Khắc họa tài khí minh văn mới, từ xưa đến nay chưa từng có ai có thể khắc họa một minh văn mới đè lên minh văn cũ, nếu như khắc lên sẽ gây ra xung đột, nếu như tài khí minh văn mới mạnh mẽ hơn thì sẽ không có chuyện gì xảy ra, nhưng nếu minh văn mới không thể đè ép được minh văn cũ, như vậy Dương Chân tất nhiên sẽ bị tài khí minh văn phản phệ, nhẹ thì thụ thương, nặng có thể tổn thương căn cơ
Đây là một sự tình cực kỳ đáng sợ!
Thành chủ Hàn Võ thành lúc này mới đột nhiên nhận ra rằng, chuyện này đối với Dương Chân là gian nan cỡ nào
Biểu lộ trên mặt hắn biến hóa liên tục, vừa muốn ngăn cản Dương Chân mạo hiểm lại vừa muốn Dương Chân thử một lần
Thấy Dương Chân vẫn chậm chạp không có động tác, thành chủ Hàn Võ thành xoắn xuýt liên hồi
Hàn Cảnh Thiên cười ha ha một tiếng, vỗ vỗ bả vai thành chủ Hàn Võ thành, nói ra
- Thành chủ đại nhân chớ xoắn xuýt việc này, trong lòng Dương tiểu hữu nhất định đã có tính toán, nếu như có thể làm được hắn nhất định sẽ tận lực, nếu không làm được, lấy tính cách làm người của hắn cũng sẽ không quá miễn cưỡng
Thành chủ Hàn Võ thành lập tức sáng tỏ, thở dài nhẹ nhõm
Hắn từ trong miệng tiện mèo cũng biết được đủ loại kinh lịch của Dương Chân, cái nào cũng dễ như trở bàn tay, những lo lắng này của hắn đơn giản chính là dư thừa
Không chỉ như vậy, nghĩ đến lúc Dương Chân ở trong phủ thành chủ khoảng thời gian này, khóe miệng thành chủ Hàn Võ thành liền run rẩy một trận, lập tức không còn lo lắng chút nào, bắt đầu hiếu kỳ xem xét Dương Chân sẽ làm như thế nào
Lúc này, trên thân Dương Chân bỗng nhiên bộc phát ra một đoàn tài khí mãnh liệt, một cỗ hạo nhiên chính khí ngưng tụ không tan, trên thân phát ra minh văn màu vàng chiếu sáng rạng rỡ, trong chớp mắt liền trở nên phô thiên cái địa, bao trùm cả phủ thành chủ
Dương Chân tay cầm Nhật Ảnh bắt đầu chậm rãi đi bộ nhàn nhã xung quanh tổ Bia
Đám người thì giật nảy mình, bọn họ đều đã từng giao thủ cùng Dương Chân, được nếm qua hư ảnh ngưng tụ cùng thổ nguyên khống chế đến mức lô hỏa thuần thanh, thế nhưng bọn họ không nghĩ tới, Dương Chân đối với tài khí minh văn cũng có tạo nghệ cao như vậy
Nhất là Hàn Yên Nhi, sau khi thấy một màn này trong mắt liền lộ ra vẻ kinh nghi bất định, còn kèm theo vẻ nghi ngờ
Đối với loại người chuyên chú vào võ như Hàn Yên Nhi mà nói, dạng người hải nạp bách xuyên cái gì cũng học như Dương Chân chính là một trò đùa
Dưới tình huống như vậy, tham thì thâm, Dương Chân làm sao có thể đạt tới tiểu chuẩn cao như vậy?
Từng cái tạo nghệ của Dương Chân đều để mọi người ở đây kinh hãi a
Thời điểm mọi người ở đây đang kinh nghi bất định, bỗng nhiên thả người nhảy lên, dưới chân bộc phát ra một đám mây trắng, tản ra chân nguyên ba động, đem Dương Chân nâng lên giữa không trung
Ông!
Dương Chân tiện tay huy động, Nhật Ảnh lập tức bộc phát ra một cỗ hạo nhiên chính khí, từng đạo kim sắc quang mang giống như liệt nhật tản ra, để cho người ta không khỏi nheo hai mắt lại
Dưới quang mang như vậy, Hàn Yên Nhi chẳng những không nheo mắt lại mà con mở to hai mắt nhìn, kinh ngạc đến mức miệng há ra lúc nào không hay
- Nhật Ảnh Diệu Dương!
Hàn Yên Nhi ngơ ngác tự lẩm bẩm, dùng ánh mắt khó tin nhìn Dương Chân
Hàn Cảnh Thiên ở một bên cũng chấn động, kinh ngạc nhìn Hàn Yên Nhi hỏi
- Đây chính là Nhật Ảnh Diệu Dương?
