Thuyền bay trở về cảng Lorencia Đệ Tam Vệ Thành, Anubis ngụy trang cho Thoth rồi cùng mọi người lên Thuyền Bay đi về Thành Trì Trung Tâm Davias, người nữ Walker đến từ Ai Cập không quay lại Thành Trì Trung Tâm Lorencia, cô ta nói:
“Ở đâu cũng mua trang bị được, ở Davias còn đa dạng về chủng loại hơn Lorencia, bên đó tương ít lựa chọn.”
“Hơn nữa tôi cũng muốn đến Davias, sắp tới tôi sẽ đi Noria nữa.”
Chien the Great nhân cơ hội thả thính: “Em đúng là kiểu người tôi thích, có tâm hồn lãng mạn thích du lịch, thích nhìn ngắm phong cảnh đó đây, nếu em không chê tôi rất muốn được đồng hành với em tới cùng trời cuối đất...!“
Anubis cười khúc khích, chỉ cảm thấy tên này rất “dễ thương”, còn mấy lời xu nịnh ngọt chết ruồi thì như gió thổi qua bên tai mà thôi.
Đoàn người ngồi Thuyền Bay về tới bến cảng Thành Trì Trung Tâm Davias, vừa bước xuống bến cảng đã thấy đám Hoàng, Trang mắt buồn và Katie chờ sẵn.
Hai bên hội họp, làm quen nhau, Phạm Nhã giới thiệu các Walker cho ba người Hoàng, bọn họ biết The Innovators chiêu mộ được thêm ba Walker, hai người làm thành viên không thường trực, nghị viên “từ xa” còn một người chuẩn bị về Việt Nam để vào “biên chế” thì rất là “khiếp sợ”.
Toàn thế giới có mười hai Walker, tính Thoth là mười ba.
Thì The Innovators đã sở hữu bảy người, hơn một nửa!
Thanh niên Hoàng rất là hưng phấn: “Có khi nào toàn bộ Walker sau này đều về chung một nhà The Innovators không nhỉ?”
Chien the Great lắc đầu: “Ở quốc gia tôi có câu, võ không có biên giới nhưng người học võ thì có quốc tịch, chúng tôi đơn giản là những Walker tự do, không phụ thuộc vào tổ chức nào nên khá thoải mái trong chuyện này.”
“Nhưng các Walker mới xuất hiện thì khác, hầu hết đều có tổ chức, thậm chí là quốc gia đứng phía sau cung cấp tài nguyên, có cả một cơ quan hậu thuẫn, phân tích tình báo, huấn luyện chiến đấu, nghiên cứu về Vinh Quang.”
Phó chủ tịch Thoth gật đầu: “Những người này có sứ mệnh và nhiệm vụ riêng của họ, chúng ta có thể lựa những người phù hợp để liên minh nhưng khó có thể để họ gia nhập được.”
Chien the Great dường như là người có “quan hệ rộng” ở nước hắn, nắm khá nhiều tin tức quan trọng:
“Vodka là Walker trực thuộc Điện Kremlin, chỉ nghe lệnh từ Tổng Thống.
Samsung Galaxy là người của gia đình tài phiệt họ Lee, chủ của Samsung Group.
LALISA và Rengoku Kyojuro thì tôi không biết, bọn họ cũng có hoạt động nhưng chưa rõ lai lịch.”
As00071647 cũng kể: “Rengoku Kyojuro thỉnh thoảng xuất hiện trên đường phố ở Osaka, hỗ trợ cảnh sát truy bắt tội phạm có vũ khí, bên đó vẫn còn một lượng lớn súng ống bị tuồn qua chưa thu hồi được.”
Cô gái siêu dễ thương này nhìn Shaka de Virgo: “Cậu ấy học theo anh đó, Shaka de Virgo, anh là niềm cảm hứng của rất nhiều người.”
Phạm Nhã hỏi: “Cô biết cậu ta không?”
As00071647 lắc đầu: “Từng nhìn thấy từ xa nhưng không tiện tiếp xúc, ở Nhật tôi không tiện triệu hồi, không có vật triệu hồi thì tôi vô dụng, không có sức tự vệ.”
“Cậu ta là võ sĩ nhưng lại sử dụng Katana, cũng mặc đồ và để tóc y chang nhân vật Rengoku Kyojuro, chỉ là đeo mặt nạ thôi, tôi nghĩ cậu ấy còn trẻ, cỡ học sinh cấp ba.
Rất là dũng cảm, có tinh thần chính nghĩa cao.”
