- Ngươi còn biết luyện đan ?
Hoa U Nguyệt kinh ngạc nhìn Dương Chân
Dương Chân một mặt đắc ý
- Thứ ta biết còn rất nhiều a , tư thế cũng là rất da đạng nữa a !
Hoa U Nguyệt nhíu mày
- Luyện đan cùng tư thế đa dạng có quan hệ gì ?
Dương Chân lập tức hào hứng , chững chạc đàng hoàng giải thích
- Ở trong đó quan hệ rất lớn , càng đa dạng càng có thể luyện chế ra nhiều chủng loại đan dược , hơn nữa còn có tỷ lệ lớn xuất hiện biến dị , phải biết càng ngày càng đa dạng mới có thể xúc tiến luyện đan chi đạo phát triển
Hoa U Nguyệt nghe cái hiểu cái không nhẹ gật đầu
- Ngươi nói cũng không phải không có lý , thế nhưng tư thế thì có quan hệ gì ?
- Cái kia quan hệ lại càng lớn , nếu hiểu biết càng nhiều tư thế thì cảm thụ đối với các loại luyện đan càng có thể cảm thụ tốt hơn , tư thế nhiều . . . Tốt rồi , ta bịa không nổi nữa
Dương Chân nhìn Hoa U Nguyệt trên mặt đang mang dáng vẻ ta tin ngươi cái quỷ mới bĩu môi một cái nói
Hoa U Nguyệt thở dài một tiếng , chăm chú nhìn Dương Chân , một mặt nghiêm túc nói
- Con đường tu luyện thuận thiên mà đi , nếu như quá mức tùy tính có thể sẽ sinh ra tâm ma , mà ham hố thì lại chẳng làm nên trò trống gì , nhiều mà không tinh , thiên phú của ngươi không tồi , hay là dụng tâm tu luyện đi , tu chân giới so với tưởng tượng của ngươi lớn hơn nhiều lắm , hơn nữa còn rất nhiều bí ẩn còn chưa được giải khai
Dương Chân hứng thú nhìn Hoa U Nguyệt , hắn đã được nghe cái gì mà thuận theo thiên ý rất nhiều , mà hắn tu cũng không phải thuận thiên ý , càng không phải là nghịch thiên ý , mà là thuận ý của ta
Hoa U Nguyệt nhìn ra Dương Chân không quan tâm , vừa muốn nói chuyện , Dược Lão bỗng nhiên đẩy cửa vào , lôi kéo Dương Chân liền đi
- Tiểu tử , cùng ta đi mau lên !
Dương Chân bị Dược Lão lôi ra gian phòng , kinh ngạc hỏi
- Có việc gì , vì sao lo lắng như thế ?
Trên mặt Dược Lão hiện lên một tia ngưng trọng , nói ra
- Sự tình của ngươi tại Đông Lâm Đảo bại lộ
- Ngươi truyền đi ?
Dương Chân mở to hai mắt nhìn chằm chằm Dược Lão
- Đánh rắm !
Dược Lão trừng hai mắt , khinh thường nói
- Tưởng lão phu nhàm chán như ngươi sao , ta chỉ là hảo tâm nhắc nhở ngươi , rất nhiều cường giả Nguyên Anh Kỳ đều đang tìm kiếm ngươi , lấy tu vi Kim Đan Kỳ của ngươi gặp được bọn hắn hẳn phải chết không nghi ngờ !
Dương Chân nghe vậy liền trầm ngâm một lát , nhìn chằm chằm Dược Lão nửa ngày , cũng cảm thấy Dược Lão không phải người nhàm chán như vậy , Hoa U Nguyệt tại Đông Lâm Đảo cũng không phải là hạng người vô danh , huống chi hai người ở Hoa Nguyệt Lâu tạo oanh động lớn như vậy , người ở Đông Hải Chi Tân đến chỉ cần hơi hỏi thăm ở Đông Lâm Đảo một chút liền biết hắn đi tới Đông Lâm Đảo
Này cũng hơi rắc rối rồi , thân là người địa cầu , Dương Chân vẫn tương đối chán ghét phải đánh tới đánh lui , mọi người sinh mạng chỉ có một , tại sao không tu luyện mà phải đánh nhau chết sống a ?
