Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 222 - Năm Con Dê Béo !

Hai ngày chớp mắt liền trôi qua, tiện mèo lúc này đang đứng trên một cái đỉnh núi, thỉnh thoảng nhìn về nơi xa xa, méo miệng nói

- Tiểu tử, nào có con dê béo nào tới đâu a, đừng nói là dê béo, ngay cả một con gà ốm đều không có, ngươi có phải đoán sai hay không?

Dương Chân dáng vẻ không lo lắng chút nào, nằm trên một cây đại thụ nói ra

- Ta không được ăn đậu hũ nóng đều không có sốt ruột, ngươi gấp cái gì?

- Đậu hũ nóng?

Tiện mèo ánh mắt sáng lên, không kịp chờ đợi mà hỏi

- Đậu hũ nóng là vật gì, ăn có ngon hay không?

Dương Chân bỗng nhiên khẽ giật mình, vô ý nhớ lại một loại mỹ thực để cho người ta vừa yêu vừa hận trên địa cầu, sau đó hắc hắc cười quái dị nói

- Có cơ hội ta sẽ làm thử cho ngươi ăn, cam đoan ngươi ăn xong còn muốn ăn nữa, từ đó về sau ngươi sẽ cảm thấy mỹ thực thiên hạ đều là cứt chó!

- Đây là chính ngươi nói . . .

Tiện mèo kinh nghi bất định nhìn Dương Chân

- Bản tôn làm sao có cảm giác nét mặt của ngươi để cho ta có cảm giác không quá tin tưởng?

Dương Chân lập tức tức giận

- Móa nó, có bản lĩnh đến lúc đó ngươi đừng ăn!

Tiện mèo nhếch miệng, lựa chọn sáng suốt là ngồi trầm mặc, một đôi tròng mắt bắt đầu quay tròn, không biết đang đánh cái chủ ý quỷ gì

- Làm sao còn chưa đến, chẳng lẽ ta đúng là đoán sai rồi?

Dương Chân nhìn thoáng qua bốn phía, ánh mắt bỗng nhiên rơi vào chỗ một lùm cây, khóe miệng lộ ra vẻ mỉm cười

. . .

Đông Hải Chi Tân

- Có nghe nói gì chưa , hai tên khốn kiếp Dương Chân cùng tiện mèo xuất hiện ở U Dương quốc , nghe nói ở một nơi phụ cận của dãy núi tên là Bạch Vân sơn , không biết đang làm cái gì

- Vị đạo hữu này a, tin tức cũng quá bế tắc đi, hiện tại tất cả mọi người đều biết Dương Chân cùng tiện mèo chẳng những xuất hiện ở Bạch Vân sơn, giống như còn đang chờ bí tàng gì đó xuất thế!

- Truyền ngôn như vậy mà các ngươi cũng tin tưởng, Bạch Vân sơn tại hạ đã từng đi qua một lần, địa phương chim không thèm ỉa như vậy làm sao có bí tàng gì tồn tại?

- Haha, cái này là do ngươi không biết mà thôi, lấy tính cách làm người của Dương Chân cùng làm mèo của tiện mèo, địa phương không có đồ tốt bọn hắn sẽ ngây ngốc ở đó lâu như vậy sao?

- Lời này cũng đúng, bất quá tại hạ mới nhận được tin tức, Hoa Sơn phúc địa đã phái ba vị cường giả Thần Du Kỳ hướng về Bạch Vân sơn chỉ để truy sát Dương Chân

- Cái gì?

Tất cả mọi người đều thất kinh, hãi nhiên nói ra

- Ba cường giả Thần Du Kỳ?

- Đâu chỉ là ba vị, tại hạ mới nhận được tin tức, Hoa Sơn phúc địa còn mời hai vị cường giả Thần Du Kỳ của Địa Tuyền động thiên đi cùng, lần này chắc chắn bọn họ quyết tâm phải giết chết Dương Chân!

- Cái này cũng khó trách, Dương Chân giết nhiều người của Hoa Sơn phúc địa như vậy, bọn người Vương trưởng lão cùng Phan trưởng lão đều chết trên tay Dương Chân, hành động lần này của Dương Chân đã triệt để chọc giận Hoa Sơn phúc địa

. . .

Càng ngày càng nhiều tu sĩ đạt được tin tức, ở trong đó có không ít cừu nhân của Dương Chân cùng người ngấp nghé trữ vật giới chỉ của Dương Chân

Chỉ cần Dương Chân vừa chết, đám người sẽ vì cái trữ vật giới chỉ kia mà tranh đoạt đến bể đầu chảy máu

Còn có tiện mèo, mặc dù hỗn đản này giết không chết, thế nhưng muốn giam cầm nó lại cũng không khó, trên cổ của nó cũng treo không ít đồ tốt

Vạn Hoa đảo, những tu sĩ thấy được Dương Chân cứng rắn đối chọi với thiên kiếp lại có suy nghĩ khác biệt rất lớn, nghe tin tức năm vị cường giả Thần Du Kỳ cùng nhau đi tới Bạch Vân sơn đều cười nhạo liên tục

- Năm cường giả Thần Du Kỳ mà muốn trấn sát Dương Chân? Những người này đúng là suy nghĩ hão huyền, lấy tâm tư của Dương Chân sẽ trơ mắt chờ đám người chạy đến giết hắn?

- Vị đạo hữu này nói không phải không có lý, theo cái nhìn của tại hạ, năm cường giả kia nói như vậy chẳng qua là vì muốn đến tranh đoạt bí tàng của Dương Chân mà thôi!

- Đúng thật a, giết Dương Chân không dễ dàng, nhưng muốn từ tay Dương Chân tranh đoạt bí tàng cũng không khó!

