Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 224 - Cái Này Gọi Là Diễn Kịch!

Dương Chân ồ một tiếng để cho tuyệt đại đa số người ở đây có cảm giác da đầu tê dại

Rất hiển nhiên, Dương Chân này lại chuẩn bị làm một cái sự tình gì đó khiếp sợ nhân tâm a

Ở Đông Hải thí luyện, sự tình kinh thiên động địa mà Dương Chân làm ra nhiều lắm, mỗi lần đều để cho người ta khiếp sợ, thế nhưng hiện tại đám người nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được, ở một địa phương vắng vẻ cằn cỗi như thế này, Dương Chân có thể làm được chuyện gì?

Chẳng lẽ nơi này thật sự có bí tàng truyền thừa mà lại bị Dương Chân tìm được, hắn không sợ hãi như vậy là bởi vì có thể khống chế được truyền thừa có thể giết chết năm cường giả Thần Du Kỳ này bất cứ lúc nào?

Tựa như. . . Tựa như lúc trước Dương Chân có thể mệnh lệnh Hải Long tộc vậy, trực tiếp từng quyền từng quyền đem một cường giả Thần Du Kỳ đánh cho răng rơi đầy đất?

Mọi người Thượng Nguyên tông sau khi nghe Dương Chân ồ một tiếng cũng không hiểu ra sao

Đám người ngự kiếm phóng về hướng Dương Chân, nhìn thấy Dương Chân thế mà dám một người đối mặt với năm cường giả Thần Du Kỳ, còn có tiện mèo đang đứng bên cạnh, sắc mặt lập tức cùng nhau biến hóa

- Là cái tiện mèo kia!

Cẩu Thăng Thiên sắc mặt cổ quái, kinh nghi bất định nhìn tiện mèo

- Là cái tiện mèo đem tất cả linh tài của Thị Kiếm môn trộm đến không còn một cây kia?

Con mắt Ngụy Thông trợn tròn vo, trên mặt mang theo thần sắc khó tin

- Nó. . . Nó làm sao đứng cùng Dương Chân, chẳng lẽ. . .

- Cái tiện mèo kia là do Dương Chân nuôi?

Liễu Nhược Ngưng tự lẩm bẩm, dở khóc dở cười, nói ra

- Nghe nói mấy ngày trước có một con mèo làm cho cả Thị Kiếm môn gà bay chó chạy, chẳng những trộm tất cả linh tài của Thị Kiếm môn, còn đem tất cả thiên tài địa bảo cùng đan dược, thậm chí là tinh thạch đều trộm đi. . . Mấu chốt chính là. . . Chính là tiện mèo này cơ hồ đao thương bất nhập, Thị Kiếm môn tông chủ đuổi nó ba cái đỉnh núi, cuối cùng ngay cả một cọng lông của nó cũng không thể chém xuống được, nghe nói sau khi tông chủ Thị Kiếm môn trở về liền liên tục thổ huyết, hôn mê vài ngày!

Đám người sắc mặt cùng nhau biến đổi, nuốt nước miếng một cái, sợ hãi nhìn tiện mèo ở bên cạnh Dương Chân đang diễu võ giương oai, tự lẩm bẩm

- Quả nhiên tiện!

Lúc này, lão giả nhỏ gầy bên trong năm cường giả Thần Du Kỳ hừ lạnh một tiếng, nói ra

- Tiểu nhi cuồng vọng, mặc dù ngươi có đủ loại thủ đoạn, nhưng bây giờ gặp được chúng ta cũng phải thúc thủ chịu trói mà thôi, lão phu hỏi ngươi, nơi đây thật sự sắp có truyền thừa bí tàng sắp xuất thế?

Nghe nói như thế tất cả mọi người toàn thân chấn động, nín thở ngưng thần nhìn chòng chọc vào Dương Chân

Mọi người tụ tập ở đây một mặt là vì muốn xem năm cường giả Thần Du Kỳ này xử trí Dương Chân như thế nào, càng quan trọng hơn là đến nơi này xem đến cùng có truyền thừa bí tàng hay không

Bây giờ Dương Chân đang bị năm cường giả Thần Du Kỳ áp bách, làm sao dám nói dối, chỉ cần bây giờ Dương Chân mở miệng nói cho mọi người biết nơi này đến cùng có truyền thừa bí tàng hay không, tất cả mọi việc sẽ đều sáng tỏ

Bọn người Lục Thừa Hồi nghe vậy thần sắc buồn khổ, lắc đầu nói ra

- Nơi đây làm sao có thể có bí tàng truyền thừa, nếu như nó tồn tại, qua nhiều năm như vậy, chúng ta chỉ sợ đã sớm phát. . .

- Ai ôi, vậy mà lại bị các ngươi phát hiện ra, ta còn đang muốn lén lút độc chiếm cái bí tàng lên trời xuống đất đều cực kỳ hiếm thấy này đây!

Dương Chân vẻ mặt khiếp sợ nhìn chằm chằm lão giả nói ra, trên mặt đều là thần sắc ảo não

Mọi người ở đây sau khi nghe vậy lập tức trở nên hưng phấn

- Nơi này quả nhiên có bí tàng, không uổng công chúng ta đi chuyến này!

