Vĩnh Sinh

Chương 117 - Thế Lực Các Phương

“Đúng vậy, giết chết Tuyệt Mệnh đảo chủ, đem thi thể của hắn mang về môn phái có thể thu được đại công đức. Ta bằng vào công đức này thì có thể tấn thăng trở thành chân truyền đệ tử!”

Vị Trương su huynh cầm đầu lạnh lùng cười, trên người, theo ẩn ẩn có một tia pháp lực!

Hắn là cao thủ Thần Thông Bí Cảnh!

Trong tám đệ tử Thái Nhất Môn này cũng chỉ có Trương Sư Huynh là người duy nhất đạt tới Thần Thông Bí Cảnh, bất quá hắn cũng không có thi triển pháp lực, cũng dựa vào pháp bảo để phi hành, hiển nhiên pháp lực còn chưa tu luyện tinh thâm, chưa luyện thành chân khí. Nhưng mà tu thành thần thông vẫn còn là nội môn đệ tử, có thể thấy được để trở thành chân truyền đệ tử ở Thái Nhất Môn gian nan đến mức nào, cần thực lực mạnh mẽ đến mức nào.

“Nghe đồn Tuyệt Mệnh đảo chủ đã tu luyện tới tầng thứ ba Thần Thông Bí Cảnh, Nguyên Cương Cảnh, phi hành cực nhanh, lại luyện Thiên Cương Tuyệt Mệnh Thủ, một chiêu sát nhân. Chúng ta tuy hợp thành Bát Quái Huyền Thiên Trận sợ là cũng không thể giết chết được hắn, còn bị hắn phản kích giết chết.

Một đệ tử lo lắng nói.

“Ngươi yên tâm, chúng ta tự nhiên là không xung phong đi đầu. Vạn Quy Tiên Đảo lần này mạnh mẽ phát lệnh truy nã đối với bốn mươi đạo tặc, là lần truy nã gắt gao nhất từ trước đến nay. Chưởng giáo Vạn Quy Tiên Đảo đã phát ra ấn chiếu, hiệu lệnh tất cả tán tu trên biển tiến hành vây bắt bốn mươi đạo tặc.” Trương sư huynh cười hắc hắc nói, “Hai tên đạo tặc bài danh bốn mươi, ba mươi chín vừa bị tru sát cách đây không lâu. Hiện tại hẳn là mọi người đều đang tìm kiếm sào huyện của Tuyệt Mệnh đảo chủ này. Chỉ là còn chưa có người tìm được mà thôi. Bất quá hiện, ta biết rõ hắn ở Ác Quỷ Hạp này, âm thầm thông tri cho người của liên minh năm đảo Bất Dạ Đảo, Huyền Không Đảo, Ngao Ngư Đảo, Linh Châu Đảo. Bọn họ vừa nhận được tin tức nhất định sẽ đến đây truy sát, ta nghĩ chỉ khoảng nửa canh giờ nữa là bọn họ sẽ đến.”

“Liên minh năm đảo? Một đám tán tu nhỏ bé mà thôi, có thể làm ra được trò trống gì? Chỉ có đảo chủ Bất Dạ Đảo còn có chút phân lượng.” Một tên đệ tử lạnh lùng hừ một tiếng, “Đám tán tu này đều là có được chút kỳ ngộ nên mới bước vào Thần Thông Bí Cảnh, bất quá bọn chúng vĩnh viễn không có cơ hội tu luyện thành chân khí bởi vì bọn chúng không có công pháp tu luyện.”

Bình thường cao thủ khi có được kỳ ngộ tiên duyên khổ luyện vài chục năm thì co thể bước vào Thần Thông Bí Cảnh nhưng lại không có được công pháp tu luyện thần thông thì cũng vĩnh viễn không có khả năng chuyển hóa pháp lực thành chân khí, chỉ có thể quanh quẩn ở tần thứ nhất mà thôi.

Công pháp tu luyện Thần Thông Bí Cảnh trên cơ bản chỉ có các đại môn phái, hoặc các điển tịch thượng cổ mới có ghi chép lại.

Tuyệt Mệnh đảo chủ vôn là đệ tử của Thiên Tuyệt Tông trong ma môn nên mới có thể tu luyện thành cương khí.

“Bất Dạ Đảo gần đây cũng có chút khởi sắc,thiếu đảo chủ trở thành đệ tử Vũ Hóa Môn, hơn nữa còn có quan hệ với một vài nội môn đệ tử của Vũ Hóa Môn, các tán tu ở hải ngoại cũng không dám đắc tội với hắn.” Trương sư huynh liếm liếm môi nói, “Ta nghe nói có một vài nội môn đệ tử của Vũ Hóa Môn đến làm khách ở Bất Dạ Đảo. Biết được tin Tuyệt Mệnh đảo chủ ở tại Ác Quỷ Hạp thì chắc chắn bọn họ sẽ đi cùng. Để cho bọn họ xung phong liều mạng cùng Tuyệt mệnh đảo chủ, còn chúng ta thì xuất kỳ bất ý, đỡ hao phí sức lực.”

“Không sai! Trương suy huynh tính toán thật chu toàn. Chúng ta cũng xem thử xem thực lực của đệ tử Vũ Hóa Môn xem sao. Vũ Hóa Môn gần đây liên tục xuất hiện nhân tài, dần uy hiếp địa vị của Thái Nhất Môn. Nếu cứ để như vậy, thì sẽ có bất lợi với sự nghiệp dùng công đức định thiên hạ của Thái Nhất Môn chúng ta. Lần này chúng ta đi lịch lãm, sư phó cũng nhắc nhở phải đặc biệt chú ý đến đệ tử Vũ Hóa Môn.” Một đệ tử trầm ổn nói.

