Vợ Chồng Giỏi Diễn - Thanh Sắc Địa Qua

Chương 49

Gần đây, Ninh Trác Trí biết mình đang rất khó khăn.

Lâm Huệ Cẩm đã yêu cầu bảo vệ tài sản trong khi ly hôn, bà nắm rõ từng khoản tiền mà Ninh Trác Trí đã chuyển nhượng tài sản! Phần lớn tài sản của Ninh Trác Trí đã bị đóng băng.

Anh em Ninh Lăng Trần đều có cổ phần trong Tập đoàn NS nhà họ Ninh, Ninh Trác Trí không chiếm ưu thế, vì vậy ông đã tính toán mở công ty riêng bên ngoài và sử dụng quyền lực trong tay để tận dụng nguồn khách hàng và dây chuyền sản xuất của NS để liên tục cung cấp cho công ty của mình.

Lâm Huệ Cẩm yêu cầu bảo vệ tài sản cũng có nghĩa cắt đứt nguồn tiền của Ninh Trác Trí, hiện tại ông đang rất khó khăn!

“Lâm Huệ Cẩm, chúng ta đã là vợ chồng bao nhiêu năm, còn có hai đứa con, bà có cần phải quyết tuyệt như vậy không? Chúng ta cũng đã lớn tuổi rồi, không thể hòa bình chia tay sao?”

Ninh Trác Trí hẹn gặp Lâm Huệ Cẩm để bàn về việc ly hôn.

Lần đầu tiên, Ninh Trác Trí cúi mặt xin Lâm Huệ Cẩm tha cho ông.

“Không được.”

Lâm Huệ Cẩm lạnh nhạt đáp.

“Tôi phải lấy lại những gì thuộc về tôi, một đồng cũng không được thiếu.”

“Bà muốn lấy lại của bà thì được!”

Ninh Trác Trí tức giận, giọng cao vút: “Tôi đồng ý! Chúng ta ly hôn, chia tài sản theo tỷ lệ 50-50 được không? Nếu bà rút đơn kiện và dừng yêu cầu phân chia tài sản, chúng ta có thể bàn bạc đàng hoàng.”

Lâm Huệ Cẩm lại lắc đầu: “Không được, cứ để tòa án phán quyết đi, tôi có thời gian đợi.”

“Lâm Huệ Cẩm!”

Mặt mũi Ninh Trác Trí tối sầm lại: “Bà cố tình đúng không! Bà biết hết mọi chuyện, bà đã tìm hiểu rất rõ về việc tôi chuyển nhượng tài sản mà vẫn nhẫn nhịn, bà đang đợi ngày này để hủy hoại tôi phải không!”

“Ninh Trác Trí, bây giờ tôi càng nhìn ông càng thấy ghê tởm.”

Lâm Huệ Cẩm đột ngột nói.

Lâm Huệ Cẩm đột nhiên nhận ra rằng Ninh Trác Trí đã già rồi, ông sắp 60 tuổi, dù có chăm sóc thế nào cũng không thể tránh được việc lão hóa, nhuộm tóc cũng không che giấu được những sợi tóc bạc, còn có những nếp nhăn trên khuôn mặt, Ninh Trác Trí thật sự đã già.

Bỗng dưng Lâm Huệ Cẩm cảm thấy nhẹ nhõm, thật sự nhẹ nhõm, người đàn ông này đã không còn xứng đáng để bà tiếp tục lãng phí thời gian mà căm ghét.

Lâm Huệ Cẩm rời khỏi quán cà phê, ngồi trong xe bảo tài xế lái đến nhà họ Bùi, bà mua một ít thực phẩm bổ dưỡng để mang đến cho Bùi Ôn Ôn.

Khi ngồi trong xe, Lâm Huệ Cẩm cảm thấy có chút mơ màng, không tự chủ được mà những giọt nước mắt lăn dài xuống.

Hôm nay, Ninh Trác Trí cầu xin bà tha cho ông, bộ mặt tức giận của Ninh Trác Trí làm trong lòng Lâm Huệ Cẩm rối bời.

