Vĩnh Sinh

Chương 1379 - Huyền Công Võ Giới

Không ngờ ở thời khắc nguy cơ nhất. Phương Hàn hiện ra ở trước mặt ba người Phong Bạch Vũ, Phong Dao Quang. Tiêu Hoàng, một cò lực lượng thế như chẻ tre, phá giải sạch sẽ tấm "Đại La Thiên Võng" trên bầu trời kia.

Bất Bại Thiên Chủ Công Tôn Bất Bại. chính là truyền nhân của Phù Sinh Thiên Quân ở Khói Nguyên Vương Triều, pháp lực cao cường, từng cắn nuốt thi hãi Thiên Quán của Võ giới ngã xuống, pháp lực không ở dưới Hoa Thiên Đô.

Hơn nữa, hắn cũng có công năng che dấu khí tức vận mệnh của bản thân, nên không hiện tên ở trên bảng danh sách dự khuyết Thiên Quân.

Võ giới, chính là một thế giới Thần bí nhất trong vạn giới chư thiên, chính là Võ Tổ. chủ tể Võ giới khai sáng, giống như Pháp giới vô cùng cường đại và Thần bí.

Công Tôn Bất Bại chiếm được thi hài Thiên Quân "Võ giới" , được xưng là Bất Bại Thiên Chủ tuyệt đổi pháp lực cao cường, hiếm có sức mạnh nào sánh bằng. Bình sinh không biết chiến thắng bao nhiêu cao thú. chưa từng thất bại.

Phong Bạch Vũ cũng không phải đối thủ. dù sao đổi phương chính là nhân vật có thể sánh ngang với Hoa Thiên Đô. Thế nhưng Phương Hàn vừa xuất hiện, tất cả đạo thuật của Bất Bại Thiên Chủ cũng đều không phát huy được chút uy lực nào. - Ngươi là ai?

Bất Bại Thiên Chủ Công Tôn Bất Bại. Xuân Sinh công tử. còn có Tuyệt Tình công tử kia. dẫn theo mười đại Thần vệ, thân thể đừng lại ở không trung, không động thủ nữa. lạnh, lùng nhìn Phương Hàn. ánh mắt đều lộ ra một tia ngưng trọng.

Phương Hàn cũng không trá lời bọn họ. mà đưa một luồng nguyên khí mãnh liệt nhảy vào trong cơ thể Phong Bạch Vũ. lập tức thương thế trong cơ thể Phong Bạch Vũ hoàn toàn phục hồi như cũ. hơn nữa ở sâu trong cơ thể hắn. một giọt huyết dịch màu vàng lợt bằng cỡ nắm tay. "ẩm" một tiếng liền tan rã. năng lượng cực lớn của huyết địch này trong nháy mắt lan truyền khắp tứ chỉ bách hãi trong trong thân thể hắn.

Một giọt huyết địch hoàng kim bằng cỡ nắm tay này chính là máu huyết của Chung Kết Thánh Vương. Phong Bạch Vũ chứa lại trong cơ thể. vẫn không có năng lực luyện hóa, nhưng hiện tại được Phương Hàn trợ giúp, thoáng cái liền đánh tan ra. lập tức toàn thân hắn đều biến hóa được thoát thai hoán cốt. - Phương Hàn! Ngươi quả nhiên...

Phong Bạch Vũ làm sao còn không biết người đến là Phương Hàn, trong lòng vừa khiếp sợ. lại vừa vui mừng, trâm mối cảm xúc ngôn ngang. Ai cũng không nghĩ tới đúng thời điểm nguy cơ này thì gặp lại Phương Hàn. - Ta đã gặp mặt đám người Linh Lung, khai sáng Kỷ Nguyên Môn. nắm giữ Đan giới thượng cổ. tự thành hệ thống, về sau uy nghiêm của Kỷ Nguyên Môn phải vượt qua Thiên Đình. Chân Lý Thánh Địa, Khởi Nguyên Vương Triều...

Một đạo ý niệm bay vào trong óc Phong Bạch Vũ, lập tức trong đó chuyện Phương Hàn tấn chức Thiên Quân, đánh bại Chiến Vương Thiên Quân Mục Dã Hoàng. Hoàng Phủ Bỉ Ngạn. Dực Thiên Quân. Miêu Lê Thiên Quân toàn bộ liền hiện ra. diễn lại ở trong đầu ba người. Ba người chăng khác nào đi lạc vào cảnh giới kỳ lạ.

