Hoàng Tiểu Long quay đầu nhìn lại, thấy rõ được đối phương lập tức ngẩn ra:
“Trần Thành.”
Trần Thành, Trần Thành ở Học viện Tinh Không tại Lạc Thông vương quốc.
Năm đó Hoàng Tiểu Long đi vào Học viện Tinh Không, tại năm 1 lúc đoạt được đệ nhất niên cấp, đi vào Long Diễm cốc tu luyện, năm đó đoạt được đệ nhất trong tổng tái của Học viện Tinh Không chính là Trần Thành.
Sau đó, Trần Thành đại biểu Học viện Tinh Không tham gia Hoàng Thành Chi Chiến năm đó, trong tỉ thí đột phá Tiên thiên tại Hoàng Thành Chi Chiến, cũng may mắn vừa mới chen vào một trăm người nhất lưu, đã trở thành học sinh của Đoạn Nhận học viện.
Năm đó, Trần Thành chen chân vào một trăm người nhất lưu tại Hoàng Thành Chi Chiến, trở thành học sinh Đoạn Nhận học viện đã tạo thành chấn động rất lớn tại Lạc Thông vương quốc.
Hoàng Tiểu Long không ngờ ngày khai giảng đầu tiên đã gặp được Trần Thành, nhìn thấy Trần Thành, Hoàng Tiểu Long không khỏi vui mừng. Hai người đều là người của Lạc Thông vương quốc và cũng cùng là học sinh của Học viện Tinh Không, tha hương nơi này có thể gặp gỡ được nhau thật là vui mừng biết mấy.
“Tiểu Long, đúng thật là ngươi.”
Trần Thành tiến lên, vỗ vỗ vào vai Hoàng Tiểu Long, cười ha hả một tiếng, có vẻ rất kích động, thậm chí hắn còn ôm Hoàng Tiểu Long một cái.
Trần Thành buông lỏng ra, cười nói:
“Chúng ta đã đến tám năm không gặp a, bây giờ tiểu tử ngươi bộ dạng còn cao hơn ta rồi.”
Tuy rằng tám năm không gặp, hình dáng bên ngoài của Hoàng Tiểu Long cũng thay đổi không ít, nhưng Trần Thành vẫn nhận ra Hoàng Tiểu Long, dĩ nhiên vừa rồi lúc hắn nhìn thấy Hoàng Tiểu Long còn không dám khẳng định.
Nhưng bây giờ thì xác định rồi.
Hoàng Tiểu Long cho đấm vào vai Trần Thành một quyền, cười nói:
“Sư huynh cũng lớn lên không ít.”
Tám năm không gặp, Trần Thành tráng kiện hơn rất nhiều so với năm đó. Năm đó Hoàng Tiểu Long thấp hơn Trần Thành một cái đầu, nhưng bây giờ hắn đã cao hơn Trần Thành nữa cái đầu rồi a.
“Nghe nói ngươi đoạt được đệ nhất Hoàng Thành Chi Chiến năm nay?”
Trần Thành than thở cười nói:
“Ngay cả Tiên thiên nhị giai Tạ Bồ Đề cũng bị ngươi đánh bại. Hiện tại, chỉ sợ ngay cả một chiêu của ngươi ta cũng không nhận nổi a.”
Tuy Trần Thành tiến vào Đoạn Nhận học viện sớm hơn Hoàng Tiểu Long tới tám năm, thế nhưng cũng chỉ là Tiên thiên nhất giai trung kỳ. Nếu bàn về thực lực, còn muốn yếu hơn Bách Thủ bị Hoàng Tiểu Long một chiêu đánh bại tại Hoàng Thành Chi Chiến.
Vì thế Trần Thành nói không nhận nổi một chiêu của Hoàng Tiểu Long ngược lại không phải là nói khiêm nhường.
Sau đó, Hoàng Tiểu Long cùng Trần Thành nói chuyện cùng nhau, phần lớn là chuyện ở Học viện Tinh Không.