Thật ra, Ninh Trác Trí cũng chỉ là một người đàn ông bình thường, chẳng có gì đặc biệt, nhưng bà đã mất cả đời để nhìn rõ điều này.

Lâm Huệ Cẩm chưa từng nói với ai, mà cũng chưa bao giờ muốn thừa nhận, rằng suốt bao năm qua, bà không ly hôn vì bà thật sự yêu Ninh Trác Trí.

Bà đã yêu ông suốt bao năm, những cảm xúc khó dứt bỏ đã tồn tại trong bà suốt ngần ấy năm.

Con trai bà giống Ninh Trác Trí nên Lâm Huệ Cẩm vừa yêu vừa ghét Ninh Lăng Trần. Còn con gái thì lại không giống Ninh Trác Trí, nhưng lại có tính cách hay làm nũng và bám mẹ, giống hệt kẻ thứ ba Khương Nhược Linh, vì thế Lâm Huệ Cẩm ghét con gái, bà đem hai đứa con ra để trút giận Ninh Trác Trí, giả vờ như không quan tâm đến chuyện Ninh Trác Trí ngoại tình. Bà nghĩ nếu con cái có thể làm Ninh Trác Trí đau khổ, thì đó sẽ là cách trả thù ông, nhưng cuối cùng, người bị tổn thương lại là bà.

Hơn hai mươi năm rồi, Lâm Huệ Cẩm đã bị mắc kẹt trong cái lồng hôn nhân suốt hơn hai mươi năm.

Nhưng Lâm Huệ Cẩm là Lâm Huệ Cẩm, bà là con gái duy nhất của nhà họ Lâm, bà vẫn luôn giữ sự tỉnh táo và lý trí. Vì vậy, bà đã chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc ly hôn hôm nay từ lâu, để Ninh Trác Trí chuyển nhượng tài sản trong tầm kiểm soát của bà, để ông nuôi dưỡng tham vọng mở công ty bên ngoài, để ông mở rộng phạm vi và đổ toàn bộ tài sản của mình vào đó. Sau đó, bà sẽ thu lại mạng lưới, khiến Ninh Trác Trí không thể gượng dậy!

Lâm Huệ Cẩm không chỉ muốn một nửa tài sản của mình, bà muốn sự trả thù, muốn Ninh Trác Trí phá sản để bù đắp cho sự căm hận của mình!

Khi Bùi Ôn Ôn mang thai bảy tuần, cô ấy đi kiểm tra thai lần đầu. Cả nhà đều rất lo lắng, Ninh Lăng Trần đặc biệt xin nghỉ để đi cùng cô ấy, cả nhà cùng đến bệnh viện.

Khi đến bệnh viện, họ vô tình gặp phải Ninh Điềm Điềm và Khương Nhược Linh.

Mặt mày Ninh Điềm Điềm bầm dập trông rất đáng sợ, không biết sao lại như không thể đi nổi, Khương Nhược Linh đang đẩy cô ta bằng xe lăn ra ngoài.

Khi Khương Nhược Linh nhìn thấy Ninh Lăng Trần, sắc mặt bà ta lập tức thay đổi, vội vàng đẩy Ninh Điềm Điềm đi.

“Chuyện gì vậy, có phải bị tai nạn xe không, sao lại bị thương thế này?”

Chu Văn Tú nói nhỏ.

Bùi Văn Chi nói: “Haiz, đừng quan tâm đến họ, chúng ta vào trong thôi.”

Kết quả kiểm tra rất bình thường và khỏe mạnh, cuối cùng cả nhà cũng yên tâm.

Lâm Huệ Cẩm không yên tâm, đặc biệt gọi điện hỏi thăm tình hình.

Ninh Lăng Trần mỉm cười nói chuyện với Lâm Huệ Cẩm một lúc lâu.

Khi chuẩn bị tắt máy, Lâm Huệ Cẩm thở dài: “Ôn Ôn đã mang thai rồi, sao Noãn Noãn vẫn chưa có tin tức gì, con bắt con bé đi kiểm tra đi.”