Phong Bạch Vũ cũng bị những hình ảnh rầm rộ. mênh mông, tráng lệ này làm cho hoàn toàn chấn động: "Ngay cả Thiên Quân đều bị đánh chết... Ngay cả Thiên Quân đều bị đánh chết..." Phong Dao Quang lại vẫn còn chấn động chưa kinh tinh, đôi mắt đẹp không ngừng nhìn chằm chăm vào Phương Hàn. dường như là đang đánh giá Phương Hàn trên đời tục cùng Phương Hàn hiện tại thay đổi bao nhiêu.

Nàng liền phát hiện Phương Hàn ở thế tục, tuy rằng kiên nghị, đũng cảm. không chỗ nào sợ hãi nhưng vẫn còn có chút khí tức non nớt. thản nhiên ngây ngô. nhưng Phương Hàn của hiện tại. mỗi cái giơ tay nhấc chân là có thể hủy diệt vạn giới chư thiên, một lời nói ra là có thể vặn vẹo quy tắc, sáng lập văn minh, mỗi một bước đi càng có thể vượt thoát kỷ nguyên đánh vỡ thiên địa, lấy khí tức hỗn độn làm vật liệu xây dựng thành văn minh bất hú. hoàn toàn hiển hiện ra trên người hắn. "Đây mới đúng là Phương Hàn trong lòng ta, lốt cục thành lồi..." Phong Dao Quang nói thầm trong lòng.

- Tiểu tử! Ngươi Rốt cuộc là ai?

Xuân Sinh công tử thần sắc có mấy phần tức giận, hắn cũng nhìn ra Phương Hàn xuất

hiện đột ngột này thập phần lợi hại. mặc dù hẳn không sao nhìn ra đối phương là Thiên Quân, hắn cũng không có hành động thiếu suy nghĩ, nhưng thấy đối phương thật lâu không trả lời câu hỏi của mình, rốt cục hắn không nhịn nổi. - Bằng hữu. ngươi là ai? Mau nói ra. khẳng định ngươi không phải hạng người vô danh. có liên quan gì với ba người này? Tuy nhiên ba người này ta là phải định rồi. ngươi tự giải quyết cho tốt. nếu thức thời lập tức bước đi. nếu không ta cũng sẽ không keo kiệt giết thêm một người.

Bất Bại Thiên Chủ Công Tôn Bất Bại. mới đầu nói hai câu thật ra có một chút hỏa khí. nhưng tiếp theo lập tức liền hiện ra răng Nanh sắc bén.

- Bất Bại Thiên Chủ! Nhiều chuyện cùng hắn làm gì. trực tiếp giết hẳn cướp đi ba người này. hoặc là ngay cả tiểu tử không biết trời cao đất rộng này cũng mang theo đi. Tại lãnh thồ Khởi Nguyên Vương Triêu chúng ta, ngay cả Thiên Quân cũng không thể giương oai. huống chỉ là người này?

Tuyệt Tình công tử đã không còn kiên nhẫn.

- Ta là ai. các ngươi không cần biết, Bởi vì có biết cũng vô ích.

Phương Hàn nói:

- Di Bảo ở bên trong Khởi Nguyên Vương Triều, các ngươi lại muốn đối phó với nàng? Chu vện đại ác này không thể tha thứ. hôm nay ba người hết thảy đều lưu lại. có đi ngôn gì đều nói ra đi, ta có thể thỏa mãn một cái nguyện vọng của các ngươi! - Ha ha ha ha ha ha...

Nghe Phương Hàn nói thế. Bất Bại Thiên Chủ Công Tôn Bất Bại giống như là nghe được câu chuyện tiếu lâm hay nhất Thượng giới:

- Cuồng vọng, thật cuồng vọng! Nói như vậy. ngươi cũng là băng hữu của Di Bảo. xem ra còn rất trọng yếu đối với nàng? Chẳng lẽ là dã Nam nhân của nàng? Cũng tốt, ta đang muốn bắt thêm một ít bằng hữu của nàng, có thể nói là "đi mòn gót sắt tim không thấy.." Ngươi cuồng vọng như thế. hay là nghĩ rằng ngươi là Thiên Quân? Cho dù là Thiên Quân, cũng chưa chắc đã làm gì được Công Tôn Bất Bại ta! - Không sai tiểu tử! Chờ ngươi tu luyện tới Thiên Quân hãy nói như vậy đi!

