ tổn thương, vô cùng có khả năng chính là tại tại ba mươi ba thiên cung chiến trường lưu lại.

Một kiếp này trở về, bốn đạo chi chủ, đều đã thành tựu đại thánh.

Ma Chủ, Tà chủ, cho dù là Địa Ngục chi chủ, thành tựu đại thánh, Tô Tử Mặc đều không để ý.

Chỉ là Phạm Thiên Quỷ Mẫu thành tựu đại thánh, liền mang ý nghĩa muốn tìm ả báo thù, độ khó lại tăng thêm vô số lần!

Cùng lúc đó, Tô Tử Mặc cũng nghĩ minh bạch một sự kiện.

Hơn sáu tỷ năm trước, vì sao các đại thánh địa, muốn điều động Thánh Nhân tự mình giáng lâm tại trung thiên thế giới, thành lập Thiên Đình, phong tỏa trung thiên thế giới.

Thật sự là bốn đạo chi chủ, quá mức cường đại, hậu hoạn vô tận.

Chỉ có Thánh Nhân có được vô tận thọ nguyên, có thể đem bốn đạo chi chủ vĩnh viễn trấn áp tại trung thiên thế giới, không cách nào phi thăng đại thiên.

Ở kiếp này, nếu không phải võ đạo bản tôn cái này dị số đột nhiên xuất hiện, bốn đạo chi chủ, vẫn không có cơ hội đánh vỡ phong tỏa của Thiên Đình.

Trận chiến kia, nhân tộc có tham dự sao?

Tô Tử Mặc hỏi.

Điệp Nguyệt lắc đầu nói: Trận đại chiến kia, cuối cùng đã lên cao đến Thánh Nhân cuộc chiến, thậm chí kéo theo các Đại Thánh Chủ xuất thủ, nhân tộc không Thánh, tham gia vào cũng là không công chịu chết."

Lần nữa nghe được nhân tộc không Thánh, Tô Tử Mặc trong lòng hơi động, nhịn không được hỏi: Tại sao nhân tộc không có Thánh Nhân?

( Converter Vạn Tiếu Ngôn: Gần đây vào buổi sáng rảnh rồi 2 tiếng nên ta converter có chút kĩ lưỡng. Tương lai như thế nào không biết được. Được ngày nào hay ngày ấy. Cố gắng đem đến cho bạn đọc một bản convert ít sạn nhất có thể. Mong quý đạo hữu bớt chút thời gian cho ta một cái comment lấy động lực. khen chê gì cũng được. chúc các đạo hữu buổi sáng vui vẻ a ^^ )

Bình Luận (0)
Comment