- Ta đã nói rồi, nếu nơi này không có cái gì, Dương Chân cùng tiện mèo làm sao có thể dừng lại lâu như vậy?

- Chỉ là không biết bí tàng được giấu ở nơi nào, nếu như có thể may mắn thu hoạch được một cái truyền thừa, xem như trực tiếp đổi đời a!

. . .

Trong mắt lão giả nhỏ gầy hiện lên một đạo tinh quang, thần sắc hài lòng, chậm rãi nói ra

- Tiểu tử, ngươi chắc chắn không biết lão phu, ngươi cũng không cần biết lão phu là ai, chỉ cần biết rằng lão phu chính là trưởng lão Địa Tuyền động thiên là được, lão phu hỏi ngươi, bí tàng mà ngươi nói làm cách nào để đi vào?

Dương Chân một mặt tức hổn hển chỉ vào lão giả, nói ra

- Ta dựa vào cái gì mà phải nói cho ngươi biết, cái đồ lão già họm hẹm này, đừng tưởng rằng ngươi là trưởng lão của Địa Tuyền động thiên thì ta sẽ nói cho ngươi biết lối vào ngay ở dưới chân ta, ngươi cho dù giết ta, ta cũng sẽ không nói cho ngươi biết bên trong bí tàng đến cùng có truyền thừa của Đại Đế hay không!

Oanh!

Lời Dương Chân vừa nói xong, tất cả mọi người đều chấn kinh, mặc dù biết rõ những lời trong miệng của Dương Chân khó có thể tin được, thế nhưng là có rất nhiều truyền ngôn nói rằng Dương Chân đang ở chỗ này chờ bí tàng mở ra

Đại Đế truyền thừa, lại là một cái Đại Đế truyền thừa!

Bây giờ tuyệt đại đa số đều đã ra biển Đông Hải để tìm kiếm truyền thừa của Đông Hoang Đại Đế, vì nhiều nguyên nhân nên có người không thể nào đem thuyền ra biển, phần lớn bọn họ đều có chút không cam tâm

Thế nhưng ai có thể nghĩ tới nơi này lại có một cái Đại Đế truyền thừa nữa, lại còn tìm đến được mà không mất chút công phu, làm cho bọn họ phấn khởi không thôi

Lão giả nhỏ gầy cười ha hả, oanh một tiếng bộc phát ra khí thế vô tận, giống như một đạo cuồng phong phóng về hướng Dương Chân

- Tiểu tử, không nghĩ đến ngươi lại ngốc đến trình độ như vậy, xem ra lời đồn quả nhiên không thể tin tưởng, lão phu chỉ mới hỏi sơ qua một câu mà ngươi đã nói ra hết, đã như vậy lưu ngươi còn tác dụng gì nữa, để mạng lại đi!

- Đới trưởng lão chậm đã!

Phùng trưởng lão của Hoa Sơn phúc địa sắc mặt đại biến, vội vàng lên tiếng ngăn cản, trong lòng hắn có một câu hỏi: Dương Chân thật sự ngốc đến trình độ như vậy?

Cái này con mẹ nó đến cùng là ai ngốc a?

Mọi người quan sát phía xa mộng bức nhìn Đới trưởng lão đang điên cuồng lao xuống, giống như sợ chậm nửa nhịp sẽ bị người khác cướp mất vậy, làm cho tất cả đều ngây dại

Dương Chân ngốc sao?

Mẹ nó, chính là một thằng ngu cũng nhìn ra Dương Chân đang giả vờ, Đới trưởng lão đây là đã bao lâu chưa được tiến vào bí tàng truyền thừa, thế mà lại lỗ mãng đến trình độ như vậy

Lúc này, Dương Chân bỗng nhiên sắc mặt đại biến, vẻ mặt hoảng sợ lui về phía sau, giống như muốn cùng Đới trưởng lão cứng rắn nhưng lại do dự bất định

Giả, quá giả!

Lấy tâm cơ của hỗn đản Dương Chân này, cùng với tính cách tiện phá chân trời của hắn làm sao có thể làm ra sự tình giả như vậy, nhất định là hắn cố ý, cố ý làm ra cái bộ dáng như vậy

Quả nhiên đủ tiện!

Nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi cùng do dự muốn lao lên nhưng lại không thể lao lên cứng rắn của Dương Chân, tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết con hàng này đang muốn làm cái gì

Nhưng vào lúc này, Dương Chân bỗng nhiên quay người nói với tiện mèo

- Móa nó, thấy rõ chưa, đây gọi là dáng vẻ muốn làm nhưng lại không thể làm được, không tin một hồi ngươi làm thử giống ta một chút, lão nhân này tin răm rắp a

Tiện mèo vẻ mặt thành thật nhẹ gật đầu, nói ra

- Đây gọi là diễn kịch sao?

- Đúng! Tiếp theo để ta dạy cho ngươi cái gì gọi là tức hổn hển!

Nói xong lời này, biểu lộ Dương Chân bỗng nhiên trở nên tức hổn hển, chỉ vào Đới trưởng lão đang cuồng xông đến gào thét một tiếng

- Móa nó, ta. . . Ta liều mạng cùng ngươi cái lão già họm hẹm này!

Oanh!

Thân thể Dương Chân lao về phía Đới trưởng lão, đánh ra một quyền

Đám người

- . . .

Bình Luận (0)
Comment