Tuyệt Tình công tử. Xuân Sinh công tử đăng đẳng sát khí. bức tới.

- Thiên Quân? Không sai ta đúng là Thiên Quân...

Đột nhiên ngay lúc đó. Phương Hàn phóng xuất ra khí tức bản thân, cả mảng thiên địa toàn bộ đều tối lại. Bên trong khí tức u ám đó. đột nhiên lại bộc phát ra hào quang rực rỡ xông thăng lên trời cao.

Khí tức Phương Hàn vừa động, liền hoàn toàn nắm trong tay mảnh thiên địa này. bao vây toàn bộ đám người Bất Bại Thiên Chu. Xuân Sinh công tử. Tuyệt Tình công tử. gồm cả mười đại thần vệ phía sau.

Ba người Tuyệt Tình công tử sắc mặt thoáng cái liền thay đổi:

- Thiên Quân! Không ngờ là Thiên Quân? Như thế nào có thể. ngươi như thế nào có thể tu vi là Thiên Quân? Ta rõ ràng không có cảm nhận được khí tức Thiên Quân gì... - Không tốt. mau mau rút đi! Không ngờ hắn là Thiên Quân, chân chính quán vương của Thiên. Tại sao có thể như vậy? Không ngờ sau lưng di Bảo lại có Thiên Quân làm chỗ dựa. đây là một tin tức trọng đại, phải mau mau bầm báo với cấp trên. - Hả? Quả nhiên là Thiên Quân.

Công Tôn Bất Bại lúc mới đầu hơi bối rối một chút, nhưng trong nháy mắt liền hoàn toàn trấn định lại, trong ánh mắt lóe ra ý chí chiến đấu vô cùng vô tận:

- Cho dù ngươi là Thiên Quân, ta cũng muốn cùng ngươi chiến một trận, hãy xưng tên ra. Võ Tổ Đại Chiến Đấu Pháp Thắng Đạo!

_"Ầm ầm!" _ Khí tức long trời lớ đất từ bên trong thân thể hẳn bốc lên. một Cổ khí tức Võ đạo tuyệt thế căn nguyên Thiên Quân, theo bên trong thân thể hắn bùng phát ra.

Ầm!

Hắn từng bước bay vút lại đây. đánh thẳng tới một quyền phá vỡ vòm trời, bay tới hướng Phương Hàn. Một quyên này có ngũ hành đảo ngược, nghịch chuyên âm đương, kết hợp lại. diễn sinh ra sao Bắc đầu bàng bạc. bay tới đánh xuống đầu Phương Hàn. - Không biết tự lượng sức mình.

Phương Hàn nói ra mấy chữ. cũng không có ra tay, trong hai mắt bắn ra một đạo thần quang kỷ nguyên mênh mông bát ngát, công kích về phía đám dòng thác lũ cuồn cuộn kia. Trong khoảnh khắc đó. Công Tôn Bất Bại tướng chừng như biến thành một ngọn lửa. cả người bốc cháy. lực lượng một quyên toàn bộ đều biến mất. sau đó ở trên không trung giãy giụa, kêu gào thể lương thảm thiết.

Công Tôn Bất Bại tưởng có thể sánh ngang với vũ lực tuyệt thế của Thiên Quân, không ngờ bị Phương Hàn nhìn lướt qua một cái. liên toàn thân bốc cháy, rơi vào cảnh sắp tiêu tan thành mây khói. - Chủ nhân!

Mười đại Thần vệ ở phía sau Bất Bại Thiên Chủ. một đám đều mang theo khí tức huy diệt phóng tới. khủng bố đầm đìa. nơi nơi đều hiện ra khí tức hủy diệt chư thiên. Lực lượng của mỗi người đều tương đương với Thiên Chủ mà lại kết hợp thành một cái đại trận.

