Đông Hải Chi Tân , Quy Xà đảo , tiên sinh đang ngồi mài mực bỗng nhiên động tác ngừng lại , quay đầu nhìn về hướng Vạn Hoa đảo
Đông Lảm đảo , Trì lão đang bên cạnh lò luyện đan ngủ gật bỗng nhiên bừng tỉnh , kinh ngạc nhìn về hướng Vạn Hoa đảo , một giọt nước bọt óng ánh từ khóe miệng kéo xuống một đường thật dài , lạch cạch rơi trên mặt đất
Vạn Hoa đảo , Cổ lão đang cũng Đại sư phụ mắt lớn trừng mắt nhỏ không ai phục ai bỗng nhiên biến sắc , oanh một tiếng biến mất bên trong tiệm thợ rèn
Đại sư phụ cười nhạo một tiếng
- Muốn cùng lão phu học Loạn Phi Phong Chùy Pháp , ngươi cho dù là Cổ lão cũng không được !
. . .
Dương Chân giống như cười mà không phải cười nhìn bốn người Vương trưởng lão , một bên ở không trung chậm rãi di chuyển , một bên lấy ra một cái quần đem chân xỏ vào
- Móa nó , mặc quần trên không trung , thao tác này của bản tao thánh từ xưa đến nay gần như không tồn tại a
Tiện mèo không biết từ lúc nào chui ra từ trong trận pháp , hai mắt sáng lên vội vàng hô 666
Dương Chân trừng mắt , giận dữ nói
- Ngươi không hộ pháp cho tiểu cô nương chạy đến đây làm cái gì ?
Tiện mèo cười nhạo một tiếng nói
- Tiểu tử , tiểu nha đầu bây giờ so với ngươi còn có thể lợi hại hơn nhiều , còn cần bản tôn hộ pháp ?
Dương Chân sững sờ , quay đầu nhìn lại , lập tức vui mừng
Hoa U Nguyệt đang đứng đó lộ ra một dáng tươi cười tuyệt mỹ , sau khi mắt đối mắt với Dương Chân liền chậm rãi nhắm mắt lại , bắt đầu khôi phục
Dương Chânyên lòng , xoay đầu nhìn Vương trưởng lão , lập tức dọa Vương trưởng lão nhảy một cái
Sau khi mấy đạo Thiên Lôi tiếp tục rơi xuống , thiên kiếp lập tức biến mất không thấy , bốn người Vương trưởng lão đều bị trọng thương
Mặc dù bọn hắn cũng có thể mượn thiên kiếp để tu luyện như Dương Chân , nhưng lúc nãy bốn người bọn họ không dám mạo hiểm chỉ có thể cắn răng phòng ngự
Vạn nhất hỗn đản Dương Chân này giả vờ , kỳ thật không phải đang tu luyện , một khi nhìn thấy bốn người mượn nhờ thiên kiếp tu luyện lén lút chạy đến chém bọn hắn một kiếm thì sao ?
Thế nhưng để bọn người Vương trưởng lão thổ huyết chính là hỗn đản này thế mà không giả vờ , hắn là thật tu luyện
Chẳng lẽ hắn không sợ bốn người bọn họ xông lên cá chết lưới rách ?
Trong lúc nhất thời , trong lòng bọn người Vương trưởng lão hối hận không thôi
Chuyện cho tới bây giờ , bốn người cũng cảm giác được , thiên kiếp này không cường đại như thiên kiếp mà cường giả Độ Kiếp Kỳ phải hứng chịu , yếu hơn rất nhiều
Tại bên dưới loại thiên kiếp này tu luyện quả thực là một đại kỳ ngộ trong đời khó gặp a , bọn họ vậy mà chỉ vì cảnh giác Dương Chân lại bỏ qua nó
Dương Chân sau khi mang quần xong , cười hì hì đi về hướng bọn hắn
- Dương Chân , ngươi . . . Ngươi muốn làm gì ?
Lão ẩu thần sắc kinh nghi bất định , lạnh lùng nhìn chằm chằm Dương Chân nói ra
Dương Chân nhếch miệng
- Phi , đừng cảnh giác giống như bản tao thánh sắp có mưu đồ làm loạn vậy
Mưu đồ làm loạn ?
