Công tử ca hét lên một tiếng, một chiêu kiếm pháp lòe loẹt lập tức đâm về hướng Dương Chân, một đạo sức mạnh thần thức kèm theo đó ập về hướng Dương Chân
Dương Chân bị hù đến mức kém chút cười ra tiếng, vội vàng trừng mắt, một đạo thần thức tuôn ra đụng vào thần thức của công tử ca, Dương Chân cũng thuận tay đoạt lấy trường kiếm của hắn
Công tử ca hét lên một tiếng đau đớn, sắc mặt đại biến, bạch bạch lui lại mấy bước, mãi cho đến khi đụng phải nữ tử kia mới dừng lại được
Nữ tử kia kinh hô, vội vàng nâng công tử ca lên, quần áo bọc trên người rơi xuống đất, hai người bộp một tiếng dính vào nhau, thần sắc chấn động, sợ hãi nhìn Dương Chân
Dương Chân tìm một cái bàn ung dung ngồi xuống, sau đó đưa tay lấy cái phích nước nóng trên bàn tới thử, không thấy có nước liền ngẩng đầu nhìn hai người một chút
Nữ tử kia vội vàng trùm quần áo lên lại, đi tới nói ra
- Công. . . Công tử, ta đi rót cho ngươi một cốc nước
Hai người cũng đã nhận ra, Dương Chân tựa hồ không phải là đệ tử Linh học cung, càng không có ý nghĩ muốn giết hai người, vội vàng thay đổi sắc mặt, công tử ca kinh nghi bất định đi tới, chắp tay nói ra
- Vị đạo hữu này, tại hạ chẳng qua là một tán tu phụ cận Linh học cung, ngay cả tạp dịch Linh học cung đều không phải, thật sự là không biết cái gì cả a
Dương Chân nhẹ gật đầu, nhìn nữ tử sắp đi khuất, hỏi
- Vậy nàng làm sao biết được?
Khóe miệng công tử ca co giật một cái, thấy Dương Chân sầm mặt lại liền vội vàng nói
- Tiểu Linh là nha đầu của phòng ăn, nàng có quan hệ rất tốt với nữ đệ tử Linh học cung, cho nên trong rất nhiều trường hợp có thể tự do xuất nhập
- Tụ do xuất nhập?
Dương Chân sững sờ, có chút ưa thích cái từ này
- Ngày đại hội mừng thọ cũng có thể tự do xuất nhập?
Công tử ca trì trệ, không nghĩ tới Dương Chân đột nhiên hỏi vấn đề này, nhìn xung quanh một chút mới thấp giọng nói ra
- Công tử, ngày mừng thọ khắp nơi đều là cường giả, thậm chí còn có khả năng có đại năng Độ Kiếp kỳ, thương lượng sự tình Sinh mệnh cấm địa, ngươi nếu muốn tìm người báo thù, tuyệt đối không nên đi vào ngày mừng thọ a, như thế quá nguy hiểm
Dương Chân cổ quái nhìn công tử ca một chút, gia hỏa này đầu óc mặc dù không tốt lắm, thế nhưng làm người cũng không xấu, thế mà còn vì hắn mà cân nhắc, Dương Chân lập tức biến sắc, tiến đến trước mặt công tử ca nói ra
- Ngươi nghĩ gì vậy, thực không dám giấu giếm, tại hạ đi ngày mừng thọ kia cũng không phải tìm thù, mà là. . . Đi, ai nha, ngươi hiểu mà, vừa rồi ngươi cũng làm chuyện này!
- Ngươi muốn đi trộm người!
Công tử ca kinh hô một tiếng, sau đó gắt gao bịt miệng của mình, một mặt không dám tin nhìn Dương Chân hãi nhiên nói ra
- Công tử, ngươi. . . Nhân tình của ngươi lại là nữ đệ tử Linh học cung?
Dương Chân một mặt khổ não nhẹ gật đầu, than thở nói
- Đúng vậy a, loại thống khổ này, ngươi cũng có thể hiểu a
Công tử ca vỗ đùi, nhìn xung quanh một chút, thấy không có người mới mắng
- Ai, cái Linh học cung này cái gì cũng tốt, chỉ là không cho phép môn hạ đệ tử kết thành đạo lữ với người bên ngoài, cái quy định cứt chó, càng hoang đường chính là, cái phá quy định này còn bao gồm cả tạp dịch trong Linh học cung, đáng thương cho ta cùng Tiểu Linh, hai người ở cùng nhau nhiều năm, lại chỉ có thể lén lút giống như ăn trộm, ngươi nói. . . . Ài
- Nhưng mà. . .
Công tử ca bỗng nhiên vỗ bàn một cái, nghiêm trang nói với Dương Chân
- Nhưng mà đạo hữu cứ yên tâm, ngươi ta đều là người số khổ, phàm là người ta có thể giúp đỡ, nhất định sẽ giúp toàn lực, chỉ là tiến vào đại hội ngày mừng thọ có chút không thực tế, nếu không như vậy, nhân tình của ngươi gọi là gì, ta để cho Tiểu Linh ở đại hội ngày mừng thọ giúp ngươi tìm ra, như vậy các ngươi liền có thể. . . Hắc hắc hắc. . . .
Trên mặt công tử ca mang theo biểu lộ ta hiểu, ngươi hiểu, mọi người đều hiểu khiến cho Dương Chân thật muốn đạp hắn một cước
- Huynh đệ, ngươi nếu như có thể giúp ta chuyện này, ngươi chính là thân huynh đệ của Dương Đỉnh Thiên ta!
Dương Chân chém đinh chặt sắt nói
- Dễ nói dễ nói!
