Vô Địch Thiên Hạ

Chương 40

Phí Hầu không nói gì, Hoàng Tiểu Long cười lạnh nói:

“Dám giết hộ vệ các ngươi? Lẽ nào ngươi muốn chúng ta đứng im cho các ngươi giết? Không được động tay, đúng không?”

Trong mắt Mạnh Thần, tựa hồ như Hoàng Tiểu Long chỉ là một dân đen, bị bọn họ giết như kiến. 

Mạnh Thần sắc mặt lạnh lẽo, cực kỳ khó coi.

“Tiểu tử, ta mặc kệ ngươi có ai chống lưng, hôm nay dám giết hộ vệ trong phủ ta, bất kể là ai đều cứu không nổi các ngươi!”

Mạnh Thần sát ý đặc hơn, lạnh lùng nói, nói xong, lui một bước, nói với hai gã Đại tiên sinh, Nhị tiên sinh: 

“Hôm nay, không quan tâm các ngươi dùng cách gì, đều phải chặt hết hai tay hai chân chúng!”

“Công tước đại nhân yên tâm!”

Đại tiên sinh, Nhị tiên sinh hai người nhìn nhau, cung kính nói, mấy tên Bát giai, Cửu giai hộ vệ cũng đều cung kính đáp. 

Mạnh Thần cùng nhi tử Mạnh Hạ lui sang một bên.

Mạnh Thần đứng ở một bên, lạnh lùng nhìn, hắn tuy rằng nhìn ra tiểu tử Hoàng Tiểu Long đương nhiên lại có một cường giả Thập giai làm hộ vệ, lai lịch cũng không đơn giản, thế nhưng cũng không lo lắng, hắn thân là công tước, địa vị tôn sùng, tại vương quốc, người hắn phải kiêng nể cực kỳ ít, không quá mười người!

Đại tiên sinh, Nhị tiên sinh chậm rãi đi tới trước mặt Hoàng Tiểu Long cùng Phí Hầu. 

“Hai người chúng ta đối phó với hắn, các ngươi đi tới, chém hai tay hai chân tiểu hài tử kia trước!”

Đại tiên sinh nói với các hộ vệ Bát giai, Cửu giai khác.

“Vâng, Đại tiên sinh!” 

Đại tiên sinh vừa dứt lời, đột nhiên phía sau xuất hiện một cự xà.

Cự xà này, đầu rắn rất lớn, mà thân rắn rất nhỏ, có điều thân rắn thành trắng toát, đúng là Vũ hồn, Thiên Xà của hắn!

Thiên Xà Vũ hồn là một loại tộc rắn, một dạng Vũ hồn xà, là Vũ hồn cấp bảy, nhưng cũng đã gần tới Vũ hồn cấp tám, Thiên Xà này chính là Vũ hồn đỉnh tiêm cấp tám. 

Đại tiên sinh sau khi triệu hồi Thiên Xà Vũ hồn ra, trong nháy mắt Hồn Hóa, bên ngoài toàn bộ thân người hắn bao trùm vẻ trắng thanh bạch, bao trùm từng tầng vảy rắn, hai mắt nhuộm màu máu, bỗng nhiên tấn công về hướng Phí Hầu.

Mà Vũ hồn Nhị tiên sinh cũng một loại rất hiếm thấy, dĩ nhiên là một loại thực vật đằng mạn, đằng mạn cả vật thể màu đen, dài, trên thân đầy gai nhọn.

Đây là một loại độc đà thực vật Vũ hồn, hàm kịch độc. 

Gọi Vũ hồn ra, Nhị tiên sinh cũng trong nháy mắt Hồn Hóa, cùng kia Đại tiên sinh tấn công trước sau Phí Hầu.

Lúc này, mấy tên hộ vệ cũng đều gọi Vũ hồn, hướng Hoàng Tiểu Long đánh tới.

“Thiếu chủ, người phải cẩn thận!” 