Con mẹ nó ngươi không có mưu đồ làm loạn thì ai có ?
- Chậc chậc , không hổ là cường giả Thần Du Kỳ , dưới loại tình huống này lão nhân gia ngài còn có thể gánh vác được
Dương Chân đi tới , nhìn Vương trưởng lão tấm tắc lấy làm kỳ lạ
Vương trưởng lão hung hãn nhìn chằm chằm Dương Chân , nói
- Dương Chân , ngươi đến tột cùng muốn làm cái gì ?
- Ta muốn làm cái gì ?
Dương Chân chỉ mình , hỏi mọi người xung quanh
- Chư vị , lão đầu tử này hỏi ta muốn làm cái gì ?
Đám tu sĩ xung quanh cười nhạo không thôi , cái Vương trưởng lão này không biết nhận tin tức từ nơi nào , hăng hái chạy đến muốn giết Dương Chân , từ xa đã nghe tiếng cười ha hả đắc ý của hắn
Bây giờ bị Dương Chân dẫn tới thiên kiếp đánh cho trọng thương , lại hỏi Dương Chân muốn làm cái gì
Mẹ nó , các ngươi tới lập tức muốn đồng loạt ra tay giết chết Dương Chân , chẳng lẽ lúc này Dương Chân sẽ bỏ qua cho các ngươi sao ?
- Ta đây kỳ thật cũng không muốn chém chém giết giết !
Thanh âm của Dương Chân lần nữa truyền đến để mọi người sững sờ
- Cái gì , Dương Chân chẳng lẽ muốn buông tha bốn người này ?
- Dương Chân sẽ không lòng dạ đàn bà như thế đi ?
- Các ngươi biết cái gì , Dương Chân hỗn đản này lấy tiện làm nhất , thời điểm hắn nói khiêm tốn nhất nhất định sẽ xảy ra đại sự , hẳn nói không thích chém giết , vậy thì các ngươi nên ngẫm lại đi !
- Hít ! Kinh khủng như vậy !
. . .
Bạch Huyền cùng Diệp Tri Mệnh đưa mắt nhìn nhau , lúc Dương Chân nói không muốn chém chém giết giết , trong lòng hai người cùng nhau nhảy một cái , sợ Dương Chân nhất thời mềm lòng , cứ như vậy buông tha bốn người kia
Mẹ nó , bốn cái này không có một cái nào tốt , cứ như vậy buông tha chỉ sợ liền người xung quanh cũng không chấp nhận được
Thế nhưng vì sao khi Dương Chân giống như có ý định buông tha bốn người kia , đám người xung quanh lại hưng phấn như thế ?
Lúc này , Dương Chân nhìn chằm chằm Vương trưởng lão , nói
- Như vậy đi , ta vừa rồi mới luyện xong một chút lực lượng nhục thân , nếu như ngươi có thể tiếp được ta một quyền , ta liền bỏ qua cho ngươi , như thế nào ?
Nói xong , Dương Chân như sợ Vương trưởng lão không đáp ứng , bổ sung nói ra
- Ngươi yên tâm , ta sẽ không vận dụng một chút chân nguyên nào !
Nghe nói như thế , tất cả mọi người trực tiếp mộng bức
- Đùa gì vậy , không cần chân nguyên lại muốn đánh cường giả Thần Du Kỳ , Dương Chân chẳng lẽ thật muốn tha cho những người này ?
- Xong , Dương Chân thật kiêu ngạo tự mãn , hắn đối với thực lực của mình quá mực tự phụ , không cần bất luận chân nguyên gì mà muốn giết Thần Du Kỳ , nếu như hắn có thể làm được ,ta cùng tiện mèo kêu một tiếng cha !
- Móa nó , nhắc đến bản tôn đánh rắm à ?
Tiện mèo một bên nghe vậy lập tức mắng
Vương trưởng lão trong mắt bắn ra một đoàn tinh quang , chỉ vào Dương Chân nói
- Dương Chân , đây là ngươi nói , bây giờ nhiều đạo hữu ở đây như vậy , nếu như ngươi đổi ý chính là mất hết mặt mũi !
Nghe nói như thế , tiện mèo hắc hắc cười quái dị , nhỏ giọng thì thầm
- Tiểu tử này giống như chưa từng có mặt mũi a