Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 152 - Con Mẹ Nhà Ngươi Đang Đùa Ta Sao ?

Dương Chân lôi kéo Dược Lão đi ra ngoài , tiện mèo đứng trên vai của Dương Chân cũng không trốn đi , một bộ lỗ mũi nhìn người cần phải ăn đòn , nhất là thời điểm nhiều người , ngang ngược càn rỡ giống như ta có người chóng lưng vậy

- Tiểu cô nương đâu , chuyện gì xảy ra ?

Dược Lão tức giận không thôi , sau đó thở dài một tiếng nói

- U Nguyệt nha đâu xác thực không dễ , từ khi làm lâu chủ Trường Nguyệt Lâu đến nay , ngay cả thời gian tu luyện cũng dùng để xử lý công việc Trường Nguyệt Lâu

- Nói điểm chính !

Dương Chân trừng hai mắt

Dược Lão lườm Dương Chân một chút , nói ra

- Hôm nay chúng ta đi tìm Phậm Đồng tông sư , không nghĩ tới Mã tông sư cùng Thiết trưởng lão cũng ở đó , ngôn ngữ đủ loại nhục nhã , U Nguyệt nha đầu dưới con nóng giận muốn cùng hai người đi biện đan !

- Biện đan ?

Dương Chân sững sờ

- Biện đan là cái gì ?

Dược Lão lảo đảo một cái , thần sắc buồn khổ nhìn Dương Chân , đấm ngực dậm chân nói

- Lão phu cũng là cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng , loại chuyện này lại đi tìm ngươi đến giúp đỡ , thật sự là . . . Thật sự là già rồi nên hồ đồ , không được , lão phu phải đi mời Trì lão

Dương Chân một tay kéo Dược Lão trở về nói

- Ngươi còn chưa nói rõ ràng đâu , biện đan là cái gì ?

Dược Lão thần sắc đọng lại nói ra

- Cái gọi là biện đan , là một môn đối với học vấn về luyện đan cực kỳ cao , cần đối với các loại thiên tài địa bào thuộc như lòng bàn tay , nhưng lại không chỉ như thế . . .

Được Dược Lão giải thích , Dương Chân đại khái hiểu được biện đan là gì , giống như là đánh giá sư bên trên địa cầu vậy , không nhất thiết là phải biết luyện đan , thế nhưng là nhất định phải đối với các loại dược tính dung hội quán thông

Dương Chân nghe vậy liền bừng tỉnh đại ngộ , tiện mèo lại khinh thường liếm liếm móng vuốt của mình , còn thỉnh thoảng duỗi chân cào cào trên người mình , không được hài lòng

Sau khi Dược Lão kể xong , tiếp tục nói với Dương Chân

- Đối với biện đan , ngươi có thể có hiểu biết chưa ?

Dương Chân nhẹ gật đầu , vỗ vỗ bả vai Dược Lão nói ra

- Nguyên lai chỉ là như vậy , vậy ngươi tìm đúng người a , loại chuyện biện đan này , kỳ thật ta thành thạo nhất

Tiện mèo đang liếm móng vuốt động tác trì trệ , nhếch miệng , cho Dương Chân một ánh mắt khinh bỉ , chỉ là Dương Chân cũng không có chú ý tới

Dược Lão mở to hai mắt nhìn , nghi ngờ nhìn Dương Chân

- Ngươi thật biết biện đan ?

Dương Chân nhẹ gật đầu , nghiêm trang nói

- Đó là vào ban đem thời tiết mưa sa gió táp . . .

- Ngừng ngừng ngừng , có quỷ mới tin ngươi !

Dược Lão lắc đầu thở dài nói

Tiện mèo lung lay bả vai Dương Chân , nói

- Đừng a , đừng ngừng , nói tiếp , đêm hôm đó chuyện gì xảy ra ?

Dương Chân nói tiếp

- Đó là vào ban đêm thời tiết mưa sa gió táp , ta đang một thân một mình tại cửa thôn ngắm trăng , bỗng nhiên từ giữa không trung một lão giả râu bạc rơi xuống . . .

Tiện mèo nhếch miệng

- Bản tôn là rất ưa thích ngươi chững chạc đàng hoàng nói hươu nói vượn , nói tiếp a ?

Dương Chân giận dữ

- Không nói

Dược Lão cười khổ không thôi

Thời điểm hai người một mèo đi vào Phạm phủ , còn chưa vào cửa liền nghe được một thanh âm âm dương quái khí truyền đến

- Hoa lâu chủ , chúng ta hay là bắt đầu đi , trừ vi Dược trưởng lão có thể mời được Trì lão đến , bằng không mà nói ngươi chắc chắn thua không thể nghi ngờ

Dương Chân nghe vậy tấm tắc lấy làm kỳ lạ , đẩy cửa viện ra , thanh âm cổ quái nói

- Ta nói này lão Thiết , con mẹ nhà ngươi chạy còn nhanh hơn thỏ , thì ra là vì tới đây trang bức ?

- Làm càn !

Một thanh âm hùng hậu công chính truyền đến , một lão giả mắt to mày rậm bên trong viện đang cau mày nhìn lại , một mặt tức giận quát lớn một tiếng

- Người đến là người nào , vì sao vô lễ như thế ?

Dương Chân tiến vào trong viện lập tức giật nảy mình , một mảnh đen kịt toàn là người , không biết còn tưởng rằng nơi này không phải chính quy hội nghị , lão đầu Phạm Đồng này lại tiếp khách bừa bãi như vậy ?

