Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 260 - Thẳng Thắn Cương Nghị Dương Tiện Nhân!

- Mạc Thiên Nhai, ngươi đừng có quá phận!

Hồng Loan Linh Nữ trầm giọng quát, ngọc dung tràn đầy vẻ tức giận

Tú Nhi cũng phẫn uất nhìn Mạc Thiên Nhai

Mạc Thiên Nhai cười lạnh một tiếng, nhìn Hồng Loan Linh Nữ nói ra

- Các ngươi có thể đi tìm một chỗ khác, ta đã nói rỗi, ta đột nhiên rất ưa thích chỗ này

Vẻ tức giận trên mặt Hồng Loan Linh Nữ càng sâu, vừa muốn nói chuyện, Dương Chân bỗng nhiên đi lên phía trước nói ra

- Đừng có tức giận như vậy nha, nữ hài tử mà hay tức giận sẽ không đẹp

Nghe nói như thế vẻ tức giận trên mặt Hồng Loan Linh Nữ liền biến mất, dở khóc dở cười nhìn Dương Chân nói ra

- Mạc Thiên Nhai nhắm vào ngươi như vậy, ngươi không tức giận?

- Tức giận?

Dương Chân chững chạc đàng hoàng gật đầu, nói ra

- Ta rất tức giận, ta tức giận đến mức sắp chết rồi!

Đám người xung quanh cùng nhau yên lặng, ai ở đây không nhìn ra được rằng trên mặt Dương Chân không có một tí vẻ tức giận nào?

Tú Nhi hung hăng liếc nhìn Mạc Thiên Nhai một chút, lôi kéo Dương Chân nói ra

- Ngươi không cần chấp nhặt với Mạc Thiên Nhai, công pháp tu luyện của hắn cực kỳ bá đạo, ngay cả những kỳ tài kinh tài tuyệt diễm như Hoa Linh Nữ cùng Lâm Thiên Lệ đều có vẻ không bằng, chúng ta hay là chọn một chỗ khác đi!

Hồng Loan Linh Nữ cũng thở dài một tiếng, nhìn Dương Chân nói ra

- Đi tìm một chỗ khác đi!

Tất cả mọi người đều đang chờ quyết định của Dương Chân, nếu như lúc này Dương Chân chọn rời đi, không hề nghi ngờ đó chính là trực tiếp nhận thua với Mạc Thiên Nhai, Dương Chân chắc chắn sẽ mất hết mặt mũi, tối thiếu nhất là trong Linh Lộ Dương Chân đã không còn một chút tôn nghiêm nào

Mà Mạc Thiên Nhai chính là muốn loại kết quả này!

Mọi người đều biết, mục tiêu của Mạc Thiên Nhai khi vào Linh Lộ chính là Hoa U Nguyệt cùng với Lâm Thiên Lệ, Dương Chân chẳng qua là một viên đá nhỏ mà hắn sắp giẫm rơi mà thôi

Nếu như Dương Chân thẹn quá hóa giận mà động thủ, Mạc Thiên Nhai gần như có thể trực tiếp đuổi Dương Chân khỏi Thiên Mệnh Tuyền, lựa chọn một chỗ khác, Dương Chân sẽ vứt hết tất cả mặt mũi của chính mình

Lúc này, Dương Chân bỗng nhiên hít sâu một hơi nói ra

- Đi qua bên cạnh đi!

Thanh âm của Dương Chân bình đạm truyền đến

Trên mặt Hồng Loan Linh Nữ cùng Tú Nhi mặc dù có chút không tình nguyện nhưng cũng nhẹ gật đầu, nhìn chằm chằm Mạc Thiên Nhai một chút, sau đó liền chuẩn bị đi qua bên cạnh

Mạc Thiên Nhai cười lạnh không nói gì

Mọi người ở đây thì trong lòng run lên, bằng sức một mình, bức bách hai thiên tài cùng một cái yêu nghiệt làm ra lựa chọn như vậy, quả nhiên là kinh khủng

Nhưng vào lúc này, xung quanh bỗng nhiên truyền đến một trận tiếng hít vào, để cho Mạc Thiên Nhai sững sờ, quay đầu nhìn lại liền kinh ngạc không thôi

Dương Chân lúc này chẳng những không có đi, ngược lại còn đặt mông ngồi ở bên cạnh Mạc Thiên Nhai

Thời điểm cái mông của hắn rơi xuống đất, ầm một tiếng liền văng lên bọt nước to lớn, văng tung tóe lên mặt Mạc Thiên Nhai

Mạc Thiên Nhai kinh ngạc đến mức há hốc mồm, lập tức bị đám bọt nước do cái mông Dương Chân hất lên chui vào miệng, Mạc Thiên Nhai lập tức nôn khan một trận

- Hỗn đản, ngươi muốn chết!

Mạc Thiên Nhai nôn nửa ngày mới âm trầm nhìn chằm chằm Dương Chân

Dương Chân thì ngoảnh mặt làm ngơ, đối với hai người Hồng Loan Linh Nữ cùng Tú Nhi chớp chớp mắt

Mắt thấy Dương Chân thế mà ngồi bên cạnh Mạc Thiên Nhai, một bộ muốn cùng Mạc Thiên Nhai tranh đoạt năng lượng, Hồng Loan Linh Nữ cùng Tú Nhi lấy làm kinh hãi, cổ quái hỏi

- Ngươi không đi?