Ninh Lăng Trần ngẩn người, đột nhiên anh cũng cảm thấy lo lắng.

Vào buổi tối, Ninh Lăng Trần gọi điện cho Ninh Noãn Noãn, nói về việc gặp phải Ninh Điềm Điềm ở bệnh viện.

Ninh Noãn Noãn phấn khích nhảy bật lên từ ghế sô pha!

“Trời đậu! Không phải là bị Trình Xuyên đánh chứ, chắc chắn là vậy! Ha ha ha, cuối cùng cô ta cũng gặp quả báo rồi!”

Ninh Lăng Trần lại không cảm thấy vui vẻ, từ lâu anh đã không còn quan tâm đến nhà của Ninh Trác Trí và Khương Nhược Linh nữa.

“Mẹ gọi điện cho anh nói sao em vẫn chưa có thai, bảo em đi bệnh viện kiểm tra xem sao.”

“... Anh à, em mới kết hôn vào dịp Tết Nguyên Đán, bây giờ mới có bốn tháng thôi, có cần thiết không?”

Ninh Noãn Noãn trợn mắt, nhưng trong lòng lại hơi lo lắng, cô thầm nghĩ: Mẹ nó, mọi người cứ gấp gáp như vậy, làm cô cũng có chút áp lực rồi. Cô sẽ không thật sự vô sinh chứ? Con người ai mà chẳng có khuyết điểm, cô hoàn hảo như vậy, ông trời chắc chắn sẽ để lại chút khiếm khuyết. Trời đất, không phải chứ!

“Chắc chắn không phải do mình có vấn đề, chắc chắn là do Lục Yến có vấn đề!”

Ninh Noãn Noãn cứng miệng, đổ hết lỗi cho chồng mình!

Ninh Noãn Noãn tắt điện thoại, vừa quay đầu lại thì giật mình hoảng hốt, Lục Yến đang đứng ngay sau lưng cô!

Ninh Noãn Noãn cảm thấy xấu hổ, cô làm bộ dáng đáng yêu, móc tay.

“À... À... Em thừa nhận em có chút kiêu ngạo, em không nên đổ tội cho anh, nhưng con người không phải như vậy sao, phải tự tin và kiên định, khi có vấn đề thì tuyệt đối không phải lỗi của mình, chắc chắn là lỗi của người khác!”

Lục Yến: “... Cái vấn đề của em đúng là một vấn đề lớn.”

Tối hôm đó, Ninh Noãn Noãn mất ngủ.

Ôi, không lẽ cô thật sự có vấn đề? Ninh Noãn Noãn lo lắng đến mức không ngủ được, cô quay người lại nhìn Lục Yến bên cạnh, anh vẫn đang ngủ say.

Ninh Noãn Noãn nhìn khuôn mặt đẹp trai của ông xã, càng cảm thấy lo lắng, suýt chút thì trầm cảm.

Trong lòng Ninh Noãn Noãn nghĩ: Mình xinh đẹp, IQ cao, lại lấy được chồng đẹp trai giàu có, tất cả những điều này cộng lại theo kiểu truyện ngôn tình chắc chắn sẽ dẫn đến kết cục BE.

Xong rồi, xong rồi, sao càng nghĩ lại càng cảm thấy cô thật sự không thể có con được?

Làm sao đây?

Ninh Noãn Noãn lo lắng cắn ngón cái, cảm giác như mình đã bị vô sinh, cô bắt đầu nghĩ đến các phương án sau.

Cùng lắm là ly hôn, bà đây cũng không muốn làm khổ ông xã.

Ninh Noãn Noãn nghĩ vậy, rồi “phì” một tiếng, quay người đi ngủ.

Mẹ nó, chẳng phải chỉ là không thể đẻ sao, có gì nghiêm trọng chứ? Mai đi bệnh viện kiểm tra một lần, nếu thật sự không thể có con thì ly hôn với Lục Yến, từ nay trời rộng đất dài, đâu đâu cũng có trai đẹp, sống lưu lạc cả đời cũng vui.