Phạm Nhã gật đầu.
Chien the Great chép miệng: “Chủ nghĩa anh hùng, tốt đấy chỉ là hơi khinh suất.”
Shen Long nghe vậy liền xỉa: “Làm như ngươi không vậy, đừng tưởng không có ai biết ngươi cũng lén lút đột nhập triệt phá mấy băng nhóm xã hội đen.
Ngươi còn cố tình để lại chữ ký nữa cho người ta biết nữa.”
Chien the Great ngượng: “Cái đó là lãng mạn.”
— QUẢNG CÁO —
Shen Long đâu chịu tha: “Chien the Great dạo chơi ở đây, sao, cảm giác thế nào? Làm siêu anh hùng thích chứ?”
Chien the Great quay sang chỗ Anubis, tiếp tục thả thính, kệ xác Shen Long.
Đoàn người vừa đi vừa trò chuyện, Phạm Nhã nghe được khá nhiều thông tin về các Walker khác, như Richmond H ở Anh Quốc nhiều lần xuất hiện hỗ trợ lực lượng an ninh vây quét tội phạm, Windown98 ở Mỹ cũng như vậy, tay này còn được giới trẻ Mỹ coi là siêu anh hùng đời thực, chuẩn bị dựng phim Hollywood, kể cả tân Walker là LALISA cũng thường xuyên qua lại khu vực Tam Giác Vàng “bắn nhau” với trùm ma túy.
Ngược lại trong Seven Walker, Shen Long, As00071647 và Anubis tỏ ra rất lặng lẽ, chưa từng có thông tin hay hoạt động gì ngoài cái tên của bọn họ, lép vế hơn một số Walker mới nữa.
Điều may mắn là trong tất cả các Walker ở giai đoạn hiện tại không xuất hiện dạng người có tâm lý phản xã hội, phần lớn đều có tư tưởng tích cực, hình tượng cũng rất chính diện.
Đây cũng là lý do vì sao mà bản thân họ dù được coi là “nguồn nguy hiểm cao độ” nhưng vẫn được công chúng mến mộ và đón nhận.
Thanh niên Hoàng nghe kể chuyện của các Walker thì rất là hứng thú, hắn hỏi Shen Long và As00071647: “Hai người có hoạt động gì không?”
Shen Long lắc đầu, As00071647 thì che miệng cười khúc khích khiến Hoàng rất là khó hiểu.
Chien the Great nói: “Shen Long theo chủ nghĩa núp lùm, giấu nghề, phát triển lặng lẽ.
Còn Miharu thì...!ừm, khi nào anh thấy cô ta ra tay sẽ hiểu vì sao cô ta lại không hoạt động.”
Shen Long không có phản bác, hắn thật sự là kiểu người như vậy.
Phạm Nhã thì tưởng tượng cảnh người máy khổng lồ Gundam Exia xuất hiện trên bầu trời Nhật Bản, xả hết động cơ hạt lướt trên nóc những tòa nhà cao tầng, khi đó thế giới sẽ còn rung chuyển dữ dội hơn cả việc các Walker thể hiện năng lực siêu nhiên...
Margaret Martha chỉ cho Anubis chỗ mua trang bị, nữ Walker quyến rũ đến từ Ai Cập nhiệt tình lôi Thoth vào một cửa hàng bán đồ của Phù thủy bóng tối, mấy người còn lại cũng vào bên trong thăm quan.
Thông qua giới thiệu, Phạm Nhã biết Phù thủy bóng tối có hai báu vật chính là quyển sách ma thuật và gậy phép.
Tuy nhiên trong cửa hàng lại trưng bày rất nhiều loại trang bị khác nhau, có cả khiên, cũng không biết cầm bằng tay nào...
Y thấy rất là thắc mắc về “công cụ bay” của những con đường, Thoth, Hoàng vừa bước lên con đường đã có thể triệu hồi đôi cánh của mình như một loại bản năng, ngược lại chúa tể như y thì không có sẵn thứ này mà phải dùng một trang bị là áo choàng để hỗ trợ, võ sĩ cũng vậy.
Anubis rất là hào phóng với Thoth, cô ta bỏ ra 2.000.000 Zen để mua cho Thoth một bộ giáp màu vàng, bộ giáp này không có mũ mà có một cái vương miện đeo ngang trán rất đẹp, không biết xuất phát từ lý do gì mà Anubis chọn cho Thoth thứ này, chắc là giống Leonidovich Hopner...
