Vô Địch Thiên Hạ

Chương 52

“Tiểu Long!” Hoàng Tiểu Long không ngờ khi hắn mới bước vào cửa lớp liền nghe thấy tiếng gọi quen thuộc của Lý Lộ.

Hoàng Tiểu Long nhìn lại thấy Lý Lộ vui mừng hướng mình vẫy tay, trên mặt lộ ra hai má lúm đồng tiền đáng yêu. Hoàng Tiểu Long cười khổ, hắn và Lý Lộ lại học chung khối lớp?

Kỳ thực Hoàng Tiểu Long không biết, ở học viện Tinh Không mỗi một giới tân học viên đều chung khối lớp, bởi vì mỗi một giới cũng chỉ có một ban.

Khi Hoàng Tiểu Long xuất hiện, những học viên đều thì thầm bàn tán.

“Hắn chính là kẻ phế vật chuyên đi đè ép người khác!”

“Ngày báo danh, hộ vệ của hắn đã đánh thương lão sư của học viện, vậy mà hắn không bị phạt gì còn được miễn hết phí báo danh. Thật quá ăn hiếp người khác!”

“Ăn hiếp? Ăn hiếp người khác cũng chỉ là một kẻ phế vật chuyên ỷ vào thế lực gia tộc, nếu không có thư đề cử, hắn có tư cách để vào học ở học viện Tinh Không sao? Ta xem Vũ hồn của hắn tối đa cũng chỉ ở cấp sáu.”

Tại nơi báo danh ngày đó, không ít học viên đều thấy Hoàng Tiểu Long cùng Hùng Mỹ Kỳ và Chung Nguyên giằng co nhau.

Hoàng Tiểu Long nhướng mày khi nghe thấy mọi người nghị luận về mình.

“Tiểu Long, ngươi ngồi cạnh ta này!” Lúc này, Lý Lộ không để ý đến mọi người bàn tán, tiến lên lôi kéo Hoàng Tiểu Long ngồi vào chỗ cạnh nàng. Hoàng Tiểu Long lắc đầu cười, nhưng trước mặt mọi người cũng không tiện cự tuyệt ý tốt của Lý Lộ.

Hoàng Tiểu Long ngồi xuống không được bao lâu thì một tiểu hài tử mặc áo màu vàng nhạt, tóc cũng màu vàng đi tới. Tiểu hài tử này mi thanh mục tú, chỉ là thần thái có chút cao ngạo.

“Khương Đằng!”

“Hắn là Khương Đằng? Nghe nói ngày đi báo danh kiểm tra, Vũ hồn của hắn là Quang Minh Thánh Hổ, cấp mười một, siêu cấp Vũ hồn!”

“Học viện Tinh Không thành lập hơn một trăm năm cho tới bây giờ cũng chưa xuất hiện học viên có siêu cấp Vũ hồn, việc này đã kinh động tới viện trưởng cùng viện phó, cả hai người đều muốn thu hắn làm đệ tử.”

“Hai đại viện trưởng đều muốn thu hắn làm đệ tử? Đây là điều mà ở học viện Tinh Không chưa ai có được vinh dự này!”

Trong lúc mọi người còn xôn xao, tiểu hài tử đó tiến tới ngồi chỗ trống ở giữa dãy đầu trong phòng.

Hoàng Tiểu Long ngồi hàng thứ hai nhìn tiểu hài tử Khương Đằng cũng không ngờ đối phương là Vũ hồn cấp mười một, Quang Minh Thánh Hổ.

Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt của Hoàng Tiểu Long, Khương Đằng quay đầu lại, sau đó hai ánh mắt chạm nhau. Khi thấy Hoàng Tiểu Long, ánh mắt Khương Đằng lộ vẻ chán ghét. Loại ánh mắt chán ghét này giống hệt như cái nhìn của Hùng Mỹ Kỳ lúc báo danh thấy Hoàng Tiểu Long xuất ra thư đề cử.

Hắn hiện vẻ khinh thường rồi quay đầu.

Hoàng Tiểu Long thấy đối phương lộ vẻ chán ghét, không thèm thu tại đáy mắt chỉ cười nhạt trong lòng, hảo cảm với Khương Đằng trong nháy mắt hạ xuống đến điểm thấp nhất.

Mọi người ở đây còn đang nghị luận thì bỗng nhiên, một lão sư mặc áo trắng có vẻ mặt lạnh lùng đi tới, người đó chính là Hùng Mỹ Kỳ.

Thấy vậy, Hoàng Tiểu Long ngẩn ra, kẻ xấu xa này chẳng lẽ là chủ nhiệm lớp mình?

Hùng Mỹ Kỳ vào phòng học, đi lên bục giảng và nói: “Ta là chủ nhiệm của lớp này, Hùng Mỹ Kỳ!” Lời của Hùng Mỹ Kỳ đã xác minh ý nghĩ trong lòng Hoàng Tiểu Long.

Hùng Mỹ Kỳ nói xong, hai mắt hung hăng trừng Hoàng Tiểu Long.

Hoàng Tiểu Long sắc mặt đạm mạc, không nhìn thẳng.

Hùng Mỹ Kỳ thấy thế lạnh giọng cười, tiếp theo phổ biến nội quy, chế độ của học viện Tinh Không và một phần nội dung huấn luyện, học tập sau này, cuối cùng nói một chút về phương pháp thăng cấp.

Học viện Tinh Không chỉ có ba niên cấp, Lục giai trở xuống là năm nhất, khi đột phá Lục giai Hậu kỳ đỉnh phong, đạt được Thất giai có thể tham gia khảo hạch thăng cấp năm hai, khảo hạch thông qua có thể lên tới năm hai, mà phải đột phá đến Cửu giai mới được lên năm thứ ba.