Giữa đêm khuya, Lục Yến bị tiếng ồn làm tỉnh giấc, anh nhíu mày ngồi dậy, phát hiện Ninh Noãn Noãn đang nói mê.

“Không thể đẻ… ly hôn… hợp đồng ly hôn… ký…”

Ninh Noãn Noãn mơ màng lẩm bẩm, tay nắm con búp bê nhỏ bên gối, không ngừng vỗ lên đầu Lục Yến.

Cô đang mơ màng dùng con búp bê như là hợp đồng ly hôn mà vỗ lên trán Lục Yến.

Lục Yến: “…”

Lục Yến nhẹ nhàng thở dài, lúc này anh mới nhận ra mình đã vô tình tạo áp lực cho vợ, anh lấy con búp bê nhỏ của Ninh Noãn Noãn, nhẹ nhàng thì thầm bên tai cô: “Mang thai rồi, mang thai rồi, em có thai rồi.”

“Á…”

Ninh Noãn Noãn nghe thấy lời nói, lông mày lập tức giãn ra, cười khúc khích vài tiếng, co chân lại không nói nữa.

Có vấn đề thì giải quyết thôi.

Lục Yến nằm xuống, trong lòng không hề lo lắng, anh đã kiểm tra sức khỏe khi kết hôn rồi, bản thân không có vấn đề gì, có thể là Ninh Noãn Noãn thật sự có chút vấn đề, nhưng y học hiện đại phát triển như vậy, hầu hết các vấn đề vô sinh đều có thể điều trị được, không được thì thử ống nghiệm, nếu không thì thôi.

Lục Yến mở mắt, trầm ngâm suy nghĩ.

Nếu như Ninh Noãn Noãn thật sự không thể sinh con thì đành phải nhờ đến bố mẹ anh vậy, bố mẹ anh có trữ tinh trứng, nếu không được thì nhận một bé trai, bé gái nuôi cũng không sao, đều được cả.

Lục Yến nghĩ thoáng như vậy.

Vào thứ sáu, Ninh Noãn Noãn lén xin nghỉ buổi chiều, cô đội mũ và đeo khẩu trang rón rén đến bệnh viện thành phố kiểm tra.

“Đó chẳng phải là Ninh Noãn Noãn sao?”

Ninh Noãn Noãn vừa ra khỏi thang máy, cô không biết phía sau là Khương Nhược Linh.

Khương Nhược Linh vội vàng đi theo Ninh Noãn Noãn, nhìn thấy cô vào khoa sản, Khương Nhược Linh trốn ở xa, đứng đợi một lúc. Khi thấy Ninh Noãn Noãn vào phòng khám, bà ta bèn đi qua nghe lén, nghe thấy Ninh Noãn Noãn đang hỏi về vấn đề vô sinh.

Khương Nhược Linh kích động, thấy có y tá đến liền vội vã bỏ đi.

Ninh Noãn Noãn không thể có con!

Khương Nhược Linh vừa xuống lầu đã gọi điện cho Ninh Điềm Điềm: “Điềm Điềm, con biết mẹ vừa gặp ai không?”

Tối hôm đó, Lục Yến tan ca về nhà, anh thấy Ninh Noãn Noãn ngồi trên ghế sô pha, vẻ mặt thất thần, không thèm để ý đến anh.

“Sao vậy?”

Lục Yến tiến lại hỏi.

Ninh Noãn Noãn ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt tuyệt vọng trống rỗng, làm Lục Yến giật mình: “Rốt cuộc có chuyện gì vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?”

“Chiều nay em đã đi bệnh viện kiểm tra rồi.”

Ninh Noãn Noãn nghẹn ngào, cô có chút không thể nói ra lời: “Kết quả... em thật sự không thể có con, em... em bị phát triển bất thường từ khi sinh ra, buồng trứng phát triển không đầy đủ, ngay cả thụ tinh ống nghiệm cũng không thể làm được, em... em…”

Ninh Noãn Noãn không thể nói tiếp, cô ôm mặt rồi cúi người xuống khóc.