Xem ra đến thời điểm nên tăng một ít tu vi , nếu có người đui mù đến gây sự , Dương Chân quyết định đánh chết hắn !
Chán ghét thì chán ghét , nên đánh thì vẫn phải đánh !
Dược Lão cũng không biết Dương Chân nếu như muốn tăng thực lực lên kỳ thật cũng không khó , nhìn thấy sắc mặt Dương Chân dần dần biến hóa , hắc hắc cười quái dị nói với Dương Chân
- Tiểu tử , đừng nói lão phu không nhắc nhở ngươi , ở trong đó có không ít cường giả Nguyên Anh Kỳ rất khó trêu vào , tu vi cường đại không nói , còn có kiến thức rộng rãi , ở Đông Lâm Đảo mặc dù đơn thương độc mã nhưng căn bản không có cách nào tạo ra uy hiếp gì với bọn hắn , tương phản ngươi lại khác biệt , tình trạng rất nguy hiểm a
Dương Chân bừng tỉnh đại ngộ , liếc xéo Dược Lão nói
- Lão đầu nhi , có chuyện gì ngươi nên nói thẳng , không cần quanh co lòng vòng !
Dược Lão trừng mắt nói ra
- Uổng phí một mảnh hảo tâm của lão phu , ngươi biết ngươi ở Hải Lâu hố bao nhiêu tinh thạch sao , trọn vẹn 50 vạn , tin tức này một khi tiết lộ ra ngoài , ngươi có mười cái mạng cũng không đủ dùng a !
- Không nói đúng không !
Dương Chân quay đầu bước đi
- Hẹn gặp lại !
- Đừng a
Dược Lão vội vàng kéo Dương Chân lại , nhét vào tay Dương Chân một cái đồ vật mềm nhũn , nói ra
- Tiểu tử , ngươi nhìn thứ này một chút !
Dương Chân cầm vật ở trong tay nhìn một hồi , sau đó lại cổ quái nhìn Dược Lão
- Mặt nạ da người ?
Dược Lão xì một tiếng khinh miệt , đắc ý nói
- Cái gì mà mặt nạ da người , đây là thiên diện , là do ta lúc dùng màng bụng của Thâm Hải Kiểu Ngư vô ý luyện ra được , lại mời một luyện khí tông sư luyện chế trọn vẹn bốn chín ngày , mới luyện chế ra cái thiên diện này !
Dương Chân nghi ngờ nhìn Dược Lão
- Thứ này làm được cái gì ?
Dược Lão lặng lẽ cười một tiếng , liếc Dương Chân nói
- Chỉ cần ngươi có pháp môn tương ứng phối hợp , thiên diện này có thể tùy ý biến hóa tướng mạo , mà nó còn có thể khống chế hầu kết , ngay cả thanh âm cũng có thể biến hóa , đừng nói là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ , chính là cường giả Luyện Hư Kỳ đều không nhìn ra bất kỳ mánh khóe , trừ phi có đại năng Thần Du Kỳ mới có thể phát hiện dị thường !
- Trâu như vậy ?
Dương Chân mở to hai mắt nhìn , một mặt yêu thích không buông tay nhìn thiên diện
- Đó là tự nhiên !
Dược Lão đắc ý , len lén đánh giá biểu lộ của Dương Chân , nhìn thấy Dương Chân ý động liền hắc hắc cười quái dị
Dương Chân nhìn chằm chằm Dược Lão một lát , sau đó đem thiên diện nhét vào trong tay Dược Lão
- Không cần !
- Không . . . Không cần ?
Dược Lão mộng bức nhìn Dương Chân , tức hổn hển nói
- Không cần thế thì biểu lộ yêu thích trên mặt ngươi là có ý gì , trêu đùa lão phu sao ?