Không đi?

Dương Chân thế mà không đi?

Không những không đi còn đặt mông ngồi bên cạnh Mạc Thiên Nhai?

Chẳng lẽ Dương Chân muốn từ bỏ hoàn toàn lần cơ hội khó được này?

Phải biết rằng bên trong Linh Lộ, mỗi một mai Kim Mệnh Cầu đều cực kỳ trọng yếu, lãng phí một chút thôi cũng đủ để người khác tiếc đứt ruột a

Dương Chân thế mà không biết tự lượng sức mình ngồi bên cạnh Mạc Thiên Nhai, định đem Kim Mệnh Cầu của mình lãng phí hết sao?

Tất cả mọi người đều một mặt thịt đau nhìn Kim Mệnh Cầu trong tay Dương Chân đã hao hết hơn phân nửa

Bên trong Thiên Mệnh Tuyền, chỉ có một mình tiện mèo là trừng to mắt nhìn Dương Chân một chút, sau đó lén lút tìm một địa phương hài lòng nằm xuống, vẻ mặt thư thái ngâm mình trong hồ

Tú Nhi thì lo lắng chạy đến trước mặt Dương Chân, muốn cưỡng ép lôi hắn đi

Dương Chân né tránh tay của Tú Nhi, cười ha ha, cao giọng nói ra

- Là nam nhân ta tình nguyện đứng mà chết, không bao giờ quỳ suống cầu sinh, nếu vì sinh mà vứt hết mặt mũi, thì làm sao có thể đi gặp tổ tông?

Thanh âm âm vang hữu lực truyền ra, để cho sắc mặt đám người hoàn toàn thay đổi

Hồng Loan Linh Nữ nhìn Dương Chân thật sâu, sau đó nói với Tú Nhi

- Đây là lựa chọn của Dương Chân, Tú Nhi, lui ra đi!

Tú Nhi nhếch miệng, mặc dù có chút không tình nguyện nhưng vẫn lui ra, trong lòng có một thứ gì đó đang âm thầm thay đổi

Cô gái nào không thích nam nhân thẳng thắn cương nghị?

Lúc này, Dương Chân quả thật rất soái a!

Mạc Thiên Nhai thấy vậy liền khinh thường nói ra

- Chấp mê bất ngộ!

Dương Chân lườm Mạc Thiên Nhai một chút, âm dương quái khí nói ra

- Một hồi người nào đó đừng có ngay cả mặt mũi của chính mình cũng không cần là được!

- Trò cười!

Mạc Thiên Nhai hừ lạnh một tiếng, quanh thân ông một tiếng, vòng xoáy năng lượng càng trở nên to lớn, mạnh mẽ hơn

- Không nghĩ tới Dương Chân lại kiên quyết như vậy, ngay lúc này kiên quyết thì được cái gì?

- Chỉ là đáng tiếc, chừng mười cái Kim Mệnh Cầu trong tay Dương Chân đều lãng phí đi

- Tại hạ ngược lại cảm thấy cử động của Dương Chân lần này chính là vì tính kiên quyết của nam nhân chúng ta mà đấu tranh a

- Cái kia. . . Vì sao đạo hữu không đi qua giúp hắn?

- Đi qua? Đùa gì vậy, Kim Mệnh Cầu trong tay ta cũng rất trân quý!

. . .

Một đám người nghị luận ầm ĩ, tất cả đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn Dương Chân

Nhưng vào lúc này!

Sự tình làm cho tất cả mọi người kém chút sợ tè ra quần liền phát sinh

Lúc này, Dương Chân ngồi ở bên cạnh Mạc Thiên Nhai ngay cả một điểm năng lượng cũng không chiếm được bỗng nhiên uể oải duỗi cánh tay, trong miệng lầm bầm một câu

- Hoang Thiên Thuật!

Oanh!

Một tiếng nổ vang kinh thiên động địa truyền đến, toàn bộ Thiên Mệnh Tuyền giống như đều sôi trào lên, truyền đến một trận thanh âm ục ục, những cái bong bóng to lớn bắt đầu nổi lên

Tất cả mọi người nhìn thấy một màn này đều hít vào một hơi, khó tin nhìn cảnh tượng trước mắt

Một câu của Dương Chân liền để cho toàn bộ Thiên Mệnh Tuyền sôi trào?

Cái này. . . Con mẹ nó làm sao có thể?

Ầm ầm!

Âm thanh ục ục vẫn còn tiếp tục, tại dưới ánh mắt trợn mắt hốc mồm của mọi người, một cái vòng xoáy kinh khủng hơn, to lớn hơn gấp mười lần vòng xoáy của Mạc Thiên Nhai ông một tiếng liền hình thành, tốc độ năng lượng ba động kinh khủng làm cho thật nhiều người nhảy dựng lên, vội vàng chạy ra xa

- Không, không, điều đó không có khả năng, cái này. . . Ngươi đến cùng đã làm cái gì?

Choáng váng!

Mạc Thiên Nhai trực tiếp choáng váng, ở bên cạnh hắn, đừng nói là một điểm năng lượng Thiên Mệnh TUyền, ngay cả nước cũng không có!

Mạc Thiên Nhai mộng bức không thôi đặt mông ngồi tại chỗ, mờ mịt nhìn Dương Chân

Bình Luận (0)
Comment