Học viện Tinh Không là ký ức của hai người.
Nhắc tới Học viện Tinh Không hai người đều than thở không dứt.
“Ta cũng tám năm không trở về, không biết học viện hiện tại như thế nào đây?”
Trần Thành nói ra:
“Thật muốn quay về thăm một chút.”
Còn nữa, cũng tám năm rồi hắn không gặp gia nhân, không biết người nhà hiện tại ra sao?
“Lần sau ta trở về Lạc Thông vương quốc, chúng ta cùng nhau trở về thăm.”
Hoàng Tiểu Long nói.
“Thật sao?”
Trần Thành cười nói:
“Vậy thì tốt, quyết định như vậy đi.”
Nói đến đây, giọng nói của hắn chợt chuyển:
“Hôm nay sư đệ đi tới đăng ký a?”
Đi thôi, ta dẫn sư đệ tới đăng ký.
Nói xong, Trần Thành liền dẫn Hoàng Tiểu Long tới chỗ tân sinh đăng ký.
Đi một mạch xuyên qua quảng trường, vừa đi Trần Thành vừa giới thiệu về kiến trúc chung quanh và lịch sử của Đoạn Nhận học viện cho Hoàng Tiểu Long nghe.
Đoạn Nhận đế quốc sáng lập không được bao lâu là thành lập Đoạn Nhận học viện này, phải có hơn một nghìn năm lịch sử, do đó không ít kiến trúc đều lộ ra dấu vết năm tháng.
Lúc đi qua Danh Nhân đường, Trần Thành chỉ vào năm cái điêu khắc trong Danh Nhân đường, giới thiệu từng người với Hoàng Tiểu Long.
Năm người đều là cường giả của Đoạn Nhận học viện sau khi tốt nghiệp, đột phá Thánh vực.
Lúc giới thiệu đến một người trẻ tuổi anh tuấn ỡ giữa năm cái điêu khắc, vẻ mặt của Trần Thành đầy sùng bái và cuồng nhiệt, nói:
“Đây là Tạ Kha tiền bối truyền kỳ lớn nhất của Đoạn Nhận học viện chúng ta.”
“Tạ Kha tiền bối tu luyện 300 năm liền đột phá Thánh vực.”
Hoàng Tiểu Long thất kinh.
300 năm đột phá Thánh vực.
Trần Thành nói:
“Rất giật mình đúng không?”
Nói đến đây, Trần Thành đột nhiên đè áp âm thanh, nói ra:
“Tạ Kha tiền bối thật ra chính là Tạ gia lão tổ.”
Tạ gia lão tổ.
Hoàng Tiểu Long mở trừng hai mắt, nói như vậy, chẳng phải Tạ Kha là lão tổ của Tạ Bồ Đề?
“Nghe nói tám trăm năm trước Tạ Kha tiền bối sáng lập ra Tạ gia.”
Trần Thành nhỏ giọng nói.
Đôi mắt của Hoàng Tiểu Long ngưng tụ lại.
Tám trăm năm.
Tạ gia chỉ mới thành lập tám trăm năm cũng đã mơ hồ có thể chống đỡ được Diêu gia có truyền thừa hơn hai nghìn năm, xem ra Tạ Kha đích xác không thể khinh thường.
Có cơ hội Hoàng Tiểu Long cũng muốn nhìn Tạ Kha một chút.
Nửa giờ sau, Trần Thành dẫn Hoàng Tiểu Long đi tới chỗ tân sinh đăng ký.
Nơi tân sinh đăng ký cũng có kiến trúc màu sắc cổ xưa, lúc hai người Hoàng Tiểu Long đi tới, một khu náo nhiệt, có rất nhiều người, ngoại trừ tân sinh còn có rất nhiều nam trung niên. Hoàng Tiểu Long ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy bên trên kiến trúc có viết ba chữ cổ: Nghênh Phong điện.
Trước Nghênh Phong điện là mười mấy thềm đá.