Lục Yến đột ngột nhắm chặt mắt lại, cú sốc này đối với anh không khác gì trời sập xuống, anh đã mong muốn có một đứa con với Ninh Noãn Noãn biết bao!

Lục Yến ngồi xuống ôm chặt Ninh Noãn Noãn: “Không sao đâu, chúng ta tìm cách chữa, chữa không được thì thôi.”

“Lục Yến, chúng ta ly hôn đi.”

Ninh Noãn Noãn che mặt khóc nức nở.

“Đừng nói bậy.”

Lục Yến ôm chặt Ninh Noãn Noãn hơn: “Chuyện này đâu nghiêm trọng đến vậy, đâu phải trời sập xuống.”

Ninh Noãn Noãn che mặt, vai run lên, rồi đột nhiên phá lên cười ha ha ha. Lục Yến ngây người một lát rồi mới phản ứng lại, anh tức giận vỗ vào mông Ninh Noãn Noãn: “Em đùa với anh à!”

Ninh Noãn Noãn lấy tờ kết quả kiểm tra từ trong túi ra rồi đặt lên bàn, cô ngẩng cao đầu, hai tay chống hông!

“Anh yêu! Em có một tin cực kỳ tốt cho anh đây! Em - đang - mang - thai.”

Ninh Noãn Noãn kéo dài âm điệu, nói lớn tiếng!

Cái dáng vẻ đó thật là kiêu căng!

Lục Yến mở trừng mắt, anh ngây ra, cầm tờ kết quả nói: “Đừng đùa nữa, hết chuyện này đến chuyện khác.”

“Chuyện gì cơ? Em thật sự có thai đấy! Em đã đi kiểm tra ở bệnh viện rồi!”

Ninh Noãn Noãn hếch miệng lên: “Lúc đầu em định đi kiểm tra vô sinh, nhưng giờ em vẫn chưa có thai mà, em cũng không vội, các người mới vội. Sau đó bác sĩ y học cổ truyền ở bệnh viện bắt mạch cho em rồi bảo em có thai, lúc đó em không dám tin, rồi bác sĩ bảo em vào khoa sản kiểm tra, em kiểm tra rồi, đúng là có thai!”

Lục Yến cẩn thận nhìn tờ kết quả xét nghiệm.

Trên đó viết.

Mang thai

Lục Yến kích động, anh quăng tờ báo cáo ra rồi ôm chầm lấy Ninh Noãn Noãn, xoay một vòng!

Ninh Noãn Noãn cũng vui mừng khôn xiết, vài ngày trước cô còn lo lắng không ngủ được, giờ thì vui sướng vô cùng~

Lục Yến vội vã gọi điện cho mẹ anh để báo tin vui này!

“Thật sao?”

Có thể tưởng tượng được bố mẹ Lục Yến vui mừng đến mức nào! Họ chỉ có duy nhất một đứa con trai, đương nhiên mong muốn có cháu sớm để bế cháu trai cháu gái!

“Ôi trời ơi, con ngoan, thật tốt quá!”

Ninh Noãn Noãn và Lục Yến về đến nhà, Lâm Văn Hoa vội vàng chạy ra đón, ôm lấy Ninh Noãn Noãn, vui mừng không thể tả.

Ninh Noãn Noãn đưa tờ báo cáo kiểm tra của mình cho Lâm Văn Hoa xem, thật ra thì một tờ báo cáo khám có gì đặc biệt đâu, nhưng cả nhà ai nấy đều vui mừng, cứ cầm tờ giấy mỏng ấy mà nghiên cứu không ngừng.

“Nhanh gọi điện báo tin cho anh trai con đi.”

Lâm Văn Hoa nói, Ninh Noãn Noãn vội vàng gật đầu, gọi điện cho anh trai: “Anh à! Em có một tin không may muốn nói cho anh biết.”

“Chuyện gì vậy?”