- Thật là có bí tàng sao?

- Nếu như không có Dương Chân cùng tiện mèo chỉ sợ đã sớm bỏ chạy!

. . .

Càng ngày càng nhiều tu sĩ tụ tập về Bạch Vân sơn, mỗi người mang tâm tư cùng mục đích bất đồng, bất quá phần lớn tu sĩ đều tán thành một việc, đó là người như Dương Chân lại nán ở một địa phương cứt chim cũng không có lâu như vậy, nhất định là có bí tàng hoặc truyền thừa xuất thế

Bạch Vân sơn, tiện mèo đang buồn chán bỗng nhiên nhảy lên cao ba thước, lẻn đến bên người Dương Chân kinh nghi bất định nói ra

- Tiểu tử, kém chút bị ngươi lừa, chúng ta ở chỗ này chờ dê béo, vạn nhất không thịt được dê béo, ngược lại còn bị dê béo làm thịt thì làm sao bây giờ, ngươi có phải đã có chuẩn bị gì hay không, vài ngày trước ta thấy ngươi lén lén lút lút làm cái gì đó nha?

Dương Chân nhếc miệng

- Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không nghĩ tới việc này, nguyên lai cũng không phải là ngốc không còn thuốc chữa!

Tiện mèo nghe vậy cũng không có tức giận, ngược lại tiện hề hề nói

- Bản tôn biết ngươi cái tên này rất xấu xa, làm sao có thể ngu ngốc ngồi chờ người ta tới giết như vậy, bất quá chờ ở đây cũng quá lâu đi, mắt thấy đã trôi qua hai ngày làm sao còn chưa ai đến?

Dương Chân chỉ vào mặt trời, tức giận nói

- Con mẹ nhà ngươi gấp như vậy làm gì, mặt trời không phải còn chưa xuống núi sao?

Tiện mèo nhếc miệng, trong miệng lẩm bẩm gì đó xong lập tức trốn qua một bên

Bên trong một cái bụi cỏ không xa, một cái bóng đen lờ mờ chợt lóe lên, biến mất bên trong bụi cỏ

Bóng đen tại bên trong núi rừng cấp tốc xuyên thẳng qua, không bao lâu sau liền leo đến một cái sườn núi, đi đến trước mặt năm cái lão giả, thanh âm cung kính

- Năm vị tiền bối, Dương Chân xác thực không có dấu hiệu muốn rời đi

Bên trong năm vị lão giả, một cái lão đầu gầy nhỏ thần sắc âm độc lạnh lùng nói

- Mấy vị trưởng lão Hoa Sơn phúc địa cần gì phải cẩn thận như thế, chẳng qua là một tiểu tử Luyện Hư Kỳ mà thôi, mặc dù có chút thiên phú nhưng có thể cường đại đến mức nào, bây giờ hắn chậm chạp không rời đi chắc hẳn là vì chờ bí tàng mở ra, năm cường giả Thần Du Kỳ chúng ta còn sợ không có cách nào bắt sống kẻ này hay sao?

Nghe được lời nói của lão đầu nhỏ gầy, một lão giả khí tức trầm ổn đang ngồi xếp bằng mở hai mắt, nhìn thoáng quá lão đầu nhỏ gầy, nói ra

- Tên Dương Chân này không thể khinh thường, nói không chừng đây chính là một cái bẫy, nên cẩn thận thì hơn!

- Cẩn thận?

Bên cạnh lão đầu nhỏ gầy, một cái lão giả mặt rộng cười ha hả

- Buồn cười, năm cường giả Thần Du Kỳ muốn giết một tiểu tử Luyện Hư Kỳ còn phải cẩn thận như vậy, đám người Hoa Sơn phúc địa các ngươi nhát gan không dám đi, vậy không bằng để ta cùng Phụng Toàn trưởng lão trước tiên đi qua đó, đem tên Dương Chân kia bắt giữ lại rồi nói

Lão giả Hoa Sơn phúc địa đạm mạc nhìn lão giả mặt rộng, không nói gì

Lão giả mặt rộng cùng lão đầu nhỏ gầy liếc nhau, cùng nhau hừ lạnh một tiếng quay người muốn rời đi, bỗng nhiên có một đạo hắc ảnh từ phía xa lướt đến

- Phùng trưởng lão, chúng ta đã điều tra xong, phụ cận Bạch Vân sơn không có gì bất thường

Phùng trưởng lão nghe vậy lập tức đứng dậy, nói

- Đi thôi, bắt Dương Chân đến hỏi một chút nơi này đến cùng là xảy ra chuyện gì!

Rầm rầm rầm!

Năm đạo khí tức kinh khủng phóng lên tận trời, năm người cấp tốc lao về hướng Bạch Vân sơn

Tất cả tu sĩ xung quanh đang âm thầm quan sát cùng nhau chấn kinh, ngẩng đầu nhìn năm đạo năng lượng cuồng bạo, cùng nhau hãi nhiên, bắt đầu cùng nhau phóng về hướng Bạch Vân sơn, sợ mình trễ một nhịp

Bạch Vân sơn, bên trong Thượng Nguyên tông, các đệ tử cùng trưởng lão sau khi cảm thụ được lực lượng kinh khủng từ bốn phương tám hướng ập đến lập tức hoảng sợ

- Cái này . . .Những người này là ai, lại khủng bố như thế!

Trên một ngọn núi của Bạch Vân sơn, tiện mèo đang cười khằng khặc

- Ai ôi, mau nhìn mau nhìn, thế mà tới năm cường giả Thần Du Kỳ, mẹ nó, năm con dê béo a, cái này thật đúng nghĩa dê béo, mập không có giới hạn!

Bình Luận (0)
Comment