Từ đó giờ Dương Chân cũng không từng chú ý qua tình huống linh căn của hắn, dù sao dưới thiên phú phá trần, ngoại trừ đề toán ra, trên thế giới này còn không có đồ vật hắn không giải ra được, chỉ cần có một chút tin tức thôi, Dương Chân cũng có thể dung hội quán thông, nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện
Linh căn của hắn giống như là lớn theo thời gian, điểm này Dương Chân không phải mới phát hiện lần một lần hai
Lần đầu tiên so sánh cùng linh căn của tiểu cô nương, linh căn của cô nương nhỏ hơn hắn gấp đôi, sau khi tiểu cô nương nghịch thiên cải mệnh, ngưng tụ ra Thiên Hương Thánh Căn, lúc đó linh căn của hắn biến lớn thêm một vòng chỉ là hắn không chú ý mà thôi
Sau lúc đó linh căn của hắn vốn dĩ đã lớn hơn của Hoa U Nguyệt, mà còn lớn hơn gấp ba lần!
Nói cách khác, linh căn của Hoa U Nguyệt biến lớn, linh căn của Dương Chân cũng trở nên lớn hơn
Từ đó Dương Chân liền bắt đầu chú ý linh căn của mình, bây giờ ở Tổ Bia khắc hai chữ " Chân Hương " xong, Dương Chân nhận được lợi ích không nhỏ, có linh căn là biến hóa rõ ràng nhất, lại lớn thêm một vòng
Cái này để cho Dương Chân có chút kinh ngạc, không biết càng về sau gia hỏa này có càng biến lớn thêm hay không, mẹ nó, nếu lão nhị cũng được như vậy thì tốt a!
Trong lòng Dương Chân oán thầm một trận, lén lút dùng thần thức quét lão nhị một cái, để cho hắn thất vọng là gia hỏa này ngoại trừ có bề ngoài rắn chắc hơn trước kia ra thì cũng không có gì biến đổi
Thôi được, cũng không nên có lòng tham không đáy a, lại nói nữ hài tử không nhất định ưa thích quá lớn, chủ yếu là dùng được hay không, bền bỉ hay không bền bỉ a
- Quê hương của Dương tiểu hữu lại có người kinh tài tuyệt diễm có thể nghĩ ra hai chữ thâm ảo như thế, chắc chắn là một đại năng nào đó?
Dương Chân nghe vậy sững sờ, nhẹ gật đầu, vẻ mặt thành thật nói ra
- Đúng vậy, quê hương của chúng ta chứa ngàn vạn chủng tộc, bất kỳ chỗ nào cũng có thể thấy được đại năng!
Nghe nói như thế, toàn thân mọi người ở đây chấn động, nhất là tiểu đạo si Hàn Yên Nhi, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm Dương Chân, tự lẩm bẩm
- Người đó là ngươi có phải không, ngươi đến cùng là dạng người gì?
Dương Chân cũng không có nghe được lời này, nếu như nghe được sẽ lập tức giật mình, hắn còn chưa có bản lãnh như vậy a
Lúc này, Hàn Yên Nhi bỗng nhiên đi đến trước mặt Dương Chân, nói ra
- Ngày mai ta phải lên đường đi Bắc Tự, đến lúc đó có khả năng trong thời gian rất lâu không cách nào gặp mặt ngươi, ngươi. . . Muốn cùng ta đi hay không?
Dương Chân cổ quái nhìn Hàn Yên Nhi, chân dài có vẻ rất hứng thú đối với hắn, chỉ là phần lớn đều nghĩ cách đánh nhau cùng hắn, đánh nhau nhưng Dương Chân lại không thể nào đem một đôi chân xinh đẹp như vậy đè xuống đất ma sát được, để cho hắn rất phiền muộn, nghe vậy liền vội vàng nói
- Không được không được!
Ánh mắt Hàn Yên Nhi lóe lên vẻ thất vọng, còn muốn nói gì đó thì thành chủ Hàn Võ thành cười ha hả nói ra
- Yên nhi cô nương, lão phu đã sắp xếp hành trình cho Dương tiểu hữu thật tốt, ngay tại chiều hôm nay liền xuất phát, ngươi còn lo không có cơ hội gặp mặt Dương tiểu hữu hay sao?
Hàn Yên Nhi miễn cưỡng nở nụ cười, nói ra
- Như vậy cũng tốt, Yên nhi liền ở Bắc Tự chờ Dương công tử
- Dễ nói dễ nói, có thời gian ta liền đi đến Linh học cung tìm ngươi chơi, thuận tiện nhìn xem văn khí thiên hạ đều tụ tập vào một môn phái lớn đến cùng khí phái đến trình độ nào!
Hàn Yên Nhi nghe vậy liền vui mừng, ánh mắt sáng rực nhìn Dương Chân nói ra
- Như vậy Yên nhi ở Linh học cung chờ Dương công tử!
- Một lời đã định, móc tay!
- Móc tay?
Hàn Yên Nhi khó hiểu nhìn Dương Chân
Dương Chân cười ha ha một tiếng, nói ra
- Là một loại phương thức ước định trong thôn chúng ta, mặc dù kém hơn lời thề long trọng, thế nhưng cũng đủ để cho đối phương thấy mình thành tâm thực lòng, tiểu đạo si, ngươi duỗi ngón út ra!
