- Dương huynh quả nhiên tài trí hơn người , tại hạ bội phục bội phục !
- Gọi ta là Dương bá bá , ta quyết định từ nay sẽ cố gắng học tập để hiểu rõ tất cả kiến thức bên trong năm năm thi đại học ba năm mô phỏng , tranh thủ trở thành một cái Lương bá bá !
Lương Khai tỏ vẻ kiến thức uyên bác nói
Lúc này , trong đám người bỗng nhiên có người kinh hô một tiếng
- Đại tỷ đầu !
Đám người đồng loạt quay đầu liền nhìn thấy đại tỷ đầu đang nhẹ nhàng bước đến , cười tủm tỉm nhìn mọi người
- Nghe nói Dương công tử phá được vô số đề mà nữ tử xuất ra , bây giờ được gặp qua một lần , Dương công tử quả nhiên tài hoa tung hoành
Dương Chân nhìn đại tỷ đầu được người ta bàn tán say sưa , có chút thất vọng
Vốn cho rằng được danh xưng đại tỷ đầu thường phải là người tư thế hiên ngang , một lời không hợp liền đánh người , không nghĩ tới lại là một người nũng nịu như vậy , lập tức khoát tay nói
- Lúc này chỉ mới bắt đầu thôi , tài hoa của ta một khi thi triển ra nhất định có thể che lấp bầu trời này !
- Ồ ?
Đại tỷ đầu dịu dàng cười một tiếng nói
- Công tử lời này có nghĩa là gì ?
Dương Chân hít sâu một hơi nói
- Quân không nghe thấy văn tứ như đái tháo , chỉ là tại hạ có tràn ngập tài hoa , nhưng lại không có địa phương có thể thi triển ra , hổ thẹn , hổ thẹn !
Văn tứ như đái tháo ?
Nghe nói như thế , mọi người ở đây đều ngẩn ngơ , Lương Khai mộng bức nhìn Dương Chân , trong mắt đột nhiên bộc phát ra một đoàn tinh quang
- Dương huynh quả nhiên là đại tài , thuận tiện nói một câu liền làm cho người ta phấn khởi , sinh động không thôi , so với những tên ẻo lả nghiền ngẫm từng chữ một còn muốn mạnh hơn gấp trăm lần !
Đám người kinh ngạc liên tục , còn gì có thể hợp lý hơn khi so sánh một người tài hoa đầy bụng với đái tháo , chỉ kém một cơ hội để biểu hiện ra đâu ?
Đừng nói bọn người Lương Khai , cho dù là đại tỷ đầu cũng kém chút vỗ đầu hô tốt , nếu như không phải bảo trì hình tượng , nàng đã sớm lôi kéo Dương Chân để cụng vài ly rượu a
Giả làm thục nữ thật khó chịu a a a a !
Bất quá nàng vẫn phải tiếp tục giả bộ , ai bảo tiên sinh không thích nữ tử mạnh mẽ , đại tỷ đầu che miệng cười một tiếng nói
- Dương công tử quả nhiên khác người bình thường , lần này tiến về Đông Hải Chi Tân là để tham gia hải ngoại thí luyện ?
- Đúng vậy , không biết tại hạ có thể có hân hạnh đồng hành cùng đại tỷ đầu ?
Dương Chân chắp tay , ngay cả hắn đều sắp tin tưởng mình chính là một tài tử đọc đủ thứ thi thư a
Đám người đồng loạt đem ánh mắt rơi trên người đại tỷ đầu , toàn bộ Tú Sơn Thành có không biết bao nhiêu người muốn ngồi trên phi chu của đại tỷ đầu tiến về Đông Hải Chi Tân
Dọc theo con đường này chỉ có phi chu của đại tỷ đầu là an toàn nhất , chẳng những có thể nhẹ nhõm thông qua thâm uyên loạn lưu , còn để một chút đạo chích nghe tin đã sợ mất mật , cơ hồ đi với đại tỷ đầu cùng du sơn ngoạn thủy không có gì bất đồng
Đại tỷ đầu lúc này nhu hòa cười một tiếng , gật đầu nói
- Nếu công tử đã đáp được đề mục của tiểu nữ , tự nhiên có thể ngồi Đao Phong Hào , tin tưởng tiên sinh cũng sẽ có hứng thú kề đầu gối nói chuyện lâu cùng với công tử
- Cái gì ?
Lương Khai ngẩn ngơ , thần sắc hâm mộ nhìn Dương Chân
Đám người nhao nhao hít vào một hơi , ước ao ghen tị nhìn Dương Chân
- Tiên sinh thế mà lần này lại đi cùng với đại tỷ đầu đến Tú Sơn Thành ?
- Cái này . . . Khí vận của Dương công tử thật lớn , thế mà có được may mắn cùng ngồi chung một tòa phi chu với tiên sinh
- Cái gì gọi là khí vận lớn , là do Dương công tử bằng bản sự của mình mà đạt được a
. . .
Dương Chân mờ mịt nhìn đại tỷ đầu
- Tiên sinh là ai ?
Lời này vừa nói ra , tất cả mọi người ở đây triệt để hóa đá , mộng bức nhìn Dương Chân thật lâu không nói ra lời
- Công tử thế mà chưa nghe qua tên của tiên sinh ?
