Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 100 - Chỉ Có Tự Mình Đi Thử, Mới Có Thể Biết Mình Có Bao Nhiêu Ngu Xuẩn?

- Cái này . . . Công tử , tiểu nhân còn phải làm việc a , ra ngoài một hội liền mất một viên tinh thạch !

Tiểu nhị có chút khó khăn nói

Dương Chân trừng mắt

- Cái lão bản nào lại xấu tính như vậy a , ngươi để hắn đi ra ta cùng hắn lý luận , thôi được rồi , ngươi chỉ đường cho ta liền tốt

- Đi ra ngoài , rẽ trái đến giao lộ thứ nhất rẽ phải , sau hai giao lộ lại rẽ phải ngươi sẽ thấy

Dương Chân trợn mắt há hốc mồm nhìn tiểu nhị vẻ mặt đang đắc ý , quay đầu bước đi

- Ta nếu là lão bản , mỗi ngày đều sẽ lấy tinh thạch của ngươi !

Sau khi ra khỏi cửa Dương Chân liền đi theo chỉ dẫn của tiểu nhị , Dương Chân quanh quẩn đi lại hơn nửa ngày rốt cục thấy được địa phương có một đám người đang vây quanh , hẳn là địa phương mà đại tỷ đầu đưa ra đề mục

Vừa muốn chen vào liền bị một bàn tay đập vào bả vai , dọa Dương Chân nhảy một cái

Dương Chân quay đầu nhìn lại , một gia hỏa nhìn qua một cái liền biết là diễn viên quần chúng đang lấm la lấm lét che ngực , đối với Dương Chân nháy nháy mắt

- Nhìn công tử ngọc thụ lâm phong , có phải là đến rút đề muốn leo lên phi chu của đại tỷ đầu ? ta chỗ này có phần lớn đề của đại tỷ đầu , ngươi có muốn hay không ? Rất rẻ

- A ?

Dương Chân vui mừng

- Ta hỏi ngươi , những cái đề này ngươi lấy từ nơi nào , đáp án có đúng hay không ?

Ngươi kia lắc đầu , nhìn về Dương Chân ánh mắt có chút cổ quái

- Công tử , chuyện này . . . Những đề này tự nhiên là do tiểu nhân chính mình thống kê ra , nếu nói đáp án . . . Tiểu nhân nếu như có đáp án , sẽ ở đây mời chào công tử sao ?

Đậu phộng !

Dương Chân mộng bức nhìn gia hỏa diễn viên quần chúng này

- Công tử có muốn hay không ?

Gia hỏa này có vẻ mất kiên nhẫn tiếp tục hỏi

- Không muốn !

Dương Chân nhếch miệng

- Bản tao thánh đáp đề còn cần phải gian lận sao ? Đừng nói là ba câu , cho dù là ba mươi câu bản tao thánh cũng trả lời dễ như trở bàn tay , không phải bản tao thánh đang khoát lác nhưng nếu so về bài thi , các ngươi phải gọi bản tao thánh một tiếng bá bá !

- Nha , vị công tử này thật cuồng vọng , ngươi có biết ngươi nói ra lời này là đắc tội tất cả mọi người ở đây ?

Một cái thanh âm âm dương quái khí truyền đến , trong giọng nói lộ ra đủ loại không hài hòa , không biết vì cái gì , sau khi nghe được âm thanh này , trong lòng Dương Chân bỗng nhiên nỗi lên một trận ác hàn , lông gà đều dựng lên

Thanh âm này . . . Cực kỳ giống các công công bên trong TV a

Dương Chân quay đầu nhìn lại , quả nhiên thấy một đại hán mang một cái vuốt tay trang trí hoa hòe bên trên đang nghiền ngẫm nhìn Dương Chân , trên thân nồng đậm mùi phấn thơm , ngay cả cách xa cũng có thể ngửi đến mức sặc cái mũi

Kẻ bán đề kia biến sắc , vội vàng lôi kéo Dương Chân lùi lại mấy bước , cười ha hả nói

- Lương công tử , chúng ta chỉ là dang thương lượng giá cả , không có ý tứ coi thường bất kỳ người nào ở đây ca , chư vị đều là thiên tài đến từ khắp các nơi , chúng ta làm sao dám làm càn

Cái công công kia nhếch miệng , hừ nhẹ một tiếng , xuất ra một cái khăn tay màu hồng xoa xoa lên mũi , nghiêng đầu đi , bỗng nhiên kinh hô một tiếng

- A . . . Ngưu công tử đáp trúng một câu !

- Phương pháp nhanh nhất để lau mồ hôi trên người ?

- Cái này . . . Tự nhiên là dùng vải hút nước lau sạch !

- Tại hạ cảm thấy không đơn giản như vậy , đề mục đại tỷ đầu đề ra từ trước giờ đều thâm ảo , nói không chừng đây là một loại đề khảo nghiệm nguyên lực thâm hậu , hẳn là phải dùng công pháp thuộc tính hỏa đem mồ hôi trên thân đều bốc hơi !

- Đáp án này quả nhiên thâm ảo , tại hạ bội phục bội phục !

- Ta ngược lại cảm thấy , khả năng vung mặt thật mạnh đem mồ hôi gạt ra mới là nhanh nhất , dù sao tìm đồ cũng cần một ít thời gian , nếu là trên người ngươi không có vải thì làm sao bây giờ ?

. . .