Hàn Yên Nhi nhẹ gật đầu, lộ ra thần sắc bội phục nói ra
- Thiên phú tu luyện của Dương Chân thật khiến người ta cực kỳ hâm mộ
Hàn Cảnh Thiên cổ quái nhìn Hàn Yên Nhi, tấm tắc lấy làm kỳ lạ
- Trong thiên địa này thế mà còn có người để cho ngươi bội phục, quả nhiên là khó có được
Ngọc dung Hàn Yên Nhi ửng đỏ, lắc đầu nói ra
- Trước kia là Yên nhi quá mức tự phụ, thế nhưng mà. . .
Nói đến đây, Hàn Yên Nhi trừng hai mắt nhìn chằm chằm Dương Chân, nói ra
- Tên ghê tởm này, có thiên phú cao như thế lại lựa chọn vô số con đường, chẳng lẽ hắn muốn 3000 đại đạo đều thành thánh sao, lấy thiên phú như vậy nếu như dốc lòng tu luyện, hắn chỉ sợ đã sớm đột phá Thần Du cảnh
Hàn Cảnh Thiên không nhịn được bật cười, lắc đầu nói ra
- Không thể nào có khả năng 3000 đại đạo đều thành thánh, đây là si tâm vọng tưởng
- Thế nhưng Dương Chân hắn. . .
Trên mặt Hàn Yên Nhi hiện lên một tia chần chờ
- Hắn đến cùng đang nghĩ như thế nào?
Lúc này, Dương Chân khẽ quát một tiếng, Nhật Ảnh tựa như một tia chớp, xẹt qua Tổ Bia lưu lại mấy cái khe rãnh, lập tức có vô số tài khí minh văn bám trên đó, tản ra quang huy rạng rỡ cùng một cỗ hơi thở hạo nhiên
- Dương tiểu hữu quả nhiên muốn khắc họa tài khí minh văn mới!
Thành chủ Hàn Võ thành kinh hô một tiếng, cực kỳ khẩn trương nhìn chằm chằm động tác trên tay Dương Chân
Mấy người còn lại cũng giật nảy mình, vội vàng tập trung vào Dương Chân
Ông!
Đá vụn không ngừng rơi xuống, giữa không trung tài khí minh văn đang thoải mái lay động, từng đạo hướng về Nhật Ảnh ngưng tụ
Dương Chân lúc này một thân một mình đứng giữa không trung, tay trái đặt sau thắt lưng, tay phải cầm trường kiếm tựa như cầm bút nhẹ nhàng đặt xuống, động tác tự nhiên nhưng lại để người ta có cảm giác lực lượng mười phần
Tổ Bia to lớn chừng mười trượng, Dương Chân thế mà khắc một chữ đã chiếm một nửa!
- Một bộ văn chương làm từ tài khí minh văn, Dương tiểu hữu chỉ dùng một chữ đã hoàn toàn che đậy. . . Cái này. . .
- Vượt quá sức tưởng tượng, lão phu hôm nay xem như được thêm kiến thức!
- Cái này. . . Tốt, tốt, tốt một cái chữ " Chân ", đặt bút tựa như xà hóa kim long, cường tráng mà mạnh mẽ, lão phu nhìn một lần thôi mà đạo uẩn đã sinh ra một tia chấn động
- Thật?
Bạch lão đầu duỗi cỗ, nhìn chằm chằm chữ " Chân " Dương Chân khắc họa, chần chờ nói ra
- Chẳng lẽ Dương tiểu hữu muốn khắc họa hai chữ " Chân " " Lý " ?
Hắc lão đầu lắc đầu, nói ra
- Lão phu cảm thấy không phải như vậy, hai chữ " Chân " " Lý " Mặc dù ngụ ý thâm thúy, thế nhưng làm sao có thể phù hợp bằng hai chữ " Chân tình " với hoàn cảnh hiện tại?
Hàn Cảnh Thiên nghe vậy lườm hắc lão đầu một chút, trầm ngâm nói ra
- Theo ý kiến của lão phu, hai chữ " Chân tình " cũng không thể nào đủ biểu đạt được, nếu như là hai chữ " Chân cảnh " chính là cực kỳ hợp lý!
- Thật. . . Thật. . . ( Chân là thật )
Thành chủ Hàn Võ thành tự lẩm bẩm, bỗng nhiên kinh hỉ nói ra
- Bỏ đi giả giữ lại thực, tốt một cái ý cảnh cao thâm, chỉ là chữ thứ hai hắn định khắc họa cái gì?
Nhật Ảnh tung bay, sau khi Dương Chân khắc họa xong, thân hình lập tức chầm chậm rơi xuống, một cái chữ " Hương " to lớn xuất hiện trước mắt mọi người
Chân Hương! ( Thật là thơm )
Tất cả mọi người liền mộng bức nhìn nhau
- Thật là thơm?
Thành chủ Hàn Võ thành hồ nghi, mờ mịt hỏi
- Chư vị, thật là thơm là ý gì?