Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 323 - Đại Hội Mừng Thọ

Sắc mặt Dương Chân đại hỉ, vội vàng nói với Uyển Như

- Uyển như sư tỷ, vậy ta trước tiên đi tham quan phòng ăn, làm quen hoàn cảnh, ngươi yên tâm, có ta ở đây, cái bún thập cẩm cay này các ngươi muốn ăn bao nhiêu cũng được, kỳ thật bún thập cẩm cay không chỉ có thể nhúng thịt, bất kỳ loại vật liệu nào cũng có thể nhúng vào để ăn

Nói xong, Dương Chân đi về hướng một căn phòng, sau khi tiến vào liền ầm một tiếng đem đại môn đóng lại, lưu lại một bầy trợn mắt hốc mồm nhìn hắn, chớp mắt sau, tiếng kinh hô nhao nhao vang lên, đám người lại một lần nữa nhào về phía nồi lẩu

Thì ra. . . Cái gì cũng có thể nhúng vào để ăn?

Sau khi tiến vào, Dương Chân nhìn trước ngó sau, không thấy ai đi theo mới an tâm, nhìn về một cái bếp lò hô

- Tiện mèo, ngươi cút ra đây cho bản tao thánh!

TIện mèo ai nha một tiếng, đằng sau bếp lò truyền đến tiếng leng keng, không bao lâu sau tiện mèo liền lộ ra, nhìn thấy Dương Chân liền vui mừng, kinh hô

- Tiểu tử, quả nhiên là ngươi!

Vừa nói, tiện mèo vừa đi về phía Dương Chân, xoa xoa tay nói ra

- Ta đã nói rồi, vừa rồi tại sao lại ngửi thấy được hương vị cực kỳ mỹ vị như thế, trong thiên hạ này ngoại trừ tiểu tử ngươi thì còn ai có thể làm ra mỹ thực như thế, mau mau, mang bản tôn đi ăn, những ngày này miệng của bản thôn thật nhạt nhẽo vô vị

Dương Chân một tay nhấc tiện mèo lên, nói

- Ngươi làm thế nào chạy tới phòng ăn, tiểu cô nương đâu, không phải đi cùng ngươi sao?

Tiện mèo hắc hắc cười quái dị, ngồi trên vai Dương Chân liếm láp cái đuôi, nghe vậy liếc xéo Dương Chânnói ra

- Ngươi yên tâm đi, tiểu nha đầu rất tốt, chỉ là tình huống hiện tại có chút phức tạp, chúng ta còn phải dừng ở đây một đoạn thời gian

- Dừng lại một đoạn thời gian?

Dương Chân sững sờ

- Các ngươi có tư cách tham gia ngày mừng thọ của lão cung nữ kia?

Tiện mèo một mặt đắc ý

- Đó là tự nhiên, bây giờ ta, tiểu nha đầu cùng tao gà, cùng tiểu nha đầu Mặc Trì Phong kia ở cùng một chỗ, người của Mặc Trì phong cũng tới, chúng ta chẳng những có thể tham gia ngày mừng thọ, còn là khách quý a!

Dương Chân lập tức muốn chửi mẹ

- Các ngươi là khách quý, bản tao thánh lại không có tư cách tham gia ngày đại hội cẩu thí này, không được, bản tao thánh khó chịu, ngươi trở về nói với tiểu cô nương, bản tao thánh đã tới, chỉ là bản tao thánh hiện tại không thể đi gặp nàng

- Vì sao?

Tiện mèo mờ mịt nhìn Dương Chân, nói ra

- Ngươi ngay cả tư cách tham dự đại hội cũng không có vậy còn ở đây làm gì?

Dương Chân nhếch miệng, nói ra

- Ai mà thèm đi cái phá đại hội kia, bản thao thánh hiện tại là một đời thực thần, ta nói cho ngươi biết, vừa rồi, bản tao thánh đã trở thành một tên chủ bếp quang vinh của Linh học cung, cũng là người có thân phận địa vị a

Tiện mèo mộng bức nhìn Dương Chân, sau đó ánh mắt liền lóe lên thần sắc hưng phấn, vội vàng hỏi

- Thế nào, nơi này chơi vui không, ta cũng không muốn trở về làm khách quý gì kia, nhàm chán cực kì, làm sao dễ chịu như ở đây, ngươi bây giờ là chủ bếp nơi này, vậy bản tôn chẳng phải muốn ăn cái gì liền ăn?

Dương Chân lắc đầu, nói ra

- Không được, bộ dáng của ngươi quá đặc thù, người nào chỉ cần chú ý một chút thôi sẽ bị bại lộ, ngươi tốt nhất là trở về nói cho tiểu cô nương, đúng, nghe nói Sinh Mệnh cấm địa xảy ra biến hoa gì đó?

- Bản tôn cũng chỉ nghe nói, đoạn thời gian trước ở biên giới Sinh Mệnh cấm địa có truyền đến tiếng gầm thét, cho nên bọn họ mới hoài nghi bên trong có biến hóa gì đó!

Tiện mèo khịt mũi coi thường, mắng

- Móa nó, địa phương quỷ quái đó có thể có thay đổi gì, còn thanh âm gầm thét, nhất định là người đó nghe lầm

Dương Chân hồ nghi nhìn tiện mèo, hỏi

- Sinh Mệnh cấm địa thật đáng sợ như vậy?