Công tử ca khoát tay áo, nói ra
- Ta nhìn Đỉnh Thiên huynh đệ cũng là một người có tính tình, không phải vậy cũng sẽ không vì tìm kiếm nhân tình mà xông vào trong này, ngươi yên tâm, Lỗ Bản Vĩ ta mặc dù không phải đại nhân vật gì, nhưng vẫn sẽ cố hết sức để giúp ngươi, chờ Tiểu Linh trở về, ta sẽ để nàng giúp ngươi suy nghĩ một ít biện pháp
- Nguyên lai là Lỗ huynh, kính đã lâu kính đã lâu!
Dương Chân vội vàng chắp tay
- A, Đỉnh Thiên huynh nhận biết tại hạ?
Lỗ Bản Vĩ kinh ngạc
Dương Chân nhìn cửa ra vào một chút, nói ra
- Đừng để ý chi tiết này, Tiểu Linh làm sao còn chưa trở lại?
Lỗ Bản Vĩ biến sắc, kinh ngạc nói
- Đúng vậy a, tính toán thời gian thì bây giờ nên trở về rồi mới đúng
Lúc này, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến một trận ồn ào, một đám người ầm ầm tiến vào, từng cái đều mang theo vẻ mặt phẫn nộ, để Dương Chân cùng Lỗ Bản Vĩ hai mặt nhìn nhau
- Hỏng, cái nhân tình kia của ngươi bán đứng chúng ta
Dương Chân cố nén cười nói ra
Sắc mặt Lỗ Bản Vĩ tái nhợt, không tin chuyện xảy ra lắc đầu nói
- Không, sẽ không đâu, Tiểu Linh sẽ không bán đứng ta, đã nhiều năm như vậy, nàng. . . Nàng hiểu lòng ta!
Dương Chân cảm khái một tiếng, nàng hiểu tâm của ngươi, thế nhưng không hiểu tâm của bản tao thánh a
Lúc này, nhóm người kia tiến vào, nhìn thấy Dương Chân cùng Lỗ Bản Vĩ lập tức giận dữ
- Hai người các ngươi còn ở trong này làm gì, còn không chuẩn bị, có còn muốn gia nhập phòng ăn hay không?
- Cái đồ chơi gì?
Dương Chân cùng Lỗ Bản Vĩ mộng bức nhìn nhau
Dương Chân còn chưa lên tiếng, một phu nhân cao lớn thô kệch từ trong đám người đi ra, không nói lời gì kéo Dương Chân cùng Lỗ Bản Vĩ ra khỏi cửa, trên đường đi căn dặn nói ra
- Ta nói cho các ngươi biết, phòng ăn Linh Học cung quy củ rất nhiều, nếu để ta biết các ngươi không chân tâm muốn gia nhập phòng ăn, nhất định sẽ dùng cực đại dao phay đem các ngươi chặt thành bánh nhân thịt, cho sài lang sau núi ăn đi!
Lỗ Bản Vĩ run rẩy một cái, kém chút sợ khóc, nhìn trái ngó phải muốn tìm kiếm bóng dáng của Tiểu Linh
Dương Chân thì đến giờ vẫn mộng bức chưa hiểu chuyện gì xảy ra
Lúc này, phu nhân kia lại hừ nhẹ một tiếng nói ra
- Tiểu Linh là cái hảo hài tử, biểu ca của nàng chính là thân nhân của chúng ta, nếu không phải bọn hắn liên tục tiến cử hai người các ngươi, thì làm sao các ngươi có thể đứng ở đây?
- Tiểu Linh?
Lỗ Bản Vĩ kích động, vội vàng hỏi
- Đại thẩm, Tiểu Linh ở đâu rồi?
- Cái gì mà đại thẩm, đại thẩm từ đâu tới, cả nhà ngươi đều là đại thẩm!
Phu nhân kia trừng hai mắt, mắng đến mức nước bọt văng tung tóe trên mặt Lỗ Bản Vĩ, Lỗ Bản Vĩ rất muốn ọe nhưng lại không dám ọe, để Dương Chân có chút buồn cười, vội vàng nói ra
- Vị tỷ tỷ này, xin hỏi chúng ta phải làm gì?
Nghe được lời nói của Dương Chân, phu nhân đang một mặt hùng thần ác sát lập tức cười tươi như hoa, vỗ tay Dương Chânnói ra
- Tiểu huynh đệ này thật biết nói chuyện, nha, dáng dấp cũng tuấn tú, làm rất tốt, nói không chừng có thể cưới một tạp dịch nha đầu trong phòng ăn làm đạo lữ, dạng này há không phải là một sự tình tốt đẹp nhất trong cuộc đời, ngươi yên tâm, cũng không cần các ngươi làm gì nhiều, chỉ cần không tay chân vụng về là được rồi, để Ngọc tỷ tỷ tìm kiếm một cái cửa sau cho các ngươi!
Lỗ Bản Vĩ kinh động như gặp thiên nhân nhìn Dương Chân, vũng trộm dựng một ngón tay cái với hắn
Dương Chân tò mò hỏi
- Thật không phải làm gì sao?
- Vậy cũng không hẳn!
Ngọc tỷ tỷ quay đầu, tặng cho Dương Chân một cái ánh mắt mị hoặc để da gà hắn nổi lên liên hồi, sau đó cười nói
- Ngươi nếu đối với linh thiện có chút tạo nghệ, nói không chừng có thể làm trợ thủ của một linh thiện sư, dạng này ở phòng ăn có địa vị rất cao a, nhất định đủ để trêu đến rất nhiều tiểu nha đầu ở phòng ăn, các nàng cũng sẽ một mực ưa thích a
Linh thiện? ( Đầu bếp )
Dương Chân sững sờ, mẹ nó, hắn giống như trên linh thiện có tạo nghệ, hơn nữa còn có tạo nghệ rất cao
Ai ôi, lần này thú vị!