Mười đại Thần vệ biến thành một tòa thần trận tuyệt thế, chỉ thiên đạp địa, cuồn cuộn cuốn tới công kích Phương Hàn.

Hừ!

Phương Hàn hừ lạnh một tiếng, ngay lập tức. một sóng âm ba chấn động mà ra, đại trận công sát tuyệt thế kia đang vận chuyển đột nhiên im bặt, toàn bộ mười đại thần vệ kêu thảm một tiếng, tất cả tinh khí bay lên. ngưng tụ thành một đám hình cầu. rơi vào trong tay Phương Hàn. mà trên không trung chỉ còn lại mười tấm da người tạp chất.

Mười đại thần vệ trong một tiếng hừ đó toàn bộ diệt vong, biến thành tấm da người.

- Ta liều mạng với ngươi. Võ đạo vô địch. Võ Đạo Môn!

Bị thần quang trong hai mắt Phương Hàn thiêu đốt, toàn thân Bất Bại Thiên Chủ bốc cháy. sau đó hắn làm ra giãy giụa cuối cùng! Toàn bộ thân thể biến thành một tòa môn hộ. hiển hiện ra khí tức Võ đạo vô cùng vô tận. còn kết nối với Võ đạo thế giới, rút ra từ trong đó lực lượng của Võ đạo tuyệt thế.

Nhưng Phương Hàn chỉ lắc lắc đầu. bắn ra một chỉ. một đoàn nguyên khí bắn ra như sao băng, oanh kích tiến vào bên trong môn hộ kia. lập tức môn hộ bùng nổ. Bất Bại Thiên Chủ hét thảm một tiếng. ý chí. linh hồn cả người đều tan biến, biến thành một cái linh hồn mở nhạt, bay lên bầu trời. Còn cái môn hộ do thân thể hắn chuyển hóa thành, thì đang không ngừng cô đọng ở bên trong thần quang, dân dân biến thành một bộ hãi cốt cao lớn. Bộ hãi cốt này có được ý chí võ đạo vô địch, không ngờ là ý chí của Thiên Quân Võ giới.

Bộ hãi cốt này chính là thân thể Thiên Quán Võ giới mà Bất Bại Thiên Chủ dung hợp. Phương Hàn búng một ngón tay đánh bật ra ý chí của Bất Bại Thiên Chú. khiến cho thân thể Thiên Quân Võ giới cùng linh hồn hắn tách ra. sau đó luyện hóa tạp chất bên trong thân thể. trở về như cũ. một lần nữa biến thành thân thể Thiên Quân Võ giới. - Dao Quang! Đây là hài cốt của Thiên Quân Võ giới, có lực lượng tuyệt thế vô địch, ta sẽ cho dung nhập vào thân thể của muội, cho muội có được căn nguyên của Thiên Quân.

Phương Hàn nhìn hãi cốt này vung tay lên. lập tức hãi cốt thu nhỏ lại. khoanh chân mà ngồi, ở trên hư không biến thành một cốt nhân cao bảy tấc, xương trắng trong suốt, lập lòe sáng, khí tức căn nguyên Thiên Quán phóng lên cao. ý chí võ đạo bất khuất bất diệt, có thể xuyên tới tương lai. "Vèo!"

Bạch cốt hình người nho nhỏ bày tấc này, trực tiếp tiến vào mi tâm của Phong Dao Quang.

Phong Dao Quang biến sắc, liên tục thét lên một tràng đài. thúc động ý chí của bản thân áp chế ý chí võ đạo của Thiên Quân kia, bỗng chốc rơi vào trong tu luyện sâu.

Phương Hàn cũng không quản tới. lại tung ra một trảo, bắt ý chí linh hồn của Bất Bại Thiên Chủ nắm trong tay mình.

"Phịch, phịch!"

Xuân Sinh công tử, Tuyệt Tình công tử quỳ sụp xuống, liên tục đập đầu:

- Thiên Quân đại nhân! Chúng ta có mắt không tròng, không nhìn thấy Thái Sơn, tha cho chúng ta đi...

_"Ầm ầm!" _

Nói chưa đứt lời. thân thể hai người đã nổ tan thành bột phấn.

Phương Hàn chỉ bắn ra hai chỉ.

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ

Bình Luận (0)
Comment