Vĩnh Sinh

Chương 1382 - Đông Đào Thiên Chủ

- Khỏi Nguyên Vương Triều quá là hưng thịnh phồn hoa, bên trong hoàng thành xa hoa cướp lấy thiên địa tạo hóa, nguyên tinh nhật nguyệt.

Phương Hàn rào bước trong hoàng thành Khởi Nguyên Vương Triều, cảm nhận khí tức phú quý bên trong. Đông đảo tu sĩ lui tới, phồn hoa đến cực điểm. giao dịch mua bán các loại Pháp bảo hưng thịnh gấp chục lần Thiên Đình mười vạn đại châu.

Thậm chí, Phương Hàn còn có thể thấy ở trong một số cửa hàng có Hoàng già Chí Tiên tọa trấn, bán ra tiên khí vương phẩm, đôi lấy nguyên khí linh mạch Thiên giai.

Còn có một ít Cổ lão Tồn tại từ thời thượng cố. chậm rãi bước đi trên đường phố. muốn mua được một chút Thần vật luyện chế Pháp bảo mạnh mẽ.

Không biết có bao nhiêu Thánh nhân. Chí Tiên thậm chí, cường giả Thiên Địa Đồng Thọ đi trên đường phố hoàng thành rộng lớn. chăng qua không có ai phi hành, đều bước đi không khác gì người thường.

Phương Hàn vừa tiến vào hoàng thành, liền cảm giác được một cỗ lực lượng phong tỏa tất cả pháp tắc. giam cầm nâng lực phi hành của mọi người, dù là Thiên Chủ cũng không ngoại lệ.

Đây là cấm pháp của hoàng thành Khởi Nguyên Vương Triều, xoay chuyển càn khôn điên đảo trời trăng, giam cầm năng lực bảo hộ tôn nghiêm. Nếu mỗi người đều bay đi bay lại ở trong hoàng thành, vậy thì ra thể thống gì nữa?

Chẳng qua bản thân Phương Hàn tu luyện đến Thiên Quân vô thượng, có thể không để ý tới cấm pháp cùng quy tắc hoàng thành. Hơn nữa hắn tinh thông Khởi Nguyên Thần Quyền, câu thông Khởi Nguyên Lực gia tảng lên bản thân, ở trong hoàng thành này liền như cá gặp nước, thi triển pháp lực còn mạnh hơn cả ở bên ngoài.

Tuy nhiên hắn vẫn thành thành thật thật bước đi, cũng không biểu hiện ra sự Thần kỳ của mình, quan sát bổn phía đi vào sâu trong hoàng thành. Dù là thế một hàng bổn người vẫn khiến nhiều cao thủ chú ý.

Tu vi của Phong Bạch Vũ hiện giờ đã hoàn toàn luyện hóa máu tươi của Chung Kết Thánh Vương, tu vi bí hiểm vượt xa Thiên Chủ bình thường, thậm chí còn trên cả Bất Bại Thiên Chủ, Phong Dao Quang dung hợp tất cả tinh hoa tu vi của Bất Bại Thiên Chủ khí tức như núi cao. liếc mắt một cái. cường giả cảnh giới cổ Hoàng cũng kinh hãi vỡ mật, thậm chí tu vi tán loạn, toàn thân sụp đổ.

Loại tu vi này đã sớm vô địch dưới Thiên Quân, dù là chư thiên vạn giới cũng đã hiếm thấy. Cho nên bước đi trên đường, những cường giả cấp bậc cả lão cũng lùi bước, ánh mắt lấp lóe hào quang kinh dị.

Chẳng qua Phương Hàn cũng không nhìn tới những chuyện này. đi thẳng về phía trước.

Cùng lúc đó. không biết hắn suy tính ra được những gì. vẻ mặt hiện lên ý cười nhàn nhạt tàn khốc. Ánh mắt Phong Dao Quang run lên. lập tức biết nhất định Phương Hàn đang tính kế giết kẻ nào đó. nàng hiểu rất rõ Phương Hàn. ở thế tục Phương Hàn cười như thế. liền đại biểu hắn muốn giết người.

Hơn nữa, người hắn muốn giết chắc chắn phái chết, không ai có thể sống sót được.

- Phương Hàn. Di Bảo có rất nhiều kẻ địch ở Khởi Nguyên Vương Triều, chúng ta nghênh ngang đi vào như thế. sợ rằng sẽ bị rất nhiều người theo dõi. Vừa rồi ta cảm giác được những thân niệm lạnh bâng hùng mạnh xẹt qua người chúng ta. dường như là cao thủ...

Phong Dao Quang truyền âm nói với Phương Hàn.

- Không sao. những người này sẽ không có một ai nhìn thấy mặt trời ngày mai. Chỉ cần ta muốn kẻ nào giám sát ta. dù là ở sâu trong thế giới xa XÔI ta bắn một chỉ cũng có thể đánh chết hắn. Chỉ là mặc kệ hắn, gặp Di Bảo trước, nàng nói có kẻ địch nào thì ta giúp nàng giết kẻ đó. dù là Thiên Quân cũng không thoát chết được.