Hàn Yên Nhi hiếu kỳ cùng Dương Chân móc tay, ngọc dung lộ ra nụ cười ngọt ngào, hiển nhiên rất hứng thú
Dương Chân nhìn đôi chân dài của Hàn Yên Nhi thật sâu, tự lẩm bẩm
- Không biết so với chân của tiểu cô nương thì cái nào đẹp mắt hơn?
- Dương công tử đang nói cái gì?
Hàn Yên Nhi tò mò nhìn Dương Chân
Dương Chân ngẩn ngơ, dùng tốc độ mắt thường không thể thấy được ngước mặt lên trời, nói ra
- Không có gì, hôm nay thời tiết thật tốt, ngươi nhìn đám mây kia, biến hóa thật khôn lường
- Hôm nay không có mây a!
Hàn Yên Nhi ngẩn ngơ
- A, vậy sao?
Dương Chân nhìn một chút, quả nhiên vạn dặm không mây, liền cười ha hả nói ra
- Mây ở trong lòng chính là có mây!
Hai mắt Hàn Yên Nhi tỏa sáng, nói ra
- Yên nhi biết!
Biết rồi?
Dương Chân mộng bức, cái này. . . Không hổ là người nhất tâm hướng đạo a!
. . .
Bắc Tự là một đại lục cực kỳ bát ngát, Dương Chân cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới, bên ngoài U Châu đại lục lại có một thiên địa rộng lớn như vậy
Núi non liên miên bất tuyệt giống như từng đầu trường long giao thoa trên mặt đất, tốp năm tốp ba thôn trang cùng thành thị lộ ra một cỗ sinh cơ mạnh mẽ
Toàn bộ thiên địa ở đây được bao phủ bởi một mảnh băng tuyết, Dương Chân thở ra một hơi lập tức trắng xóa một mảng, nếu như không phải tu luyện có thành tựu, loại địa phương băng thiên tuyết địa như vậy, lấy thể trạng của người địa cầu chắc chắn sẽ không sống nổi
Phi chu của thành chủ Hàn Võ thành quá an toàn để Dương Chân có chút nhàm chán, một đường đi đến Bắc Tự, sau đó liền tiến vào bên trong một thành phố khổng lồ tên là Thiết Lăng thành
- Mau đến xem, mặc bảo mới nhất của Tô đại gia, toàn bộ Thiết Lăng thành này chỉ có một
- Cái gì, mặc bảo mới nhất của Tô đại gia!
- Mặc Thành Hiên không hổ là thương hành to lớn nhất Thiết Lăng thành, lại có thể lấy được mặc bảo mới nhất của Tô đại gia!
Dương Chân hiếu kỳ nhìn lại, Hàn Võ Vệ bên cạnh thấy vậy lập tức giải thích
- Tô đại gia là đại gia tài khí lớn nhất ở Thiết Lăng thành, nghe nói mỗi phần mặc bảo của hắn đều có thể ngưng tụ ra tài khí, gột rửa tâm linh, vô luận là đối với tu tâm dưỡng tính hay tu luyện đều có trợ giúp thật lớn
( Truyện này nó ghi thêm cái mới nó chả giải thích gì làm ta dịch truyện cũng không hiểu theo @@ )
Hàn Võ Vệ hiển nhiên rất quen thuộc với nơi này, giới thiệu rất rõ ràng cho Dương Chân, vô luận là Dương Chân hỏi vấn đề cổ quái gì, đều có thể giải đáp dễ như trở bàn tay
Lão đầu nhi thành chủ Hàn Võ thành kia xác thực an bài rất có tâm a
Dương Chân nhẹ gật đầu, nói ra
- Mỗi một chỗ đều có đặc sắc riêng của nó, Thiết Lăng thành này hiển nhiên nhận ảnh hưởng của Linh học cung, văn khí thịnh hành, đây cũng là một loại đại đạo
Hàn Võ Vệ nghe vậy chấn động, vội vàng gật đầu, trong mắt lóe ra dị sắc, nói ra
- Dương công tử quả nhiên tài khí thông thiên, Tô đại gia cũng đã từng nói qua lời này!
- Ồ?
Dương Chân sững sờ, Tô đại gia này đúng là một gia hỏa thú vị, chỉ là không biết là một lão già họm hẹm hay là tuổi trẻ phong trần đây
Dương Chân hướng về đám người đi đến, giữ một thiếu niên đang liều mạng chen vào hỏi
- Lão huynh, tại hạ Dương Chân, các ngươi đang. . .
Lời còn chưa nói hết, thiếu niên kia bỗng nhiên hú lên quái dị, quay đầu mở to hai mắt, bộ dáng như gặp quỷ nhìn Dương Chân nói ra
- Ngươi chính là Dương Chân?
Xoạt!
Mọi người quay đầu lại, trừng mắt nhìn Dương Chân giống như Dương Chân đã từng ngủ với vợ của bọn hắn vậy
Dương Chân ngơ ngác nhìn một vòng, quay đầu hỏi Hàn Võ Vệ
- Con mẹ nó. . . Tình huống gì?
- Chạy a!
Sắc mặt Hàn Võ Vệ đại biến, kéo Dương Chân liền chạy!
Mẹ nó, Dương Chân mộng bức, làm sao giống hắn là người tội ác tày trời như vậy?