Hùng Mỹ Kỳ nói: “Hai mươi hai tuổi đột phá Thất giai, đối với người bình thường rất khó, thế nhưng với đệ tử có Vũ hồn cửu cấp nhất lưu như các ngươi cũng không khó. Trải qua sự bồi dưỡng cùng với những tài nguyên của học viện Tinh Không chỉ cần mọi người nỗ lực tu luyện đều có thể ở trước tuổi hai mươi hai đột phá Thất giai.” Nói đến đây, Hùng Mỹ Kỳ ngừng một lát, giọng nói biến đổi: “Đương nhiên đó là ta nói về đệ tử đã có Vũ hồn cửu cấp nhất lưu, còn một số người có thư đề cử đến học viện, dù có được học viện nữa bồi dưỡng đi nữa cũng chỉ là phế vật.”

Hùng Mỹ Kỳ cố ý nhìn hướng Hoàng Tiểu Long.

Hoàng Tiểu Long nhướng mày.

“Kẻ phế vật được nhận thư đề cử vào học viện phế vật cũng có Vũ hồn cấp bảy, cấp sáu, thậm chí khả năng chỉ là Vũ hồn cấp năm, cấp bốn. Bọn họ tu luyện tới bốn mươi, năm mươi tuổi, thậm chí sáu mươi tuổi cũng không thể đạt được Thất giai. Vì thế đến hai mươi hai tuổi, chắc chắn họ sẽ bị học viện khai trừ.” Hùng Mỹ Kỳ như muốn “Giải hận”, tiếp tục vừa nói vừa lạnh lùng nhìn chằm chằm Hoàng Tiểu Long.

Tất cả tân học viên trong phòng đều nhìn chằm chằm Hoàng Tiểu Long.

Hoàng Tiểu Long nhất thời trở thành tiêu điểm.

Hùng Mỹ Kỳ nói đến đây, trên vẻ mặt lạnh lùng lộ vẻ tươi cười: “Tiếp theo, ta giới thiệu một chút về siêu cấp thiên tài của học viện chúng ta trăm năm mới xuất hiện, đệ tử Khương Đằng!” Nói xong, liền chỉ về phía Khương Đằng: “Khương Đằng có Vũ hồn cấp mười một nhất lưu, Quang Minh Thánh Hổ, học viện chúng ta thành lập hơn một trăm tới nay đây là đệ tử đầu tiên có siêu cấp Vũ hồn!”

Lúc này, tiểu hài tử Khương Đằng đứng lên, cao ngạo hướng mọi người gật đầu.

Hùng Mỹ Kỳ vỗ tay đầu tiên sau đó mọi tân học viên đều vỗ tay hưởng ứng.

Khương Đằng cảm nhận được vẻ mặt thèm muốn cùng ánh mắt sùng bái của đồng học viên nên càng thêm cao ngạo. Tuy nhiên hắn lại thấy vẻ mặt lãnh đạm, không có ý vỗ tay hưởng ứng của Hoàng Tiểu Long, trên mặt không khỏi cười mà không cười nhìn Hoàng Tiểu Long đầy chán ghét.

Lúc này, Hùng Mỹ Kỳ nói tiếp: “Nói thêm cho mọi người một tin tức kinh người, Khương Đằng hiện tại mới mười tuổi đã là chiến sĩ Tứ giai! Hơn nữa còn là Tứ giai Sơ kỳ đỉnh phong!”

“Mười tuổi đã là Tứ giai Sơ kỳ đỉnh phong!”

“Đây cũng quá kinh khủng!”

Mọi người hai mắt đầy khiếp sợ, càng ước ao, sùng bái nhìn Khương Đằng.

“Khương Đằng, nghe viện trưởng cùng viện phó nói, ngươi đã học tập Đấu kỹ?” Hùng Mỹ Kỳ cười hỏi Khương Đằng.

“Vâng, lão sư.” Khương Đằng vui vẻ đáp.

“Vậy ngươi có thể thi triển một chút cho mọi người xem được không?”

“Được!” Khương Đằng gật đầu, sau đó vẻ mặt ngạo nghễ đi tới chỗ trống trong phòng học, vung một đạo ánh sáng, một con cự hổ huyền phù kỳ xuất hiện, cả một chùm ánh sáng lan tỏa kinh diễm, đồng thời một tiếng hổ gầm vang rung trời, uy áp siêu cấp Vũ hồn lan tràn.

Sau đó Khương Đằng phi thân lên, quát lớn: “Hổ Diễm Chưởng!” Liên tiếp đánh ra nhiều chưởng, ở giữa không trung xuất hiện một chưởng ấn hình vuốt hổ.

Tân học viên thấy vậy vỗ tay không ngừng, trầm trồ khen ngợi.

Hoàng Tiểu Long lắc đầu, Hổ Diễm Chưởng, uy lực Huyền Phẩm cao cấp Đấu kỹ thì không sai, thế nhưng Khương Đằng thi triển lại đầy kẽ hở và sai sót.

Nghe được tiếng ca ngợi của mọi người, Khương Đằng càng ra sức thi triển, sau cùng đắc ý vênh váo hô lên: “Thánh hổ vừa ra, vô địch thiên hạ!”

Vô địch thiên hạ?

Nghe Khương Đằng hô lớn, Hoàng Tiểu Long cũng không nhịn được liền phì cười: “Xì!” Tiếng cười đột ngột của Hoàng Tiểu Long vang lên, trong phòng bất ngờ yên tĩnh, mọi người đều nhìn về phía Hoàng Tiểu Long.

Hùng Mỹ Kỳ lạnh lùng cười nhìn Hoàng Tiểu Long: “Hoàng Tiểu Long, ngươi đứng lên cho ta!”
Bình Luận (0)
Comment