Vợ Bé Nhỏ

Chương 2

Trần Quả ra khỏi buồng tắm, nhìn thấy Tiêu Tề đã ngồi ở trên giường, trên mũi treo một cặp kính mắt viền vàng, trên tay cầm một quyển sách thật dày. Trần Quả nhìn thấy hắn thay áo tắm, tóc tai cũng có chút ẩm ướt, chắc là ở một phòng tắm khác tắm rửa sạch sẽ, không khỏi có chút quẫn bách, "Xin lỗi, thời gian em chiếm dụng buồng tắm quá lâu."

Tiêu Tề khép sách lại, khóe môi lộ ra một độ cong, "Không sao, nơi đây tổng cộng có năm cái phòng vệ sinh, cái trong phòng ngủ là tôi cố ý để cho một mình em dùng."

Trần Quả nghe thấy hai chữ "Một mình", lại nghĩ đến bồn tắm cực lớn trong phòng tắm nhỏ bé kia, trong lòng hơi thất vọng, trên mặt lại không biểu hiện ra, thân thể có chút cứng ngắc đi về phía hắn.

Tiêu Tề liếc nhìn không nháy mắt theo dõi vẻ mặt cậu, hắn cơ hồ có thể xác định "Em trai" đã lâu không gặp này vẫn là xử nử, trên gương mặt xinh đẹp nổi lên đỏ ửng, trong đôi mắt hơi nước mịt mờ, giống như là sắp rớt ra nước mắt đến nơi, nhìn thấy khiến người trìu mến. Ngũ quan của cậu có năm phần tương tự Trần Thiến, Tiêu Tề hoảng hốt luôn cảm thấy như là về tới mấy năm trước, chỉ là Trần Thiến luôn tùy ý lộ ra ý cười vừa tươi tắn vừa xán lạn, không giống như người trước mắt này, trong trầm tĩnh mang theo một luồng ngượng ngùng không giấu được.

Hắn còn chưa phục hồi tinh thần lại, Trần Quả đã chạy tới trước mặt hắn, tỉ mỉ ngắm nghía mặt mũi hắn, nhìn một hồi lâu, mới nhẹ nhàng cảm thán, "Anh đeo kính vào rất dễ nhìn."

Tiêu Tề lấy lại tinh thần, kéo cánh tay của cậu, vốn chỉ muốn kéo cậu đến trên giường, ai biết thanh niên chủ động vô cùng, sau khi lên giường thì khóa ngồi ở trên đùi hắn, cẩn thận từng li từng tí một ngồi xuống, có chút bất an hỏi: "Như vậy sẽ rất nặng sao?"

Tiêu Tề sửng sốt một chút, rồi lắc đầu. Trần Quả mới yên lòng, hai tay có chút cứng ngắc ôm cổ của nam nhân, sau khi ôm đôi mắt khó có thể khống chế nhìn đến đôi môi, hình dáng môi Tiêu Tề nở nang, cậu đã từng xem qua dáng dấp nó lúc hôn môi, dưới màu xanh biếc dạt dào của cây đào. Cậu khi đó mới mười ba tuổi, vốn thèm ăn muốn đi hái quả đào còn chưa hoàn toàn chín muồi, mới vừa bò đến trên cây, liền thấy chị dẫn theo bạn trai lại đây, hai người nói cười vui vẻ. Trần Quả có tâm tư của mình, không có lên tiếng quấy rối, trái lại ẩn giấu mình kỹ hơn một chút, cậu nghe đôi tình nhân cười đùa, đột nhiên tất cả âm thanh im bặt, làm cho cậu không nhịn được tò mò từ cành lá thò đầu ra, liền thấy bọn họ đang hôn nhau.

Hình ảnh trai đẹp gái xinh ôm nhau hôn môi vô cùng lãng mạn, nhưng toàn bộ suy nghĩ của Trần Quả đều đặt ở trên môi trên cái miệng này, nhìn nó bị chất lỏng nhiễm ướt, nhìn nó trở nên đỏ lên, nhìn nó mút lên hai cánh hoa khác tô vẽ thêm sự xinh đẹp đỏ tươi.

Còn hiện tại, chúng nó ở trước mặt mình, vẫn đầy đặn như vậy, giỏi hấp dẫn ánh mắt người giống như trước.

Tiêu Tề thấy cậu nhìn mình chằm chằm chăm chú gần hai phút, có chút không rõ nhíu mày với cậu, "Làm sao vậy?" Hắn vừa dứt lời, Trần Quả liền chồm tới gần, dùng đôi môi mềm mại hôn hắn.

Trần Quả không có hôn sâu, cậu chỉ có ý nghĩ ấn môi mình lên mút hai mảnh bờ môi, như thăm dò đưa ra đầu lưỡi liếm liếm mặt trên, thấy Tiêu Tề không có né tránh, mới lớn mật dùng đầu lưỡi miêu tả phía trên vành môi, dùng đầu lưỡi cảm thụ một lần đôi môi thường xuyên xuất hiện  trong mộng của mình. Cậu liếm láp qua lại, mút hơn nửa phút, rồi không biết nên tiếp tục làm sao, đang xấu hổ muốn lui ra, đã bị tay Tiêu Tề đè xuống sau gáy, làm sâu sắc hơn nụ hôn.