- So với tưởng tượng của ngươi còn đáng sợ hơn, hiện tại tiểu nha đầu cũng không dám tùy tiện tiến vào, dự định chờ đợi xem có chuyện gì xảy ra mới quyết định

Sau đó tiện mèo nhìn Dương Chân hỏi

- Ngươi thật không đi qua nơi ở của chúng ta?

Dương Chân bĩu môi, nói

- Cùng các ngươi một chỗ có ý nghĩa gì, ta ở trong này chơi rất tốt, đúng, khi nào xuất phát đừng quên nói cho ta biết một tiếng

Tiện mèo gật đầu, sau đó nhìn chằm chằm Dương Chân nói

- Ngươi ở bên ngoài làm món ăn gì, nhanh làm cho bản tôn một chút!

Dương Chân quất vào đầu tiện mèo, nói

- Sớm muộn cũng vì ăn mà chết, muốn ăn thì tự mình đi làm, bản thực thần còn phải đi tham quan

Tiện mèo hú lên quái dị

- Nơi này có cái quái gì để tham quan, cứ nấu ăn không phải tốt sao, đúng, ngày mừng thọ, bản tôn có thể được ăn đồ ăn do ngươi làm ra?

- Đương nhiên!

Dương Chân lườm tiện mèo một chút, khoát tay áo, nói ra

- Ta phải đi về

- Đi về, đi về làm gì?

Tiện mèo mộng bức nhìn Dương Chân, tròng mắt rất nhanh muốn trợn lồi ra

- Ngươi thật muốn đi làm đầu bếp?

Dương Chân cười nhạo một tiếng, nói ra

- Làm đầu bếp có gì không tốt? Không làm vua hải tặc hay naruto thì làm đầu bếp a, tiện mèo, muốn đạt tới cảnh giới của bản tao thánh, ngươi còn một chặng đường dài để đi a, ở trong này chậm rãi lĩnh ngộ đi!

Ầm!

Cửa phòng bị Dương Chân đóng lại, lưu lại tiện mèo đang một mặt mờ mịt đứng tại chỗ, tự lẩm bẩm

- Móa nó, vua hải tặc thì bản tôn hiểu, nhưng naruto này là thứ quỷ gì?

Lúc này, ngoài cửa truyền đến thanh âm vui vẻ của Dương Chân

- Các tiểu tỷ tỷ, ai còn muốn ăn, ta nấu cho các ngươi được không?

- Tốt!

Một đám oanh oanh yến yến trả lời

. . .

Hai ngày sau, Dương Chân đã triệt để hưởng thụ được đãi ngộ như minh tinh

Lúc này, Uyển Như vội vàng đi vào phòng ăn, không nói lời gì kéo tay Dương Chân đi, Dương Chân đang ngồi ăn bánh quẩy chính mình phát minh ra, lại bị Uyển Như đoạt mất, cắn hai miếng đã ăn hết

- Đi mau, nếu không liền không kịp a

Uyển Như vừa nhai vừa nói, phát ra thanh âm mơ hồ

Dương Chân kinh ngạc đi theo Uyển Như ra ngoài, vừa vặn thấy được Hồ Đào vừa mới tiến đến

- Các ngươi muốn đi đâu?

Hồ Đào tò mò hỏi

Uyển Như cũng lập tức kéo Hồ Đào đi, nói ra

- Đi mau, đại hội mừng thọ sắp mở ra, lão cung chủ khâm điểm muốn ăn nồi lẩu, chúng ta rất bận a

Dương Chân ai nha một tiếng, vội vàng lôi kéo hai nữ đi nhanh hơn

- Mau mau, đại hội mừng thọ trọng yếu, không nên làm chậm trễ thời gian

Cứ như vậy, Dương Chân liền nghênh ngang đi vào đại hội mừng thọ, chẳng những không bị ngăn cản, mà còn có người không ngừng thúc giục, để Dương Chân tranh thủ thời gian đi làm

Sau khi Dương Chân đem công việc đều an bài thỏa đáng, liền ngồi xuống một bên, thuận tay cầm quả táo lên gặm, nhìn đám người đang bận rộn

Đại hội mừng thọ tổ chức trên đỉnh núi, kiến trúc nối tiếp nhau, lộng lẫy hoành tráng, hoàn cảnh tốt để Dương Chân có chút buồn ngủ, thẳng đến khi nhìn thấy hai bóng người quen thuộc đi tới

- Dương Chân?

Tô Vân Lam mở to hai mắt nhìn Dương Chân đang mặc một bộ đồ đầu bếp, kinh ngạc hỏi

- Ngươi ở trong này làm gì?

Diền Nhu ở bên người cũng ngốc trệ nhìn Dương Chân, hiển nhiên cũng không hiểu tại sao Dương Chân lại ăn mặc như vậy, Đinh sư tỷ một bên cũng mộng bức không thôi

Dương Chân lôi kéo tay của Điền Nhu cùng Tô Vân Lam, kéo càng nàng qua một bên, nhỏ giọng nói

- Xuỵt, hai người các ngươi đừng rêu rao, bản tao thánh bây giờ gọi là Dương Đỉnh Thiên, là một tên chủ bếp quang vinh của Linh học cung a

Sắc mặt Đinh sư tỷ bỗng nhiên biến đổi, nhảy cẫng lên hỏi

- Ngươi mới vừa nói, bây giờ ngươi gọi là gì?

Bình Luận (0)
Comment