Dương Chân xì một tiếng khinh miệt , giống như cười mà không phải cười nhìn Dược Lão , muốn theo hắn chơi trò xiếc đầu cơ trục lợi sao , mặc dù đã là một lão đầu , lại còn là một lão hồ ly , nhưng vẫn là có chút non nớt nha , đùa giỡn dạng này tại trên địa cầu có thể vớ được một nắm lớn người biết chơi trò này a
Nếu như Dương Chân biểu hiện ra bộ dáng rất cần nó , chẳng phải để lão hồ ly này có vốn liếng tăng giá ngay tại chỗ ?
- Tới thì tới thôi a , tới một cái thì giết một cái , đến hai cái để cho bọn hắn xuống địa phủ làm bạn !
- Tiểu tử , khoác lác cũng có hạn thôi a ?
- Dù sao ta cũng không muốn , ngươi muốn đưa cho ai thì đưa !
- Chỉ cần dùng một khối Ngọc Linh Chi lớn chừng bàn tay cùng một bình Thải Vân Lộ , cái thiên diện này là của ngươi !
- A ha , lão gia hỏa , giấu đầu lòi đuôi bắt đầu lộ ra rồi hả , không cần , nghĩ cũng đừng nghĩ !
- Ranh con , ngươi có nhiều như vậy , cho lão phu một điểm cũng không mất gì , còn có thể đổi một cái mạng !
- Nửa cái bàn tay , nửa bình Thải Vân Lộ !
- Thành giao !
- Ngọa tào , ngươi lừa ta !
- Hắc hắc , tiểu tử , chưa từng nghe qua câu cá càng già càng bơi sâu sao ?
- Là gừng càng già càng cay , bất quá không có ý tứ , ta chỉ còn lại chừng hai ngón tay , Thải Vân Lộ cũng chỉ còn một phần ba bình , còn lại ta đều đã cho vào bụng !
- Ngươi chơi ta ?
- Ngươi có thể làm khó dễ được ta ?
- Mau đem đồ vật lấy ra !
- Ngươi trước tiên đem pháp quyết cho ta !
. . .
Dương Chân đem thiên diện mang lên mặt , xuất ra một cái gương đồng thử khống chế thiên diện , không bao lâu sau , một cái khuôn mặt đẹp trai ngời ngợi lại mang theo ít bộ dáng xấu xa liền tạo thành
- Ôi tiểu tử , thiên diện này quả đúng là rất hợp với ngươi , cái bộ dáng này so với lúc trước dễ nhin hơn nhiều
- Nói nhảm , bộ dáng này tại thôn chúng ta dù không phải đẹp trai nhất nhưng cũng có thể mê mẩn ngàn ngàn vạn vạn mỹ thiếu nữ !
- Phi , thôn các ngươi có ngàn ngàn vạn vạn người sao ?
. . .
Hai người đang mắt lớn trừng mắt nhỏ , vị trí trung tâm Đông Lâm Đảo bỗng nhiên oanh một tiếng bộc phát ra một cỗ khí lãng ngập trời , từng mảnh từng mảnh khí tức huyết hồng phóng lên tận trời , trong chớp mắt liền bao phủ toàn bộ Đông Lâm Đảo
Một trận cảm giác đất rung núi chuyển truyền đến để Dương Chân giật nảy mình , kinh nghi bất định nhìn địa phương bộc phát ra thiên tượng kinh khủng , kinh ngạc hỏi
- Chuyện gì xảy ra ?
Dược Lão hai mắt tỏa sáng , một mặt hưng phấn lôi kéo tay Dương Chân chạy đi
- Tiểu tử đi mau , di tích bạo phát , không nghĩ tới , vô số người đau khổ tìm kiếm di tích Đông Hải Chi Tân , thế mà liền ở trên Đông Lâm Đảo , lần này chúng ta có thể là nhóm đầu tiên tiến vào
- Di tích bộc phát ?
Con mắt Dương Chân lập tức sáng thành cái bóng đèn