Đám người trong sân soạt một tiếng tránh ra một con đường , hai người một mèo lập tức xuất hiện trong tầm mắt mọi người

- Dương . . . Dương Chân !

Thiết trưởng lão kinh hô một tiếng , tức giận nói

- Tốt ngươi một cái tiểu nhi không biết trời cao đất rộng , thế mà còn dám xuất hiện ở đây , quả nhiên không biết sống chết , hôm nay nhiều đạo hữu ở đây như vậy , ngươi mọc cánh cũng khó thoát !

Dương Chân giật nảy mình , nhìn một vòng sau đó hỏi

- Những người này đều là thân thích của ngươi ?

Mẹ nó , người hơi nhiều a !

Thiết trưởng lão sắc măt trì trệ , hừ lạnh một tiếng nói ra

- Cho dù không phải thân thích của . . .

- Không phải vậy thì ngươi nói làm cái gì ?

Dương Chân nhếch miệng , đối với lão đầu mắt to mày rậm nói ra

- Tại hạ chỉ là mộ danh đến đây bái phỏng Phạm lão tiên sinh , ngươi há miệng ngậm miệng chính là chém chém giết giết , không khỏi quá không nể mặt Phạm lão tiên sinh đi , ngươi muốn đánh cũng có thể nha , tới tới tới , chúng ta đi ra ngoài chân ướt chân ráo đánh một trận , người nào sợ người đó làm cháu !

Một đám người bên cạnh Thiết trưởng lão thần sắc tức giận nhìn Dương Chân

- Làm càn , ngươi là ai , nơi này há có phần của ngươi nói chuyện ?

Dương Chân ai ôi một tiếng , nhìn một cái lão đầu bên cạnh Thiết trưởng lão , tò mò hỏi

- Ngươi lại là cái thá gì ?

- Lão phu chính là . . . Hỗn trướng , ngươi đùa bỡn ta ?

Dương Chân nhếch miệng , đi đến trước mặt Hoa U Nguyệt

Lông mày nhíu chặt của Phạm Đồng buông ra , trầm giọng nói

- Vị tiểu hữu này nếu là tới bái phỏng lão phu , mấy người các ngươi liền đợi một chút đừng sốt ruột , cho lão phu mặt mũi , có chuyện gì ra khỏi cửa lại nói

Lão đầu bên cạnh Thiết trưởng lão kia cười nhạo một tiếng nói ra

- Đã như vậy chúng ta tiếp tục sự tình biện đan , Hoa lâu chủ , như lời ngươi nói , chỉ cần ngươi trên biện đan thắng được đệ tử này của lão phu , lão phu liền đem Sinh Linh Đan chắp tay trả về , mà lại rút khỏi dự sự tình Đông Lâm đan hội , như thế nào ?

Hoa U Nguyệt thần sắc có chút khó coi , nhìn chằm chằm đệ tử bên người của lão đầu kia , trầm giọng nói

- Mã tông sư , Trường Nguyệt Lâu ta chưa từng đối xử tệ với ngươi , ngươi vì sao cứ như vậy nhằm vào U Nguyệt ?

Mã tông sư cười cười nói ra

- Hoa lâu chủ lời ấy sai rồi , lão phu một lòng luyện đan , chỉ biết đứng tại lập trường giúp cho luyện đan nhất đạo phát triển

Dương Chân nghe vậy bừng tỉnh đại ngộ , nguyên lai cái lão đầu một mặt chanh chua này chính là Mã tông sư , cùng Thiết trưởng lão quan hệ mật thiết kia

Lúc này , đệ tử trẻ tuổi bên cạnh Mã tông sư lộ ra vẻ tươi cười , đi tới nói

- Nghiêm Phong được sư tôn coi trọng , thu làm đệ tử mới chỉ được thời gian ngắn ngủi ba tháng , Hoa lâu chủ lại tiếp xúc với đan đạo nhiều năm như vậy , một mực quen thuộc với các loại đan dược , nhưng ta vẫn có dũng khí a !

Lời nay vừa nói ra , tất cả mọi người kinh ngạc nhìn thiếu niên hăng hái này

Mọi người ở đây ngoại trừ đức cao vọng trọng tiền bối , chỉ có Hoa U Nguyệt là một nữ tử trẻ tuổi , nhưng nàng thân là Trường Nguyệt Lâu lâu chủ , thân phận cùng địa vị tự nhiên bất đồng , có thể cùng các tông sư hoặc cường giả Luyện Hư Kỳ bình khởi bình tọa

Thế nhưng bây giờ Mã tông sử chỉ phái ra một đệ tử mới thu được ba tháng vênh vang đắc ý đi ra như vậy , quả nhiên không đem Trường Nguyệt Lâu cùng Hoa U Nguyệt để vào mắt

Trên mặt Hoa U Nguyệt hiện lên vẻ tức giận , vừa muốn nói chuyện liền thấy , Dương Chân nhìn chằm chằm Nghiêm Phong đi tới

- Ngươi là đệ tử của Mã tông sư ?

- Ngươi là ai ?

Dương Chân khoát tay áo nói

- Một cái luyện đan tông sư , một cái đệ tử luyện đan sư , hai cái nhân vật cộng lại có thể làm cho Đông Lâm Đảo nhúc nhích , lại muốn cùng một cái tiểu cô nương biện đan ?

Nói đến đây , Dương Chân tiến đến trước mặt Nghiêm Phong , cái trán đều sắp chạm vào hắn , chỉ vào chính mình nói ra

- Con mẹ các ngươi đang đùa ta sao ?

Bình Luận (0)
Comment