“Dùng công đức định Tiên Đạo trong thiên hạ. Đây là sự nghiệp do chưởng giáo chí tôn định ra. Hiện người tu luyện trong thiên hạ đông đảo, ngư long hỗn tạp, hết thẩy đều dùng lực lượng để nói chuyện, bởi vậy có rất nhiều tên cuồng vọng. Nhất định phải định ra một khuôn khổ cho người tu hành trong thiên hạ, dùng luật pháp để ước thúc bọn họ, một khi vi phạm luật lệ thì sẽ bị kiếp số giáng xuống. Đây chính là thế thiên hành đạo.” Lại đệ tử nói ra những lời hùng hồn, “Chuyện này chính là tiên nghiệp của muôn đời, Thái Nhất Môn chúng ta mới là chân chính chưởng quản của Tiên Đạo, thống lĩnh quần tiên, lập ra Thiên cung, Thiên đình!”

“Đây là mục tiêu của tất cả mọi người trong Thái Nhất Môn, mọi cùng phấn đấu, nỗ lực.”

Trương sư huynh thần sắc ngưng trọng nói: “Chúng ta tạm thời không tiến vào Ác Quỷ Hạp, chờ liên minh nă đảo và đệ tử Vũ Hóa Môn đến đi. Bây giờ cư tìm một chỗ ẩn nấp đã, đây ta có một cái Độn Thiên Bảo Phù! Chính là bảo khí sư tôn ban cho trước khi đi, chỉ cần sử dụng cái này thì cao thủ thần thông từ Thiên Nhân Cảnh trở lại đều không thể phát hiện ra tung tích của chúng ta.”

Trong lúc nói chuyện, vị Trương su huynh đã trịnh trọng lấy từ trong ngực ra một ngọc phù, trên ngọc phù này có khảm hoàng kim, tử kim, bạch kim, thanh kim, ô kim năm loại màu sắc, đúc thành một các loại đồ hình, phù chú, bên trong có pháp lực cường đại vận chuyển không ngừng. Phù bảo này phát ra vòng sáng, đem tám đệ tử của Thái Nhất Môn che dấu đi, không còn lại chút dấu vết nào.

Uy lực của kiện linh phù này thật là mạnh, quả thật là cực phẩm bảo khí.

Sau khi mấy người Thái Nhất Môn ẩn nấp được chừng hai nén hương thì từ chân trời loáng thoáng có tiếng gào thét truyền lại, mấy bóng người nặng nề hiện ra, lại có một nhóm người liên thủ bay tới, trong đó có một đạo cầu vồng màu vàng kim, sáng chói. Đạo ánh sáng này phi hành ở tầng thấp, khi phi hành dẫn động nước trên mặt biển, tách ra một khe nước sâu hoắm, dài dằng dặc.

Loại lực lượng này tương đương với lực lượng mấy trăm mã lực!

Đạo cầu vồng này chính là Như Ý Kim Yên được thần thông Bàn Võ Đại Lực tế luyện qua.

……………

“Ác Quỷ Hạp này thật là dài, bên trong quả thực giống như một mê cung.”

Lúc này Phương Hàn, Long Huyên và ma nữ đã tiến nhập vào Ác Quỷ Hạp, Ác Quỷ Hạp này tĩnh lặng vô cùng, vừa đi vào thì đã bị hắc khí tràn ngập bao phủ, bốn phía đều là những cột đá cao vút, tiếng gió rít gào, sống biển vỗ ì ầm.

“Hừ! Mặc cho tên Tuyệt Mệnh đảo chủ này gian hoạt đến mức nào cũng khó mà trốn thoát khỏi cảm ứng của ta! Hắn dùng một ma pháp vụn vặt để đặt ảo cảnh, huyễn tượng khắp nơi, đem đá ngầm, nước non khu vực này hợp thành một, che dấu rất nhiều pháp bảo. Mặc dù có thể che dấu được cao thủ từ Thiên Nhân Cảnh trở xuống nhưng làm sao có thể che dấu được ta?” Diêm trao đổi cùng Phương Hàn.

Sau đó bọn họ bay đến một vùng đá ngầm bi ẩn, bên dưới có dòng nước xoáy mãnh liệt.

Ở chỗ này có khuôn viên chừng hai ngàn mẫu, giống như một cái hồ nước nhỏ, chính giữa là dòng xoáy mạnh mẽ không ngừng quay cuồn, xung quanh là những tảng đá ngầm vững chải, hắc vụ tràn ngập, gió biển rít gào, nước biển ầm ầm giận dữ, thật là kinh tâm động phách.

“Chính là chỗ này, ngươi dùng chân khí mạnh mẽ oanh kích đi!”

“Được!”

Phương Hàn vận chân khí, đánh ra một chưởng, một khối cự mộc hiện ra bay thẳng xuống, mạnh mẽ đánh vào dòng nước xoáy ở bên dưới.

Ba ba ba! Nhưng chưa đánh xuống tới nước biển thì dã bị một lực lượng vô hình ngăn cản, sau đó lớp lớp hắc vụ bị đánh tan, dòng nước xoáy hoàn toàn biến mất, hiện ra một cái đảo nhỏ và một cung điện vững chải trên đó.

Một tòa cung điện lộng lẫy, đẹp đẽ!

Trên cửa cung điện có viết, Tuyệt Mệnh Đảo! Tuyệt Mệnh Thần Cung !

Bình Luận (0)
Comment