Đại tỷ đầu mở to hai mắt ra nhìn trên mặt tràn ngập vẻ nghi ngờ
Dương Chân so với đại tỷ đầu còn nghi hoặc hơn , ai mà biết tiên sinh là vị nào ?
Càn Lai bên tai Dương Chân nhỏ giọng nói
- Tiên sinh lấy văn nhập đạo , khai sáng tiền lệ dùng văn tái đạo , liền ngay cả những động thiên phục địa ở hải ngoại cũng hàng năm mời tiên sinh khai đàn giảng đạo , môn hạ đệ tử nhiều vô số kể , có người nói tại hải ngoại tùy tiện gặp mười người liền sẽ có một người là đệ tử của tiên sinh
Con mắt Dương Chân lập tức trừng lớn
- Treo như vậy ?
Càn Lai nhẹ gật đầu , chần chờ một chút hỏi
- Treo nghĩa là gì ?
Dương Chân lắc đầu nói
- Được rồi chưa từng nghe qua , tiên sinh này cũng thật có ý tứ , dùng văn tái đạo , nhưng tại quê hương chúng ta việc này giống như rất phổ thông a
Đám người kinh hãi nhìn Dương Chân cùng nhau lui ra phía sau một bước
Càn Lai sắc mặt đại biến
- Xuỵt , Dương huynh không thể ở đây đắc tội tiên sinh được , nếu không ở hải ngoại cơ hồ nửa bước khó đi , sẽ có vô số người đến làm phiền ngươi
Dương Chân nhếch miệng
- Ta người này cái gì cũng sợ , không sợ nhất chính là phiền phức
Càn Lai há to miệng , muốn nói chuyện nhưng lại không biết nói gì
Đại tỷ đầu trong mắt lóe lên quang mang không hiểu thấu , làm cho Dương Chân vậy mà có cảm giác phía sau có chút lạnh lẽo
Sau một khắc , trước mắt bao người , đại tỷ đầu bỗng nhiên chụp tay Dương Chân kéo Dương Chân chạy đi
- Nhanh , đi theo ta đi , ta không thể chờ được nữa !
Đám người khi thấy đại tỷ đầu như vậy liền giật mình , một mặt khó thể tin nhìn một màn trước mặt , thậm chí có không ít người che ngực , một bộ dáng vẻ hô hấp khó khăn
- Cái này . . . Cái này . . . Đại tỷ đầu nói nàng đợi không kịp ?
Lương Khai kinh ngạc đến mức cà lăm , một mặt hâm mộ nhìn bóng lưng Dương Chân
- Không phải bị tài hoa kinh diễm của Dương Chân làm cho muốn lấy thân báo đáp ?
- Ông trời của ta , đại tỷ đầu chưa bao giờ thân cận với nam tử như vậy a , Dương công tử quả nhiên là mẫu mực của chúng ta
- Các ngươi ngươi nói đại tỷ đầu muốn dẫn Dương Chân đi đâu ?
- Còn có thể đi chỗ nào , tự nhiên là khuê phòng của đại tỷ đầu , xong , ta . . . Ta cảm thấy tình yêu của ta bị Dương công tử vô tình nghiền nát
. . .
Dương Chân khó hiểu nhìn đại tỷ đầu
- Cái này . . . Cô nương , ngươi và ta mới quen biết , ngươi như vậy . . . Không tốt lắm đâu ?
Đại tỷ đầu cũng không quay đầu lại nói
- Có cái gì mà không tốt , tiên sinh ngày thường yêu thích nhất là những người tuổi trẻ tài hoa , ta hiện tại đã không nhịn được đến lúc nhìn thấy biểu lộ của lão nhân gia ông ta khi gặp ngươi
Dương Chân mộng bức hỏi
- Không . . . Không phải đi khuê phòng của cô nương ?
Đại tỷ đầu lảo đảo một cái , quay đầu trợn mắt há hốc mồm nhìn Dương Chân , tức hổn hển mở miệng nói
- Tiểu Hoàn ! Đại đao của lão nương đâu !
Một tiếng quát yêu kiều trên đường cái vang lên , dọa đám người nhảy cao ba thước , kinh ngạc nhìn về phía đại tỷ đầu , sau khi nhìn thấy liền trong lòng run lên , vội vàng quay đầu đi , một bộ dáng vẻ không liên quan đến mình
Tiểu Hoàn ấp úng khiêng đại đao đi qua , đại đao bị đại tỷ đầu nhấc lên , đại đao nhìn qua còn muốn nặng hơn so với người của nàng , thế mà bị nàng nâng lên giống như một nhánh cây vậy , không một chút khó khăn
Dương Chân giật nảy mình vội vàng nói
- Hiểu lầm hiểu lầm , đều do đám vương bát đản kia ăn nói lung tung , tại hạ là chính nhân quân tử , nhân xưng ngồi trong lòng mà vẫn không loạn Dương sói quân , làm sao có thể nghĩ đến việc xấu xa như vậy , tin tưởng ta , đây chỉ là hiểu lầm
- Thật sự là hiểu lầm ?
Đại tỷ đầu nhìn Dương Chân
Dương Chân nghiêm trang nói
- Cô nương , ngươi và ta không cừu không oán , làm sao có thể vô duyên vô cớ ô uế thanh danh của ta , xin thứ cho tại hạ không phụng bồi !