Gậy phép của Thoth là loại dài giống như Chien the Great, cũng màu vàng, phần chóp có hình đầu lâu làm bằng thủy tinh màu vàng có thể “phát sáng” như đèn cường quang để tạo bóng, sách là loại sách thông thường nhưng được cái là bìa cũng có màu vàng...
Hai thứ này ngốn hết 1.800.000 Zen nữa.
Tổng 3.800.000 Zen!
Chien the Great ghen ghét đến mức đỏ cả mắt: “10 kg vàng, mẹ nó chứ, được phú bà bao nuôi là đây sao?”
Thanh niên Hoàng cũng rất là ghét, trang bị của Thoth tốt hơn loại sản xuất hàng loạt được cấp ở Tòa Tháp, hắn tính nhẩm trong đầu thì cũng chửi như Chien the Great: “Mười hai tỉ, con mẹ nó, chuột sa hũ nếp.”
Trang mắt buồn nghe vậy thì cúi đầu, vo vo áo, nhìn rất là đáng thương.
Katie đứng kế thì thầm gì đó với cô ta, cô nàng mắt buồn này mới vui vẻ lại...
Tới cả Phạm Nhã cũng thấy hết cả hồn, Anubis chơi lớn “quất” hẳn bộ trang bị giá 12 tỉ cho Thoth, nhìn biểu cảm của cô ta còn không thấy xót tiền cho lắm.
Thoth rất là sảng khoái, nhận một cách thẳng thắn, không có từ chối hay muốn tiết kiệm cho Anubis, gã này rất là tỉnh táo, hắn biết đồ càng tốt, mình càng mạnh thì càng bảo vệ được cô ta an toàn.
Anubis đi quanh Thoth một vòng, cực kỳ giống với cảnh Leonidovich Hopner đi quanh Shaka de Virgo, cô ta ngắm nghía gã này từ trên xuống dưới, mặt thấy có vẻ hài lòng vô cùng.
Thoth đang được phủ lớp da ngăm đen giống với Anubis, dáng vóc gã rất cao, chỉ thua Shaka de Virgo một chút, mặc giáp vàng tinh xảo, cầm gậy dài cũng màu vàng, sách phép vàng, phối với diện mạo tà dị, nhìn không khác gì một vị thần Ai Cập cổ đại.
— QUẢNG CÁO —
Đoàn người nhìn Shaka de Virgo, lại nhìn Thoth, Katie nhận xét:
“Người đẹp vì lụa, lúa tốt nhờ phân, từ một Ma Vương, chỉ cần khoác thêm bộ giáp vàng tinh xảo đẹp đẽ vào là cũng thành Thần, không kém Shaka de Virgo cho lắm.
Ngược lại, Shaka de Virgo mặc giáp đen vào thì giống Tà Thần.”
Vừa nói, cô ta lại liên tưởng tới mấy bộ truyện đam mỹ mà mình hay xem, hai người này đưa vào trong truyện thì đúng là hai nhân vật chính...
Phạm Nhã không để ý mấy lời bình phẩm lắm, y rất đơn giản, Leonidovich Hopner cho gì y dùng nấy, không dám đòi hỏi, vừa hay lần này giáp hỏng, về y sẽ tìm cách xu nịnh nữ chúa tể xinh đẹp vĩ đại nhất thế gian của y một bộ giáp mới, chắc chắn không thua đồ của Thoth...
Nghĩ tới đây, Phạm Nhã lại thấy Thoth trông rất là hợp mắt mình, dù sao hai người đều có điểm chung là đẹp đến kỳ cục và đều được phú bà bao nuôi...
...
Phạm Nhã hỏi Margaret Martha liệu có thể dẫn những người này về biệt thự trắng để ra mắt Leonidovich Hopner hay không, đây là những chiến hữu của y.
Margaret Martha bảo là có thể, thế là y cũng yên tâm dắt theo cả bọn về “nhà”.
Đường về biệt thự trắng rất xa, không có xe ngựa, cả đoàn người đi bộ đến chiều tối mới tới nơi, Katie và Trang mắt buồn chỉ là người thường nên nhễ nhãi mồ hôi, những người khác thì đứng trước cửa biệt thự, rất là hồi hộp.
Đây là nơi ở của Nữ Chúa nhà Hopner, Cựu Quân Chủ của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành!
Phạm Nhã chưa bao giờ hỏi Leonidovich Hopner về quá khứ của cô ta, nữ chúa tể và Margaret Martha cũng chưa bao giờ kể, thậm chí cũng chẳng tìm hiểu, khi nào cần nữ chúa tể sẽ tự kể cho y nghe.