Ninh Lăng Trần bị giọng điệu nặng nề của Ninh Noãn Noãn làm cho tim giật thót, Ninh Noãn Noãn còn đang trêu đùa, che miệng giả vờ khóc: “Hôm nay em đi kiểm tra rồi, em không thể có con, Lục Yến muốn ly hôn với em.”

Lục Yến ở phía sau lườm một cái rồi bước tới giật lấy điện thoại của Ninh Noãn Noãn, nói: “Anh, đừng để ý đến cô ấy, cô ấy đang đóng kịch đấy, Noãn Noãn mang thai rồi, chiều nay vừa đi kiểm tra ở bệnh viện.”

“Ninh Noãn Noãn -”

Tiếng hét giận dữ từ điện thoại của Ninh Lăng Trần vang lên!

Ninh Lăng Trần thật sự tức giận rồi, ai mà biết được lúc nãy anh suýt nữa bị dọa chết!

Bùi Ôn Ôn ôm quyển truyện cổ tích, cả nhà đều giật mình, Ninh Lăng Trần vội vàng giải thích: “Không sao, Ninh Noãn Noãn chỉ đang trêu đùa thôi, con bé có thai rồi, con bé làm anh giật mình, nó bảo là không thể có con.”

“Có thai rồi, vậy thì không thể ăn mấy món nướng, cũng không thể lén uống bia nữa.”

Ninh Lăng Trần dặn dò, điện thoại của Ninh Noãn Noãn mở loa ngoài, cô vội vàng nhào tới nói lớn: “Em chưa bao giờ ăn đồ nướng hay uống bia mà, anh à, em không uống một giọt nào cả, anh nhầm rồi!”

Nói xong, Ninh Noãn Noãn cúp điện thoại.

Sau đó, Ninh Noãn Noãn bình tĩnh giải thích cho vợ chồng Lâm Văn Hoa: “Anh trai con chỉ đùa thôi.”

Đùa cái gì chứ, cô là cô con dâu ngoan ngoãn trong mắt vợ chồng Lâm Văn Hoa, là cô con dâu đáng yêu, là thiên thần bé nhỏ, không thể phá hủy hình tượng.

Ninh Noãn Noãn đặc biệt gửi tin nhắn cho Lâm Huệ Cẩm để báo tin vui.

Ngay lập tức, Lâm Huệ Cẩm gọi điện lại ngay.

“Thật tốt quá, thật tốt quá, phải cẩn thận đó, lúc nào con cũng hấp tấp, bây giờ có thai rồi, chuyện của Tống Văn Sương con đừng can thiệp nữa, phụ nữ có thai không thể bị va chạm được.”

Lâm Huệ Cẩm ân cần dặn dò.

“Mẹ con vẫn rất quan tâm đến con đấy.”

Lâm Văn Hoa nói, Lâm Huệ Cẩm ngay cả Tống Văn Sương cũng suy nghĩ tới, chứng tỏ bà rất tỉ mỉ quan tâm đến Ninh Noãn Noãn.

Ninh Noãn Noãn không cảm thấy gì: “Thật sao ạ?”

Trên đường về, Ninh Noãn Noãn nhân lúc Lâm Văn Hoa đi phía trước thì nắm tay Lục Phương Châu nói: “Bố, bây giờ con có em bé rồi, bố đừng có hút thuốc nữa, cũng đừng giấu thuốc lá ở nhà con nữa nhé.”

“Hả? Bố đâu có hút thuốc đâu.”

Lúc đầu Lục Phương Châu không hiểu, ông giải thích qua loa.

“Hả? Nhưng con tìm thấy trong nhà-”

Ninh Noãn Noãn ngớ người trong chốc lát, rồi bất chợt hiểu ra, gương mặt lập tức xanh lè. Lục Phương Châu cũng nhanh chóng nhận ra, vội vàng đỡ lời cho con trai mình: “Thỉnh thoảng bố chỉ hút vài điếu thôi, sau này bố sẽ không giấu thuốc lá ở nhà con nữa.”

Ninh Noãn Noãn đâu dễ bị lừa thế! Cô không tin nữa!