Phương Hàn nhàn nhạt nói.

Một lát sau. bốn người đi tới sâu trong hoàng thành. một tòa cung điện to lớn rộng rãi khí thế hùng hồn như thần miếu xuất hiện trước mắt mọi người. Trước cửa đều là những nữ tử giáp sĩ mặc áo giáp đứng gác, những nữ tử này đều có tu vi Thánh nhân, pháp lực hùng hồn đằng đằng sát khí. ánh mắt lúc nào cũng đánh giá hết thảy những nhân vật đi ngang qua tạo ra một cảm giác nghiêm nghị không thể xâm phạm.

Những nữ giáp sĩ này thấy đoàn người Phương Hàn đi đến, quát lớn:

- Các ngươi là người nào? Đây là phủ đệ Di Bảo đại công chúa!

Nhưng tiếp đó một nữ giáp sĩ thủ lĩnh đi ra từ trong cung điện, thấy đoàn người Phong Bạch Vũ thì ánh mắt sáng lên. nói với thủ hạ:

- Vị này là Phong tiên sinh, Phong cô nương. Hoàng di, các người không được thất lễ. Nhanh vào trong. Di Bảo đại tiểu thư đang gặp khách, một lát nữa sẽ xong, ở chỗ ta vừa được tin nói Bất Bại Thiên Chủ cùng Xuân Sinh công tử. Tuyệt Tình công tử bí mật ra ngoài truy sát các người. Ta vừa muốn bẩm báo chuyện này cho đại tiểu thư định đoạt, không ngờ các vị đã đến. Đến nơi này sẽ tuyệt đối an toàn bên người Di Bảo đại tiêu thư không đủ nhân thủ. khó có thể chống lại Thiên Chủ ám toán. Phong tiên sinh. Phong tiêu thư, Hoàng di đều là cao thủ, tu vi cấp bậc Thiên Chủ thống kích có thể cho đối thủ một đả kích đau đớn. - ừ.

Phong Dao Quang gật gật đầu, liền muốn vào trong phủ đệ. nhưng nữ giáp sĩ thủ lĩnh vừa nhìn thấy là Phương Hàn:

- Vị này là?

- Ta là một vị bằng hữu của Di Bảo ở thế tục. lần này tu luyện có thành tựu, đến đây giúp nàng.

Phương Hàn nhàn nhạt nói.

- Đúng thế, hắn thật là bằng hữu của đại tiểu thư. Nếu đại tiểu thư gặp được hắn. không biết sẽ cao hứng cỡ nào!

Phong Dao Quang vội nói. Nữ giáp sĩ thủ lĩnh kia đánh giá Phương Hàn, gật đầu. cho mọi người đi vào.

"Pháp lực của người này cũng đến cấp bậc Thiên Chủ rất mạnh mẽ, xem ra đại tiểu thư lại thêm một trợ thủ. Nghe nói. đại tiểu thư có một bằng hữu phi thăng từ thế tục tên là Phương Hàn. khuấy động Thiên Đình long trời lở đất. giết không biết bao nhiêu người, lại còn lực chiến Thiên Quân, hay chính là người này. Chỉ là pháp lực của người này hình như không kinh thiên động địa như thế?" Trên tay nữ giáp sĩ thủ lĩnh âm thầm cầm một chiếc la bàn do lường, đang do lường dao động cùng khí tức võ lực của Phương Hàn.

Phương Hàn không để ý tới, tiến vào sâu trong phủ đệ. Những tòa đình đài lầu các. hổ nước tiên cảnh đều lùi xa theo bước chân, hắn bước đi nhàn nhã, kỳ thật là súc địa thành thốn, tốc độ cực nhanh. Mỗi một bước lướt qua không biết bao nhiêu phòng ốc. đi tới trước một phòng tiếp khách thật lớn. liền liếc mắt thấy được Di Bảo đang ngồi trên vương tọa. đang nói chuyện với mấy người.

Di Bảo một thân y phục màu vàng nhạc, dung mạo không khác nhiều với khi còn ở thế tục. nhưng khí tức đã biến đôi nghiêng trời lệch đất, toàn thân tràn ra từng Cổ khí tức Huyền Hoàng chân huyết. lại có một chút cản nguyên Thiên Quân. Không biết chiếm được Thiên Quân nào truyền thụ pháp lực. mỗi một hành động đều có khí tức cầm quyền.

Cùng lúc đó, Phương Hàn nghe được lời đối thoại.

- Di Bảo. cô phải nghĩ cho kỹ. đưa cơ hội đi nơi Khởi Nguyên nhận truyền thùa ý niệm xa xưa cho ta. Nếu không, chỉ sợ cô sẽ bị chút tổn thất.

- Đúng thế. tuy rằng di Bảo cô chiếm được truyền thừa Khởi Nguyên, nhưng dù sao cũng là người ngoài, còn chưa đủ tư cách xưng bá ở Khởi Nguyên Vương Triều. Không bằng hợp tác cùng chúng ta. lần này Hư Vô Thiên Chủ sư huynh đến đây là muốn liên thủ cùng cô. lấy cô làm tiểu thiếp, là ý của Phù Sinh Thiên Quân tác hợp cho các người... - Đúng thế, đây mới là người mạnh liên thủ. Đương nhiên, cô không đồng ý cũng được, chăng qua còn có một thời gian mới đến lúc nhận truyền thừa ý niệm xa xưa. trong thời gian này, cô tự lo cho tốt.

