Bên cạnh Ngộ Đạo Bi kiếm khí vờn quanh , khí lãng kinh khủng quét qua làm cát bay đá chạy , Trương Tông Cẩm một người một kiếm đứng tại chỗ phảng phất như dung nhập vào hoàn cảnh xung quanh , dáng người như lợi kiếm khắc thật sâu vào lòng người
Trương Tông Cẩm không hổ là thiên kiêu có danh xưng thiên hạ đệ nhất kiếm , dù là tức giận tới cực điểm , nhưng một khi đã cầm kiếm liền nhìn không ra bất kỳ gợn sóng nào
Tất cả mọi người ờ đây đều bị cỗ khí thế này chấn nhiếp , hoảng sợ nhìn Trương Tông Cẩm
- Không hổ là thiên hạ đệ nhất kiếm , tâm cảnh như vậy đã vượt qua tất cả mọi người ở đây !
Trái lại với Trương Tông Cẩm , Dương Chân trên người không có bất kỳ khí tức gì , mặc dù đến giờ cũng không biểu lộ ra vẻ khiếp sợ gì mà là điềm nhiên đứng tại chỗ
Trương Tông cẩm tu vi vốn đã cao hơn Dương Chân nhiều lắm , hơn nữa tâm cảnh còn không có bị hủy diệt , đây cơ hồ là đứng ở thế bất bại , tất cả mọi người đều kinh ngạc không biết Dương Chân lấy tự tin ở đâu ra mà lại điềm tĩnh như thế
Trương Tông Cẩm cười ha ha chỉ trường kiếm vào người Dương Chân nói
- Mặc dù không muốn thừa nhận , nhưng ngươi đúng là một nhân tài , bất quá có một ít người ngươi không thể đắc tội ngươi cho rằng một cái a miêu a cẩu liền có thể tùy tiện gia nhập tông môn và được gọi là thiên kiêu sao ?
Lời này vừa nói ra tất cả mọi người xung quanh đều thay đổi sắc mặt , nhớ tới sự tình Trương Tông Cẩm nói tất cả bọn họ là a miêu a cẩu
Mặc dù lời nói của Trương Tông Cẩm khó nghe nhưng sự thật lại không thể chối cãi
Dương Chân lúc này cười cười nói
- Ta xác thực nghĩ sai , vốn cho rằng ngươi là hạng người mua chuộc danh tiếng , không nghĩ tới ngươi lại thật là một nhận tài !
Mọi người nghe được Dương Chân vậy mà thừa nhận Trương Tông Cẩm là nhân tài đều hít vào một hơi , Dương Chân bắt đầu cảm thấy phục rồi ?
Thế nhưng việc đã đến nước này , liền xem như hiện tại chịu thua thì có tác dụng gì ?
Ánh mắt Trương Tông Cẩm lóe lên một tia khinh thường vừa muốn nói chuyện thì thanh âm chậm rãi của Dương Chân lại tiếp tục vang lên đồng thời còn dựng ngón tay giữa lên
- Một quyền , nếu như một quyền ta không có cách nào đánh bại ngươi muốn giết hay róc thịt ta thì tùy tiện !
Cái gì ?
Một quyền ?
Mọi người xung quanh đều cho là mình nghe lầm , vốn cho là Dương Chân muốn chịu thua nhận lỗi , ai ngờ Dương Chân thế mà đã biết thực lực Trương Tông Cẩm như thế nào còn dám nói ra những lời ngông cuồng như thế
Trương Tông Cẩm giận quá thành cười chỉ vào Dương Chân nói
- Tốt , đủ cuồng , nếu như một quyền của ngươi ta không cản nổi từ nay về sau nhìn thấy ngươi ta đều đi đường vòng
- Gặp ta đi đường vòng để làm cái gì ? tất cả mọi người là bằng hữu , bằng hữu a !
Dương Chân một mặt chân thành nói
- Ta chính là muốn võ kỹ của ngươi , thiên hạ đệ nhất tiện võ kỹ
- Ngươi . . .
Sắc mặt Trương Tông Cẩm tái xanh tức giận đến mức thở hỗn hển , gầm lên
- Tốt , chỉ cần ngươi có thể một quyền đánh bại ta , đừng nói là võ kỹ , liền cái mạng này của ta cũng cho ngươi !
Dương Chân lại muốn võ kỹ của hắn , quả nhiên là đang làm trò cười cho thiên hạ , càng vô căn cứ chính là Dương Chân thế mà tuyên bố một quyền đánh bại Trương Tông Cẩm , tên Dương Chân này chẳng lẽ choáng váng ?
Ông !Trường kiếm trong tay Trương Tông Cẩm bộc phát ra một tiếng oanh minh , cả người hắn hướng về Dương Chân vọt tới
Oanh !Cùng lúc đó , trên thân của Dương Chân cũng bộc phát ra một cỗ lôi nguyên lực cuồng bạo
- Trúc cơ kỳ lục trọng !
Có người nhìn ra tu vi của Dương Chân lập tức giật nảy mình
- Cái này làm sao có thể , vẻn vẻn không đến một canh giờ Dương Chân thế mà từ Trúc Cơ Kỳ tam trọng tu luyện đến lục trọng ?
- Không có khả năng , Dương Chân nhất định là ẩn giấu thực lực , đến lúc này mới bộc phát ra !