Hai người Hoàng Tiểu Long đi lên thềm đá, Trần Thành giới thiệu cho Hoàng Tiểu Long biết về Nghênh Phong điện, nơi này ngoại trừ là chỗ tân sinh đăng ký, còn là chỗ học sinh học viện nhận nhiệm vụ và nhận lấy tưởng thưởng.
Bây giờ Hoàng Tiểu Long mới hiểu vì sao Nghênh Phong điện có nhiều nam trung niên ra vào như vậy.
Xem ra là tới Nghênh Phong điện nhận nhiệm vụ và nhận lấy tưởng thưởng.
Đi lên thềm đá, hai người tiến nhập vào cổng chính đại điện.
Cổng chính đại điện rất cao, đến khoảng hai mươi trượng, vừa tiến vào lập tức khí tức mênh mông ập vào mặt, nhìn từ bên ngoài, Nghênh Phong điện chiếm diện tích không lớn, thế nhưng sau khi đi vào không ngờ đại điện lại cực kỳ to lớn, mặc dù không lớn bằng quảng trường Đoạn Nhận trước Đoạn Nhận hoàng cung, thế nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu.
Riêng từ chỗ cửa chính đại điện đi tới một góc đại điện nơi tân sinh đăng ký phải mất thời gian mười phút.
Lúc đi tới chỗ tân sinh đăng ký, Lão sư học viên phụ trách tân sinh đăng ký nghe được danh tính của Hoàng Tiểu Long, Lão sư học viện kinh hãi:
“Ngươi chính là Hoàng Tiểu Long?”
Hiện tại danh khí của Hoàng Tiểu Long đã vang dội toàn bộ Đoạn Nhận học viện.
Toàn bộ mấy trăm ngàn sư sinh của Đoạn Nhận học viện đều biết năm nay có một tân sinh có Song Sinh Siêu cấp Vũ hồn, hắn tên là Hoàng Tiểu Long.
“Không sai.”
Hoàng Tiểu Long gật đầu.
Lão sư học viện nghe vậy không khỏi nhìn Hoàng Tiểu Long một cái từ trên xuống dưới, tiếp đó cười nói:
“Thì ra ngươi là Hoàng Tiểu Long, xem ra tiểu ny tử Tư Tư kia nói thật đúng.”
“Tư Tư?”
Ánh mắt Hoàng Tiểu Long có vẻ nghi ngờ.
Ấy học viện Lão sư cười nói:
“Nó là nữ tử của ta, nó cũng đi xem Hoàng Thành Chi Chiến năm nay, trở về nói dung mạo ngươi siêu cấp xuất sắc.”
Siêu cấp xuất sắc.
Hoàng Tiểu Long ngạc nhiên, cười gượng không nói nên lời. Trần Thành ở bên cạnh lại cười ha hả.
“Đây là kim chương và áo bào của học viện.”
Sau đó lão sư học viện giao kim chương và áo bào cho Hoàng Tiểu Long.
Hoàng Tiểu Long nhận lấy, sau đó thu vào trong Tu La giới.
Lão sư học viện lại nói vắn tắc về quy củ của học viên cho Hoàng Tiểu Long biết, đồng thời phát cho Hoàng Tiểu Long một quyển sách rất dầy, bên trong sách tử ngoại trừ giới thiệu quy củ của Đoạn Nhận học viện, còn nói tường tận tình huống của hơn 1000 vương quốc dưới trướng Đoạn Nhận đế quốc.
Trong lúc nói chuyện, Hoàng Tiểu Long biết được lão sư học viện phụ trách tân sinh đăng ký tên là Lâm Dương.
Sau đó Hoàng Tiểu Long và Trần Thành ly khai.
Sau khi rời đi, bọn họ ra khỏi cổng chính đại điện thì trông thấy Tuyệt Tình công tử đang từ trên thềm đá đi lên, đi theo sau lưng là một nhóm nhiều người, bất ngờ là Dương Cương và Bàng Ngọc cũng có mặt trong đó.