Đây là sự tinh tế của Phạm Nhã trong mối quan hệ với Leonidovich Hopner.
Cho nên mới có tình huống rất kỳ cục như hiện tại, các Walker như Chien the Great, Shen Long, As00071647 và Anubis còn biết nhiều thông tin về Leonidovich Hopner hơn người vẫn luôn ở cạnh cô ta là Shaka de Virgo.
Chien the Great mọi khi như đại bàng tung cánh, giờ khép nép như con chim nhỏ.
Shen Long bình thường thế nào giờ cũng vậy, chỉ là khẩn trương nên người cứng như robot, As00071647 cầm gương soi, chỉnh lại tóc tai váy vóc, sợ mình xuề xòa, nữ chúa nhìn lại có ấn tượng không tốt, Anubis cũng giống như cô ta, chỉ có Thoth, Hoàng, Katie và Trang mắt buồn tuy cũng hồi hộp nhưng chưa đến nỗi khẩn trương như các Walker.
Margaret Martha đi vào bên trong biệt thự trắng, một lúc lâu sau, cả tòa biệt thự được thắp sáng rực bởi ánh đuốc, cổng biệt thự mở ra, Shaka de Virgo nhàn nhã đi vào, các đồng bọn lẽo đẽo theo sau.
Leonidovich Hopner đã đứng chờ sẵn, nữ chúa tể đứng giữa con đường lát đá trắng phau, giữa hai hàng tượng ngựa trắng đang chồm lên.
Những người khách đánh giá vị nữ chúa, dung mạo cô quá đẹp, đẹp tuyệt mỹ và vô thực giống như Shaka de Virgo, không, phải nói là Shaka de Virgo đẹp đẽ là nhờ những đường nét của Leonidovich Hopner.
Nữ chúa tể vẫn mặc bộ trang phục trắng nhiều lớp thường ngày, bộ trang phục dài thượt, trắng muốt, thánh khiết và cao quý, cổ áo rất cao, viền áo và ống tay được thêu trang trí bằng chỉ làm từ vàng ròng, lấp lánh sáng dưới ánh đuốc.
Đôi mắt của nữ chúa tể có màu vàng óng, hai vòng lửa rực cháy, sáng và rõ hơn của Shaka de Virgo rất nhiều, giống như hai vầng mặt trời thực sự, mái tóc của cô có màu bạch kim, dài đến eo, xoăn và dập dờn theo từng bước đi của nữ chúa tể, trông như những cơn sóng ngoài biển khơi.
Shen Long đầu tiên, ba Walker còn lại theo sau, quỳ một gối xuống đất hành lễ với Leonidovich Hopner.
Thoth và Hoàng cũng quỳ một gối xuống, chỉ có Katie và Trang là đứng yên bất động, cúi gằm mặt vì Margaret Martha đã căn dặn họ.
Leonidovich Hopner nói: “Ta đã nghe Margaret Martha nói về các người, các người là bạn của Shaka de Virgo thì cũng là bạn của ta.
Nơi này của ta nghèo nàn, không có gì để chiêu đãi các người.”
Phạm Nhã cảm thấy lạ lạ, bình thường nữ chúa tể xinh đẹp vĩ đại không có “trang trọng” như vậy mà rất là hoạt bát...
Đột nhiên y thấy Leonidovich Hopner nháy mắt với mình, còn làm động tác xúc muỗng bỏ vào miệng giống như đang ăn cái gì đó...
— QUẢNG CÁO —
Những người khác tất nhiên không nhìn thấy, bọn họ chỉ biết giọng của nữ chúa nghe rất ấm áp, khác với những gì họ tưởng tượng và “nghe đồn” về Leonidovich Hopner, cô không hề làm họ thấy sợ hãi và áp lực, chỉ cảm thấy người này đem lại cảm giác như một vầng mặt trời ấm áp trong ngày đông lạnh lẽo.
Leonidovich Hopner thấy Phạm Nhã không hiểu “tín hiệu”, thế là làm động tác như đang ăn bít tết...
Phạm Nhã tròn mắt, hiểu rồi!
Y vội tằng hắng mấy tiếng rồi nói: “Thưa ngài, tôi đánh giá rất cao nhà hàng lần trước mà chúng ta dùng bữa cùng với ngài Aegis Hopner, nếu được ngài cho phép, tôi muốn mời ngài cùng với những người bạn đến đó dùng bữa.”