Lên xe, Ninh Noãn Noãn cứ liên tục nhìn Lục Yến mà cười lạnh. Lục Yến thì mù mờ, chẳng hiểu vợ mình đang nghĩ gì. Nhưng anh cũng không để tâm lắm, vì anh biết vợ mình vốn là một cô nàng nhỏ hay thích pha trò, tính tình vừa nghịch ngợm vừa lém lỉnh.

Về đến nhà, Ninh Noãn Noãn vội vàng lao ra sô pha, từ dưới đệm sô pha lấy ra một gói thuốc lá, cô giơ gói thuốc lên, nhìn Lục Yến cười lạnh.

“Bố anh đúng là, lại giấu thuốc lá nữa.”

Lục Yến bình tĩnh giải thích.

Ninh Noãn Noãn tức giận: “Anh nói bậy! Bố đã nói thật rồi, bố chưa từng hút thuốc! Cái gói thuốc này là của anh, anh giỏi lắm đấy! Ăn đồ nướng đổ lên đầu bố, uống bia cũng đổ lên đầu bố, không biết chừng ngày nào anh đi mua dâm cũng đổ lên đầu bố đúng không!”

Lục Yến thấy vợ nóng giận liền vội vàng nhún nhường.

“Điều đó thì không, bố già rồi, đâu còn sức đâu.”

“Á-”

Ninh Noãn Noãn tức không chịu nổi: “Ý là anh đã từng đi mua dâm hay có suy nghĩ đó rồi sao?”

Lục Yến lập tức tiến đến, ôm lấy Ninh Noãn Noãn, mặt dày nói: “Muốn bị em mua, vậy có được không?”

“Anh bớt cợt nhả đi, nghiêm túc một chút!”

Ninh Noãn Noãn hừ một tiếng.

Lục Yến tay đặt dưới mông nhỏ của Ninh Noãn Noãn, cười nói: “Có gì mà không thể nói chứ, không nói là sợ em không thích, chỉ muốn hình tượng trong lòng em hoàn hảo hơn một chút, đàn ông ai mà không hút thuốc.”

“Với cả ngày nào anh cũng giấu em mà lén lút hút thuốc, anh thấy chuyện đó còn khá là k*ch th*ch nữa.”

“Anh... b**n th** quá đi.”

Ninh Noãn Noãn nhìn anh đầy khinh bỉ, sau đó buồn bã ngẩng đầu lên: “Em cảm giác mình hoàn toàn bị anh lừa kết hôn rồi. Em từng nghĩ mình lấy được một người trong sạch, không nhiễm bụi trần, ai ngờ anh lại giống như có đủ cả năm thói xấu ấy chứ!”

“Cũng không nghiêm trọng thế, thật ra anh vẫn luôn ở trên trời, thỉnh thoảng mới xuống mặt đất để hít chút không khí nhân gian thôi.”

Lục Yến giải thích.

Ninh Noãn Noãn bỗng bật cười, vòng tay ôm cổ Lục Yến, đôi mắt như quả nho đen nhìn anh.

“Em thích anh như thế này.”

Ninh Noãn Noãn đột nhiên nói, rất nghiêm túc, cũng có chút đỏ mặt và ngại ngùng.

Lục Yến cũng cười, đôi mắt đen nhìn Ninh Noãn Noãn: “Anh biết.”

Lục Yến dần dần hiểu rõ Ninh Noãn Noãn, anh biết cô thích những người dịu dàng, nhưng không thích những người chỉ có dịu dàng, vì quá dịu dàng sẽ làm cô cảm thấy lo lắng và thiếu an toàn. Vì vậy, Lâm Thanh Tễ không phù hợp, Ninh Noãn Noãn thích những người có thể vừa dung túng cô, vừa kiểm soát được cô, cô cần tình yêu mạnh mẽ, để cô cảm thấy được yêu thương và bảo vệ.

Trùng hợp là Lục Yến cảm thấy mình đáp ứng được tất cả những yêu cầu của Ninh Noãn Noãn.

Vì vậy, hai người họ là trời sinh một cặp.

Bình Luận (0)
Comment