Tô Khinh Ngữ lúc này đôi mắt sáng lên , kinh ngạc nhìn Dương Chân , Trường Dương công chúa càng là kinh ngạc há hốc miệng , không thể tưởng tượng nổi nhìn Dương Chân
Trương Tông Cẩm cười ha ha khinh thường nói
- Chẳng lẽ ngươi cho rằng Trúc Cơ Kỳ lục trọng liền có thể là địch với Trương Tông Cẩm ta sao ? hôm nay liền để cho người vì sự cuồng vọng vô tri mà trả giá đắt !
Theo tiếng nói của hắn vừa dứt , trường kiếm trong tay đang hướng về phía Dương Chân bộc phát ra một đoàn tinh quang tạo thành vô số thanh kiếm , phô thiên cái địa hướng về Dương Chân vọt tới
- Bách Kiếm Tề Minh , đây là sát chiêu kinh khủng nhất của Trương Tông Cẩm !
- Xong , không nghĩ tới Trương Tông Cẩm vừa ra liền là sát chiêu , lần này Dương Chân muốn sống cũng khó khăn
Kiếm mang kinh khủng hướng về Dương Chân vọt tới , vô số kiếm khí đem mặt đất xung quanh cắt nát
Cùng lúc đó , thân ảnh Dương Chân bỗng nhiên biến mất tại chỗ không thấy đâu nữa !
Đám người thần sắc hãi nhiên tìm kiếm thân ảnh Dương Chân , đều nghĩ là Dương Chân bỏ chạy , nhưng sau một khắc , tất cả tu sĩ ở đây đều hít một hơi khí lạnh
Đối mặt với kiếm khí phô thiên cái địa , Dương Chân không lùi mà tiến , cứ như vậy xông vào bên trong kiếm khí đây trời
Lúc này trên thân Dương Chân lôi quang lập lòe , vô tận kiếm khí ở trên người hắn lưu lại vô số vết thương , trong chớp mắt cả người hắn đều là máu , nhưng lại không ảnh hưởng chút nào đến tốc độ của Dương Chân , thậm chí trên mặt Dương Chân còn lộ ra một nụ cười điên cuồng
- Thiên Ma Cương Quyền !
Dương Chân tự lẩm bẩm
- Thập trọng !
Rầm rầm rầm !Một tia lôi đình oanh minh đinh tai nhức óc từ trong tay Dương Chân bạo phát đi ra , lôi đình được quấn quanh bởi vô tận lôi xà , ầm vang hướng về Trương Tông Cẩm đánh tới
- Cái tên điên này !
Mọi người nhìn Dương Chân với ánh mắt khiếp sợ
Chẳng ai ngờ rằng Dương Chân dĩ nhiên hung ác như thế , nếu như đối với địch nhân hung ác cũng thôi , nhưng hắn mẹ nó đối với mình cũng hung ác như vậy , hoàn toàn là một bộ tư thế liều mạng , mặc cho vô số kiếm khí trên người hắn lưu lại từng đạo vết thương cũng muốn một quyền nện trên thân Trương Tông Cẩm
Oanh !Một âm thanh trầm đục truyền đến , xen lẫn từng tiếng xương sườn đứt gãy , lúc này kiếm khí phô thiên cái địa đã biết mất không còn thấy nữa , thân thể Trương Tông Cẩm giống như một viên đạn pháo , oanh một tiếng bay ngược ra sau , nện ầm ầm vào mặt đất
Không khí xung quanh Ngộ Đạo Bi lặng ngắt như tờ , tất cả mọi người ngơ ngác nhìn Dương Chân đang máu me đầm đìa kinh hãi không thôi
Một quyền , thế mà thật chỉ cần một quyền , Trương Tông Cẩm liền mất đi sức tái chiến , nằm dưới mặt đất sắc mặt đờ đẫn nhìn lên bầu trời tự lẩm bẩm
- Không có khả năng , điều đó không có khả năng . . .
Đúng vậy a , cái này làm sao có thể , Trương Tông Cẩm vốn thành danh đã lâu , mọi người sở dĩ xưng hắn là thiên hạ đệ nhất kiếm cũng bởi vì hắn tu luyện kiếm pháp võ kỹ có một thức tên là Bách Kiếm Tề Minh , vô cùng kinh khủng , chưa từng thua trận bao giờ
Thế nhưng dù vậy đều không thể ngăn nổi một quyền của Dương Chân
Một quyền của Dương Chân đến cùng khủng bố đến mức nào ?
Đám người còn chưa kịp phản ứng lại , Dương Chân cười hì hì đi đến trước mặt Trương Tông Cẩm ngồi xổm xuống nói
- Đa tạ a , thiên hạ đệ nhất tiện quả nhiên danh bất hư truyền !
Phốc !Trương Tông Cẩm phun ra một ngụm lão huyết
Đám người xung quanh cũng có một loại xúc động muốn thổ huyết , Dương Chân quá vô sỉ , nếu như Trương Tông Cẩm là thiên hạ đệ nhất kiếm , Dương Chân liền chính là thiên hạ đệ nhất tiện
Bất quá cũng có rất nhiều người bắt đầu hiếu kỳ , tên yêu nghiệt Dương Chân này đến tột cùng có thể từ trong Ngộ Đạo Bi lĩnh ngộ được cái gì ?
--------
Nếu mọi người có thắc mắc : truyện mình dịch ngắn hơn truyenyy một chút với thay đổi một vài từ , tại truyenyy viết luyện thuyên quá nên mình rút gọn những thứ không cần thiết