Leonidovich Hopner hài lòng: “Được, các người đứng lên đi.”
Các Walker đứng dậy, bọn họ tự giới thiệu mình với nữ chúa tể, Leonidovich Hopner mỉm cười và chào hỏi tất cả mọi người, cử chỉ của cô rất lịch sự và nhẹ nhàng, thể hiện hết sự cao quý, lễ nghi vốn có của một Cựu Quân Chủ.
Phạm Nhã cảm thấy người này không giống với Leonidovich Hopner mà y biết, y quen với nữ chúa tể cầm quyền trượng vung loạn xạ như hung khí, hay chắp tay sau lưng đi qua đi lại như mấy ông cụ non, thích nằm ườn trên ghế thư giãn, mê đọc truyện kinh dị trinh thám, ưa gõ đầu của y hơn, còn người này...!lạ quá!
Giống như mọi khi, không biết Leonidovich Hopner gọi xe bằng cách thức thần kỳ nào, chỉ biết mấy phút sau một chiếc xe ngựa tinh xảo do hai hàng ngựa kéo, mỗi bên bốn con ngựa trắng cao lớn dũng mãnh đã đỗ ngoài cổng biệt thự.
Xe ngựa kiểu cổ điển có bốn bánh, cũng có người đánh xe, đánh xe là một người đàn ông có tuổi rất đẹp lão.
Leonidovich Hopner đi phía trước, Margaret Martha và Phạm Nhã hai bên, những người còn lại lẽo đẽo bước lên xe ngựa.
Buồng xe rất lớn, Leonidovich Hopner, Phạm Nhã, Margaret Martha, Shen Long, Chien the Great, As00071647, Anubis, Thoth, Hoàng, Trang mắt buồn, Katie tổng cộng mười một mười ngồi cũng không có tí nào chật chội.
Chỉ là, mười một con người, nhét chung vào một buồng xe ngựa, nhìn kiểu gì cũng thấy rất là rộn ràng, nhất là các Walker còn mặc giáp trụ, cầm khí giới, khi xe ngựa rung lắc còn nghe thấy tiếng leng ka leng keng...
Leonidovich Hopner có vẻ rất là thích náo nhiệt, chỉ là không biết vì sao trước đây cô ta lại chỉ ở cùng với Margaret Martha.
Phạm Nhã ngồi trong xe lại nhớ tới hồi nhỏ, rất nhỏ, mấy dì mấy cô ở làng trẻ em lùa hết cả đám trẻ nhỏ lên xe lam đi chơi hội chợ...
Xe ngựa đỗ tại nhà hàng quen thuộc, đoàn người đeo mặt nạ bước xuống đi vào trong rồi lên thẳng phòng “VIP”, Leonidovich Hopner rất là hào phóng, cô ta đãi những người khách một bữa cực kỳ thịnh soạn.
Nữ chúa tể ngồi ở đầu bàn, đầu đối diện là Shaka de Virgo.
Phạm Nhã ăn bít tết, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Leonidovich Hopner, những người Địa Cầu thấy Nữ Chúa nhà Hopner kể cả khi dùng bữa trông cũng rất nhẹ nhàng và lịch thiệp thì học theo, chỉ khổ Hoàng và Chien the Great mặc giáp nặng ngồi đã khó chịu, lại không quen ăn kiểu “từ tốn” lịch sự như vậy nên càng mất tự nhiên.
Phạm Nhã rất là khó hiểu, y đã theo Leonidovich Hopner đi gặp Aegis Hopner, gặp Ludgar W.
Kresnik, cô ta chưa bao giờ cần phải giữ hình tượng, cô ta tùy hứng, cô ta thích gì thì làm nấy, muốn gì thì nói đấy, với tính cách như vậy cùng với địa vị của một người đã đến cuối đường như cô ta, cớ gì Leonidovich Hopner lại gò bó mình với đám bạn của y như vậy?
Lã nào vì mình sao? Phạm Nhã nghĩ mãi mà không hiểu, chỉ có thể kết luận như vậy, Leonidovich Hopner không giữ hình tượng cho bản thân cô ta, mà cho Shaka de Virgo, tới cả vị trí ngồi cũng tôn y lên ngang hàng với cô ta, giống như cách mà cô ta nói:
“Các người là bạn của Shaka de Virgo thì cũng là bạn của ta.”
Phạm Nhã không hề cảm thấy vui, Leonidovich Hopner càng như vậy, y càng lo lắng..