Đầu lưỡi linh hoạt cuốn lấy cái lưỡi non mềm do dự muốn rụt về, quấn quýt hút vào khoang miệng mình, mút mát một trận, bắt đầu tiến vào khoang miệng đối phương, trên hàm cùng niêm mạc thậm chí là hàm răng đều liếm qua một lần, cuối cùng là mang theo mút hôn kịch liệt.

Trần Quả bị động thừa nhận nụ hôn đầu của hắn, khoang miệng Tiêu Tề không có chút mùi lạ nào, chỉ có hương bạc hà mát mẻ, cậu ngậm nước bọt của đối phương, trong hoảng loạn nuốt xuống, nước bọt trong miệng mình cũng bị đối phương hút sạch sành sanh, hôn đến lúc cậu đã có chút không thở được, Tiêu Tề mới buông cậu ra.

Lúc tách ra giữa bờ môi còn tương liên với nhau bằng một sợi chỉ bạc dâm mỹ, Tiêu Tề liếm rơi sau đó liếm liếm nước bọt trên môi cậu, thấp giọng nói: "Nụ hôn đầu sao?"

Trần Quả có chút ngượng ngùng, gật đầu thừa nhận. Tiêu Tề liền hôn thêm một cái lên trên môi cậu, âm thanh khàn khàn, "Vậy tôi sẽ ôn nhu một chút.

Trần Quả mặt đỏ bừng, Tiêu Tề muốn gỡ kính mắt xuống, lại bị cậu ngăn cản, đánh bạo hỏi: "Có thể cứ như vậy làm hay không?"

Tiêu Tề dừng một chút, sờ sờ hai má hồng thấu của cậu, cúi đầu ghé vào lỗ tai cậu, mút mút vành tai trắng mịn, "Lấy cái gì để trao đổi?"

Trần Quả bị liếm sắc mặt càng đỏ hơn, hô hấp dồn dập, phát ra tiếng thở nhẹ nhàng, cậu mở to con ngươi ửng đỏ, một hồi lâu mới nghĩ ra được, "Em... Em có thể liếm..."

Cơ hồ mỗi nam nhân đều không cự tuyệt được khoái cảm khẩu giao, đặc biệt là loại người như Tiêu Tề trên thực tế đã cấm dục rất lâu, bản thân hắn cũng chẳng có bao nhiêu trải nghiệm được người khẩu giao. Hắn đã thấy chàng trai là vợ mình mở ra áo tắm, tay cũng còn đang run rẩy, lúc nhìn thấy tính khí đã hoàn toàn cương đẩy lên thành một túp lều nhỏ, hơi sửng sốt một chút, nhưng vẫn là không chút do dự cởi quần lót, đem tính khí hoàn toàn lộ ra.

"Thật lớn..." Trần Quả cho dù tiếp xúc với tình ái không nhiều lắm, nhưng cũng rõ ràng tính khí của Tiêu Tề so với tiêu chuẩn trung bình mà nói lớn hơn nhiều, ít nhất so với mình lớn hơn rất nhiều. Tay cậu hơi nhỏ, phảng phất giống như không nắm hết một vòng, cậu đỏ mặt liếc mắt nhìn Tiêu Tề một cái, tiếp tục khích lệ, "Cũng rất dài, có phải hơn 20 cm?"

Tiêu Tề nở nụ cười, cố ý hù dọa cậu, "21.5 cm, có lẽ có thể trực tiếp tiến vào bên trong tử cung của em."

Trần Quả nghe được câu này, mặt đỏ càng lợi hại hơn, cắn môi một cái, trong đôi mắt mang theo e lệ mong đợi, hoàn toàn không có một chút sợ sệt, "Vậy chắc chắn sẽ rất thoải mái."

Tiêu Tề nghĩ vợ bé nhỏ của mình không chừng có thể sẽ là một người vô cùng có năng lực trong chuyện tình ái.

Trần Quả xấu hổ mang theo damdang nhìn cái khí cụ thẳng tắp có chút hù người kia, phía trên có gân xanh dữ tợn, quy đầu to bằng quả trứng gà, màu sắc là màu đỏ tím. Trần Quả đến gần, thăm dò lè lưỡi liếm liếm, cũng không có mùi gì lạ, lại tiếp tục liếm lên.

Tiêu Tề cúi đầu nhìn vợ nhỏ duỗi ra đầu lưỡi màu đỏ liếm láp dương v*t của mình, có chút lớn mật có chút cẩn thận từng li từng tí một, thỉnh thoảng còn nâng mắt lên liếc nhìn hắn một cái, lặp đi lặp lại, vừa sốt sắng rũ mắt xuống kiểm tra, giống như con mèo nhỏ uống nước, liếm dương v*t hắn.