Phí Hầu mở miệng nói, lạnh lùng nhìn đám người đang đánh tới, đột nhiên, gọi Ngân Hà Vũ hồn ra, hóa thành mấy chục thước sông dài không ngừng quấn, bảo vệ bốn phía thân thể Hoàng Tiểu Long, hai tay không ngừng đánh ra, đỡ mọi đòn đánh.

Mà ngồi trên vai Hoàng Tiểu Long, Phệ Linh Tử Hầu lại an tĩnh thần kỳ, một đôi mắt lam sắc nhìn chằm chằm hai phụ tử Mạnh Thần và Mạnh Hạ.

“Ầm!” “Ầm!” “Ầm!” 

Đấu khí va chạm, vô số khí lưu bắn nhanh, tới tất cả các ngõ ngách lầu hai tửu lâu, bàn bám đầy bụi, lầu hai, lầu một các thực khách khác từ lâu đã chạy hết.

Đại tiên sinh, Nhị tiên sinh kia không ngờ tới Phí Hầu bằng lực một người đứng ở nơi đó nhẹ nhàng tiếp được chiêu của mười mấy người đánh tới, sắc mặt giận dữ có chút khó coi.

Không những vậy, thực lực Phí Hầu còn vượt qua dự liệu của bọn họ, hơn nữa Ngân Hà Vũ hồn cường hóa được đến trình độ cấp năm, một cường giả Thập giai Ngân Hà Vũ hồn không có khả năng cường hoá đến cấp năm, tối đa là cấp bốn. 

Các hộ vệ giận dữ, lần thứ hai cùng xuất thủ.

Thực lực Phí Hầu tuy rằng rất mạnh, thế nhưng cũng rất khó chống đỡ địch từ bốn phía, sau cùng, vừa tiếp được công kích một lúc, sắc mặt từ từ trắng bệch.

Thân thể Phí Hầu đã Hồn Hóa đến gần như trình độ thủy ngân. 

Thấy vậy, hai phụ tử Mạnh Thần, Mạnh Hạ nét mặt không khỏi lộ ra vui mừng.

“Các ngươi nếu dám làm Thiếu chủ của ta bị thương, các ngươi sẽ phải hối hận!” Phí Hầu nhìn hai phụ tử Mạnh Thần tươi cười, tay vừa đỡ đòn đánh, lạnh lùng nói.

Mạnh Thần cười nhạt: 

“Hối hận? Mạnh Thần ta làm việc chưa bao giờ biết viết hai từ hối hận, bọn ta không chỉ có muốn chém đứt hai tay, hai chân các ngươi, rồi đem du hành thị chúng, kéo các ngươi ra đường cái, chém đầu răn đe! Ta cũng muốn xem, ai cứu được các ngươi!”

Đúng lúc này, nguyên soái Hạo Thiên vừa từ vương cung trở về, vừa tới phủ nguyên soái, cảm nhận được từ Mỹ Vị Đại Tửu Lâu đang có Đấu khí lực lượng ba động, không khỏi ngẩn ra.

Bởi Mỹ Vị Đại Tửu Lâu cách phủ nguyên soái cũng không xa, hơn nữa Phí Hầu là Thập giai Hậu kỳ đỉnh phong, cho nên, Đấu khí lực lượng ba động, phủ nguyên soái có thể cảm nhận được. 

“Thập giai Hậu kỳ đỉnh phong?”

Nguyên soái Hạo Thiên nhướng mày.

Tuy rằng vương thành không cách nào cấm đánh nhau, thế nhưng nhiều Thập giai Hậu kỳ đỉnh phong cường giả như vậy cũng rất ít thấy. 

“Nguyên soái, hướng kia, giống như là từ Mỹ Vị Đại Tửu Lâu truyền tới.”

Một tên hộ vệ cạnh Hạo Thiên bên cạnh vừa đáp.

Lúc này, tên lính canh giữ trước cổng phủ nhìn thấy nguyên soái trở về, không khỏi tiến lên bái nói: 

“Nguyên soái, vừa có một người tự xưng là sư đệ của nguyên soái, cầm kim bài của nguyên soái đến đây gặp nguyên soái.”