Đám người ngươi một lời ta một câu thảo luận đáp án , vị Ngưu công tử kia trên tay đang cầm một tờ đề nhìn chằm chằm vào nó , bỗng nhiên toàn thân hắn run rẩy , phun ra một ngụm máu tươi , cả người ngã về phía sau

- Ôi , Ngưu công tử thế mà đã thất bại , cái đề này quả nhiên khó khăn , mau mau , đỡ Ngưu công tử dậy

Dương Chân nhìn đến mức trợn mắt hốc mồm , hỏi người bán đề bên cạnh

- Những người này đều là đồ đần sao , đáp một cái đề còn có thể thổ huyết ?

Bán đề lắc đầu giải thích

- Công tử có chỗ không biết , đề mục của đại tỷ đầu đưa ra quá mức thâm ảo , bên trên những đề bài đều có các loại cấm chế , có thể khảo nghiệm tâm tính cùng thực lực của người dự thi , không phải vậy thì vì sao một thời gian dài còn không ai có thể trả lời cả ba đề ?

Nói xong , tên bán đề tựa hồ thấy được Dương Chân kích động , từ trong ngực soạt một tiếng móc ra vô số phiến gỗ nói

- Công tử , những phiến gỗ này là tiểu nhân hoàn toàn mô phỏng đề mục của đại tỷ đầu , nói không chừng sẽ có trợ giúp đối với ngươi

Dương Chân ngẩn ngơ , nhìn ánh mắt tha thiết của bán đề , vỗ vỗ bả vai hắn nói

- Về sau đừng có gặp người liền nói ngươi là bán đề , thủ đoạn marketing cấp thấp như vậy thì làm sao có thể phát tài ?

- Như vậy . . . Ta phải nói cái gì ?

Bán đề khẽ giật mình

Dương Chân nhìn chằm chằm con mắt của bán đề

- Ta cho ngươi một chủ ý , miễn phí , tương lai phát đạt thì đừng quên ta là được

- Công tử , mời ngài nói !

- Những phiến gỗ này về sau không gọi là phiến gỗ nữa , mà gọi là năm năm thi đại học , ba năm mô phỏng !

- Năm năm thi đại học , ba năm mô phỏng ?

Bán đề thần sắc khẽ động , chần chờ hỏi

- Thi đại học là cái gì ?

- Là một loại thuyết pháp ở quê ta , vô số tu sĩ đều phải gặp một hạng khảo nghiệm , chỉ là kỳ tài ngút trời mới có thể thông qua khảo nghiệm , khảo nghiệm cực kỳ tàn nhẫn a !

- Vậy liền gọi là năm năm thi đại học , ba năm mô phỏng !

Bán đề hưng phấn nói

- Đề mục của đại tỷ đầu so với quê quán của công tử còn tàn khốc hơn a , đơn giản là tàn nhẫn tới cực điểm !

Dương Chân cười ha ha , đi về phía đám người

- Nhường một chút , nhường một chút a , bản bá bá mộ danh đến đây thi cử , các ngươi những người xem náo nhiệt này có thể tự giác tránh ra một chút hay không ?

Bản bá bá ?

Cái công công kia chỉ vào Dương Chân yểu điệu quát

- Tiểu tử , ngươi chiếm tiện nghi của chúng ta có đúng hay không ?

Dương Chân vội vàng chắp tay , làm một cái lễ học giả nói

- Không phải vậy , bởi vì tại hạ học phú cao siêu , cho nên hàng xóm láng giếng đều tôn xưng một tiếng Dương bá bá !

- Nguyên lai là Dương bá bá , cho hỏi ngươi đã học qua bá giả chi ý ?

( D/g : chỗ này truyenyy khó hiểu quá )

- Ai ôi , vị nhân huynh này thật thông minh , chắc hẳn đã từng đoán đúng đề của đại tỷ đầu ?

Ngươi kia sắc mặt dỏ lên , có chút hưng phứng nói

- Dương bá bá cũng cảm thấy tại hạ có thể trả lời đề của đại tỷ đầu sao ?

- Không thử một chút làm sao biết ?

Dương Chân chắp tay nói

- Tại quê hương của Dương mỗ , có một câu gọi là : Thất bại là mẹ thành công , đã khích lệ được không biết bao nhiêu đời người

- Ồ ?

Ngươi kia thần sắc giật mình hỏi

- Còn có lời lẽ chí lý như vậy , không biết có thể nói cho tại hạ nghe ý nghĩa ?

Dương Chân nhẹ gật đầu nói

- Câu này ám chỉ là cứ nếm thử đi , nếu như thất bại , lần sau cố gắng hơn nữa nhất định sẽ thành công , còn nếu như ngươi không đủ bản lĩnh nếm thử thì cả đời ngươi sẽ thất bại

Đám người nghe vậy không khỏi gật đầu , hai mắt tỏa sáng , đều đem tâm thần tập trung trên thân Dương Chân

Dương Chân ho nhẹ một tiếng nói tiếp

- Cho nên các ngươi hãy tự mình thử sức đi , mới có thể biết được . . .

Dương Chân dừng lại

- Biết cái gì ?

Ngươi kia sốt ruột hỏi

- Mới biết mình ngu như thế nào !

Phốc !

Đám người trợn mắt há hốc mồm , cùng nhau mộng bức nhìn Dương Chân

Dương Chân thừa dịp đám người đang đờ người liền đi đến bên đề bài của Ngưu công tử chộp lên , Kinh Lôi Kiếm xuất hiện trên tay lập tức hàn quang chớp động , chém cái đề bài kia ra thành hai nửa , một nửa rơi xuống đất , một nửa còn lưu lại trên tay hắn !

Bình Luận (0)
Comment