Trần Quả có chút hối hận chính mình mới vừa rồi tại sao không dùng tay kiểm tra một chút phương thức khẩu giao chính xác, hắn cảm thấy được chỉ dùng đầu lưỡi liếm dáng vẻ người đàn ông này thật sự giống như cũng không có quá thoải mái, thần sắc vẫn bình tĩnh, cũng may dương v*t cũng không có mềm xuống. Cậu đem cả cây tính khí đều liếm ướt, chú ý tới mã mắt trên đỉnh quy đầu, liên tưởng đến nam nhân bình thường đều dùng nơi này đi tiểu thì..., nhưng chỉ do dự nháy mắt, liền liếm lên.

A, mùi vị có chút tanh có chút mặn, bất quá cậu rất yêu thích.

Trần Quả cơ hồ có chút say mê bắt đầu liếm láp mã mắt nam nhân, đem chất lỏng dính nị đều nuốt vào trong cổ họng, đầu lưỡi chuẩn bị xoay một vòng quét lên quy đầu mẫn cảm, trong lúc cậu không chú ý, vẻ mặt Tiêu Tề từ từ xảy ra biến hóa.

Thật thoải mái, thoải mái hận không thể trực tiếp đâm dương v*t của mình vào trong cái miệng non mềm kia.

Tiêu Tề hơi nhíu lông mày, cảm thụ được xúc cảm khi nhẹ khi nặng trên quy đầu, đầu lưỡi ướt át liếm ướt tính khí, vợ nhỏ vẫn cứ đảo xung quanh nơi mã mắt, căn bản không biết khẩu giao chân chính là làm thế nào. Tiêu Tề nhịn một phút chốc, vẫn không có nhịn nổi, "Như vậy không đúng."

Trần Quả mờ mịt ngẩng đầu nhìn hắn, mang trên mặt ngượng ngùng, "Quả nhiên không đúng sao? Vậy phải làm sao? Dạy em một chút đi."

Nhìn dáng dấp một bộ bảo bảo hiếu học của vợ nhỏ, Tiêu Tề nhịn không được cười cười, "Há mồm ra, ngậm vào, giống như hút kẹo que."

Nghe đến hai chữ "Kẹo que", Trần Quả như là nghĩ tới điều gì, thần sắc có chút không tự nhiên, một giây sau liền ngoan ngoãn gật đầu, "Được." Cậu hé miệng với quy đầu khổng lồ kia, cũng không có mười phần tự tin có thể ngậm nó vào, bất quá cũng may tuy rằng căng kín vòm miệng của mình, cậu vẫn ngậm được một phần, nỗ lực mút.

Khoái cảm dữ dội khiến da đầu Tiêu Tề có chút tê dại, nhưng như vậy còn thiếu rất nhiều, "Ngoan, ngậm sâu hơn một chút, đầu lưỡi chuyển động, ve vuốt trên dưới."

Trần Quả ở trường học là học sinh cần cù hiếu học nhất, học thứ gì cũng hết sức chăm chú. Giờ khắc này cậu tựa hồ cũng trở thành học sinh, dưới sự dạy bảo của thầy giáo, nỗ lực nuốt vào cái dương v*t to dài kia, dùng đầu lưỡi hầu hạ nó, lay động trên phần đầu phun ra nuốt vào. Khoang miệng cậu đem dương v*t hút rất căng, quá nhiều nước miếng không được khống chế từ khóe miệng chảy ra, sau khi nghe thấy hô hấp hỗn loạn của người trên đỉnh đầu, trong lòng cậu có một tia cảm giác thành công, muốn cho chồng mình càng trở nên thoải mái hơn, không nhịn được đem thịt hành tráng kiện  mạnh mẽ nuốt vào sâu bên trong.

Đẩy đến cuống họng buồn nôn mới làm cho cậu không thể không phun dương v*t mỹ vị ra, nghiền ép một hồi lâu. Tiêu Tề vội vã vỗ lưng cậu, vội đưa nước đã chuẩn bị sẵn ở đầu giường cho cậu uống một hớp, Trần Quả mới khá hơn một chút.

Môi cậu trở nên đỏ bừng, nhìn cực kỳ quyến rũ, trong đôi mắt cũng tràn đầy nước mắt, nước long lanh khiến người thương mến, đặc biệt cậu còn thành khẩn nói xin lỗi, "Xin lỗi chồng, là em không làm tốt."

Tiêu Tề không có cách nào lại bắt nạt cậu, chỉ có thể đổi sang biểu cảm ôn nhu, ôm cậu vào trong ngực dỗ, "Không sao, lần đầu tiên làm không tốt thôi."

Trần Quả vẫn không muốn từ bỏ, "Sau này em sẽ cố gắng. Chồng à, ngày hôm nay dùng miệng phía dưới trước có được hay không?"

Tiêu Tề cả người chấn động, vốn tình dục đã có chút phai nhạt bị câu nói này cọ xát lại tăng vọt lên.
Bình Luận (0)
Comment