Từng lời nói uy hiếp phát ra từ miệng đám người kia.

Xoạt!

Phương Hàn hạ xuống hoa viên trước phòng khách, Di Bảo cùng đoàn khách nhân đều chuyển ánh mắt sang.

- A!

Chỉ khoảng khắc, sắc mặt Di Bảo hiện lên vẻ khiếp sợ cực độ. thiếu chút đứng lên. chỉ là tiếp đó trấn định lại. vẻ mặt hiện lên nụ cười:

- Huynh đã tới rồi?

- Đúng, ta đã tới rồi. không biết có đến chậm không?

Phương Hàn cười nhàn nhạt, đi vào trong phòng khách. Ba người Phong Bạch Vũ. Phong Dao Quang, Tiêu Hoàng bước theo sau Phương Hàn đi vào, Di Bảo vung tay lên. bốn chiếc ghế xuất hiện cho bốn người ngồi xuống. - Đây là?

Mấy người khách mà Di Bảo đang tiếp đón thấy đột nhiên xuất hiện bổn người khác, đầu tiên là kinh ngạc, tiếp đó vẻ mặt xuất hiện vài phân không vui, trong đó một Nam tử trung niên nói: - Di Bảo, đây là thuộc hạ của cô. tại sao không có quy củ như thế. trực tiếp xông vào đây. không biết chúng ta đang thương lượng đại sự hay sao?

Nam tử trung niên này mặc một thân áo sấm. sắc mặt lạnh như băng, ngón tay thon dài. nhưng mỗi ngón đều mang theo sáng bóng ma ảo có lực sáng thế. Tùy ý một tay có thể chấn động vũ trụ càn khôn, phát ra khí tức có thể làm vạn vật thuần phục, hiển nhiên là một vị bá chủ vô thượng.

Ngoài ra còn có mấy Nam nữ, thần sắc đều đầy khinh thường, vừa nhìn là biết không phải Di Bảo tiếp khách, mà là đến áp chế bức bách.

- Hư Vô Thiên Chủ lần này ngươi tới thương lượng đại sự gì? Hay là vì bức bách ta? Đúng rồi. ta nghe được tin nói là Bất Bại Thiên Chủ Công Tôn Bất Bại đi giết các bằng hữu của ta, nhưng hiện giờ các bằng hữu của ta đã đến đây yên lành, các ngươi còn có gì để nói?

Di Bảo cười lạnh không thôi nhìn Nam tử trung niên kia. dường như có Phương Hàn ở cạnh, nàng liền có chủ kiến, không sợ bất kỳ kẻ nào!

-ổ? Nam tử trung niên Hư Vô Thiên Chủ nghe đột nhiên Di Bảo trở nên cứng còi, nhìn bốn người Phong Bạch Vũ, Phong Dao Quang, Tiểu Hoàng, Phương Hàn:

- Thì ra cô không sợ. bốn người này không bị Bất Bại Thiên Chủ giết? Nhưng mà cũng tốt, Bất Bại Thiên Chủ thất thủ là hắn sơ sót. nếu cô không đáp ứng điều kiện của ta, chỉ sợ lần sau bốn người này không có cơ hội tốt như thế. - Di Bảo. kẻ này là ai?

Phương Hàn trực tiếp hỏi.

- Hắn gọi Hư Vô Thiên Chủ là đệ tử Hà Đồ Thiên Quân ở Khởi Nguyên Vương Triều, năm xưa được kỳ ngộ có một kiện thân vật Tiên Thiên Nguyên dung nhập vào thân thể, là vật chất phun ra từ Cánh cửa Vĩnh Sinh, đúc thành một tòa Tiên Thiên Môn. Còn tu luyện Hư Vô Chiến Đồ Thần Lục, thực lực rất mạnh, cho nên mới kiêu ngạo như thế. Trước giờ vẫn đối nghịch với ta. lần này đến tận cửa bức bách muốn ta buông bỏ cơ hội đi nơi Khởi Nguyên nhận truyền thừa từ ý niệm xa xưa, đồng thời còn muốn nạp ta làm tiêu thiếp. Nói cái gì kẻ mạnh liên thủ, huynh nói nên làm gì đây?

Di Bảo cười nói với Phương Hàn.

- Vậy sao?

Phương Hàn nhàn nhạt nói:

- Có ý nghĩ này, là có thể giết được.

Vừa nói. hắn trừng Hư Vô Thiên Chủ bên kia:

- Hư Vô Thiên Chủ bây giờ cho ngươi hai con đường: thứ nhất là quy xuống xin tha. ta cho ngươi xéo đi, thứ hai là lập tức chết ở đây. Hai con đường là sống là chết, do ngươi tự chọn.

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ

Bình Luận (0)
Comment