Nói xong, đưa miếng kim bài ra.

“Sư đệ!” 

Hạo Thiên tiếp nhận trong tay kim bài, trên mặt vui vẻ.

Miếng kim bài này, đúng là hắn vài chục năm trước hắn cho sư đệ Phí Hầu.

“Sư đệ ta đâu?” 

Hắn hỏi tiếp, hắn phải cả năm rồi không gặp sư đệ Phí Hầu, không nghĩ tới Phí Hầu lại đến đây gặp hắn, lần này, sư huynh đệ hai người bọn họ chắc chắn phải vui vẻ uống mấy chén.

Tên lính đội trưởng kia chần chờ một chút, thành thật bẩm báo:

“Hồi bẩm nguyên soái, sau khi hắn tới, tiểu nhân nói với hắn là nguyên soái đi vương cung, sau hắn liền rời đi, hắn nói, tới Mỹ Vị Đại Tửu Lâu chờ nguyên soái.” 

“Mỹ Vị Đại Tửu Lâu!”

Hạo Thiên biến sắc, cảm thấy Mỹ Vị Đại Tửu Lâu bên kia Đấu khí lực lượng ba động càng ngày càng mãnh liệt, chẳng lẽ là…

“Sư đệ gặp chuyện không may!” 

Sư đệ Phí Hầu ở Mỹ Vị Đại Tửu Lâu, mà bây giờ, Mỹ Vị Đại Tửu Lâu lại truyền tới Đấu khí ba động lực lượng, không thể trùng hợp như vậy, nhất định là sư đệ! Hầu như trong nháy mắt, trong lòng Hạo Thiên nhận định.

“Vậy sao ngươi không nói sớm?”

Hạo Thiên quay sang tên lính đội trưởng giận dữ hét. 

Tên lính đội trưởng kia sợ đến co rúm người, từ xưa tới nay hắn chưa từng thấy qua nguyên soái giận dữ đến vậy!

“Nguyên soái, ta, ta...”

Tên lính đội trưởng kia muốn mở miệng giải thích, nhưng Hạo Thiên cũng không nghe tiếp, mà quay trên cao vừa quát: 

“Thiết Trảo Thần Ưng!”

Âm thanh vừa dứt, từ trên cao, vang lên một tiếng ưng lệ chi thanh, một con ưng thú thật lớn toàn thân màu xám đen xuất hiện, con ưng thú này thân lớn bốn năm thước, trên người lông chim như độ trên một tầng thiết, dưới ánh mặt trời, lóe ra hàn mang, hai móng rất lớn, phảng phất một quắp, có thể xé rách một con cự tượng.

Hạo Thiên phi thân lên, rơi xuống lưng Thiết Trảo Thần Ưng, cưỡi thần ưng trực tiếp hướng Mỹ Vị Đại Tửu Lâu vọt tới. 

Toàn bộ vương thành, trừ Lạc Thông quốc quốc vương, cũng chỉ có nguyên soái Hạo Thiên có thể cưỡi phi cầm phi hành tại bầu trời vương thành.

Tên lính đội trưởng kia thấy nguyên soái Hạo Thiên dĩ nhiên gọi Thập giai tọa kỵ thần ưng ra, chạy về hướng Mỹ Vị Đại Tửu Lâu không khỏi sợ đến nhũn cả hai chân.

Bởi vì, lúc Phí Hầu bảo hắn cầm kim bài đi vào vương cung báo nguyên soái, hắn cũng không đi! 

Lúc đó, hắn nghĩ là hiện tại cũng không có việc gì, nguyên soái đi vào vương cung, hẳn là rất nhanh sẽ trở về, cho nên hắn sẽ không đi, hơn nữa hắn không ngờ tới sẽ có chuyện phát sinh, bây giờ xem ra sự tình rất lớn! Nếu là sư đệ nguyên soái gặp chuyện không may thật, vậy chết chắc rồi?
Bình Luận (0)
Comment